Part 11: Cuộc gặp gỡ với Itadori-kun!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sazuna tra lại thanh kiếm vào vỏ. Ngoảnh lại nhìn mấy cái xác Nguyên hồn đã bị chém đứt lìa thành nhiều khúc, nó thản nhiên lấy chân đá một mảnh thịt gần đấy mà đúc tay vào túi, rút ra chiếc điện thoại mà gọi cho người thầy đáng kính của mình:

"Sensei, bên em ổn rồi thầy."

"Nhanh đấy! Em có muốn về học viện luôn không?" Satoru hỏi lại.

"Thôi, không cần đâu thầy. Em đợi Fushiguro-kun." Nó nói xong liền tắt máy. Nhìn theo tấm màn đen dần dần được hạ xuống, để lại ánh nắng chiều nhuộm đỏ từng viên gạch nơi sân trường, nó bước qua những cái xác để nhập vào dòng người vội vã trở về nhà sau một ngày làm việc.

Lần này, nhiệm vụ của nó chỉ là thanh tẩy một vài Nguyên hồn ở một ngôi trường nhỏ. Nhiệm vụ này dễ thôi, nhưng nó vẫn xin phép ở lại đợi Megumi lúc này cũng đang đi làm nhiệm vụ ở gần đây.

Là vì...nhân vật chính chuẩn bị xuất hiện ở đây.

Itadori Yuuji.

Trường cấp ba Sugisawa ở ngay gần đây.

Nó nhìn điện thoại. 6 giờ 15. Nó đã phải ở lại trường khá muộn để tống khứ hết những học sinh còn nán lại.

Sazuna dừng chân tại cổng trường Sugisawa trước khi nhìn quanh quất.

[Giờ thì phải kiếm gì bỏ bụng đã...]

Sazuna ngồi đợi sau lớp cửa kính đối diện. Đồng hồ điện tử trong điện thoại nó nhảy lên con số 8, cùng lúc khi nó thấy hai bóng người, 1 nam 1 nữ bước vào từ cổng trường. Đặt một cái liếc nhẹ lên hai người tiền bối của Yuuji tại CLB tâm linh, Sazuna tự hỏi liệu nó còn phải chờ bao lâu nữa đây.

Và thế là tầm nửa tiếng sau, nó thấy bóng cậu bạn thân quen và một cậu trai tóc hồng chạy vào trường. Sazuna khẽ mỉm cười:

[Nên để mọi thứ đi đúng hướng của nó...]

Sazuna bình tĩnh nhâm nhi cốc cacao ấm của nó, mặc dù màng nhĩ nó đang dội lại những tiếng động ầm ĩ phát ra từ phía bên trong ngôi trường.

Nó ngước nhìn lên tầng thượng của trường. Nó nheo mắt chú ý tới những chấn động mà trận giao chiến gây nên, chắc chắn không để ai xui xẻo đi phía dưới.

[Đằng nào thì...]

Sazuna bước ra đường. Mắt nó nhìn lại túi dụng cụ sơ cứu nho nhỏ trước khi ngước lên bóng dáng của Satoru vừa mới hạ xuống gần đấy.

"Sensei? Sao thầy lại ở đây?" Nó bước đến bên cạnh Satoru đang nhìn nó mỉm cười.

"À. Thầy tiện đi mua bánh nên tranh thủ ghé qua đây luôn." Satoru hào hứng giơ túi bánh Kikufuku Mochi lên cho nó xem. "Việc của Megumi có liên quan đến bùa chú đặc cấp mà."

Satoru ngay sau đó vòng tay qua eo nó, nhấc thẳng lên sân thượng. Một phần thấy khâm phục vì khả năng này của Satoru, một phần còn lại tập trung nhìn về Yuuji đang đứng giơ 2 tay lên trước mặt Megumi.

"Fushiguro-kun!"

Megumi giật mình quay người lại khiến cái bóng đen quanh cậu ta hạ xuống. Ánh mắt xanh than mở lớn khi ghi nhận sự có mặt của Sazuna cùng Gojo-sensei.

Nó vội vã đến gần Megumi khi ông thầy đáng kính thì lôi máy ảnh ra chụp lấy chụp để. Sazuna khẽ khàng làm một vài bước sơ cứu cho Megumi khi mắt vẫn đang liếc lên Yuuji lúc này cũng đang ngó lại nó.

[Trùm cuối đây nè...]

"Vậy là, em tìm thấy cái đó rồi phải không?"

"Xin lỗi, nhưng..." Yuuji lên tiếng. Rõ ràng cậu ta vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. "Cái đó, em đã ăn nó rồi ạ."

"..."

"..."

"Thật sao?"

"Đúng vậy." Megumi-Yuuji đồng thanh.

"Sensei? Thế này là sao?" Sazuna lên tiếng hỏi.

"Có vẻ cái thứ đó đã dần trung hòa với cậu ta." Satoru vừa cười thích thú vừa ghé sát mặt Yuuji khiến cậu lùi đi mấy bước. "Cậu có thể cho Sukuna ra tầm 10 giây không?"

"Sukuna?" "Cái thứ vừa nãy ấy." "À vâng được, nhưng..."

Satoru mỉm cười :" Không sao đâu. Tôi cũng khá mạnh đấy."

"Sen...sei?" Tiếng gọi yếu ớt của Sazuna vang lên. Đằng nào thì , nó không lo lắm về trận chiến này nhưng cái thứ mà trận chiến này để lại lại là thứ khác. "Tem tém lại chút nha thầy. Xin đấy."

Satoru vui vẻ vứt chiếc túi bánh cho nó vừa nói "Thầy sẽ cố gắng thôi."

Sukuna, dưới thân hình của Yuuji, lao đến từ phía trên. Satoru dễ dàng né được. Thầy ấy nắm chặt hai tay lại, nói với vẻ chẳng tập trung đến cuộc giao tranh:

"Có hai đứa học sinh yêu quý của tôi đang ở đây...Có lẽ tôi sẽ thể hiện một xíu đấy nhé."

Sukuna vội quay đầu lại, bất ngờ trước chuyển động của Satoru nhưng ngay lập tức bị Satoru giữ một tay, đấm mạnh vào gáy khiến hắn ta chúi đầu về phía trước. Ngước ánh mắt không-hiểu-điều-gì lên ông thầy vẫn đang thản nhiên đứng trước mặt, Sukuna cười gằn đứng dậy:

"Dù ở bất kỳ thời đại nào thì các ngươi đang luôn làm bọn ta bực bội. Lũ pháp sư Jujutsu khốn khiếp!"

Satoru khẽ cười khi Sukuna vung tay về phía trước, đậm mạnh xuống sàn khiến những mảnh vỡ bê tông bắn tung lên. Sazuna vung kiếm cắt những mảnh vỡ lạc hướng đến tụi nó. Khẽ nheo mắt để nhìn xuyên qua lớp bụi, nó khá phấn khích cùng đôi chút hào hứng khi tận mắt được nhìn cận cảnh như thế này.

Lúc này, Satoru xuất hiện từ lớp bụi trước ánh mắt ngạc nhiên của Sukuna.

8...9...

"Hình như là chuyện đấy...sắp xảy ra rồi."

BADUM!

Itadori dần lấy lại kiểm soát.

Chết tiệt!

Sukuna ngước ánh mắt cuối cùng lên con người đang đứng trước mặt hắn. Satoru dần hạ xuống những tảng bê tông từ không trung, và ánh mắt sắc lẹm của Sukuna nhìn thấy hai đứa nhóc học sinh đằng sau, vô tình chạm phải màu mắt xanh dương đầy thận trọng của Sazuna.

!

"Ái ui!" Một cơn tấy từ đầu nó chợt nhói lên khiến nó kêu lên khe khẽ. Megumi nghe thấy tiếng than khẽ của nó, vội hỏi:

"Có sao không?"

"À. Chỉ là cơn đau đầu nhẹ thôi." Sazuna xua tay khi mỉm cười với cậu bạn. "Chắc là dư âm từ cuộc thanh tẩy từ chiều tối í mà."

[...] Nó quay đầu lại, tập trung quan sát trận đấu mặc dù nó biết ánh mắt lo lắng của Megumi vẫn dán chặt vào nó.

Yuuji ngay sau đó thế chỗ Sukuna. Cậu ta ngước lên với vẻ mặt ngơ ngác, mở miệng hỏi:

"Ơ...Có chuyện gì vừa xảy ra đấy ạ?"

"Đáng ngạc nhiên đấy...Cậu có thể hoàn toàn kiểm soát được nó!"

"À vâng, nhưng hắn ta thực sự ồn ào lắm." Yuuji khó chịu đập tay vài cái vào đầu. Satoru liền bước gần đến, dí nhẹ 2 ngón tay vào trán cậu ta. Ngay lập tức, Yuuji lả người về trước và nhanh chóng được Satoru vác lên vai.

"Thầy...vừa làm gì vậy?"

"Cậu ta tự làm đấy chứ." Gojo quay sang hai đứa. "Nếu cậu ta tỉnh dậy và không bị chiếm hữu thì cậu ta sẽ khá có tiềm năng đấy!"

"Mà 2 đứa...thầy nên làm gì với cậu ta đây?"

Hai đứa nhìn vào mắt nhau trong một thoáng trước khi Sazuna nhún vai, tỏ vẻ hết ý tưởng:

"Em...thế nào cũng được."

"...Dù cậu ta có trở thành một vật chứa, cậu ta cũng phải chịu sự kiểm soát của Chú thuật sư...và em cũng không muốn cậu ta chết!"

"Hehehe...Nếu Fushiguro-kun đã như vậy..." Sazuna khẽ buộc lại tóc khi đứng lên. "...thì em chỉ có thể nghe theo thôi."

Satoru cười tươi "Là yêu cầu của hai đứa học sinh yêu quý...thầy sẽ chấp nhận nó thôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro