Chap 18: " Máu bùn"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Các cậu còn làm gì vậy? Mau đi thôi!
Draco cau có, rít lên.
- Tại sao tụi này phải đi, cậu là người cần luyện tập kia mà?
Gwy cãi lại, Pansy gật đầu cái rụp. Con bé chỉ muốn chui vào chăn mà đánh một giấc thôi. Người ta bị thiếu ngủ đó, cho ngủ bù đi.
- Nếu mấy cậu còn gọi tôi bằng từ bạn thì phải đến cổ vũ tôi luyện tập Quidditch.
- Draco! Cậu tìm đứa khác đi. Tụi mình hổng có hứng thú.
Trời đang chuyển lạnh mà lại rủ tụi này ra sân tập, cậu bị điên à.
- Tinh thần thể thao của mấy cậu đâu? Tôi, bạn của mấy cậu là tầm thủ của Slytherin. Nên cảm thấy tự hào đi.
- Cậu đút lót để mua vị trí tầm thủ hả?
Gwy ngỡ ngàng nói, cô nàng chỉ nghĩ Draco là truy thủ hay gì đó đại loại vậy.
Pansy muốn bổ não cô nàng xem bên trong có gì. Nghĩ gì vậy, nhìn Draco xem có đủ sức ném quả Quaffile vào cột gôn không?
Draco tức đến bốc khói. Cậu ta bất chấp kéo hai đứa đến sân tập. Pansy giữ chặt cái bàn trong phòng sinh hoạt chung nhưng bất thành.
Chà! Thằng này nhìn vậy mà khoẻ ra phết!
---------------------------------------
Pansy cùng Gwy ra đến sân ngó thấy đội Gryffindor đang luyện tập. Tụi nó lén lút chuẩn bị chuồn êm thì đội trưởng Flint dẫn đầu đội nhà Slytherin bước tới.
Wood, đội trưởng Quidditch Gryffindor lao xuống mặt đất, hét vào mặt anh Flint:
- Flint! Đây là giờ tụi này luyện tập. Tụi này đã chuẩn bị đặc biệt! Tụi bây đi ra khỏi đây ngay!
Anh Flint còn to xác hơn cả Wood. Với một cái nhìn xảo quyệt của quỷ dữ trên gương mặt, anh đáp:
- Thiếu gì chỗ cho tất cả chúng ta, hả Wood?
Wood khạc ra sự tức giận một cách quyết liệt:
- Nhưng tao đã đăng ký sân tập! Tao đã đăng ký trước!
Anh Flint nói:
- A! Nhưng tao cũng có một giấy phép đặc biệt do giáo sư Snape ký đây: “Tôi, giáo sư Snape, cho phép đội Slytherin luyện tập ở sân Quidditch hôm nay vì cần huấn luyện tầm thủ mới của đội”.
Wood bị phân tán, hỏi ngay:
- Tụi bây có tầm thủ mới hả? Đâu?
Từ đằng sau sáu cầu thủ vạm vỡ đang đứng trước mặt Wood xuất hiện một cầu thủ thứ bảy, nhỏ con hơn, nụ cười khinh khỉnh trên gương mặt nhợt nhạt nhọn hoắt. Đó chính là Draco.
Một đứa trong cặp sinh đôi nhà Weasley ngó Draco, có vẻ chẳng ưa chút nào:
- Mày là con trai của Lucius Malfoy hả?
- Mày dám nhắc đến ông Lucius Malfoy thì hay thật.
Flint nói trong khi cả đội nhe răng cười toét ( mà theo Pansy nhận xét đội nhà Slytherin cứ như quân đầu đường xó chợ):
- Để tao cho tụi bây coi món quà hào phóng mà ông đã tặng cho đội Slytherin.
Tất cả bảy cầu thủ của đội Slytherin đồng loạt giơ cao câu chổi của họ. Bảy cán chổi hàng hiệu mới toanh cực kỳ bóng loáng và bảy bộ chữ bằng vàng xịn ráp thành nhãn hiệu Nimbus 2001 sáng lấp lánh dưới ánh nắng ban mai trước mũi bọn Gryffindor.
- Mô-đen tối tân nhất. Chỉ mới ra lò tháng trước.
Anh Flint nói với vẻ hờ hững, tay phủi một hạt bụi ở cán chổi của anh.
- Tao tin là nó bỏ xa lắc loại 2000 cũ, hơn đủ điều… Còn như mấy cây Cleansweep cũ mèm, thì chỉ đáng đem quét ván.
Anh nhe răng cười độc địa với Fred và George, cả hai đứa đều đang nắm chặt cán chổi Cleansweep 5.
Trong một lúc không ai trong đội Gryffindor nói được lời nào. Nụ cười tự mãn trên mặt Draco toét rộng tới mang tai khiến cho đôi mắt lạnh lùng chỉ còn là hai cái khe ti hí.
Flint lại nói.
- Chà. Coi kìa! Một cuộc lấn sân.
Weasley và Granger đang băng qua bãi cỏ để coi chuyện gì đang xảy ra. Weasley hỏi Potter:
- Chuyện gì vậy? Sao bồ không tập nữa? Mà nó làm gì ở đây vậy?
Weasley đang ngó Draco trong bộ áo chùng của đội Slytherin. Draco nói với giọng bảnh chọe:
- Tao là tầm thủ mới của đội Slytherin, Weasley à. Mọi người đang ngưỡng mộ mấy cây chổi mà ba tao vừa tặng cho đội.
Weasley trợn mắt há to mồm mà ngó trân trân bảy cây chổi siêu mới trước mặt nó.
Tình hình có vẻ không ổn, Pansy và Gwy chạy đến đứng bên cạnh Draco.
Draco nói êm ái, rõ là đang trêu tức:
- Đẹp quá hén? Nhưng có lẽ đội Gryffindor cũng có thể quyên một ít vàng để đổi chổi luôn. Tụi bây nên bán tống bán tháo đám chổi Cleansweep 5 đó cho rồi; tao cá viện bảo tàng sẽ mua chúng!
Đám cầu thủ Slytherin phá ra cười.  Granger nói giọng sắc xảo:
- Ít nhất thì không ai trong đội Gryffindor phải mua cái vị trí của mình. Họ được tuyển vào đội bằng tài năng thuần túy.
Đừng nói vậy chứ. Mặt Draco đầy khinh bỉ. Ôi thôi, tiêu rồi!
Draco căm tức:
- Ai hỏi tới mày, con nhãi ranh Mudblood bẩn thỉu.
- Draco! Quá đáng rồi đấy.
Pansy khó chịu trừng cậu bạn. Gwy cũng tức giận không kém, cô bạn còn cố tình đập mạnh vào lưng Draco.
- Malfoy! Coi chừng cách ăn nói của cậu!
Anh Robert xuất hiện như một vị thần, Luna đứng kế bên ảnh. Nghe đồn anh Robert thường xuyên bám theo cô bé.
Anh Robert nắm cổ áo Draco, thiếu điều nhấc bổng cậu ấy khỏi mặt đất. Anh rít lên:
- Một quý ông lại có thể nói ra từ xỉ nhục như vậy với một cô gái. Phong độ của cậu đâu? Cha cậu đã dạy cậu như vậy hả?
Mặt Draco xám ngoét.
Ron Weasley tức giận chỉa đầu đũa vào mặt Draco.Cậu ta gào lên:
- Mày phải trả giá cho điều đó, Malfoy!
Một tiếng nổ vang dội khắp săn vận động và một tia sáng xanh xẹt ra từ chuôi đũa của Weasley vọt lên, trúng ngay bụng nó, làm nó bật ngã ra sau, lăn cù trên cỏ.
Granger thét lên:
- Ron! Ron! Bạn có sao không?
Weasley há miệng ra định nói, nhưng không thốt được thành lời. Thay vì lời nói thì nó ợ một cái dễ sợ và một con ốc sên văng ra khỏi miệng, rơi luôn xuống đùi.
Eo ơi, thấy ghê!
Slytherin phá lên cười đến đờ cả người. Anh Flint cười đến gập đôi người lại, phải bám vào cây chổi mới toanh mới đứng nổi. Draco thì cười đến bò lăn bò càng, nắm tay đấm xuống đất lia lịa, mãi đến khi lia mắt đến anh Robert, cậu ấy mới cứng nhắc thu hồi nụ cười trên môi.
Cả đội Gryffindor vây quanh Weasley. Nó vẫn cứ tiếp tục phun ra mấy con ốc sên bự. Không ai có vẻ muốn đụng vào nó. Potter nói với Granger:
- Tụi mình đem bạn ấy đến nhà bác Hagrid đi, nhà bác ấy gần đây nhất.
Granger gật đầu, rồi hai đứa đỡ hai cánh tay Weasley kéo lên.
Thằng nhóc Colin, fan hâm mộ cuồng nhiệt của Potter đã từ trên khán đài chạy xuống, bây giờ chạy loăng quăng bên cạnh hai đứa nó khi hai đứa dìu Weasley ra khỏi sân banh.
- Có chuyện gì vậy anh Harry? Chuyện gì vậy? Anh Ron bị bịnh hả? Anh chữa trị cho ảnh được không?
Weasley lại bụm miệng, và một con ốc sên nữa lại nhảy ra.
- Oái, anh Harry, anh giữ cho anh ấy yên được không?
Thằng nhóc bị mê hoặc bởi cảnh tượng đó, giơ máy chụp hình lên bấm.
Cảnh đó thì có gì đáng chụp lại hả cha nội? Pansy nổi da gà nhìn cảnh tượng kì cục.
Potter nổi giận quát:
- Đi chỗ khác chơi, Colin!
Potter và Granger đỡ Weasley ra khỏi sân vận động, băng qua sân chơi, tiến về phía bìa rừng.
Lạy Merlin, đúng là một ngày thảm họa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro