Chap 5 : Lễ phân loại (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa lâu đài mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, bà mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ở cửa. Gương mặt của bà nghiêm nghị, ý nghĩ đầu tiên của Pansy là chớ có mà lôi thôi với bà.
Lão Hagrid giới thiệu:
-Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McGonagall.
-Cảm ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi.
Bà mở toang cửa. Sảnh trước vô cùng rộng lớn. Những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc lớn. Trước mặt lũ trẻ là chiếc cầu thang cẩm thạch rực rỡ đi lên các tầng phía trên.
Rảo bước theo chân giáo sư McGonagall, bọn trẻ đi qua một toà lâu đài toàn đá phiến. Giáo sư McGonagall đưa đám trẻ vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang.
Giáo sư McGonagall cất lời:
-Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi... với các bạn chung một ký túc xá.
-Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tạo nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con ở Hogwarts thì thành tích của các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà - một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa.
-Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho chỉnh tề trong khi chờ đợi làm lễ.
Ánh mắt bà chần chừ, không hài lòng với bộ dạng lôi thôi của vài đứa trẻ. Pansy vội vàng chỉnh lại bộ tóc của mình cùng áo chùng sao cho thật gọn gàng.
-Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong.
Bà giáo sư McGonagall nói
-Giữ trật tự!
Bà đi ra khỏi phòng. Gwyneth với khuôn mặt lo lắng hỏi Blaise:
-Phân loại bằng cách nào?
Pansy chen mồm vào, trợn mắt nói dối:" Anh Robert có nói với mình, ảnh nói mình phải đấu với một cái gì đó, nghe chừng là đáng sợ lắm. Cậu có nghĩ là một con rồng không?"
- "Bị điên hả, sao có thể." Không hoàn toàn tin tưởng vào lời cô bạn nói, nhưng Gwyneth vẫn có hơi run rẩy thốt lời, mặt của cô nàng xanh mét như trúng độc.
Pansy khúc khích cười vì biểu cảm của cô bạn.
Có vẻ không chỉ có Gwyneth là sợ hãi, bởi vì những đứa trẻ xung quanh cũng có vẻ hãi hùng, không ai dám nói năng gì.
Bỗng nhiên bọn trẻ xung quanh kêu thét lên:
-Ối! Cái... cái gì...?
Tất cả đám trẻ há hốc mồm kinh hãi. Khoảng hai chục con mà vừa trườn ra từ bức tường phía sau, lướt ngang qua phòng, trò chuyện với nhau, và không thèm để mắt tới bọn học sinh năm thứ nhất. Hình như chúng đang gây gổ nhau. Một con ma trông giống một thầy tu tròn trĩnh đang nói:
-Tha thứ và quên đi, hãy nghe ta nói, chúng ta hãy cho hắn một cơ hội thứ hai...
- Thưa huynh, chẳng phải chúng ta đã cho Peeves quá nhiều cơ hội sao? Thế mà hắn vẫn đi bêu rếu chúng ta đủ điều và huynh cũng biết đấy, nó đâu phải là một con ma thực sự... Ê, mà này! Cả lũ chúng bây làm gì ở đây hử?
Con ma mặc đồ bó sát mình đang nói chợt nhận ra sự hiện diện của bọn trẻ. Nó hỏi nhưng không đứa nào dám trả lời.
Con ma thầy tu mới nhìn quanh mỉm cười:
-Học sinh mới đây. Chắc là sắp được phân loại nhà phải không?
Vài đứa trẻ gật đầu nhưng vẫn im lặng. Thầy tự béo nói tiếp:
-Hy vọng gặp lại các em trong nhà Hufflepuff, nhà cũ của anh ấy mà.
Chợt vang lên một giọng sắc lạnh:
-Tiến tới trước lễ phân loại sắp bắt đầu.
Giáo sư McGonagall đã quay trở lại, những con ma lặng lẽ trôi tuột vào bức tường đối diện, từng con một. Giáo sư McGonagall ra lệnh:
-Bây giờ các con xếp thành một hàng và đi theo ta.
Pansy được Theodore kéo lên trước thằng bé, sau lưng của Gwyneth. Cả bọn nối đuôi nhau ra khỏi phòng, băng ngang qua hành lang, xuyên qua vài cánh cửa đôi nữa rồi mới bước vào đại sảnh đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro