Chap 3: Nón phân loại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hogwarts có bốn kí túc xá, được đặt theo tên của bốn nhà sáng lập, lần lượt là Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin. Vào ngày nhập học, mỗi người sẽ phải ngồi lên một cái ghế đẩu, đội một cái mũ bẩn thỉu dơ dáy được truyền lại từ thời thành lập trường và để nó quyết định xem mình sẽ vào nhà nào.

Thường thì chiếc mũ không mất nhiều thời gian để quyết định, nhưng trong một vài trường hợp, khi nón mất đến trên năm phút để phân loại, người ta gọi đó là trường hợp nón bất động.

Ví dụ như trường hợp của Jena dưới đấy.

- Ồ! Thú vị đây!

Jena biết chiếc nón có thể đọc được tâm trí mình nên cũng không hoảng hốt, cô bé chỉ hỏi:

- Có thể phân loại cháu vào nhà Gryffindor hay không?

- Nhiệm vụ của ta là sắp xếp mi vào được ngôi nhà phù hơp nhất. Mi có sự dũng cảm của nhà Gryffindor đấy, nhưng mi sẽ chẳng cảm thấy gì hơn là sự khốn khổ khi sống với một đám khỉ con đó. Tốt nhất ... có lẽ là Slytherin?

- Không được - Jena ngay lập tức từ chối

-  Cô bé, ta nhìn thấy quyết tâm bất chấp tất cả để đạt được điều mình muốn, đây là một trong những phẩm chất tiêu biểu nhất của Slytherin, cũng là một trong những phẩm chất khó tìm nhất đối với phù thủy sinh ở tuổi của mi. Mi thực sự không muốn vào Slytherin sao?

Jena vẫn lắc đầu, cô bé không kỳ thị gì nhà Slytherin, nhưng nếu vào nhà Slytherin thì rất không tiện trông trừng Harry.

Hơn nữa, một phù thủy gốc Muggle được phân vào nhà Slytherin, không phải sẽ bị bắt nạt đến chết sao? Vốn dĩ phù thủy lai được phân vào Slytherin đã là rất hiếm.

- Hừm, vậy thì khó rồi đây - Cái nón tự nhủ - Can đảm có thừa, trí tuệ không thiếu. Cho dù Gryffindor hay Ravenclaw đều rất thích hợp. Cô bé có thể sẽ thích không khí của nhà Ravenclaw hơn đấy? Một ngôi nhà đầy ắp những phù thủy tài năng như cô bé?

- Tôi vẫn muốn vào nhà Gryffindor hơn.

- Tại sao cô liên tục yêu cầu vào nhà Gryffindor? Không phải cô thích nhà Hufflepuff nhất sao?

Jena khựng lại một chút.

- Tại sao lại kỳ lạ? Không phải ông có thể được được tâm trí tôi sao?

Nếu vậy, hơn ai hết, ông phải biết rõ lý do tôi muốn vào nhà Gryffindor chứ?

- Ta không chắc - Cái nón nói - Ta chỉ có thể đọc được một phần rất nhỏ ký ức của nhóc, phần kí ức còn lại bị một quyền năng lớn hơn bảo vệ, ta chưa từng thấy loại phép thuật này bao giờ.

Jena không khỏi bất ngờ, rốt cuộc là loại phép thuật nào mà ngay cả nón phân loại, chiếc nón kế thừa ký ức của một, hoặc có thể là bốn, trong những phù thủy vĩ đại nhất lịch sử, nhà sáng lập Hogwarts cơ chứ?

Nhưng chưa kịp để Jena suy nghĩ rành mạch, cái nón sau một hồi lâu trăn trở đã quyết định:

- Vậy thì Hufflepuff nhé.

Tiếng vỗ tay rần rần vang lên, vận mệnh bảy năm sắp tới của Jena đã được quyết định.

Công bằng mà nói, Jena rất thích nhà Hufflepuff. Kiếp trước, khi đặt mua đồng phục Hogwarts, nó đã chọn đồng phục nhà Hufflepuff. Thậm chí vì vậy mà màu vàng, màu đại diện của nhà Hufflepuff, còn là màu yêu thích của nó.

Không như  Gryffindor đề cao sự dũng cảm, Slytherin đề cao sự tham vọng, Ravenclaw coi trọng trí thông minh, Helga Hufflepuff đã từng nói "Tôi sẽ dạy hết cả lũ và đối xử chúng như nhau".

Từ trong sâu thẳm, Jena biết đây mới chính là nơi con bé muốn dành trọn vẹn bảy năm học vào.

Có lẽ chiếc nón cũng cảm nhận được điều đó, nên dẫu con bé sở hữu phẩm chất của tất cả các nhà khác, nón phân loại vẫn phân Jena vào nhà Hufflepuff.

Nhưng nó thật sự cần vào Gryffindor!!!

Gryffindor là nơi cốt truyện chính diễn ra, cũng là nơi tập trung của phần lớn nhân vật quan trọng. Không vào Gryffindor thì phải làm sao được đây!!!

Nghĩ vậy, Jena không cấm thở dài một hơi.

Thôi bỏ đi, dẫu sao, hiện tại mới là quan trọng nhất.

So với việc hy sinh bảy năm học sống ở một nơi không phù hợp để chuẩn bị cho một tương lai xa xôi mù mịt, còn không bằng dành trọn vẹn bảy năm ở nơi mình thực sự thích.

Dẫu sao từ khi Harry nhập học thì năm nào chả sảy ra chuyện, ai mà biết nó có sống được bảy năm không.

Trong lúc Jena còn đang ngẩn ngơ thì tên của Fred và George đã được xướng lên. Cô bé vẫy tay mỉm cười để đáp lại cái nhìn tóe lửa của hai anh em truyền đến từ dãy bàn nhà Gryffindor. Ở bên cạnh Harry đã lâu, Jena dần phát triển một vài thói quen không tốt.

Nó thích biểu cảm của người khác khi bị chọc phát điên.

- Bạn của bồ à? - Cô bạn ngồi cạnh nó hỏi.

- Bọn mình ngồi cùng một toa tàu - Jena đáp - Bồ tên gì?

- Amelie Alexander. Còn bồ?

Amelie là một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn, với mái tóc nâu dài ngang vai và đôi mắt xanh biếc.

- Jena Douglas. Bồ là phù thủy gốc Muggle phải không?

- Muggle? - Amelie tỏ vẻ khó hiểu.

- Là ... học sinh đến từ thế giới của người không biết phép thuật í.

- À phải rồi - Amelie chợt bừng tỉnh, ngại ngùng nói - Mình vẫn chưa quen gọi bản thân như thế.

- Mình cũng vậy - Jena đáp - Muốn uống chút nước bí ngô không?

Sau lễ phân loại là bữa tối. Sau khi kết thúc bữa tối, đám học sinh năm nhất được huynh trưởng và nữ huynh trưởng năm năm dẫn về phòng ký túc xá.

Jena vẫn luôn muốn xem phòng ký túc xá của nhà Hufflepuff. Dĩ nhiên con bé cũng muốn xem kí túc xá của những nhà khác nữa. Tóm lại, những gì đã được nhắc đến trong truyện Harry Potter, nó đều muốn được chính mắt thấy một lần.

Con bé theo đám người đi xuống cầu thang, bước qua một cái hành lang đầy những ngọn đuốc sáng rực và treo những bức tranh vui tươi, chủ yếu là đồ ăn. Jena hết nhìn trước lại ngó sau, biết chắc là phòng bếp Hogwarts chỉ ở ngay đây thôi. Dẫu không nhớ làm thế nào để đến được đó nhưng không thành vấn đề, con bé có cách.

Đám người tiếp tục đi đến khi trước mắt hiện ra là hàng dãy thùng lớn nằm xếp chồng lên nhau trong một hốc tường đá thiếu ánh sáng ở cánh phải hành lang.

- Chiếc thùng thứ hai từ dưới lên, ngay giữa hàng thứ hai sẽ mở ra nếu được gõ đúng nhịp điệu của từ Helga Hufflepuff. Nhớ cho kĩ, nếu mấy đứa gõ sai cái thùng ... hoặc sai số lần thì các thùng khác sẽ bật nắp, và mấy đứa sẽ được tắm bằng một đống giấm chua lè.

Nữ huynh trưởng vừa nói vừa thực hiện hành động minh họa. Chiếc thùng bật mở, mở ra một lối đi chông chênh đầy đá, dẫn thẳng đến phòng sinh hoạt chung của nhà Hufflepuff.

Cô JK.Rowling từng miêu tả, phòng sinh hoạt chung dưới kí túc xá Hufflepuff, dẫu nằm phân nửa dưới lòng đất, nhưng lúc nào cũng tràn ngập nắng. Dù hiện tại có là buổi tối nhưng Jena cũng tưởng tượng được. Ánh sáng sẽ xuyên qua những cửa sổ tròn sát trần nhà, hòa với sắc nâu của những chiếc bàn bằng gỗ sáng bóng và ghế sofa vàng đen ấm áp. Trong phòng đầy những chậu cây lơ lửng trên đầu và những chậu xương rồng kê sát tường, một vài trong số chúng biết hát và nhảy, và sẽ vẫy tay chào mỗi khi có học sinh đi qua.

Tuy vậy cỏ cây thải ra khí oxi và hấp thụ khí cacbonic vào ban ngày, nhưng quá trình này bị đảo ngược vào ban đêm. Vì thế buổi tối căn phòng này chẳng khác gì một căn phòng đầy khí độc cả.

Hoặc là một căn phòng đầy người, dẫu sao thì hẳn sẽ không có trường hợp học sinh chết do ngộ độc cacbonic vì ở trong phòng sinh hoạt chung xuyên đêm đâu.

Nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro