Chương 12. Chính văn: Theo bước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kaede vốn có thể nhờ 1221 tra chính mình ký túc xá vị trí. Nhưng bởi vì Matsuda Jinpei một câu nói, hắn xác thật đi theo mà không hề do dự.

Bọn họ trầm mặc một trước một sau đi trên vắng lặng hành lang. Không gian yên tĩnh chỉ có thể nghe được tiếng gió bên ngoài thổi qua tán cây xào xạc cùng lộp bộp một người tiếng bước chân nện trên sàn nhà.

Nếu hiện tại có người dùng máy thăm dò quang học để dò xét nơi mà hai người vừa đi qua sẽ phát hiện trên mặt đất thật ra chỉ có dấu chân của một người. Nói đúng hơn là dấu vết trùng lập của hai người.

Khi mà thói quen ăn sâu bén rễ, nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thường ngày sinh hoạt.

Ví dụ như Suntory đã thói quen che giấu sự tồn tại của chính mình, "Kitagawa Kaede" cũng thói quen theo bước "Matsuda Jinpei".

Kaede hoàn toàn dẫm vào nơi Matsuda Jinpei đi qua mà bước đi. Loại này hành vi đã thâm nhập vào hắn tiềm thức. Bởi vì hiện tại đang miên mang suy nghĩ nên hắn theo thói quen đem đôi mắt phóng không, đại não chỉ dựa vào âm thanh mà phân tích xung quanh hiện trạng.

Hắn mặc cho tất cả theo bản năng đi theo Matsuda Jinpei.

Giống như trước kia hắn vẫn từng.

Điều mà Kaede đang suy nghĩ chính là hắn cảm thấy cái này Matsuda Jinpei không thích hợp. Không phải nói người có chỗ nào không thích hợp, mà là thái độ đối với hắn không thích hợp.

Hắn làm sao không nhận ra Matsuda Jinpei đối hắn thân cận. Nhưng loại này thân cận lại có phần gượng ép. Là cái loại lần đầu gặp mặt mà như thể đã quen biết từ trước. Không như thế nào không khỏe, chính là làm người cảm giác không đúng.

Tuy vậy, đây không phải là tín hiệu xấu. Ít nhất nó làm cho Kaede dâng lên hy vọng, thúc giục hắn đi tìm hiểu, đi thử xem liệu kỳ tích có xuất hiện không.

Kaede ở trong lòng kêu gọi hệ thống.

[1221, lần trước cùng Lys hợp tác ra nhiệm vụ, ngươi và 1230 liên kết với nhau, truy dị tính năng còn có thể sử dụng sao?]

[Để ta kiểm tra một chút. May quá Acer, lần trước 1230 bị ta chọc tức quá độ, lúc ngắt liên kết đã quên đóng cửa chia sẻ tính năng, ta còn có thể sử dụng nha.]

Kaede đã thuần thục lọc ra 1221 vô nghĩa từ ngữ, tinh chuẩn nắm lấy trọng điểm. [Mở ra tính năng, rà quét phạm vi bán kính 1000m, đặc biệt chú ý Matsuda Jinpei.]

Kaede vừa dứt lời, một làn vô hình sóng radar lấy hắn làm trung tâm mà lan truyền ra xung quanh. Rất nhanh, 1221 cho hắn phản hồi.

[Đã rà quét hoàn tất. Acer, hoàn toàn không phát hiện điểm nào dị thường.]

[Không có dấu hiệu xuyên không hay dung hợp thế giới?]

[Một cái cũng không có, Acer.]

[Được, ta đã biết.]

Làm nhân viên của cứu vớt ý nan bình bộ, Kaede đã mang đến kỳ tích cho rất nhiều người. Cho tới lúc hắn cần, lại không có người thế hắn mang đến kỳ tích.

Kỳ tích vì cái gì được gọi là kỳ tích đâu?

Bởi vì không phải cứ hễ trông chờ, là nó có thể xuất hiện.

Hy vọng rồi thất vọng cảm giác bao giờ cũng khiến người ta không thoải mái.

Như thể một cái sắp chết đuối người, ở hấp hối khoảnh khắc bắt được trôi nổi nên mặt sông một cộng cứu mạng rơm rạ. Rồi sau đó nhận ra, một cộng rơm chẳng làm được tích sự gì. Hắn đến cuối cùng vẫn là chết đuối. Khác nhau chỉ là ngay từ đầu tiếc nuối chết cùng sau lại không cam lòng chết đi mà thôi.

Trực giác hệ Matsuda Jinpei cảm nhận được dường như có cái gì đó vừa lướt qua người hắn, đem hắn dò xét từ trong ra ngoài. Hắn cảnh giác quay đầu lại, bắt gặp một đôi xanh lam mắt nhìn thẳng về phía hắn.

Không đúng, kia đôi mắt chỉ là hướng về phía hắn, cũng không phải đang nhìn hắn.

Bên trong tròng mắt cho dù có hắn bóng dáng, nhưng càng như là phản chiếu hình ảnh thay vì tiếp thu rồi truyền đạt đến đại não.

So với đôi mắt, càng giống một đôi pha lê châu.

Thanh niên quanh thân như bị tróc ra sinh khí, kết hợp với hắn có phần tái nhợt khuôn mặt, vô thần ánh mắt cùng với khinh phiêu phiêu không phát ra tiếng động bước đi, hơn  hai giờ đêm làm người không khỏi liên hệ tới một số không nên tồn tại ở dương gian sinh vật.

Matsuda Jinpei lại không cảm thấy sợ hãi, có chỉ là không thể hiểu được chua xót.

Cặp kia pha lê châu giống như tùy thời tùy khắc đều có thể vỡ vụn ra.

Thực tế Kaede cũng không bao nhiêu bi quan.

Có thể ở thời không cục làm việc đến về hưu, để lý giải cho sự khác thường trong thái độ của Matsuda Jinpei, Kaede thật ra ngay từ đầu đã có càng dán sát thực tế càng dễ hiểu đáp án. Hắn chỉ là không muốn thừa nhận.

Thế giới ý thức đang đền bù cho Murasaki Kaede.

Kaede trước đó không đến như dự định, thế giới ý thức đã có một khoảng thời gian đối "Murasaki Kaede" làm khó dễ, mọi cách ngăn cản "Murasaki Kaede" tiếp cận với mấu chốt nhân vật.

Hiện tại Kaede đã đến, nó bắt đầu đối Murasaki Kaede đền bù, khiến mấu chốt nhân vật chủ động tiếp cận hắn.

Furuya Rei cùng Matsuda Jinpei đánh nhau trong đêm đầu tiên khai giảng cái này danh trường hợp Kaede tuy không nhớ cụ thể thời gian nhưng địa điểm thì hắn còn là nhớ.

Hắn vừa trèo tường vào đã đụng phải, không có khả năng là cảnh giáo tường vây xây cao đến tận sân thượng đi.

Matsuda Jinpei nói biết Kaede ký túc xá ở chỗ nào. Cho nên hắn ký túc xá chắc chắn ở cạnh Matsuda Jinpei ký túc xá, còn phải là loại không cố tình đi chú ý vẫn có thể trông thấy. Xác suất cao là Matsuda Jinpei phòng đối diện, Matsuda Jinpei vừa mở cửa phòng liền nhìn tới trên cửa phòng hắn bản tên.

Đang phân tích Kaede chợt phát hiện Matsuda Jinpei tiếng bước chân dừng lại. Thấy quyển mao thanh niên đang nhìn mình, hắn hỏi:

"Đã đến rồi sao, Matsuda đồng học?"

"Sắp đến, căn phòng cuối hành lang, bên trái. Ta chỉ là muốn hỏi, mắt của ngươi... nhìn không rõ sao?" Vì cái gì từ nãy đến giờ toàn thất thần đi theo ta tiếng bước chân?

Kaede bị câu hỏi làm cho tỉnh thần. Hắn chợt nhận ra chính mình bị đời trước ảnh hưởng rất lớn, ở bên cạnh quyển mao tiên sinh đồng vị thể, bất tri bất giác dựa theo thói quen mà làm. Hắn hiện tại đôi mắt chính là 10/10 đâu.

Nhưng chuyện tới nước này, hắn không thể không viện lý do lấp liếm cho hành vi vừa rồi. Vậy nên hắn cùng Matsuda Jinpei nói:

"Ta mới vừa làm Lasik không lâu, mắt hiện tại vẫn còn không tốt lắm."

"Cho nên ngươi mới làm phẩu thuật mắt mà không biết mang kính vào? Ngươi là thật sự ngu ngốc có đúng không?" Matsuda Jinpei không biết tại sao bản thân sẽ vì một người xa lạ nhọc lòng. Chỉ là nhìn tên kia không biết tự chăm sóc mình, hắn mặc kệ không được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro