Chương 4: Chọn đũa phép

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đằng sau cửa hàng, một thằng bé có gương mặt nhọn nhợt nhạt đang đứng trên một cái bục thử áo chùng.

Và điều làm Harry gần như nhảy tỏn lên khi thấy trên đầu thằng nhóc đó một sợi dây đàn. Khác với sợi dây mà nó thấy từ ông thầy cà lăm trước đó thì sợi dây này trông rõ ràng hơn. Nó còn thấy sợi dây đang uốn lượn trên đầu thằng nhỏ.

Thằng bé nhợt nhạt nói:

"Chào. Cũng vào Hogwarts à?"

"Ừ" Harry chần chừ đáp

"Ba tao đang mua sách cho tao ở tiệm kế bên và má tao thì đã lên phía đầu phố để kiếm mua một cây đũa phép"

Giọng thằng bé này có âm điệu nhừa nhựa chán ngắt.

Sau cuộc trò chuyện của thằng nhóc tóc trắng đầy vẻ khoe khoang và nói xấu về bác Hagrid thì Harry quyết định không thích thằng nhóc đó. Mặc dù nó muốn tiếp xúc với tên đó để lấy lại dây đàn của mình. Harry tỏ vẻ khó chịu, nó phụng phịu mặt, khẽ phồng hai má. Đến lượt nó thử đồ, may là thằng nhóc kia đã đi, không thì nó sẽ cảm thấy khó chịu dữ dội lắm.

Khi lão Hagrid đến thì Harry cũng đã thử xong đồ, nó cùng lão đi đến tiệm Flourish and Blotts để mua cho nó sách học và dụng cụ. Ra khỏi tiệm, lão Hagrid kiểm tra lại danh sách đồ cần có của Harry.

"Chỉ còn cây đũa phép là chưa mua. À, phải rồi, ta còn chưa cho con một món quà sinh nhật."

Hai mươi phút sau, hai bác cháu rời khỏi Viện cú Eeylops trên tay Harry đã cầm một chiếc lồng to, bên trong là con cú trắng như tuyết vô cùng xinh đẹp, đang vùi đầu trong cánh ngủ say sưa. Harry không thể không lặp đi lặp lại câu cám ơn lão Hagrid, nghe đến gần cà lăm như giáo sư Quirrell.

Tiếp đến là tiệm Ollivanders, tiệm cuối cùng này nhỏ xíu, vừa hẹp vừa dơ, trên cửa tiệm có đẽo mấy chữ vàng Ollivanders: nhà sản xuất đũa uy tín năm 382. Bên trong cửa sổ bám đầy bụi bặm, có trưng bày một cây đũa duy nhất đặt trên cái gói tím bạc màu.

Khi hai bác cháu bước vào tiệm thì nghe có tiếng chuông leng keng vang lên đâu đó sâu bên dưới sàn tiệm. Chỗ này thật chật chội, nhưng trống trơn, ngoại trừ một chiếc ghế đu đưa duy nhất để Harry ngồi chờ. Nó phải ráng nuốt vào rất nhiều câu hỏi chỉ trực vọt ra khỏi miệng, giương mắt ngó hàng ngàn cái hộp nhỏ và dài chất khít rịt lên tới trần.

Chợt một giọng nói vang lên:

"Chào cháu."

Harry đứng phắt dậy. Một cụ già đứng trước mặt nó, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm nó. Harry lúng túng nói:

"Cháu chào cụ ạ"

Cụ già nói:

"A, phải, phải rồi. Ta đã nghĩ là ta sẽ sớm gặp lại cháu Harry Potter. Cháu có đôi mắt của mẹ cháu. Ta tưởng như chỉ mới ngày hôm qua khi ta gặp mẹ cháu trong tiệm này, mua đũa phép đầu tiên của mình. Để coi, cây đũa phép đó bằng gỗ cây liễu, dài ba tấc, thanh nhã. Một cây đũa đẹp thích hợp cho việc luyện bùa."

Cụ Ollivander tiến đến gần Harry hơn. Harry chỉ mong cho cụ chớp mắt. Đôi mắt bạc màu ánh trăng đó làm nó sởn tóc gáy.

"Ba của cháu, ngược lại, thích một cây đũa phép bằng gỗ cây sao. Dài ba tấc mốt. Uốn dẻo được. Nhiều quyền lực hơn và xuất sắc hơn về khả năng biến hóa. Ừ thì chính cây đũa phép chọn phù thủy, chứ không phải phù thủy chọn đũa phép, đúng vậy."

Harry mặc dù nghe nhưng nó lại không hiểu một chút gì cả, ông Ollivander lại tiếp tục lẩm nhẩm về cây đũa phép đã tạo nên vết sẹo trên trán nó. Và rồi cụ lấy từ trong túi ra một cuộn thước dây có dấu khắc bạc.

"Tay nào của cậu cầm đũa."

"Ơ...cháu thuận tay mặt ạ"

Cụ Ollivander đã bỏ đi tới chỗ mấy cái kệ, lấy xuống vài cái hộp.

"Được rồi, cậu Potter, thử cái này xem. Gỗ sồi và gân rồng. Hai tấc rưỡi, xinh đẹp và linh hoạt. Cứ cầm nó lên vẫy một cái."

"Không, không. Thử cây này."

Harry thử. Rồi thử. Căn phòng càng thêm toan hoang sau mỗi lần nó thử. Nó chẳng hiểu cụ Ollivander có ý chờ đợi phép màu gì. Đống đũa nó thử chất thành đống trên chiếc ghế đung đưa, nhưng cụ Ollivander vẫn cứ đưa thêm nhiều cây đũa phép để thử. Mà càng thử cụ có vẻ càng vui hơn.

"Tưởng ta bịp hả? Đừng lo. Chúng ta đang tìm một cây phối hợp hoàn hảo nằm đâu đây trong đám đũa này. Ta đang tự hỏi, à phải, sao không thử một sự kết hợp khác thường. Cây nhựa ruồi và lông phượng. Hai tấc chín. Đẹp và dễ uốn nắn."

Harry cầm cây dũa. Nó thình lình cảm nhận một luồng hơi ấm truyền vào đầu ngón tay. nó giơ cây gậy lên cao trên đầu, ngoặc một cái giữa đám bụi lưu niên trong tiệm. Một chuỗi những tia lấp lánh vàng đỏ bắn ra từ đầu đũa y như pháo hoa, tạo thành những điểm sáng nhảy múa trên tường, lão Hagrid vỗ tay hò reo, còn cụ Ollivander thì bật khóc:

"Ôi, hoan hô. Đúng rồi, ôi, hay quá. Ừ. Tốt. Tốt. Thật là kì lạ... Ôi, kì lạ biết bao..."

Cụ thể cây đũa của Harry trở vào cái hộp, gói trong tờ giấy màu nâu, vẫn lẩm nhẩm:

" Kỳ lạ ... Kỳ lạ ... "

Harry hỏi:" Cháu xin lỗi, nhưng cái gì kỳ lạ ạ?"

Cụ Ollivander nhìn chằm chằm vào mặt Harry:

"Ta nhớ tất cả cây đũa mà ta bán ra, cậu Potter à. Từng cây đũa một. Ngẫu nhiên làm sao là con phượng hoàng cho cái lông làm thành cây đũa của cháu cũng cho thêm một chiếc lông - và chỉ một chiếc. Rất kỳ lạ, nhưng đúng là chiếc lông phượng trong cây đũa của cháu, chính là anh em của chiếc lông làm nên cây đũa đã để thẹo trên đã để thẹo trên trán cháu."

Harry há hốc miệng, trợn tròn mắt.

"Chuyện kỳ ​​lạ làm sao. Nên nhớ, đũa phép chọn phù thủy. Ta tin là chúng ta có thể trông chờ những điều vĩ đại, Potter à.... Nói cho cùng, Người-mà-chớ-gọi-tên-ra đã làm ra những điều vĩ đại. Khủng khiếp thật, nhưng cũng vĩ đại."

Harry rùng mình. Nó không chắc là nó cụ Ollivander lắm. Nó trả cụ bảy đồng Galleons vàng để mua cây đũa, và cụ Ollivander đưa tiễn hai bác cháu ra tận cửa.

Sau đó lão Hagrid đã cho nó vé tàu để đi Hogwarts và nó phải về nhà dì dượng của mình chờ một thời gian trước khi đến ngày nhập học.

Ban đêm, nằm trên chiếc giường ọp ẹp không một ánh đèn. Nó nghĩ lại chuyện hôm nay mình đã trải qua, nó sẽ đi học ở cái trường phù thủy, và có vẻ nó rất nổi tiếng ở thới giới đó. Nó cảm thấy may mắn và càng may mắn hơn khi nó đã tìm thấy dấu vết những sợi dây đàn của mình, nó suy nghĩ mọi đến nhiều cách để có thể cầm về thứ của nó mặc dù nó không ưa thằng nhóc đó chút nào.

/Đó là sợi dây đàn của tôi/ Nó hơi bĩu môi. Đây là lần thứ 2 trong ngày nó đã đánh dấu chủ quyền về đồ của mình trong suy nghĩ. Nó lại một lần nữa cảm thấy may mắn khi nó sẽ gặp ông thầy và cả thằng nhóc đó ở Hogwarts. Nó có một cảm giác rằng nó sẽ tìm được thứ mình cần ở ngôi trường này. Nghĩ rồi nó cười khúc khích.
_______________________________________
Câu hỏi nho nhỏ:
Người thứ 2 cũng xuất hiện rồi a~
Vậy thì mọi người thử đoán xem người thứ 3 là ai đi nà? (^∇^)ノ♪

Lại treo thưởng 1 chương đặc biệt để tặng nha !!!!

P/s: Có ai gửi tình thương cho tui hem (。ŏ﹏ŏ) đánh máy đau lưng quá nè ಥ‿ಥ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro