Chap 21: Xui xẻo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi sợ hãi liên tục gật cái đầu nhỏ.

"Tao...sẽ kể mà!"

Thế là tôi ngồi khai hết tất cả. Sau khi khai sạch tôi quỳ gối dập đầu.

"Baji mày làm ơn! Giúp tao dấu Mikey và mọi người đi!"

"Hừm! Mày có gì để trao đổi?"

"Tao sẽ dạy kèm cho mày cộng thêm bao ăn trong vòng 2 năm!"

"Thành giao!"

"Đúng là làm nghề pháp y nhiều tiền phết!"

"Ha ha quá khen! Tao là thiên tài có 1 0 2 a!"

"Hừ! Misaki!"

"Gì!"

Tôi bực mình nhìn lên thì gương mặt dịu dàng của hắn thu vào mắt tôi. Đồng tử xanh biển mở to ngơ ngác nhìn hắn xoa đầu mình.

"Mày làm tốt lắm! Quay lại là tốt rồi!"

"Baji!"

"Hả?"

"Tao ôm mày được chứ!"

"Mày phiền phức quá đấy!"

Tuy miệng cọc cằn nhưng tay vẫn vươn ra tạo ra tư thế đón lấy tôi.

Tôi không chần chừ nhảy vào vòng tay ôm chặt hắn. Khóc một trận thật lớn nói ra các uất ức cho hắn.

"Tao đã rất đau! Điện giật rất đau! Nước rất lạnh! Bóng tối rất đáng sợ. Tao thật sự đã muốn bỏ cuộc!"

"Ừ!"

"Tao cũng rất nhớ bọn mày! Tao muốn về gặp bọn mày! Nhưng tao hoàn toàn vô vọng vì bị kiểm soát."

"Ừ!"

"Tao thật sự muốn giết hắn! Baji! Tao muốn giết hắn! Tự tau giết hắn!"

Hắn vẫn cứ ôm chặt con nhóc này vào lòng, tay xoa lấy mái tóc ấy. Cảm giác ướt trên vai khiến hắn đau lòng. Hắn coi nhóc này như em gái của mình thấy nó như thế hắn xót chết được.

"Nhưng! Nếu tao làm thế! Tao không thể gặp được bọn mày! Ông già đó đã giết người! Hức..hức ông ta đã làm điều cấm kỵ trước mặt tao!"

"Rồi! Tao biết rồi! Ngoan nào!"

Hắn cứ ngồi đó nghe dỗ dành nhỏ nghe hết những uất ức của nhỏ. Hắn cũng không ngờ con nhóc luôn tươi cười nóng tính không chịu thua ai giờ lại mềm yếu như thế.

Một lúc lâu hắn thấy tiếng khóc đã ngưng mở miệng hỏi.

"Đỡ hơn chưa?"

"Ừm!"

"Đi ăn! Mày bao tao!"

Hắn nhấc cái con nhóc mắt còn đỏ hoe đứng lên dẫn nó đi ăn.

"Được thôi! Bụng tao cũng đói rồi!"

Tôi sau một lúc giải toả tinh thần đã trở lại dùng hết sức chạy theo hắn.

"Mày ỷ chân mày dài là muốn đi nhanh là đi à?"

"Tại chân mày ngắn! Chạy không kịp còn đổ thừa!"

"Tao giật mày bây giờ!"

"Xéo đê! Pikachu!"

Hắn chạy vọt đi khi thấy con nhóc này sắp giật hắn.

"Pikachu cái đéo! Ông đây cho mày thành heo nướng luôn!"

"Thôi đi ! Cút xa tao ra! Giật nữa tao khỏi chở mày đi ăn! Ah! Con nhỏ này!"

Hắn không phòng bị đột nhiên bị giật một phát hết hồn quay lại định xử nó.

"Plè ngon lại đây!!"

Tôi dựa vào chiều cao khiêm tốn chạy qua hắn ngồi thẳng lên xe cười tươi.

"Đi thôi! Tao đói rồi Baji!"

"Ha! Tới đây!"

Hên là con nhóc này không thay đổi!

"Ngoàm..ngoàm.. nhè hông en hở?"

Tôi vừa nhai đồ ăn vừa nhìn qua Baji.

"Đồ ăn tao chưa lên!"

"Ồ thế à vậy ngồi nhìn tao ăn đi! Ah sao đánh tao!"

"Hừ!"

Chúng tôi ngồi ăn chừng ba mươi phút thì tôi gọi thêm món kem còn hắn gọi thêm trà chanh.

Ăn miếng kem Matcha mát lạnh tôi hạnh phúc hưởng thụ.

"Món kem này ngon quá!"

"Baji-san!"

Định bỏ thêm miếng nữa vào miệng thì nghe một tiếng quen thuộc khiến tôi đông cứng xém phun kem ra ngoài.

Quay phắt qua Baji dùng khẩu miệng truyền tin.

"Đệt! Là Chifuyu làm sao đây!"

Hắn cũng truyền tin lại.

"Sao tao biết mày che mặt trốn đi đâu đi!"

Tôi gật đầu bắt đầu đứng dậy chạy nhanh qua Chifuyu không kịp nhìn biểu hiện của cậu ta.

"Eh! Này!!"

Chifuyu cậu vừa định vào ăn gì đó thì gặp Baji cùng một ai đó và bóng dáng quen thuộc. Đúng là nó không thể sai được.

Thấy người đó chạy đi thì nhanh tay nắm lại.

Gân xanh nổi đầy trên trán tôi bực mình quật hắn xuống đất cùng câu chửi.

"Mẹ nó! Chibi mày dai quá!!!"

"Misaki!!"

Hắn không quan tâm bị một cô gái nhỏ nhắn quật ngã vì hắn đã tìm thấy con nhóc đó rồi.

Nhanh chóng bật dậy nhấc bỏng nó lên nhằm không cho chạy thoát.

Mặt tôi bực bội bất lực để tên Chibi này nhấc lên. Miệng nở nụ cười ghê rợn!

"He he he xin chào lâu quá không gặp! Chibi-chan!"

Ngày đéo gì thế này! Đừng xem tao như vật mà nhấc lên như thế! Hai thằng khốn tụi bây!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro