Chapter 3: Something Inside

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Nhi! Em đã ở đâu vậy? Em cảm thấy ổn chứ?" Hằng hỏi khi cô thấy Nhi bước vào nhà.

"Em ổn. Chỉ hơi mệt 1 chút thôi..." Cô trả lời. Sau đó cô nhìn sang về phía chiếc ghế sofa 
" Mấy người này là ai vậy?" Nhi hỏi khi cô thấy vài người đang ngồi trên ghế sofa.

"Oh, mấy tên này là bạn của cái tên tối qua đấy. Chị giữ họ lại để phòng hờ nếu tên kia biến mất cùng em, chị sẽ đem họ tới đồn cảnh sát." Hằng nhìn chằm chằm họ.

"Này! Bọn tôi đều có tên cho cô gọi đấy nhé!! Cô có thể thôi gọi chúng tôi là tên này tên kia được không??" Hải cáu gắt

"Chị à, em đi tắm rồi đi ngủ nhé." Cô ngắt lời.

"Nhi, đã có chuyện gì xảy ra à?" Hằng lo lắng. Dù họ không phải ruột thịt, Hằng vẫn hiểu rõ Nhi nhất.

"Không có gì. Em ổn mà, và xin chị hãy bảo những người này đi đi."

"Nghe thấy chưa? Các người có thể đi được rồi." Hằng quay qua nhìn họ.

"Có thể cho chúng tôi ăn sáng được không? Cô đã không cho chúng tôi ăn gì từ khi đến đây..." Huỳnh Anh hỏi.

"Trong nhà không có thức ăn, bây giờ thì đi đi!" Hằng ra lệnh.

---------

Nhi's P.O.V.

Chuyện gì vừa xảy ra tối qua vậy? Tất cả mình nhớ là mình đã uống cả 1 chai bia, sau đó 1 người bước vào phòng và kéo mình đi. Anh ta nói trong chai bia của mình có thuốc, và anh ta cũng vậy. Bọn mình đã dừng lại ở 1 sân chơi... sau đó...

Nó thật sự đã xảy ra. Mình không hề quên điều gì cả. Đó là hãm hiếp sao? Không, mình cũng đã có ý muốn. Vậy thì mình bị làm sao vậy?

Nhưng nó đã kết thúc rồi. Không ai biết chuyện này, trừ anh ta và mình. Anh ta không có vẻ như là loại người sẽ kể chuyện đó với mọi người. Mình hi vọng là không. Mình sắp đến Mĩ rồi, đây sẽ chỉ là 1 cơn ác mộng thôi. Mình sẽ đến Mĩ để thực hiện ước mơ của mình.

Suy nghĩ một hồi, Nhi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ...
          ---------

Thắng's P.O.V.

Mình bị cái quái gì vậy? Sao mình có thể đối xử với một cô gái như vậy? Ba mẹ sẽ cảm thấy xấu hổ nếu họ biết được. Mấy đứa bạn sẽ cười đến chết nếu chúng nó biết. Mình phải giữ nó như một bí mật. Còn cô gái đó thì sao? Em ấy ổn chứ? Em ấy đã từ chối cho mình được biết tên... Em ấy chắc là rất buồn. Mình có nên đến tìm em ấy không? Nhưng mình biết là em ấy sẽ không mún gặp. Mình là người đã bắt đầu... trước. Bọn mình thậm chí còn không biết tên của nhau nữa. Có lẽ mình nên đợi đến khi em ấy liên lạc với mình... Mình đã nói em ấy đến tìm mình ở bệnh viện, nhưng em ấy sẽ đến chứ?

"Cậu Thắng, đã đến giờ ăn tối rồi ạ." người giúp việc gọi anh.

"Cám ơn, tôi đang xuống đây."    Gạt bỏ mớ suy nghĩ giờ đang rối như mớ bòng bong của mình. Anh mệt mỏi bước ra khỏi phòng..

---------

Ba tháng sau...

Một cảm giác khó chịu trong bụng đã đánh thức Nhi dậy. Cô chạy vào nhà vệ sinh và nôn ra.    "Mình bị bệnh rồi sao?" cô nghĩ.    Nhi cảm thấy không khỏe những ngày gần đây. Cô thường ra vào nhà vệ sinh hơn, và một điều quan trọng nữa, Nhi đã không có trong hai tháng.

"Có thể nào là? ... Không thể nào!!" cô tự nói với mình "Không thể như vậy được..."

"Chị à, em ra ngoài mua đồ 1 chút nhé. Chị có cần gì không?" Nhi nói vọng vào trong bếp.

"Không, chị không cần gì hết. Em định mua gì vậy?" Hằng hỏi lại.

"... Một thứ quan trọng." sau đó cô rời khỏi nhà.

Bây giờ vẫn còn rất sớm. Ở Thành Phố, mọi người hiếm khi ra đường vào lúc sáng sớm như thế này, nên cô nghĩ sẽ thật tuyệt nếu được đi một mình, cảm nhận không khí trong lành và tiếng chim hót.    Sau đó cô nhìn xuống bụng mình, và đặt tay lên nó...

"Có thật là có gì đó ở trong đây không? Nếu là thật... mình sẽ làm gì đây? Hai tuần nữa là mình đến Mĩ rồi..."

Nhi đến một cửa hàng. Cô do dự chọn một que thử thai, tính tiền rồi về nhà...
  ---------

Bên trong nhà vệ sinh.

"Xin Chúa... Chỉ 1 gạch thôi nhé..." Nhi cầu nguyện.

"Nhi!! Chị cần em giúp!! Canh chừng cái nồi trứng dùm chị, chị cần phải đi" Hằng la lên.

"Em ra đây!!!" Nhi chạy ra nhà bếp "Chị đi đâu vậy?" Cô hỏi.

"Không có gì, chỉ vào nhà vệ sinh thôi." Hằng trả lời.

"Vào nhà... vệ sinh?.... KHOAN ĐÃ!" Nhi tắt bếp và chạy đến chỗ nhà vệ sinh " Mở cửa ra cho em đi, làm ơn!"   "Sao vậy? Chị đang làm công chuyện!"

"Em... Em quên 1 thứ trong đó..."

"Em quên gì? Em chờ 1 chút được không?" Hằng nhìn xung quanh nhà vệ sinh, tìm cái thứ mà em cô đang nói đến. Một lát sau, cô tìm thấy một cái que trong bồn rửa mặt.

"Cái gì đây? ... Đây là... Em ấy đang nói về cái này sao??"

Và mọi thứ trở nên im lặng...

"Chị à, chị xong chưa vậy?" Nhi hỏi nhỏ, cô biết điều gì đang xảy ra ở bên trong. 
  "... chị thấy 2 gạch..."

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro