Part 13: Mất phương hướng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tháng 7, 2018

Nishi, Tokyo. Trại giáo dưỡng Eishuu, phía trên nơi thực địa.

Một con ma đầy hận thù, có khả năng là cấp cao <chưa đặt tên>. Có một vài người thường đã xác nhận nhìn thấy ấu nguyền. Xét theo tình hình nguy cấp, 4 học sinh năm nhất của học viện chú thuật Tokyo đã được phái đi.

...................

"Chi nhánh của chúng ta đã xác nhận sự tồn tại của lời nguyền cách đây 3 giờ. Chúng ta sẽ đóng cơ sở này sau khi sơ tán 90%"

"Ở tầng 2, trong bệnh viện của trại giam, 5 bệnh nhân của bệnh viện đã bị bỏ lại vì lời nguyền."

"Nếu lời nguyền có thể biến dị..." Trợ lý giám đốc – Ichiji – chỉ tay. "chúng ta dự đoán rằng đó là một lời nguyền cấp cao"...

Và bây giờ Sazuna cùng 3 người bạn bước dài trên hành lang tối tăm của khu kí túc xá 2 tầng giờ như đã trở thành một mê cung vô tận. Một không khí im lặng chào đón tụi nó, nơi mà chỉ có những tiếng giày va vào nền đất vang vọng lại từ những bức tường đầy ống nước xung quanh.

Sazuna khẽ cúi đầu xuống khi bước đi. Nó biết được nhiệm vụ lần này sẽ đi về đâu, nhưng nó không biết mình nên làm gì để không động chạm đến cốt tr-

"Mitsukashi-san?" Yuuji lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của nó. Sazuna quay lại và nhận thấy vẻ mặt ngập ngừng của cậu ta.

"Có chuyện gì không, Itadori-kun?"

"Ừm...tớ không biết có nên hỏi cậu chuyện này không..." Yuuji đưa tay lên mái tóc, vẻ lúng túng thấy rõ. "Nhưng cậu...có quan hệ gì với cái tên...Sukuna đó không vậy?"

Sazuna mở lớn mắt. Quan hệ? Nó lắc đầu, phủ nhận:

"Không, không hề. Giống như cậu, tớ cũng là một học sinh bình thường cho đến khi Gojo-sensei mang tớ về học viện. Đó cũng là lần đầu tiên tớ nghe đến cái tên Sukuna trong người cậu." Ánh mắt xanh dương xoáy chặt vào Yuuji. "Sao cậu lại hỏi điều này?"

"À...tại vì...cái lúc Gojo-sensei dẫn tớ vào gặp hiệu trưởng ấy..."

"Hắn ta...đòi gặp cậu..."

[Cái quái gì vậy?]

[Sukuna đòi gặp mình?!?!]

"Cái gì CƠ? Tớ ấy á?" Nó rít lên trong âm lượng nhỏ. Yuuji nói tiếp:

"Chắc chắn là cậu. Con bé tóc đen, còn ai ngoài cậu nữa? Hắn ta còn làm nhàm gì nữa về một Aiko hay gì gì đấy..."

"Aiko? Chưa nghe bao giờ!! Tớ là Mitsukashi Sazuna mà!!"

"Tớ sao biết được?! Thế nên mới phải đi hỏi cậu chứ!!"

Sazuna ngẫm nghĩ một chút trước khi mở lời lần nữa:

"Gojo-sensei lúc đấy đi bên cậu mà phải không? Thầy ấy có nói gì không?"

"A...Thầy ấy có vẻ ngạc nhiên khi thấy tên đó nói đến cậu thôi..."

"...Cảm ơn cậu vì nó, Yuuji."

Nó hướng ánh mắt về trước trong khi suy nghĩ của nó thì lại đang lang thang nơi khác.

[Sukuna đòi gặp mình sao?...Không, không phải mình mà là thân chủ cơ thể này...]

[Nhưng làm sao hắn ta biết được về thân chủ cơ thể này? Hắn ta đã bị phong ấn cả nghìn năm trước cơ mà? Trong khi thân chủ cơ thể này lại mới chỉ 14 tuổi và chắc chắn thân chủ này không thể là một Nguyền quái!]

[Trong truyện không hề có một chi tiết nào như thế này cả!]

[Sự xuất hiện của một Sazuna đã bẻ cong thế giới này đi sang một hướng khác so với nguyên tác...]

Vốn là một người đã xem khá nhiều các bộ Isekai từ lúc trước,việc này hoàn toàn có thể xảy ra. Nhưng việc đó dẫn đến việc những kiến thức của nó về tương lai trở nên vô dụng hoàn toàn.

Và nếu là nó, nó sẽ làm gì?

Liệu nó, có thể thay đổi được không? 

Hay là, chính xác hơn, nó có nên?

Sazuna tự nhủ sẽ tìm hiểu kỹ hơn về chuyện này khi cả bọn bước lên sân thượng. Và đập vào mắt tụi nó là ba cái xác, 2 trong số đó đã bị biến dạng thành những cục thịt nhầy nhụa máu. Cái xác còn lại thì cũng chỉ còn nguyên vẹn mỗi phần mặt đang tựa vào lan can. Mùi máu tanh nồng sộc vào mũi nó khiến nó khẽ nhăn mày khó chịu.

"Thật là tàn bạo..." Megumi chun mũi lại." Có thể nói...đây là 3 người, phải không?"

Yuuji bước đến, khẽ kéo cái xác còn lại lên. Mặt cậu ta tối đi khi nhìn thấy tấm bảng tên được dán trên túi áo.

"Tôi sẽ mang thi thể này về...Đây là con của người lúc nãy..." Yuuji nói tiếp bất chấp tiếng kêu bất ngờ của Nobara "Gương mặt của cậu ta chưa bị tổn hại nhiều...Được thông báo rằng 'cậu ta đã chết khi còn không tìm thấy xác', cô ấy sẽ không chịu nổi..."

"Nhưng..." Nobara định phản kháng, nhưng bị một bàn tay giơ ra của Megumi chặn lại. Megumi tiến đến, túm áo Yuuji kéo mạnh lên. Cậu ta nói:

"Chúng ta cần xác nhận 2 người còn lại đã chết hay chưa. Để thi thể của cậu ta lại đi."

"Con đường chúng ta đi đã biến mất, không cách nào quay lại được cả." Yuuji ngước lên. Sazuna khoanh tay đứng cạnh, có thể thấy rõ Megumi chau mày lại:

"Tôi không bảo 'quay lại' mà là 'để lại'." Tức giận đã nhuốm vào từng câu chữ trong lời nói của cậu ta trước sự cứng đầu của Yuuji. Sazuna cùng Nobara nhìn nhau, nhưng nó chỉ lắc đầu, bất lực trước ánh mắt lo lắng của Nobara.

"Tôi không quan tâm đến việc cứu những người mà tôi không muốn cứu và những người đã trở thành xác chết."

"!" Yuuji bất ngờ, nhưng ngay lập tức giơ tay nắm lại cổ áo Megumi. Trừng mắt nhìn cậu bạn thản nhiên trước mặt, Yuuji hỏi lại với vẻ giận dữ:

"Ý cậu là gì?"

"Đây là trường giáo dưỡng, đúng chứ?" Megumi nói. "Thông tin về hiện trường sẽ được tiết lộ với Chú thuật sư đầu tiên. Phải không, Sazuna-san?"

"Ừm...thì..." Nó giật mình khi thấy tên mình chợt bị lôi vào cuộc cãi vã.

"Nói cho cậu ta biết đi." Megumi hướng mắt đến Sazuna. Nó thở dài.

"Okasaki Tadashi phải không? Cậu ta đã lái xe khi chưa có bằng lái và đã tông vào một cô gái cấp 2 trên đường cô ấy đi học về. Đó là lần thứ hai cậu ta lái xe mà không có bằng lái..." Nó nhỏ giọng khi nhìn thấy vẻ ngạc nhiên trên mặt Yuuji.

"Cậu thích gây ồn ào về vấn đề dẫn dắt người ta đến 'cái chết đúng nghĩa' nhỉ..." Megumi cay đắng nói "Cậu sẽ làm gì, nếu người cậu cứu hôm nay sẽ giết một người khác vào ngày mai?"

"Vậy thì...TẠI SAO cậu lại cứu tôi?" Yuuji tức giận trước vẻ mặt lạnh lùng của Megumi. Có vẻ không chịu được việc hai người bạn trong nhóm cãi nhau, Nobara bước lên phía trước, can lại:

"Thôi đi hai cậu. Đây không phải là lúc đ-"

Đúng như dự đoán, Nobara sụt chân vào một cánh cồng đen ngòm. Sazuna bật chân ra sau ngay lập tức. Nó rút mạnh sợi dây đỏ và một thanh kiếm ngay lập tức hiện ra trong tay nó. Nó nói lớn:

"Hai người!" Sazuna chỉ tay về chú chó trắng đã bị ghim chặt trên bức tường trong khi tuốt kiếm ra khỏi vỏ.

Bất chợt, một lượng chú lực lạ ngay lập tức tiếp cận nó ở phía sau. Nó vội quay lại khi nhìn thấy một khoảng không đen chào đón nó.

[!]

Đáp chân xuống nền, nó nhìn xung quanh bằng ánh mắt cảnh giác.

[Một cánh cổng khác...]

Vẫn ở thế phòng thủ, nó khẽ nhắm mắt.

Hai ngọn lửa xanh bùng lên, cách nó 15m chếch về bên phải.

Ngoài ra, còn khá nhiều nguồn chú lực nữa, cách nó khá xa khiến những cảm nhận đó yếu hơn hai lời nguyền gần đây nhất.

Sazuna hít vào một hơi, lấy lại bình tĩnh trước khi phóng đến với thanh đao katana nắm chặt trong tay.

---------------------------------------------

"Nobara-san!"

Nó gọi lớn khi chạy đến gần một nơi tập trung nhiều nguồn chú lực nhất. Sazuna không chắc rằng nó và cô ấy có đang ở cùng một không gian hay không, nhưng có lẽ Nobara bây giờ đã hết đinh và cần sự trợ giúp của nó.

[Xem nào, nơi Nobara phải chiến đấu là một nơi tập trung rất nhiều lời nguyền...]

[Cô ấy kia rồi...] Nó thở phào khi nhìn thấy mái tóc nâu của cô bạn lấp ló sau những lời nguyền mang hình dáng chiếc mặt nạ màu trắng. Nó thoáng thấy chiếc búa gãy thành hai mảnh từ bàn tay của Nobara rơi xuống đất.

Không do dự, nó lấy đà nhảy lên. Đáp chân xuống những lời nguyền thấp hơn, Sazuna bật lên, vung những nhát chuẩn xác vào những lời nguyền trên cao trước khi rơi xuống và đáp đất nhẹ nhàng sau khi đã cắt tất cả những chiếc mặt nạ ra nhiều mảnh.

Nó quay lưng lại khi những tảng thịt rơi xuống. Không thèm giảm tốc độ, nó phóng tới Nobara với thanh kiếm nắm chặt trong tay. Vung mạnh tay, thanh kiếm vút ra khỏi bàn tay nó và cắm thẳng vào lời nguyền đằng sau Nobara khiến nó văng ra xa. Nhanh chóng bế thốc Nobara lên vai, nó rút mạnh thanh kiếm khỏi cái xác trước khi ba chân bốn cẳng chạy đi, thoát khỏi sự truy đuổi của những lời nguyền vừa mới xuất hiện từ bóng đêm.

Sazuna cảm nhận được Nobara đang nắm chặt vai áo nó khi nó quay người lại, vung những đường kiếm lên những Nguyên hồn mới trồi lên, chắn đường tụi nó. Nó vừa chạy vừa dáo dác nhìn quanh trong khi vẫn phải né tránh những cú tấn công từ những con Nguyền quái xuất hiện đầy rẫy xung quanh.

"Sazuna-san!!!"

Sazuna quay đầu lại và nhìn thấy Megumi đứng trong một luồng ánh sáng yếu ớt với chú Ngọc Khuyển bên cạnh. Không cần suy nghĩ, nó lao đến và trượt dài ra khỏi bóng tối trong khi Megumi vội vã đóng lại cánh cửa.

"Me...gumi-kun? Itadori-kun đâu?" Nó thở hổn hển khi thả Nobara xuống.

"Cậu ta ở lại kìm chân nó rồi. Là Đặc cấp." Megumi khẽ liếc mắt sang hai cô bạn. "Đi thôi..."

Tụi nó vội vã chạy ra ngoài. Chạm mặt Ichiji ở ngoài màn, Nobara lảo đảo chống tay vào tường khi nó cùng Megumi gục ngay xuống. Bên cạnh họ, chú chó đen cất lên những tiếng hú dài, ghê rợn xuyên qua màn đêm yên tĩnh.

"Sazuna-san..." Megumi bất ngờ khi thấy nó cố gắng đứng dậy.

"Tớ sẽ ở lại. Nobara-san có thể về trước." Nó nói trong hơi thở nhưng nhanh chóng bị Megumi gạt phắt đi.

"Không. Cậu phải về. Cậu không thể chiến đấu được trong lúc này. Người ở lại phải là tớ."

"Tớ cũng phải ở l-" Nó chống chế trong yếu ớt nhưng bị cái quắc mắt của Megumi chiếu vào.

"Cậu-không-thể." Megumi nhấn mạnh. "Tớ phải ở lại. Có khi tớ sẽ phải thực hiện trách nhiệm với cậu ta."

Nó muốn phản đối, vì nó biết rõ rằng Megumi sẽ không thể làm thế.

[Nhưng...] Nó ngập ngừng [Việc mình ở lại....có thể sẽ làm lệch hẳn cốt truyện sang một hướng khác...]

Cảm nhận được sự đắn đo của cô bạn, Megumi thở dài trước khi nắm chặt hai tay nó, nhìn kĩ vào mắt nó. Tụi nó trao đổi ánh mắt trong một khoảng thời gian dài trước khi Megumi xoay người Sazuna lại và dìu nó ra xe.

Nó thoáng thấy bóng Megumi cúi xuống ở cửa kính Ichiji khi tựa người vào cửa kính. Ở bên cạnh, Nobara cũng yếu ớt dựa vào vai nhỏ. Nhìn xuyên qua màn mưa khi chiếc xe đi xa khỏi nơi này, nó quay đầu nhìn lại và cái bóng cô độc của Megumi in vào võng mạc nó, để lại nối tiếc vẩn vơ trong Sazuna.

Nhẹ nhàng dựa vào cửa kính, nó dõi theo những tòa nhà với những tấm bảng neon rực rỡ tỏa ra thứ ánh sáng đủ sắc màu xuyên qua làn mưa, lòng bộn bề suy nghĩ.

Nó nhắm mắt lại sau một hồi lâu thả mình theo từng hạt mưa.

[Quyết định rồi....]

Nó sẽ phải thay đổi nguyên tác thôi.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro