Chương 3 : Bạn đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Carlisle chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi đến sở cảnh sát. Ông đã dành cả đêm để suy nghĩ về cách tốt nhất để thông báo về Camellia. Ông dặn dò Esme chăm sóc Camellia cẩn thận rồi lái xe đến trụ sở cảnh sát Forks.

Tại trụ sở cảnh sát, Carlisle gặp cảnh sát trưởng Charlie Swan, một người đàn ông trung niên với vẻ ngoài điềm tĩnh và đôi mắt sắc bén. Charlie đang ngồi tại bàn làm việc, xử lý các giấy tờ thì nhìn thấy Carlisle bước vào.

"Carlisle, có chuyện gì sao?" Charlie hỏi, vẻ mặt thoáng ngạc nhiên khi nhìn thấy bác sĩ của thị trấn đến vào sáng sớm.

"Chào Charlie. Tôi có một vấn đề cần báo cáo. Tối qua, chúng tôi tìm thấy một cô gái trẻ đi lạc và cô ấy dường như không nhớ gì về bản thân mình. Tôi nghĩ tốt hơn là thông báo với cảnh sát để tìm cách giúp đỡ cô ấy." Carlisle mở lời một cách lịch sự.

Charlie cau mày, đặt cây bút xuống và nhìn Carlisle chăm chú. "Cô gái đó tên là gì?"

"Cô ấy nói tên là Camellia Mohini, nhưng không nhớ thêm được gì nữa. Tôi đã kiểm tra sức khỏe và cô ấy dường như không bị thương nặng, nhưng có vẻ như đã trải qua một cú sốc tâm lý."

Charlie ghi chép lại thông tin, rồi ngẩng đầu lên hỏi tiếp "Cô ấy hiện đang ở đâu?"

"Cô ấy đang ở nhà chúng tôi." Carlisle trả lời. "Chúng tôi đã cho cô ấy một chỗ ở tạm thời và chăm sóc cô ấy cho đến khi tìm ra người thân."

Charlie gật đầu, cảm thấy yên tâm hơn khi biết Camellia đang được chăm sóc chu đáo bởi nhà Cullen. "Tốt lắm. Tôi sẽ gửi thông báo tới các khu vực lân cận và các trạm cảnh sát khác để tìm kiếm thông tin về cô gái này. Nếu có gì mới, tôi sẽ liên lạc với ông ngay."

"Rất cảm ơn, Charlie." Carlisle nói, nở một nụ cười nhẹ.

𖧷

Thời điểm này các anh em nhà Cullen vẫn đang trong kì nghỉ hè, họ chưa phải đi học nên có người ra ngoài chơi, có người sẽ ở lì trong nhà.

𖧷

Một buổi sáng nhẹ nhàng, Edward ngồi thoải mái trên ghế dài trong phòng khách, tận hưởng những phút giây thư giãn hiếm hoi. Ánh sáng mặt trời xuyên qua cửa sổ lớn, phủ một lớp ánh sáng ấm áp lên không gian. Edward đang đọc sách, chìm đắm trong thế giới văn chương, khi tiếng cửa mở nhẹ nhàng kéo anh trở về thực tại.

Camellia bước ra khỏi phòng với một chiếc dây thun màu sắc rực rỡ trong tay. Cô đã tìm thấy món đồ này trong một ngăn kéo và nảy ra ý tưởng thú vị. Ánh sáng từ cửa sổ chiếu sáng làm nổi bật mái tóc hồng đào của cô, tạo nên một dáng vẻ bay bổng và sinh động. Camellia tiến đến gần Edward với nụ cười hào hứng, ánh mắt lấp lánh sự vui vẻ và tò mò.

Cô không hề do dự, trèo lên đùi Edward và ngồi xuống một cách thoải mái. Edward cảm thấy một cú sốc nhẹ khi nhận thấy sự gần gũi này. Những giây phút đầu tiên, cảm giác của anh như bị đánh thức, không thể không cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể nhỏ bé của Camellia, sự mềm mại của làn da cô tiếp xúc với anh. Anh ngẩng lên khỏi trang sách, ánh mắt anh lạc vào đôi mắt lấp lánh của Camellia.

Khi Camellia bắt đầu kéo tóc của anh và cố gắng tạo kiểu mới, Edward cảm thấy một sự thay đổi kỳ lạ trong mình. Một mùi hương nhẹ nhàng, ngọt ngào và dễ chịu từ Camellia lan tỏa đến anh. Đó là một mùi hương mà anh chưa từng ngửi thấy trước đây, nhưng lại khiến anh cảm thấy bối rối và mê mẩn. Đó là sự kết hợp tinh tế giữa hương hoa nhài và cam bergamot một sự hòa quyện ngọt ngào, thanh thoát và tươi mới. Mùi hoa nhài mang đến sự lãng mạn và quyến rũ nhẹ nhàng, trong khi cam bergamot bổ sung thêm sự tươi mát và sảng khoái.

Cảm giác đó không chỉ là sự kích thích thể xác mà còn là sự kích thích tâm lý. Edward cảm thấy tâm trí mình bị cuốn vào mùi hương ấy, cảm giác như nó dần trở thành một phần không thể thiếu trong thế giới của anh. Mặc dù cảm giác đó không hoàn toàn dễ chịu, nhưng nó lại khiến anh cảm thấy lôi cuốn và nghiện ngập.

Anh nhìn Camellia với vẻ mặt đang cố gắng giữ sự bình tĩnh, nhưng trong lòng anh lại là một cơn bão cảm xúc. Sự gần gũi và mùi hương từ cô khiến anh cảm thấy như đang đứng trên ranh giới giữa lý trí và cảm xúc, giữa sự kiềm chế và sự thèm khát. Mỗi lần Camellia cử động, mùi hương ấy lại càng mạnh mẽ, khiến anh cảm thấy như bị thôi miên.

"Em có chắc chắn rằng anh sẽ trông tốt với kiểu tóc này không?" Edward hỏi, cố gắng giữ giọng bình tĩnh dù cảm giác căng thẳng từ mùi hương và sự gần gũi đang làm cho anh cảm thấy khó chịu.

"Chắc chắn rồi!" Camellia nói với sự tự tin, nụ cười của cô rạng rỡ. "Em đã tưởng tượng ra kiểu tóc này trong đầu và nghĩ rằng nó sẽ làm anh trông thật đáng yêu."

Khi Camellia hoàn tất việc tạo kiểu tóc, cô nhìn Edward với nụ cười hài lòng. Edward cảm thấy cần phải làm gì đó để đảm bảo Camellia không bị ngã. Anh khẽ ôm Camellia vào lòng, điều chỉnh tư thế để chắc chắn rằng cô không bị ngã và tránh va chạm với các đồ vật xung quanh. Cảm giác ấm áp từ cơ thể nhỏ bé của cô làm cho anh cảm thấy mình như đang bị kéo vào một thế giới đầy cảm xúc phức tạp và mâu thuẫn.

"Cẩn thận nhé, Camellia." Edward nói nhẹ nhàng, đồng thời đặt tay lên eo của cô để ngồi vững.

Edward nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế, đảm bảo Camellia không bị ngã, sự lo lắng trong lòng anh làm cho mỗi động tác trở nên cẩn thận hơn. Anh cảm nhận được từng hơi thở của cô gần kề, sự mềm mại của cơ thể cô làm cho cảm giác của anh càng thêm rõ nét. Cảm giác căng thẳng và quyến rũ từ sự gần gũi này dường như hòa quyện thành một sự hưng phấn khó cưỡng.

Khi Camellia tiếp tục lẩm bẩm về kiểu tóc mới mà cô vừa hoàn thành, Edward không thể không cảm thấy sự căng thẳng gia tăng. Anh biết rằng cảm giác này không chỉ đến từ sự gần gũi thể xác mà còn từ sự quyến rũ khó cưỡng của mùi hương. Mỗi lần Camellia động đậy, mùi hương của cô lại xâm chiếm giác quan của anh, tạo ra một sự mê hoặc không thể chống lại.

"Cảm ơn em." Edward nói, cố gắng giữ giọng bình tĩnh, dù sự cám dỗ từ mùi hương và sự tiếp xúc gần gũi đang làm cho anh cảm thấy rối loạn.

Camellia cười tươi, vui vẻ vì thấy Edward hài lòng với kiểu tóc mới. Cô không nhận ra sự căng thẳng trong giọng nói của Edward, tiếp tục trò chuyện vui vẻ. Sự hiện diện của cô, với nụ cười rạng rỡ và sự hồn nhiên, làm cho không khí trong phòng trở nên ấm áp và dễ chịu.

Edward cảm thấy một sự thay đổi rõ rệt trong tâm trạng của mình khi Camellia tiếp tục ngồi gần. Sự gần gũi ấy, kết hợp với mùi hương quyến rũ từ cô, khiến anh cảm thấy một cảm giác lôi cuốn khó cưỡng, làm cho anh không thể không suy nghĩ về sự lôi kéo mà mùi hương ấy mang lại.

Những phút giây bên Camellia trở thành một phần quan trọng trong cuộc chiến nội tâm của Edward, nơi cảm xúc và lý trí đang chiến đấu để duy trì sự kiểm soát. Mỗi động tác của Camellia, mỗi hơi thở của cô, đều là một nhắc nhở về sự quyến rũ không thể cưỡng lại mà anh đang đối mặt.

Khi Camellia đứng dậy và rời khỏi người Edward, anh cảm thấy một sự nhẹ nhõm, nhưng cũng không thể phủ nhận sự hụt hẫng khi cô rời xa. Hương thơm của hoa nhài và cam bergamot vẫn còn vương vấn trong không khí, để lại một dấu ấn mạnh mẽ trong tâm trí Edward. Sự quyến rũ của mùi hương đó, cùng với cảm xúc của sự gần gũi, trở thành một phần không thể quên trong tâm trí anh, như một phần của cuộc chiến nội tâm mà anh sắp sửa phải đối mặt mỗi ngày.

Sau khi Camellia rời khỏi, không khí xung quanh có vẻ nhẹ nhàng hơn, nhưng Edward vẫn cảm thấy một sự nhộn nhạo trong tâm trí. Anh quay lại với cuốn sách của mình, nhưng những từ ngữ trên trang dường như mờ nhạt trước cảm giác mạnh mẽ và sự quyến rũ mà mùi hương của Camellia để lại.

Edward cố gắng tập trung vào việc đọc, nhưng tâm trí anh vẫn quay về khoảnh khắc gần gũi đó. Mùi hương mang vẻ thuần khiết, thơ mộng vẫn như một dấu ấn không thể xóa nhòa, làm cho anh cảm thấy như mình đang bị cuốn vào một thế giới đầy đê mê và cám dỗ. Anh nhận ra rằng mình đang trở nên ngày càng nhạy cảm với sự quyến rũ của Camellia, và điều này khiến anh cảm thấy cả lo lắng và ham muốn.

Camellia quay lại với những hoạt động của mình, Edward quan sát cô từ xa, tâm trí anh vẫn lạc lối trong những cảm xúc phức tạp. Anh thấy niềm vui và sự hồn nhiên trong từng cử động của cô, và điều này làm cho cảm giác của anh càng thêm sâu sắc. Những lúc Camellia cười, hay khi cô nói chuyện với những thành viên khác trong gia đình, Edward cảm thấy một sự kết nối mạnh mẽ và một cảm giác bình yên, mặc dù sự quyến rũ của mùi hương vẫn làm anh không thể hoàn toàn thư giãn.

𖧷

Trong những ngày tiếp theo, Edward không thể dứt khỏi cảm giác lôi cuốn từ Camellia. Mỗi lần anh gần gũi với cô, mùi hương đó lại tràn ngập giác quan của anh, khiến anh cảm thấy như mình đang rơi vào một trạng thái mơ hồ giữa thực tại và những giấc mơ. Những lúc bên cô, anh cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc, dù cảm xúc bên trong anh vẫn còn chưa rõ ràng.

Một buổi chiều, khi ánh sáng mờ ảo của hoàng hôn chiếu qua cửa sổ phòng khách, Edward ngồi một mình, suy ngẫm về những gì đã trải qua. Camellia đang ở bên ngoài cùng với Esme, chăm sóc những chậu hoa. Edward nhìn qua cửa sổ, thấy Camellia mỉm cười vui vẻ, sự hồn nhiên của cô làm cho không gian xung quanh như trở nên tươi mới hơn.

Lúc này, một cảm giác bất ngờ trỗi dậy trong lòng Edward. Anh cảm nhận được một sự kết nối sâu sắc hơn với Camellia, một điều mà trước đây anh chưa bao giờ trải qua. Sự quyến rũ từ mùi hương của cô không chỉ đơn thuần là sự hấp dẫn thể xác mà là một dấu hiệu của điều gì đó sâu sắc hơn. Anh đã từng trải qua nhiều mối quan hệ và cảm xúc trong suốt cuộc đời mình, nhưng chưa bao giờ có cảm giác như thế này.

Edward nhận ra rằng Camellia không chỉ là một người giúp anh tìm thấy sự bình yên trong những khoảnh khắc khó khăn, mà còn là người khiến trái tim anh cảm thấy tràn đầy. Mỗi nụ cười, mỗi cử chỉ của cô đều là một phần của một bức tranh lớn hơn mà anh đã tìm kiếm suốt cuộc đời. Cô là người mà anh cảm thấy cần phải bảo vệ và yêu thương, không chỉ vì sự quyến rũ thể xác mà còn vì những giá trị tinh thần và cảm xúc mà cô mang lại.

Khi những suy nghĩ này ngày càng rõ ràng, Edward cảm thấy một sự chấp nhận sâu sắc về việc mình đã tìm thấy người bạn đời của mình. Cảm giác này không chỉ là sự lôi cuốn nhất thời mà là một sự kết nối tâm hồn sâu sắc, một điều mà anh đã tìm kiếm trong suốt cuộc đời mình.

Edward nhìn ra ngoài, nơi Camellia vẫn đang chăm sóc những bông hoa với nụ cười tươi sáng. Anh biết rằng mình đã tìm thấy một phần quan trọng trong cuộc sống của mình, một người bạn đời mà anh không thể bỏ qua. Camellia với sự hồn nhiên và tình yêu thương của mình, đã trở thành một phần không thể thiếu trong trái tim và cuộc sống của Edward. Những cảm xúc này, dù mới mẻ và mạnh mẽ, đã cho anh thấy rằng tình yêu thật sự có thể làm thay đổi mọi thứ, và anh đã tìm thấy điều đó trong chính Camellia.

Khi đêm đến, Edward cảm nhận được sự thanh thản trong lòng, biết rằng mình đã tìm thấy người mà anh muốn ở bên mãi mãi. Mặc dù tương lai còn nhiều điều không chắc chắn, nhưng với Camellia, anh cảm thấy mình đã tìm được một điều quý giá nhất trong cuộc sống - một tình yêu chân thành và sâu sắc.

𖧷

Tui biết các bạn (có thể) đang nghĩ gì:
Douma cốt truyện đi nhanh vậy,chưa gì Ed đã yêu Camellia rồi.Vl thật.

Xin đừng xem chùa :))
✩ Pls!
Nếu có lỗi hay chi tiết vô lý thì nhắc mình sửa luôn nhé!

2396 từ
23:47
18/8/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro