Chap 6: Lễ phân loại (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía dãy bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng. Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn chúng, trông giống như những chiếc đèn lồng mờ mờ với những ngọn nến chập chờn thắp ở bên trong. Lẫn trong đám học sinh là những con ma ẩn hiện như làn sương bạc. Phía trên là vòm nhà đen như rắc đầy những vì sao.
Giáo sư McGonagall đặt một cái ghế cao bốn chân trước mặt bọn trẻ năm nhất. Phía trên cái ghế là một chiếc nón phù thủy hình chóp. Cái nón te tua, vá chùm vá đụp, nom nó dính đầy bụi và dơ cực kỳ.
Trong vài giây, không gian im lặng phăng phắc. Rồi bỗng nhiên cái nón vặn vẹo, một miếng toạt gần vành nón mở ra như một cái miệng, và cái nón bắt đầu hát:
Ờ này ta dẫu không xinh
Nhưng mà chớ xét ngoại hình
Xét về thông mình, sắc xảo
Đố nón nào qua mặt ta
Các người cứ đội nón hoa
Mũ cối, mũ nồi tùy thích
Không sao, ta đây chấp hết
Nón ta: phân loại Hogwarts
Những điều giấu chẳng nói ra
Ta đọc được từ trong óc
Hãy chải đầu và vuốt tóc
Đặt lên, ta nói cho nghe
Người nào vô Gryffindor
Cái lò luyện trang dũng cảm
Người nào vô Hufflepuff
Nơi đào tạo kẻ kiên trung
Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng
Đáng tin, đúng người chín trực
Ai vào Ravenclaw được
Nơi đào luyện trí tinh nhanh?
Vừa ham học lại chân thành
Hoặc Slytherin cũng thế
Dạy cho ta đa mưu túc trí
Làm sai miễn đạt mục tiêu
Hãy đội lên! Hãy đội nào!
Đừng sợ sệt, nghe ta nói
Nghe ta nói, ta phân loại
Ngươi là ai, ở nhà nào
Hãy bình tĩnh, đội lên nào
Trong vành nón như tay ấm.
Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi đứng yên.
Gwyneth cho Pansy ánh nhìn khiển trách khi cô nàng nhận ra mình bị lừa. Ra vẻ không nhìn thấy ánh mắt của cô nàng, Pansy đăm đăm nhìn vào cái nón vẻ dè bỉu.
Giáo sư McGonagall bước tới trước với một cuộn giấy đã dày trong tay:
-Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế. Bắt đầu: Hannah Abbott!
Một cô bé có đôi má hồng hồng và đôi bím tóc vàng hòe bước ra khỏi hàng, đội nón vào và ngồi xuống ghế. Chiếc nón che xụp cả mắt cô bé. Yên lặng trong giây lát. Cái nón hô lên:
-Nhà Hufflepuff.
Những người ngồi ở dãy bàn bên phải hoàn hô và vỗ tay chào mừng. Hannah đi đến ngồi ở dãy bàn của nhà Hufflepuff. Con ma thầy tu béo vui vẻ vẫy tay với Hannah.
-Kế tiếp, Susan Bones!
-Nhà Hufflepuff.
Cái nón lại hô lên lần nữa, Susan nhanh nhảu tới ngồi bên cạnh Hannah.
-Terry Boot!
- Nhà Ravenclaw.
Dãy bàn thứ hai bên trái vỗ tay; nhiều thành viên nhà Ravenclaw đứng dậy bắt tay Terry; cậu bé đến nhập vào bàn của họ.
-Mandy Brocklehurts!
Cũng vô nhà Ravenclaw. Và :
-Lavender Brown!
-Nhà Gryffindor.
Dãy bàn cuối bên trái bùng nổ tiếng reo hò và vỗ tay.
-Millicent Bulstrode!
-Nhà Slytherin.
-Justin Finch-Fletchley!
-Nhà Hufflepuff.
-Seamus Finnifan!
Thằng bé tóc vàng này phải ngồi trên ghế cả phút trước khi cái nón tuyên bố nó được vô nhà Gryffindor.
-Hermione Granger!
-Nhà Gryffindor.
-Neville Longbottom!
Là thằng bé mũm mĩm mà Pansy nhìn thấy lúc tàu cập bến. Thằng bé  này cứ vấp ngã liên tục khi bước tới gần cái ghế. Cái nón phải mất kha khá thời gian để quyết định :
-Nhà Gryffindor.
Longbottom nhảy cẫng lên, quên cả giở nón ra. Nó phải chạy trở lại trong tiếng cười ầm ĩ của mọi người để đưa nón cho giáo sư McGonagall, mà nó lắp bắp gọi nhầm là MacDougal... Morag.
-Draco Malfoy!
Cái nón chưa kịp chạm vào đầu Draco đã kêu lên:
-Nhà Slytherin.
Rồi đến:
-Moon!...
-Theodore Nott!
Theodore từ tốn đi lên, tỏ ra khó chịu khi chiếc nón được đội lên đầu, và Pansy tin rằng chẳng một ai vui nổi khi phải đội lên đầu một thứ dơ dáy như vậy.
"Nott lẩm nhẩm cái gì vậy?" Gwyneth hỏi Pansy.
Theodore đang thì thầm gì đó với cái mũ.
Lắc đầu với Gwyneth, làm sao mà con bé có thể biết được khi mà cuộc đối thoại đó nhỏ như tiếng muỗi vo ve cơ chứ, con bé cũng đâu có biết khẩu ngữ.
-Nhà Slytherin.
Cái nón hô lớn.
Và rồi:
-Pansy Parkinson!
Khi được gọi đến tên, con bé cố gắng tỏ ra bình tĩnh hết mức. Cố gắng tự trấn an mình, Gwyneth cũng vô nhẹ vào vai con bé. Nhưng cũng chẳng có bao nhiêu hiệu quả khi mà tim của con bé cứ đập bình bịch như muốn thoát ra ngoài.
Đội cái nón lên đầu, cái nón thì thầm:
-Thông minh, thông mình lắm. Giống như mẹ và anh của mi. Cũng rất sắc xảo... À ta biết rồi. Thằng nhãi đó đã nhờ vả ta...
Hả ... thằng nhãi, ai cơ?
Cái nón tiếp tục nói:
-Nên là... Slytherin.
Dãy bàn nhà Slytherin lịch thiệp vỗ tay. Pansy cười hớn hở đến nhập hội với tụi bạn , bỏ qua nghi vấn trong đầu .
Lễ phân loại chưa kết thúc và chỉ còn vài đứa trẻ nữa thôi, rồi bất ngờ:
-Harry Potter!
Cả đại sảnh đường bùng nổ, ai ai cũng dán mắt vào một thằng bé gầy gò, mái tóc đen của nó bù xù như tổ quạ, thứ đặc biệt nhất của thằng bé là một đôi mắt xanh lá rực rỡ được che lại bằng cái kính cận to thù lù.
Cũng giống như Theodore, thằng này cứ thì thầm gì đó với cái nón. Và phải một lúc sau cái nón mới hô lên.
-Nhà Gryffindor.
Dãy bàn nhà Gryffindor reo hò ầm ĩ.
"Hừ" Tiếng tức tối phát ra từ Draco. Mái tóc của cậu ra có hơi rối. Pansy đã cố nhắc nhở đến ba lần bằng cách chỉ vào tóc của bản thân, mà vẫn không thành công. Tức mình con bé lấy ra cái lược được thủ sẵn bên người, "nhẹ nhàng" giúp Draco chải lại tóc.
Cậu ta la oai oái rồi lườm con bé khét lẹt.
Buổi phân loại kết thúc khi hai người cuối cùng là Gwyneth và Blaise được phân vào nhà Slytherin.
Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả học sinh của mình ở đây. Cụ nói:
-Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Véo! Cảm ơn!
Ngón trỏ chạm nhẹ vào tay Gwyneth, Pansy nói:" Cụ ấy vui tính nhỉ?"
"Cụ ấy rất thông mình." Cô nàng nhìn cụ Dumbledore.
"Ừ, đúng vậy. Khoai tây chiên không Gwy. " Lấy một ít khoai tây cùng sốt cà chua đặt vào dĩa của cô bạn, Pansy cũng tự lấy cho mình ít bít tết thơm ngon.
-Gwyneth chứ Pansy.
"Gwy ngắn gọn hơn. Đổi lại cậu cũng có thể gọi mình là Pan, chỉ có gia đình hoặc bạn thân của mình mới được gọi thôi đấy." Người ta quý lắm mới cho cậu gọi bằng biệt danh đấy nhé.
Mặt của Gwyneth nghệt ra. Gì đây, xúc động vì có một cô bạn thân xinh đẹp, tốt bụng như mình chứ gì. Nghĩ đến đó, cằm của con bé vểnh lên, hai tay thì chống lên eo trông hết sức kiêu ngạo.
"Gì vậy Pansy, bị ấm đầu hả?" Lại là Draco với khuôn mặt cau có, bên cạnh cậu ấy là con ma nhà Slytherin ghê rợn đang ngồi. Vì lý đó mà mặt Draco cứ bực bội, khó chịu.
"Mặc kệ đi Pan, uống nước cam nè." Pansy chìa tay ra phía trước, vui vẻ nhận lấy cốc nước từ tay Theodore .
Sau khi đã no nê, thức ăn thừa trên dĩa tự động biến mất. Lát sau các món tráng miệng hiện ra. Pansy xắn cho mình một miếng bánh dâu dù con bé đã rất no.
Bữa ăn tráng miệng kết thúc. Giáo sư Dumbledore lại đứng lên cả sảnh đường im lặng.
-E hèm! Chỉ vài lời thôi, bây giờ chúng ta đã ăn uống no nê. Tôi có vài lưu ý đầu niên khoá gởi đến các con. Học sinh năm thứ nhất nên biết là khu rừng trên mặt đất cạnh trường là rừng cấm. Một số học sinh lớp lớn cũng nên nhớ kỹ điều ấy.
- Tôi cũng được ông Flich, giám thị, yêu cầu nhắc nhở tất cả học sinh là không được dùng phép thuật ngoài lớp học, trong hành lang. Các trận bóng Quidditch sẽ được tổ chức vào thứ hai của học kỳ. Bất cứ ai muốn chơi cho đội nhà mình thì liên hệ với bà Hooch. Và cuối cùng, tôi phải nói trước cho các con biết là năm nay, hành lang tầng thứ ba phía bên tay phải là khu vực cấm. Ai muốn chết một cách cực kỳ đau đớn thì cứ mò đến đó.
Cụ Dumbledore lại nói:
-Và bây giờ, trước khi đi ngủ, chúng ta cùng hát một bài ca của trường.
Mỗi người tự chọn tông thích hợp cho giọng hát của mình. Nào, chúng ta bắt đầu.
Và cả trường gào lên. Mỗi đứa hát một kiểu, đứa hát nhanh, đứa hát chậm nghe tệ hết sức.
Pansy lại cảm thấy may mắn khi nhà Slytherin không có ai cất lời hát cả.
Bài hát chấm dứt, người xong trước, người xong sau. Sau cùng chỉ còn có hai người có mái tóc đỏ cùng khuôn mặt y đúc nhau ở bên Gryffindor là còn gân cổ lên hát bằng nhịp điệu đưa đám lê thê.
Pansy chỉ hai người đó cho Gwyneth thấy:" Đó là cặp sinh đôi nhà Weasley, họ là bạn của anh Robert, anh mình nói họ quậy dữ lắm."
Nói đến đó, con bé lại tiếp tục chỉ:
-Anh mình kìa, cái anh chàng cao cao, đẹp trai da trắng, mắt xanh bên nhà Ravenclaw đó.
Robert mặt nghiêm túc vẫy tay với Pansy và gật đầu thay cho lời chào .
Khi Pansy giới thiệu xong, cũng là lúc lũ trẻ bị cụ Dumbledore đuổi đi.
Do cả ngày dài mệt mỏi cùng một cái bụng nặng trịch, Pansy thất thểu hoà mình cùng đám bạn đi theo sau huynh trưởng nhà Slytherin.
Sau khi vào phòng sinh hoạt chung. Tụi nhỏ phải ngồi im nghe bài diễn thuyết của huynh trưởng, rồi mới được lệnh đi tìm phòng.
Do dân số nhà Slytherin ít nhất trong bốn nhà nên hầu như mỗi đứa được chia một phòng riêng. Trước khi vào phòng con bé tạm biệt với cô bạn Gwyneth. Sau đó mới mệt mỏi lê cơ thể rã rời, vào phòng thay quần áo, rồi lập tức lăn lên giường,  chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro