☆、Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh mắt của tôi và Lucci , dừng lại trên khuôn mặt anh ấy, anh ấy không mỉm cười, trên mặt Lucci vẫn mang cái bản mặt chết chóc đó, chỉ có Hattori, đứng trên vai anh ấy như thường lệ,mới vừa rồi nó còn lén giơ đôi cánh lên chào tôi, tôi không nhịn được cười suýt sặc khói.

Hattori, đồ con chim phản bội.

"Thợ đóng tàu của Gallay -la , tại sao các ngươi lại tới đây , các ngươi muốn cái gì hả ? ."

Franky không hài lòng và bối rối trước sự xuất hiện của họ, cậu bước tới và hét lên: "Tá biết vì một lý do gì đó các ngươi đã trở nên rất mạnh, tại sao các ngươi lại tân công hai đệ tử trung thành của ta , tụi nó đã làm gì đắc tội các ngươi chứ đồ khốn khiếp, Còn nữa, Ta hỏi các ngươi , làm sao các ngươi biết nơi này chứ , nơi này là căn cứ bí mật của bọn ta chứ?"

Chân tướng mọi chuyện dần dần lộ ra.

Franky tranh chấp với bọn họ. Tôi không có khả năng thay đổi được việc Franky bị đánh, còn chị em Kiwi và Mozu bất chấp mọi nỗ lực ngăn cản của tôi, cũng đã bị đánh bại và ngất xỉu vì nóng lòng muốn bảo vệ đại ca của mình. Bất lực nhìn Franky bị họ trói trên sàn, không chút do dự hay hoảng sợ.

"C....C.....CCác người đừng hòng đi dễ dàng như vậy ! Mau thả hắn ra cho ta!!"

Tôi nhìn thấy sự xúc động và hy vọng trên khuôn mặt Franky, đáng tiếc là anh ta đã đánh giá quá cao thực lực của Ussop , lòng dũng cảm mà Ussop gom góp cuối cùng đã bị ánh mắt của Lucci đánh bật lại, anh ta sợ hãi đến mức lập tức cúi đầu xin lỗi.

"Tôi...Tôi xin lỗi."

Chúng ta không thể trách Ussop vô dụng được , vì ánh mắt của anh ấy thực sự rất đáng sợ, nhưng Franky vẫn không thể chấp nhận được hành vi bỏ cuộc ngay lập tức của Ussop và mong rằng cậu ta sẽ chiến đấu đến chết.

" Àiiiii! Cái gì vậy , ngươi dễ dàng thua như vậy sao !!! Và cả cô nữa , Charlene! Tại sao cô lại ở đó cười vui vẻ như vậy? Cô thậm chí còn không giúp tôi. Cô không còn đủ tư cách là một người bạn nữa, đồ tồi !! "

Ngay lúc tôi đang đứng mỉm cười trên lan can thuyền, ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn vào tôi vì lời nói của Franky, Không nhịn được mà lại nở một nụ cười nhẹ nhàng, đứng yên trên lan can thuyền mà nhìn lại bọn họ, không hề sợ hãi và bình tĩnh đáp lại những lời buộc tội giận dữ của Franky.

"Franky, tôi không muốn trên người mình có thêm nhiều vết máu, cậu quen biết tôi cũng không phải ngày một ngày hai , cậu hiểu tôi mà đúng chứ ? . Cậu cũng biết tôi sẽ đánh không lại bọn họ mà , huống chi bốn người bọn họ còn rất mạnh .Hiện tại, đừng quá lo lắng, tôi sẽ đợi cậu quay về, nên cứ yên tâm đi đi nhé."

"Đợi đến khi linh hồn tôi quay trở lại à, đúng không?"

"Hahaha..."

Thấy buồn cười trước sự thẳng thắn của Franky,cũng không biết nên nói gì để an ủi cậu ta , đành phải nói với cậu ấy: "Không có gì sai khi một người đàn ông đối mặt với sự sống và cái chết một cách hào hùng , Franky . Anh là siêu nhân của thành phố này mà đúng không? À không, phải là Siêu Siêu SUPER mới đúng".

Franky vừa định trả lời thì lại bị Kalifa đá một cú thật mạnh, mắt trợn ngược và hét lên đau đớn.

"Cô đang làm gì vậy, đồ nữ nhân hôi hám!"

"Câm miệng."

"Tôi sẽ không im lặng! Tôi sẽ làm cho cô túc chết , bah bah bah bah."

Đối mặt với lời tấn công của Franky, Kalifa chỉ có thể né tránh với vẻ mặt ghê tởm, rồi liên tục đá Franky bằng đôi chân mảnh khảnh của mình, khiến Franky phát ra những tiếng hét . Tôi đang hút thuốc hả hê nhìn Franky bị đánh thì Kaku lên tiếng.

"Nè , bà già , tôi đã chú ý đến cô từ lâu rồi. Có vẻ như cô không hề ngạc nhiên chút nào về danh tính của chúng tôi nhỉ , Charlene". Kaku dường như muốn nói chuyện với tôi ngay từ đầu, Kalifa đang đá Franky cũng im lặng, "Giống như ngày từ dầu cô đã đoán ra trước được mọi chuyện vậy, cô đã làm được nó như thế nào thế ? Theo tình báo mà Blueno thu thập, cô là người sống lại và linh hồn của cô đến từ tương lai".

Nghe xong ,khóe miệng tôi càng nhếch lên, tôi có thể đảm bảo rằng khi kể về câu chuyện của mình trong quán bar, Blueno đã không ở lại với chúng tôi lâu, có lẽ hắn ta đã đưa ra những giả định táo bạo dựa trên những thông tin mà hắn có và đưa ra đáp án, Nó làm tôi khá ngạc nhiên . Không, nhưng thật tiếc là tôi không có ý định tiếp tục kể ra câu chuyện . Mặc dù , tôi biết ngoài kia sẽ có người tin lời tôi nói. Lời nói dối dành cho những người có lý trí và có tính logic mạnh mẽ được tôi đưa ra trong vài giây .

"Anh có tin vào vận mệnh không ?"

Tôi định lừa họ, khi nghe họ bảo không tin, tôi mới thở phào nhẹ nhõm: "Vậy anh còn hỏi nhiều thế để làm gì ? Dù cho hỏi tôi, anh cũng sẽ không có được điều mình muốn , Vì anh chẳng tin vào điều đó, Đôi khi tương lai ấy thật nực cười ,Tôi không thể phân biệt ra được sự khác biệt giữa cái đúng và cái sai ở đây. Dù biết tất rõ cả mọi việc nhưng cũng không thể thay đổi được nó anh có biết nó là cảm giác như nào không?"

"Tôi khuyên cô nên bớt hút thuốc đi. Nó không tốt cho sức khỏe phụ nữ."

Tôi bật cười, ngạc nhiên và biết ơn trước sự quan tâm đột ngột của Kaku,lấy Paulie ra làm lá chắn và nói: "Paulie cũng hút thuốc mà ."

"Cho nên tôi mới nói đến phụ nữ, Paulie chỉ là một tên thô lỗ, còn cô thì khác, hahaha."

Tôi đang nghĩ xem nó có khác gì nhau , nhìn vẻ mặt của Kaku, trong đầu tôi nghĩa đến cảnh tượng Paulie đầy máu, Họ đã cùng nhau làm việc được 5 năm .Bây giờ họ vẫn thản nhiên bàn luận về Paulie như trước . Mặc cho những việc họ đã làm với anh ta , đúng là một đám sát thủ xuất sắc, Đối với sự phản bội của họ ,Paulie có lẽ là người buồn nhất

"Nó đều như nhau cả, Kaku," tôi nói.

Nhìn Kuro vẫn đang ngồi trên ghế sô pha, nó luôn giữ tư thế ngồi, ánh mắt vẫn thờ ơ với những gì đang xảy ra xung quanh , nhìn thấy tôi đang nhìn mình, nó nhẹ nhàng kêu meo meo và vẫy đuôi. Tôi nghĩ nếu Lucci còn là Lucci của ngày trước , thì hẳn nó chủ động tiếp cận anh ấy , nhưng hiện tại nó cũng cảm nhận được nó không thể làm nũng với Lucci được nữa.

Tôi cười nhẹ, kiềm chế không nhìn về phía Lucci.

"Tôi không quan tâm nữa ,Ngoài ra, tuổi thọ của Kuro không dài bằng tuổi thọ của con người. Tôi không có lý do gì để muốn sống lâu hơn".

"Charlene, cô thực sự yêu mèo đến mức rơi vào tình trạng ấm đầu luôn rồi ."

"Các anh không có nhiều thời gian, đúng chứ . Lãng phí thời gian với tôi ở đây là không thích hợp lắm đâu . Mau rời khỏi đây đi ."

"Đúng vậy, nhưng tôi cần phải hoàn thành công việc trước khi rời đi." Vừa nói xong, không báo trước, Ussop bị thương ngã xuống đất, ôm lấy vết thương trong đau đớn. Tôi cau mày, không ngờ lúc này Kaku lại ra tay tàn độc đến như vậy .

"Ngươi hẳn là thành viên băng hải tặc Mũ Rơm đúng không ? Mặc dù ngươi đã rời khỏi băng, nhưng ngươi vẫn là hải tặc. Nếu vẫn là hải tặc, vậy liền mang ngươi theo đi."

"Kalifa."

"Đã rõ ".

Kaku rất tâm huyết với ý tưởng phá hủy con thuyền này . Phớt lờ lời cảnh báo lớn tiếng của kẻ lừa dối, anh ta ra hiệu ngón cái và yêu cầu tôi rời thuyền, im lặng một lúc rồi tôi nói: "Xin lỗi nhưng, chiếc thuyền này là của tôi".

"Thật sao? Tôi không tin."

"Thật sự, thực sự là của tôi." Mỉm cười và chỉ vào mặt mình , Một khuôn mặt rạng ngời viết ba chữ "Rất trung thực"

"...Cho dù là của cô , vậy thì để tôi giúp cô phá hủy nó. Tuy là đóng kịch nhưng tôi vẫn là thợ sửa tàu hàng đầu trong thành phố này. Bỏ nó đi , nó không con chạy được nữa , nó vô vọng rồi , mang đồ đạc của cô xuống cho tôi Charlene."

"..."

Nó không thể hoạt động được nữa ...

Nghe được câu này, tôi gần như muốt phun bậy, không phải chuyện của anh, nhưng tôi đã rất tốt bụng mà kiềm chế lại. Rõ ràng là đã định để lại Merry và sửa chữa những bộ phận có thể sửa được nhiều nhất có thể để nó có thể hoàn thành hành trình cuối cùng của mình , nhưng có vẻ như điều đó không thể thực hiện được nữa rồi.

Merry theo dòng nước chảy ra khỏi nhà kho, tai tôi tràn ngập giọng nói buồn bã của Ussop, cụp mắt xuống ôm lấy Kuro đang đi về phía này , cuối cùng là nhìn về phía Ussop và Franky no đòn đang được vác trên vai , tôi chợt nhớ ra điều gì đó và ngăn họ lại.

"Tất cả các anh đều có tiền phải không? Còn việc giữ tiền của các anh thì sao??"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro