Chương 5: Sân ga chín ba phần tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 1/9

Harry đứng giữa sân ga số 9 và số 10 ở nhà ga Ngã Tư Vua. Harry cố gắng không phát hoảng vào lúc này. Theo như cái đồng hồ to bành gắn trên tấm bảng thông báo tàu đến, nó còn mười phút nữa để lên chuyến tàu đến Hogwarts, mà nó thì không biết làm sao để lên được tàu. Nó bị kẹt cứng giữa sân ga với cái rương to tổ nái mà nó không tài nào xoay xở nổi, trong túi chỉ có tiền phù thủy, và bên cạnh chỉ có một con cú.

Lão Hagrid ắt là đã quên dặn dò nó điều gì đó, chẳng hạn như kiểu gõ lên viên gạch thứ ba tính từ bên trái để mở cánh cổng vào Hẻm Xéo. Nó đang băn khoăn không biết có nên rút cây đũa phép ra, gõ vào quầy soát vé nằm giữa sân ga số chín và sân ga số mười không...

Đúng lúc đó có một nhóm người đi tới sau lưng nó và nó nghe lóm được vài ba câu họ đang nói.

“... đầy nhóc Muggle, biết ngay mà... ”

Harry quay phắt lại. Người nói là một người đàn bà béo múp míp. Bà đang trò chuyện với bốn cậu con trai, tất cả đều có tóc đỏ hoe. Mỗi đứa cũng đẩy trước mặt một cái rương giống như cái của Harry - Và họ đều có cú.

Trống ngực đánh liên hồi, Harry lập tức đẩy cái rương theo họ. Họ đừng lại , Harry cũng dừng lại, đủ gần để nghe rõ hơn những gì họ nói. Bà mẹ nói với đứa con:

"Xem coi, sân ga số mấy?”

"Chín - ba - phần - tư”.

Một bé gái nhỏ xíu, cũng tóc đỏ, nắm tay bà mẹ nài nỉ:
“Má ơi, con muốn đi ... ”

“Con chưa đủ tuổi đi học mà Ginny. Yên nào. Được rồi, Percy. Con đi trước.”

Đứa con trai có vẻ là đứa lớn nhất trong bọn bèn đi thẳng về phía sân ga số chín và sân ga số mười. Harry chăm chú nhìn, cẩn thận không chớp mắt lấy một cái để không bị mất hút cậu ta. Nhưng vừa đúng lúc thằng bé đến được hàng rào ngăn hai sân ga thì một đám đông du khách kéo tràn qua trước mặt Harry. Khi tên khách đeo ba lô cuối cùng đi ra khỏi tầm nhìn của Harry thì thằng bé kia đã tan biến.

Người đàn bà múp míp nói:
“Fred, tới phiên con .”

Một trong mấy đứa con trai còn lại nói:
“Con không phải là Fred, con là George. Thật tình, thưa bà, bà tự xưng là mẹ của chúng con, vậy bà không thể phân biệt con là George sao?"

“Xin lỗi con, George à.”

“Đùa tí thôi, chứ con là Fred.”

Thằng bé nói xong là chạy mất, người em song sinh của nó hối hả chạy theo gọi ơi ới. Lẽ ra chúng đừng chạy nhanh quá như vậy. Chỉ nhoáng một cái là thằng chạy trước mất tiêu. Nhưng mà mất tiêu đi đâu? Harry không thể hiểu được.

Bây giờ đến đứa con trai thứ ba đang bước rón rén về phía hàng rào. Nó gần tới rồi. Bỗng nhiên, hết sức đột ngột, không thấy nó đâu nữa. Không có gì xảy ra cả. Harry đành hỏi thăm người đàn bà múp míp:
“Xin phép hỏi bác ... ”

Bà đáp: “ Chào con , lần đầu tiên đến Hogwarts hở? Thằng Ron nhà bác cũng mới toanh.”

Bà chỉ vào đứa con trai nhỏ nhất của mình. Nó cao, gầy, lóng ngóng, mặt đầy tàn nhang, bàn tay bàn chân to bè, và mũi thì dài sọc.

Harry đáp: “Dạ. Nhưng mà nhưng mà ... Con không biết làm sao ... làm sao ... ”

“Làm sao vô sân ga hả?”

Người đàn bà múp míp tử tế tiếp lời, Harry gật đầu. Bà nói:
“Đừng lo. Tất cả những gì con phải làm là đi thẳng vào hàng rào giữa sân ga số 9 và sân ga số 10. Đừng dừng lại và đừng sợ đâm đầu vào đó, điều này rất quan trọng. Tốt nhất là cứ chạy nhanh một chút nếu con thấy sợ. Con đi đi, đi trước Ron đi.”

"Ơ... dạ. "

Harry chào rồi đẩy cái rương của mình quay lại, đăm đăm ngó cái hàng rào . Trông hết sức chắc chắn. Nó bắt đầu đi về phía đó. Người ta vượt qua mặt nó để đến sân ga số chín hoặc sân ga số mười. Nó đi mau hơn. Nó sắp sửa đụng vào hàng rào và thế nào nó cũng bị rắc rối. Tựa người vô cần chiếc xe đẩy, nó dồn sức đẩy xe chạy tới thật nhanh. Hàng rào gần hơn, gần hơn và gần hơn. Nó không thể nào ngừng được nữa rồi. Chiếc xe đẩy chạy muốn vuột khỏi tay nó lôi nó theo. Chỉ còn cách hàng rào một bước mà thôi. Nó nhắm nghiền mắt lại để khỏi thấy một vụ tông rào khốc liệt.
Nhưng điều đó chẳng xảy ra... Harry cứ đẩy xe chạy hoài. Nó bèn mở mắt ra.

Trước mắt nó là một đầu máy hơi nước màu đỏ tươi đang nằm đợi trên đường rầy kế bên sân ga đông đúc hành khách . Một tấm bảng trên cao mang hàng chữ Tốc hành Hogwarts , khởi hành lúc mười một giờ. Harry ngoái nhìn lại phía sau và thấy một cái cổng sắt thô ở đúng ngay chỗ cái hàng rào trước đó, trên cổng có ghi: Sân ga số Chín - ba - phần - tư.

Thế là Harry đã vô được sân ga Chín - ba - phần - tư.

Khói từ đầu máy xe lửa bảng lảng trên đầu đám đông đang chuyện trò, trong khi những con mèo lông đủ màu ưỡn ẹo quẩn chân người khắp đó đây. Bọn cú thì hí hóe nhau theo phong cách cú vọ, giữa những tiếng lóe xóe và tiếng rương hàm ken két ca vào nhau. Những toa xe đầu đã đầy nhóc học sinh, có mấy đứa vẫn còn thò đầu ra cửa sổ nói chuyện với gia đình, mấy đứa nữa đang cự cãi nhau giành ghế. Harry đẩy chiếc xe hành lý của mình xuống sân ga tìm một ghế trống.

Harry chen lấn đám đông cho đến khi kiếm được một toa trống gần cuối xe lửa.
_______________________________________
P/s: (ー_ー゛)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro