Part 3: Rắc rối thật đấy!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Tối hôm đó...
   Ngôi trường Kizuagaoka chìm vào trong bóng đêm tĩnh mịch, nằm im trong cơn gió đang nhẹ nhàng luồn qua từng dãy nhà cao tầng. Ánh trăng sáng như rót lên vạn vật, xuyên qua từng kẽ lá trên sân trường, in bóng xuống mặt đất. Bây giờ cũng đã khá muộn nhưng tiếng giày gệt quân đội thỉnh thoảng vẫn vang lên đều đặn từ những dãy hành lang trong ngôi trường, nơi mà sáng nay đã làm rúng động báo chí Nhật bởi một vụ giết người dã man. Vẫn chưa thể tìm được hung thủ, vì vậy một vài cảnh sát vẫn phải ở lại hiện trường nhằm tìm hiểu thêm thông tin phục vụ cuộc điều tra.
   Mặc dù vậy, nhưng vẫn còn một người với mục đích khác đang lẩn trốn trong phòng Nhạc nằm trên tầng 2 của ngôi trường.
   Sazuna căng thẳng ló ra khỏi từ chiếc tủ đựng trống. Khẽ khàng nhón chân nép bên cánh cửa, nó nheo mắt nhìn vào tấm lưng của một cảnh sát vừa mới đi ngang qua rồi mới rón rén bước ra khỏi lớp và lại nhanh chóng chui tọt sang lớp khác.
   [15 phút một lần...Chắc đủ thời gian đây...]
   [Thực sự không biết rằng bức tường của CLB lại dễ trèo qua như vậy]
   Nó nhớ lại đoạn hội thoại 2 hôm trước, khi Kizumi-senpai cứ làm nhàm với nó về việc một vài học sinh của CLB cứ nhằm vào bức tường đó mà trèo qua để trốn luyện tập.
   Theo cảm nhận, nó có thể thấy được một nguồn chú lực kỳ lạ phát ra từ tầng 3 của ngôi trường.
   Nó nhẹ bước chân lên cầu thang, khẽ bám theo những gì chú lực còn sót lại trong khi mắt vẫn cảnh giác nhìn tới nhìn lui.
   [Nơi nào trên tầng 3 có thể có Nguyền Quái? Nhà vệ sinh sao?... Hanako(*) chắc?]
   Nhỏ đặt chân lên tầng 3. Nhưng ngay khi vừa mới ngoái đầu nhìn theo hướng chú lực còn sót lại, một nguồn chú lực từ đâu bất ngờ xuất hiện sau lưng và tiếp theo đó là một tiếng rên khủng khiếp. Sazuna theo phản xạ bật cao về phía sau. Lấy tay tuột sợi dây đỏ khỏi mái tóc dài, nó không quên vứt cho con quái vật một ánh nhìn thản nhiên:
   “Úi...Nhìn gần mới thấy lũ chúng bây dễ sợ ghê...”
   Chiếc dây ngay sau đó biến thành một thanh katana hiện ra. Nó rút mạnh thanh kiếm khỏi vỏ. 
   Một đường kiếm được vung lên. Đầu con quái rớt xuống trong một tích tắc.
   Sazuna đáp chân xuống đất. Quay người lại nhìn cái xác bất động của con Nguyền Quái, nó lẩm bẩm:
   “Chỉ có vậy thôi sao...Chắc là cấp thấp. Có hơi quá t-”
   Một thứ gì đó chợt xuất hiện từ phía sau nhưng khi nhỏ mới cảm nhận được nguy hiểm cận kề, thứ đó đã vung một lực mạnh vào người nó khiến tấm thân nhỏ văng vào bức tường hành lang.
   Một dòng máu đỏ sẫm chảy ra từ miệng, nhỏ ho ra một tràng trước khi ép mình thoát ra khỏi bức tường:
   “Đây mới là Nguyền Quái mà...Nhưng sao có tận 2 con?”
   [Tiếng động này sẽ đánh động cảnh sát mất...Phải nhanh lên...]
   Sazuna quẹt vội đi dòng máu rỉ xuống. Lợi dụng màn bụi mù mịt, nó vội vã phi nhanh về phía cầu thang. Con quái vật thấy bóng nó lập tức đuổi theo sát nút. Nhưng ngay khi đến chân cầu thang, trái với suy nghĩ của con Nguyền Quái, nó phóng vụt lên cầu thang dẫn đến tầng thượng.
   “Cung”
   1 mũi tên được tạo ra từ chú lực phóng đến, cắm vào mắt con Nguyền quái khiến nó kêu gào lên thảm thiết nhưng những cánh tay dài ngoằng của nó vẫn không ngừng cố gắng mò đường bám theo con mồi trước mặt.
   Con quái lao ra khỏi cánh cửa gỗ. Dưới ánh trăng nổi bật lên hình ảnh dị hợm của nó, tranh tối tranh sáng như một tác phẩm kinh dị đặc sắc. Nhưng nó bất chợt nhận ra con mồi của nó đã biến mất.
   “Gruh?”
   “Haiz...”
   Giọng Sazuna vang lên giữa thinh không, nhẹ như tiếng gió thầm thì.
   “Chúng bây thích đánh úp nhỉ? Vậy chắc ngươi cũng thích trải nghiệm nó lắm đấy!”
   Nó đã nhận ra vị trí con mồi của nó ở đâu rồi...Tuy nhiên, ngay lập tức sau đó, nó thậm chí còn biết rằng nó sẽ chết dưới tay của sinh vật mấy phút trước còn được con quái vật mặc định là “con mồi”. Nó thấy trời đất tối sầm lại sau một cơn đau nhói rồi cứ thế không cảm nhận được gì nữa.
   Ở bên cạnh, Sazuna sau khi phi từ trên cánh cửa xuống và ra đòn kết liễu con quái liền quay lại nhìn cái xác đã bị chém ra thành nhiều mảnh cùng với chiếc lưỡi hái đỏ đang chống xuống đất.
   Nó quẹt bỏ mồ hôi trước khi ngao ngán nhìn lại cái xác lần cuối.
   [Nó chết chưa ta? Chẳng lẽ phải làm tùm lum lên như Itadori-kun mới chịu được?]
   Một phần vì mệt mỏi và cũng đang bị thương nhẹ nên Sazuna đã làm mất cảnh giác trong tích tắc.
   “Chà chà chà...”
   Một giọng đàn ông vang lên từ sau lưng Sazuna.
----------------------------------------------------------------------------------------
(*)Hanako: Là một huyền thoại đô thị ở Nhật Bản về hồn ma của một cô gái trẻ, thường gây ám ảnh ở trường học, và dọa bất cứ ai khi đi vào phòng vệ sinh nơi cô ở và gọi tên cô. Theo như mình biết thì vị trí hay gặp Hanako nhất chính là buồng vệ sinh thứ 3 trên tầng 3 nên Sazuna ám chỉ như vậy vì nghĩ Nguyền Quái có thể tính như một loại ma.
----------------------------------------------------------------------------
Mà mọi người đoán thử xem người mới xuất hiện là ai đi :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro