Vãn Nhi tức giận muốn xông lên đánh cô thì bị Thiên Kỳ giữ chặt .
" Buông em ra , em phải đánh chết chị ta , chỉ là một dã chủng mà dám đánh tôi , tôi là thiên kim của Diệp gia , còn chị , chị chỉ là con rơi ngoài đường thôi . "
" Em điên rồi , mau câm miệng lại cho anh . "
Thiên Kỳ tức giận hất Vãn Nhi ra khiến cô ta ngã xuống đất !
" Anh ....... anh vẫn yêu chị ta phải không ? Anh nên nhớ chị ta đã phản bội anh , chỉ có em mới bên cạnh anh . Chị ta là đứa con hoang , chị ta không xứng với anh . "
Chát ...... một cái tát từ chính người cha yêu dấu của cô ta .
" Ngươi câm miệng lại cho ta . " Diệp gia chủ tức đến đỏ mặt , bao nhiêu chuyện xấu trong nhà đều bị con nhỏ này phơi bày ra hết , phải biết rằng chĩ của cô ta đã không còn dễ bắt nạt như trước .
" Còn không mau đưa nó vào trong . " ông ta quay ra to tiếng với người phụ nữ bên cạnh .
Vãn Nhi được bà ta ôm vào trong , tiếng bàn tán ngày càng to .
" Diệp gia chủ , tôi đến đây không phải để nghe cô con gái không biết điều của ông sỉ nhục vợ con tôi ! Món nợ danh dự này , ôm muốn tính như thế nào ? " anh ôm eo cô , cô ôm lấy Mặc Mặc , Mặc Mặc ghét bỏ nhìn ông ta .
" Chuyện này .......... "
" Tổng giám đốc Tề bỏ qua cho , Vãn Nhi cô ấy không hiểu biết , đã xúc phạm đến ngài với Bảo ........ phu nhân , tôi thay mặt cô ây xin lỗi hai người . " Thiên Kỳ cúi người vuông góc 90• vô cùng thành khẩn .
Cô nhìn anh ta , trong lòng cười lạnh không thôi " Nếu em rể đã nói vậy , người chị là tôi đây sẽ bỏ qua ! " .
Thiên Kỳ nhìn cô đau khổ trong mắt ngày càng nhiều .
" Nhân đây tôi cũng xin tuyên bố , Diệp Bảo Di là vợ của Tề Dĩ Khang tôi , đứa bé này là con của chúng tôi . Ai động vào họ chính là động vào tôi , lúc đó đừng trách Tề Dĩ Khang tôi không hiểu đạo lí ! " .
Cô trợn mắt nhìn anh , trong lòng lại lôi 18 đời tổ tông nhà anh ra chửi một lượt . Phải rồi , điều kiện của anh rất ngắn , chỉ vỏn vẹn trong bảy chữ " nghe lời tôi , mọi lúc , mọi nơi " giờ anh dùng điều kiện này để nói cho mọi người biết cô là vợ của anh , là mẹ của con anh , cô có muốn cũng không làm gì được .
Mặc Mặc cười hả hê , cậu có nên chuyển từ chú sang baba không nhỉ .
Thiên Kỳ đau khổ nhìn cô , sao cô lại không lên tiếng phản đối , không lẽ cô đã hết yêu anh ta ? Hơn ba năm , khi biết cô có thai , anh ta đã nói " chỉ cần em phá nó , anh sẽ lấy em . " nhưng cô không chịu rồi bỏ đi . Anh ta đau khổ , ngày ngày uống rượu , lúc đó Vãn Nhi đến bên anh ta , nói lời ngon ngọt dụ dỗ , anh ta mới đồng ý đính hôn , nhưng trong tim anh ta , cô mới là người anh ta yêu từ trước đến giờ .
" Bảo Di ....... chuyện này ....... là thật sao ? " Diệp gia chủ vừa mừng vừa lo , tổng giám đốc Tề không phải nhân vật nhỏ , mà cô con gái được coi là nghiệt chủng lại được để ý , không những thế còn có con với người ta !
" Phải , đứa bé tôi mang thai là con của anh ấy . " cô ôm tay anh , một tay xoa đầu Mặc Mặc .
Mọi người đều cuối đầu nhìn đứa bé , lại nhìn tổng giám đốc Tề , quả nhiên là giống nhau .
" Mami , người này là ai ? " Mặc Mặc chỉ tay về phía Diệp gia chủ .
" Cháu ngoan , ta là ......... " Diệp gia chủ vui vẻ muốn tiếp lời.
" Có phải là bố của lợn cái kia không ? Vậy là lợn đực rồi . " Mặc Mặc ' ngây thơ ' chặn họng người nào đó .
Mọi người nghe đều bật cười , Diệp gia chủ tức đến muốn ngất tại chỗ .
" Tương lai làm luật sư , khả năng phân tích không tệ . " cô thơm lên má Mặc Mặc một cái , sao cô không biết con trai mình thông minh vậy chứ !
Anh cong môi nhìn hai người , không hổ danh là con trai anh .
" Lão đại , ông già muốn Mặc Mặc ......... "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro