☆、Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi đến đây đưa Ngài thị trưởng về."

Khi không nhận được phản hồi từ ông ta, tôi đã đặt Ngài thị trưởng xuống trước. Vì tôi say rượu, thị trưởng lại mềm yếu,Vô tình, ngay lúc tôi đặt ông ta xuống, thị trưởng lại vấp ngã và đè lên tôi  không thương tiếc, gần như ngạt thở vì sức nặng của ông ta, ho vài tiếng để cố bắt hơi thở của mình..

"Này, Tại sao anh chỉ đứng đó nhìn. Mau làm gì đi ?"

"Tôi cảm thấy cảnh tượng này đẹp đến nỗi tôi không nỡ phá vỡ nó."

Nhìn anh giơ ngón tay cái lên và đôi mắt tròn xoe sáng rực, đầu tôi càng nhức nhức không kém gì ngày Lucci phá cửa nhà tôi,lũ đàn ông này , bọn họ , toàn là một lũ vô lương tâm. Ngửa mặt lên trời, những hạt mưa nhỏ rơi xuống mặt, làm giảm bớt nhiệt độ trên mặt, cố gắng đưa tay đẩy thị trưởng ra, nhưng sức nặng trên người tôi đã biến mất.

Tên đàn ông đỡ lấy thị trưởng và đưa tay ra với tôi, không từ chối lòng tốt của hắn.

"Cô cũng say rồi, Tôi đưa cô về."

"Không cần đâu , Anh đưa Ngài thị trưởng về đi. Trời sắp tới sẽ mưa to."

Tên đàn ông không nói gì nữa ngầm đồng ý, anh ta gật đầu rồi cùng thị trưởng rời khỏi. Gần đây tôi thấy mình luôn đụng mặt những người xung quanh Lucci. Thật kỳ lạ nhưng nếu có thể, tôi thật muốn cắt phăng mũi của tên đàn ông xấu xa đó ..

Biết là nó thật thô lỗ, nhưng tôi không khỏi mắc cười .

Nhà còn cách khá xa, mưa thì dần nặng hạt hơn , tìm được một mái hiên tương đối vắng để trú , hoặc có thể phải ngủ ở đây cho đến khi tạnh mưa, châm một điếu thuốc cho tỉnh táo, rồi nhìn chằm chằm chiếc đồng hồ bỏ túi của mình .

Nếu mà qua ba rưỡi mà mưa vẫn không tạnh thì có lẽ tôi phải ngủ ngoài đường thật đó!

Đến ba rưỡi, tôi sẽ không mộng du về khu phế liệu nữa, cũng không mơ về cô gái luôn khóc, mỗi lần như thế tôi đều tỉnh lại vào lúc ba rưỡi. Nếu ba rưỡi mới đi ngủ thì sẽ không có gì xảy ra, mặc dù di chứng của việc sống lại khá phiền phức nhưng chúng không đặc biệt nguy hiểm đến tính mạng nên nó cũng không quá quan trọng lắm .

Đã qua giờ rồi .

Dựa vào tường, mí mắt đã sớm mở không ra , vừa nhắm mắt lại liền chìm vào giấc ngủ thật sâu, rồi lại tỉnh dậy trong cơn gió lạnh và thấy Kuro đang cuộn tròn ngủ ngon lành trong vòng tay mình.Nhìn nó mật cách thật dịu dàng sẽ tốt biết bao nếu nó có thể sống lâu như những người bình thường khác.

Bế Kuro lên , đứng dậy, cảm thấy cơ thể không ổn lắm , tiếng khớp kêu lạch cạch, khắp người đều không thoải mái, đầu thì cảm thấy choáng váng. Kuro uể oải mở mắt, lại nhắm mắt lại, dụi dụi vào ngực tôi rồi lại ngủ tiếp. Nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên đầu nó chắn nó khỏi gió.

Bây giờ mặc dù đã gần trưa rồi nhưng bầu trời vẫn còn xám xịt , nghe thấy người trên đường nói rằng Aqua Laguna sắp đến rồi .

......

Về đến nhà, tôi gặp Lucci.

Tôi chào anh ta một cách tự nhiên, ngáp một cái khó chịu bước ngang qua anh ta mà lên lầu, nhưng đi được năm sáu bước, không nhịn được mà quay đầu lại, không ngờ anh ta cũng đang nhìn tôi không bất ngờ lắm . Tôi mỉm cười với anh ta , rồi quay lại và bước nhanh lên cầu thang.

"Ngày hôm đó......Tôi xin lỗi ....."

"..."

Không khỏi sửng sốt, quay ra nhìn anh ta, Nhưng hắn lại quay mặt mất rồi , điều này không phù hợp với vẻ mặt vui vẻ của con chim Hattori kia . Có lẽ sẽ anh ta sẽ ghét bỏ tôi, mặc dù không giải thích được gì , nhưng tôi nghĩ nên bỏ qua việc này thì sẽ tốt hơn

"Không có gì đâu ."

Bình tĩnh để lại câu này và không tỏ ra bất kỳ biểu hiện không cần thiết nào nữa.

....................................................................................................................................

Lại tỉnh dậy ở khu phế liệu vào ban đêm, chỉ thấy trời đang mưa, người ướt sũng, cả cơ thể đều lạnh ngắt, nghĩ mình thật xui xẻo, ôm lấy cơ thể run rẩy của mình rồi thở dài , quay về như thường lệ nhưng lại nghe thấy giọng nói quen thuộc.

"Này, sao cô lại ở đó nữa?"

Xấu hổ quay lại nhìn Paulie, không khỏi mắc cười .

" Paulie... tạ ơn ông trời đã cho tôi gặp được anh ."

"Nói vớ vẩn gì đó?" Mặt anh ta đỏ lừ.

Gia đình Paulie đã chuyển đến một con phố phía sau cách đây không lâu ( vì đánh bạc ) Vì tình cảnh nhếch nhác của mình nên tôi may mắn đến nhà anh ta . Ướt đẫm đứng trong phòng hắn  , nhà Paulie bố trí rất đơn giản, một căn nhà tiêu chuẩn dành cho người độc thân với một phòng và một phòng tắm.

"Mặc vào đi ."

Nhìn bộ quần áo trong tay, cảm thấy có chút mơ hồ, sửng sốt trong giây lát, Paulie nghĩ rằng tôi đang ghét bỏ quần áo của anh ta vì không sạch sẽ, anh ta dựng ngược lông như con mèo nhấn mạnh rằng bộ quần áo này mới mặc một lần, đã được giặt sạch . Chiếc áo sơ mi trắng này có lẽ được mặc với một bộ đồ. Nhưng chắc chắn Paulie sẽ không đẹp trai bằng Lucci trong bộ vest.

Lấy quần áo , rồi vào phong anh ta thay, sấy tóc xong, tôi nằm trên giường anh ta mà chẳng thèm có sự đồng ý của Paulie, chỉ muốn chợp mắt một lát, nhưng không ngờ lần này, chỉ mới có một ngày đã khiến tôi bệnh nặng rồi.

Choáng váng mà tỉnh lại, thấy mình đang nằm trên lưng Paulie. Mở miệng định gọi anh ta nhưng cổ họng đau như xé, ho mấy tiếng. Paulie quay lại thở phào nhẹ nhõm khi thấy tôi đã tỉnh.

"Cuối cùng cô cũng đã tinh rồi . Tôi gọi cô mãi . Hôm nay Aqua Laguna sẽ đến. Bây giờ tôi sẽ đưa cô đến Trụ sở Galley-La . Tôi đã nói chuyện với ngài Iceberg. Ông ấy đã sắp xếp một bác sĩ và tôi Xin lỗi vì đã lấy chìa khóa nhà cô mà không có sự đồng ý của cô . Phòng cô tôi cũng đã gia cố lại . Sắp đễn nơi rồi. Ráng chịu chút nhé."

"Vậy à...."

Áp khuôn mặt nóng bừng của mình vào lưng anh ấy, không có suy nghĩa về nhừng gì Paulie đã nói , nhưng chợt nhìn thấy thị trưởng và Khalifa đang đứng trước cổng trụ sở chính của Carrera, nhìn chúng tôi bằng ánh mắt kỳ lạ.

"... Paulie, Cậu cuối cùng cũng đã trưởng thành rồi!"

Thị trưởng chạy tới vỗ vai Paulie với vẻ hưng phấn tột độ. Tôi nhìn qua vai thị trưởng, nhìn Kalifa, đôi mắt sáng ngời, tôi biết rằng vụ bê bối giữa tôi và Paulie có lẽ sẽ còn kéo dài lâu nữa .

" Trưởng thành? ngài Iceberg, ngài đang nói cái gì vậy?"

"Không có gì, không có gì, nhanh vào đi."

Thị trưởng đã sắp xếp cho tôi một phòng hạng nhất. Bác sĩ chẩn đoán tôi bị viêm phổi. Quay lại nhìn thị trưởng và hỏi ông ấy có ổn không vì ngài thị trưởng chắc chắn sẽ bị ướt khi được tên đàn ông mũi kia dài cõng về. Kết quả là thị trưởng đã ngoáy mũi và trả lời tôi một cách thiếu khiêm tốn.

"Tôi là người thông minh nhất thế giới."

Tác giả có lời muốn nói:

【Kịch trường】

Lối vào Trụ sở Galley-La

"..."

Kalifa che mũi nhìn Kaku bị nôn mửa khắp người.

"Cậu ổn chứ?"

"...Cô trông tôi có ổn không?"

Phản ứng của Kaku rất tuyệt vời và khuôn mặt tức giận của anh ấy cũng đủ để vào vai một nhân vật đáng sợ trong rạp chiếu phim đêm khuya. Sau đó anh ta thả tảng cục thịt trên vai xuống , nhấc chân lên tránh mặt ông ta mà dùng sức dẫm lên vài cái, thật hoàn mỹ, trong lòng hắn cuối cùng cũng dễ chịu hơn một chút.

"Tôi sẽ phải trả lời như thế nào nếu ngài Iceberg hỏi tôi vào sáng mai?"

"Cô nói là vì ngài ấy đã quấy rối tình dục người khác khi ngài ấy say rượu.Và bị đánh"

"Như vậy không ổn lắm......"

"Hừ--"

Thị trưởng lại nôn mửa, lần này là chân Kalifa.

"Kalifa,cô cũng đang đá ông ta kìa mà nói ai !!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro