Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Eunjung ngồi trong xe , lo lắng , không hiểu nó nói gì , sao nó lại tắt máy , hay đã có chuyện gì xảy ra , thấy giọng nó ấp úng quá à, vừa nãy đứng xin số chị quản lý ở bar nghe nói nó say về rồi mà , thì phải gặp trên đường rồi chứ .

-Eunjung? chuyện gì vậy?

-Sao tớ có cảm giác như có chuyện gì đó sắp xảy ra vậy?

-Jiyeon về nhà chưa?

-Tớ không biết nữa, Jiyeon cứ ấp a ấp úng

-Không sao đâu, giò mình quay lại bar xem sao_ Hyomin cũng lo lắng không yên, cô vội vàng vòng xe lại con đường đến nơi Jiyeon làm

Rồi Eunjung nhìn thấy một cái xác nằm bên đường , tóc và nước đã che hết mặt , nhưng cái balô đó …. Là nó… đúng là nó rồi.

-Dừng lại_ Eunjung hét lên

-Gì vậy? cậu điên hả?mình không phải đi tới bar sao?_ Hyomin bị giật mình, nhanh chóng đạp thắng

Eunjung không nói gì, bật tung cửa xe rồi phi như điên về chỗ nó. Cô tự trách sao lại có thể để nó như vậy được cơ chứ.Cô lại gần , lật người nó lên thì  bàng hoàng … đúng là nó rồi…

- Jiyeon.....Jiyeon. tỉnh lại đi. Sao lại thành ra thế này cơ chứ?

-Jiyeon? chuyện gì đã xảy ra vậy?_ Hyomin cũng chạy ra ngay sau đó

-Chúng ta không có thời gian, đưa cậu ấy đến bệnh viện trước đã

-Mau lên xe_ Hyomin phụ đưa JIyeon vào xe và EUnjung đã ngồi vị trí của tài xế thay cô

 Lại một lần nữa , cô đi xe như không nhìn thấy gì nữa cả, hoảng loạn , mưa trắng xoá trước mắt mà cô vẫn cứ giữ nguyên một tốc độ nhanh nhất có thể . Người nó đang rất yếu, Hyomin đang cố gắng sửi ấm cho nó,, cô phải đi thật nhanh để cứu con nhỏ đang ghét đang nằm kia. Môi nó tái nhạt đi như không con chút sức sồng nào đó , Người nó lạnh ngắt , những vết thương vẫn đang rỉ máu cùng với nước.

Nó được đưa vào phòng cấp cứu . Trong lúc chờ đợi cô gọi điện cho Soyeon và Qri nói qua mọi chuyện , và nhắc gọi cho Sunny đến bệnh viện ngay. Ôm chiếc balô ướt đẫm của nó Eunjung như đang tìm một chút gì đó quen thuộc. Cô thấy tim minh như lệch nhịp, tại sao như nhìn thấy nó như thế cô lại lo lắng đến vậy chứ. Cô chưa làm thế với bất kì ai, kiểm tra trong balô chẳng có thứ gì quang trọng cả , ngoài một bộ quần áo học sinh và một ít đồ vặt , cô quyết tâm dữ nó.

-Chuyện gì đang xảy ra vậy? tại sao Jiyeon lại bị thương?_ Hyomin còn bình tĩnh để quan sát mọi chuyện, dường như cô đã hiểu được 1 điều gì đó

-Tớ sẽ cho người điều tra_ Cô nói như người mất đi ý thức, không cảm xúc

Cửa phòng cấp cứu được mở . CẢ 2 hốt hoảng chạy đến :

- Bác sĩ ơi , bạn cháu không sao chứ ạ , cô ấy ổn rồi đúng không?

- 2 cháu cứ bình tĩnh. Cô bé bị thương nặng , hơn nữa lại ngấm nước mưa , nên hiện nay vẫn phải trong thời gian theo dõi .

- Vâng . Cháu biết rồi ạ.

Rồi bác sĩ đi ,Eunjung đứng ngoài lan can nhìn nó qua ô cửa kính phòng bệnh, còn Hyomin thì đang nhìn cô, và 1 chút lại đưa mắt liếc sang nhìn nó

Soyeon và Qri đến

- Jiyeon đâu rồi _ Soyeon hỏi

- Trong kia kìa _ Hyomin chỉ vào phòng.

- Cô bé không sao chứ ?. _ Qri lo lắng

- Không sao sao được , nghe bác sĩ nói nguy hiểm lắm còn phải theo dõi nữa _ Hyomin tức giận

- Có chuyện gì mà lại thành ra thế ? 

- Tớ cũng không rõ nữa , hình như bị ai đó đánh trong tình trạng người nồng nặc mùi bia và dầm mưa nữa.

- Bị đánh nhưng đó là ai ? _ Qri nói gấp.

- Làm sao tớ biết . Tớ mà biết thì giờ đã không ở đây nữa rồi _ Hyomin

- Nhưng sao con bé lại uống bia rượu thế?_ Soyeon trầm ngâm

- Ừ. Đúng rồi đó_Qri cũng bất ngờ

- Trời. Cái đó tớ càng thắc mắc nhiều nữa đó . Thôi đừng hỏi nữa . đau đầu quá đi .

- Ừ. Jiyeon sắp được chuyển sang phòng theo dõi rồi , liên lạc với gia đình con bé đi chứ . _ Soyeon nhìn 3 người.

- Nói cũng đúng nhưng giờ chúng ta biết liên lạc kiểu gì?

- Gọi cho Sunny đi. _ Soyeon nói.

- Seobang à, Yeobo không có số _ Qri khẽ nhăn mặt

- Tớ có đây rồi, để tớ điện cho _ Hyomin lấy điện thoại rồi gọi cho Sunny xong xuôi , sau khi quay lại cô bắt gặp nụ cười gian tà của 2 đứa bạn

- Sao cậu có số của Sunny vậy.?_ Qri nháy mắt

- Ờ … thì .. tớ lấy ở chỗ lớp trưởng đó.

- Không ý tớ là , cậu lấy làm gì đó. _ Qri nhìn Soyeon cười thích thú.

- Thì… đôi lúc cũng cần như thế này đấy thôi.

- Tớ biết ý cậu rồi nha. Để ý người ta từ lúc nào thế _ Soyeon cười nhìn Hyomin

- Cậu nghĩ đi đâu vậy, tớ gặp  con nhỏ đó chỉ muốn quánh nó thôi chứ có ý gì, người gì đâu mà gặp là muốn cự lộn liền à-_ Hyomin quay đầu đi tránh ánh mắt của Soyeon trả lời 1 cách ngượng ngùng 

-Cậu dấu sao đc tụi này, đúng không Eunjung? _ Soyeon quay qua nhìn Eunjung, người mà nãy giờ không lên tiếng

-Đúng đó Minie à... có gì thì nói bọn tớ nhất định ra tay giúp cậu ngay mà_ Eunjung quay lại lấy lại vẻ tự nhiên rồi rêu chọc

- Thôi … dẹp … Jiyeon chuyển phòng kìa , lát nữa Sunny đến giờ_ Không thấy Eunjung trả lwoif, Hyomin đành mượn cơ hội trốn sự tra khảo của cặp vk ck rắc rối này

- ừ , được rồi , tạm tha , tra khảo sau vậy

Khi nó được chuyển sang phòng theo dõi được một lúc thì Sunny đến . Sunny nhìn thấy bộ dạng của nó bây giờ mà cứ nước mắt cứ chảy ròng ròng . Thực sự mà nói nhìn nó lúc này rất thảm thương , hầu như toàn cơ thể đều một màu trắng hết , màu trắng của chiếc chăn mỏng và màu trắng của những vết băng trên khắp người nó :

- Jiyeon à, cậu bị làm sao thế này. Sao lại ra nông nỗi này hả _ Sunny cầm lấy tay nó thật chặt rồi khóc.

- Bình tĩnh đi _ Qri đặt tay lên vai Sunny nói khẻ

- Nói cho tôi biết đi . tại sao cậu ấy lại thành ra thế này?

- Thực sự thì chúng tôi cũng chưa biết rõ chuyện gì xảy ra cả , Hyomin, Eunjung và cả Soyeon đang tìm hiểu đang tìm hiểu .

- Thế còn cậu , sao cậu không đi?

- Tớ có nhiệm vụ ở đanh canh chừng không cho kẻ lạ nào tiếp xúc với Jiyeon_ Qri nhìn về phía nó . đột nhiên hai người nghe tiếng mở cửa gấp gáp , là Dani, Dani chạy vào không giữ được bình tĩnh ôm chầm lấy cái thân mỏng manh của chị mình đang nằm bất động trên giường.

- Chị ơi. Chị tỉnh dậy nhìn em đi , chị không được bỏ em đấy.

- Thôi nào Dani , để cho chị em nghỉ ngơi đi _ Nickhhun bế cô bé lên

- Anh ơi , chị em không sao đúng không ?

- Ừ. Không có chuyện gì đâu , chị em mạnh mẽ lắm mà. em đừng để kích động , cẩn thận lại ảnh hưởng đến sức khoẻ đó.

- Híc. Em sợ chị  sẽ bỏ em lắm anh à. _ cô bé ôm lấy anh mà khóc

-Jiyeon sẽ không sao đâu em, con khủng long này mạnh mẽ lắm mà_Vic bước đến bên giường vuốt khuôn mặt Jiyeon 1 cách hiền từ nói

-Giờ anh đưa em về phòng nghỉ ngơi , rồi khi nào chị em tỉnh anh chị sẽ đưa em sang thăm , được không_ Nickhun dỗ ngọt cô bé

- Không ,em muốn ở đây với chị cơ.

- Dani ngoan , đi về với anh chị nhá , chị em đã có chị chăm sóc ở đây rồi _ Sunny cười nhẹ khi ngấn mắt vẫn còn long lanh xoa đầu Dani

- Dạ. Em biết rồi.

-Vậy thôi anh chị về đây, sáng anh chị sẽ nấu gì đó đem vào cho mấy đứa ăn

Dani cùng Khuntoria  về phòng thì gặp Boram và Areum  đang chạy vào :

-Anh.... anh chị Jiyeon không sao chứ?_ Areum hổn hển trong tiếng thở

- 2 đứa vào thăm Ji đi .

- Vâng . ._ Boram hơi cúi đầu.

cả 2 bước vào phòng, dường như Areum không quan tâm gì đến xung quanh mà cô bé đã chạy ào vào ôm lấy Jiyeon

-Chị, chị à, chị bị sao vậy? Mở mắt ra nhìn em đi, em Areum nè

-Rum, em bình tĩnh đi, Jiyeon cần được nghĩ ngơi mà_ Boram vỗ vai Areum khuyên con bé đừng kích động

-2 cậu là bạn Jiyeon hả?_ Soyeon bước đến

-Uh... xin chào, tớ là Boram còn kia bạn tớ Areum _ Boram bắt tay thân thiện

Đến lúc này khi Boram quay lại thì Soyeon mới chợt nhận ra khuôn mặt quen thuộc kia, Qri đang đứng cạnh Sunny nhìn ra cửa , chưa kịp phản ứng gì thì Eunjung đã thốt nên :

- Cậu…. chẳng phải cậu là người chơi bóng rồ hôm nọ sao.

- Hả _ Lúc nay Boram mới chú ý đến Soyeon và Eunjung  khi ngay lúc vào chỉ dán mắt vào nó.

-Chẳng lẽ cậu là ....._ Boram ngờ ngợ ra gì đó

-Họ là những người thi đấu hôm trước với chúng ta_ Areum láy lại bình tỉnh nói

-Hur????? Rum, sao em biết

-Chỉ là tình cờ thôi, em đã gặp họ trước khi vào trận với hình dáng như bây giờ

-À..... ra vậy, Cậu cũng nhớ lâu thật đó _ Boram cười.

- Chỉ mới đây thôi mà , sao mà không nhớ được.

- Là người của đội hôm trước sao So?_ Hyomin

- Ừ.

- Chào cậu, mong được lại đội của các cậu và chỉ giáo nhiều hơn nữa _ Areum khẽ cúi chào , nhưng không thiện cảm lắm , như một cách xã giao bình thường , vì Areum  vẫn còn không quên được hôm đó , nó đã bị thương như thế nào.

- Không có gì , chúng tớ cũng cần học hỏi nhiều lắm _ Eunjung cũng đáp lại một cách lịch sự .

Mọi người cũng chỉ nói chuyện qua lại vài câu rồi ai đi đường lấy, lúc này chỉ còn có Areum  ngồi lại phòng nhìn nó thôi. Nó bơ phờ quá , thực ra thì Areum  đã thích nó từ ngay lần đầu tiên gặp rồi , khi ở sân bóng nó bỏ chiếc mặt nạ xù xì ra , cô bé có chút bất ngờ trước khuôn mặt thanh tú của nó nhưng không ai thấy điều đó cả . Chỉ thời gian ngắn ở cạnh nó thôi nhưng Areum  cảm nhận được điều gì nó rất lạ . Nó là một cô bé rất cứng rắn , tự tạo cho mình một vỏ bọc đáng sợ . Nhưng thực ra cô bé đó sống nọi tâm nhiều lắm và điều đặc biệt là rất yêu qúy đứ em bé bỏng của mình . Nó là người đầu tiên Areum  gặp có đủ nghị lực sống đến thế , vừa học vừa đi làm để kiếm tiền nuôi hai chị em . Nhưng dù vất vả với những người thân thiết nó luôn giữ nụ cười trên môi và không bao giờ than trách điều gì với ai hết . Và luôn ngại ngùng khi nhờ vả ai đó bất kì điều gì ngay cả người thân với nó hơn ai hết là 2 người thầy . Nó lạ lắm. Areum  cũng không biết nữa, cô bé cũng không biết phải thể hiện tình yêu của mình như thế nào đây nữa. Rum cầm nhẹ lấy bàn tay của nó :

- Chị nhanh khoẻ nhá. Mọi người chờ chị chờ cả nụ cười của chị nữa.

Ở một góc khuất , có một người con gái với vóc dáng nhỏ bé kì lạ đang nhìn vào nơi đó với ánh mắt buồn thấy rõ....

Và cách đó không xa, cô gái xinh đẹp với mái tóc ngắn phớt nâu đang đứng nghe điện thoại cạnh chiếc xe của mình :

- Tìm được tên đó chưa?

- Dạ rồi _ đầu dây bên kia.

- Địa chỉ.

- Bãi công trường tại đường 43 .

- Được rồi. đứng đó. Tôi đến giờ

- Vâng.

-Eunjung, cậu đi đâu thế?

-Minie.... cậu chưa về sao?

-Đang định, mà cậu định làm gì vậy?

-Tớ tìm ra được người đánh Jiyeon rồi, đang định tới đó

-Thật không? tớ đi nữa_ Không nói thêm cau nào Hyomin mở cửa xe rồi ngồi vào ghế cạnh tài xế

-Ya..... tớ chưa cho phép mà cậu dám tự ý vỵ hả....

-Aissi... cậu lảm nhảm hoài nhức đầu quá.... có đi không thì bảo...

-Cậu được lắm, xong việc này coi tớ xử cậu như thế nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro