Phần 6: Đoạn Khảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hai vị xin dừng bước.

Lúc đi được nửa chặng đường  rời khỏi hồ sen,  sau lưng liền xuất hiện thêm vài người, một trong số đó ta nhìn ra,  là một kẻ có đôi mắt sắc bén,  hơi thở ngập tràn ý vị.

- Tại hạ họ Đoạn tên Khảm,  xin hỏi cao danh quý tánh hai vị.

- Ta họ Ngự,  đây là nương tử chưa qua cửa của ta.

Ngự vỗ ngực khoái chí,  bắt gặp ánh mắt không nóng không lạnh nhưng ngập tràn nguy hiểm của ta,  hắn liền gãi đầu im bặt.

- Ta họ Lam,  đường tỷ của hắn,  tiểu đệ nhỏ dại mong Đoạn công tử đừng chê cười.

Đoạn Khảm nhìn chúng ta, ánh mắt linh động,  sau đó quả nhiên không nhịn được cong khóe môi.

Chúng ta ba người theo chỉ dẫn đi về hướng Đông,  không bao lâu sau liền nhìn thấy một tòa tháp cũ kỹ,  đối diện là một rừng trúc xanh bạt ngàn.

- Hoan nghênh chư vị đến với bài thi thứ ba.

Trước mặt là một lão già râu tóc trắng như tuyết đang ngồi đánh cờ với vị cô nương lúc nãy.

Trên bàn cờ, một thế trận,  hai ly chè xanh, quân đen bị quân trắng bao vây, muốn công cũng không được,  thủ cũng không xong,  cờ trắng tứ phía dàn trận, chỉ chờ một nước dọn sạch.

Lão già râu trắng cười cười:

- Đề thi thứ hai rất đơn giản,  các vị hãy vượt qua rừng trúc này,  trước khi chuông trên tháp gõ xong hồi thứ nhất,  xem như qua được .

Chuông chiều gõ canh năm,  mặt trời xuống núi, rừng trúc nói lớn không lớn,  nói nhỏ không nhỏ,  chúng ta liền tranh thủ thời gian tiến đến.

Năm mươi người qua được ải thứ nhất lần lượt tiến vào rừng, thời tiết vào xuân rất dễ chịu,  ôn hòa ấm áp,  được trúc bao phủ,  bốn bề xanh mướt,  lá bay xào xạc. 

Người thường đi vào sau một hồi lâu cũng có thể nhìn ra,  rừng trúc này không tầm thường, trúc trồng theo hàng, rất có quy luật, tạo thành một mê cung vô hình, dòng suối chảy ngang qua, thủy trận được dàn dựng rất tinh xảo. Sơ suất đều có thể bị trúng phải, thạch trận, thủy trận, địa trận,  ba trận giao nhau vây quanh tứ phía,  phía duy nhất không có trận chính là lối ra.

Ngự dường như nhìn ra được điều này, hắn ung dung một đường đi tới, mà người nam tử họ Đoạn kia cũng rất nhàn nhã,  bọn ta tiến một bước, hắn cũng liền đến một bước.

Ta thầm đá vào một gốc cây, xung quanh liền rung động, đất đá dưới chân lạo xạo.

- Nguy hiểm.

Đoạn Khảm kêu lên một tiếng, cùng với Ngự tung mình bay lên không tránh xa mươi thước.

- Lam nhi, muội không sao chứ?

Ta lắc lắc đầu, híp mắt nhìn Đoạn khảm cũng đang phức tạp một bên nhìn ta.

- Sắp đến giờ quy định, chúng ta nên đi tiếp thôi.


Ra khỏi rừng trúc, ánh mặt trời rực rỡ trên đỉnh đầu, xua tan đi cảm giác mát lạnh lúc nãy

Một toán người bước theo sau đến vừa kịp lúc, hồi chuông thứ nhất vang lên, chỉ có gần mười người vượt qua ải thứ hai.

Lão già râu trắng nằm nghiêng trên một cành trúc, hai mắt lim dim.

Một gã tay chân cơ bắp, tóc tai bù xù bước lên phía trước.

- Đại sư, chúng tôi đã đến rồi, người mau mau phổ biến bài thi kế tiếp để ta đây còn đi bái sư nữa chứ.

Một số người nôn nóng hùa theo, lão già râu trắng nhìn bọn ta, đu người từ trên cây xuống thân thể thập phần nhanh nhẹn.

- Bài thi thứ ba,  ngay trước mặt các ngươi đấy thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro