Chương 6: Thao thức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Holly chạy về ngôi nhà xinh xắn ẩn mình trong cánh rừng Alves, cái bóng lùa bóng dáng nhỏ bé của cô giữa bóng tối và ánh sáng mặt trời chiếu qua từng kẽ lá cây xanh ngắt. Váy trắng của cô lãng đãng theo từng bước chạy, tạo nên những đường nét đẹp như tranh, nhưng không thể che lấp đi ánh mắt hốc hác của cô.

Holly vừa chạy vừa gọi một cái tên mà cô quen thuộc như bản hòa nhạc êm đềm của rừng Alves. "Pau Switch! Pau Switch!" Cô hét lớn, giọng hát của cô phản ánh giữa làn gió nhẹ, tạo nên âm điệu trữ tình giữa không gian bản lĩnh của thiên nhiên.

Người đàn ông khéo léo của gia đình-Pau Switch, thợ làm vườn trung thành của gia đình Denyster, đang bước ra từ khu vườn hoa đằng sau nhà. Khi ông nhìn thấy Holly chạy đến với vẻ mặt hốc hác và mái tóc rối bời, ông bất giác đặt xuống công cụ làm vườn, tưởng chừng như hồi hộp đón nhận thông điệp khẩn cấp.

"Holly, con! Chuyện gì xảy ra vậy?" Pau Switch hốt hoảng tiến lại gần, vẻ mặt quan ngại ánh sáng lẫn bóng tối. Holly cảm nhận được sự ấm áp và quan tâm từ người đàn ông với mái tóc nâu pha chút màu của thời gian.

"Có một người đàn ông, công tước... ngài ấy nghĩ con là con vật. Ngài ấy chỉa súng vào con, và con sợ lắm, cha." Holly nói, hơi thở cô vẫn còn hỗn loạn từ cảm xúc kinh hoàng.

Pau Switch nhìn sâu vào đôi mắt xám biếc của Holly, nhận thức được bức tranh chưa kể qua cảm xúc của cô. Ông nhẹ nhàng đặt bàn tay lên vai cô, truyền đạt sự ấm áp và yên bình.

"Hãy kể ta nghe từ đầu, con yêu. Anh ta là ai và tại sao anh ta lại đến đây?" Pau Switch khuyến khích Holly.

Cô bắt đầu kể về sự xuất hiện đột ngột của Reyburn Von Denyster, về sự nhầm lẫn và hoảng sợ, về ánh sáng và bóng tối trong khu rừng Alves. Mỗi từ ngữ của cô là như những cánh hoa nhẹ nhàng đậu lên tâm hồn người nghe, mở ra một thế giới đầy màu sắc của cảm xúc.

Trong khi đó, ở cổng dinh thự Denyster, Reyburn đứng im lặng cùng với chú ngựa, nhìn theo bóng lưng xa xôi của Holly. Trong suy nghĩ của anh, hình ảnh cô gái trên cây vẫn lả lơi như hình vẽ nổi trên nền cảnh rừng xanh dịu dàng. Cảm giác bất ngờ và lạ lẫm như một chiếc lá rơi, nhanh chóng, nhẹ nhàng, nhưng để lại dấu ấn trong tâm trí anh.

Trong khi đó, Holly vẫn đang thuật lại câu chuyện của mình, và Pau Switch đứng ngay đây, là điểm tua yên bình trong cuộc bão cảm xúc của cô. Bức tranh của sự sống và sự tồn tại vẫn tiếp tục vẽ nên, và những lá cây trong rừng Alves chìm trong bản hòa nhạc du dương của tự nhiên và trái tim con người.

Khi Holly kể xong câu chuyện, ánh sáng mặt trời dường như càng trở nên mềm mại và ấm áp. 

"Holly, hãy yên tâm. Công tước không phải là người xấu. Chắc chắn đó chỉ là một sự hiểu lầm, một  không may mắn," Pau Switch an ủi.

Cô cảm nhận được sự trấn an từ bàn tay ấm áp của ông, và đôi mắt xám biếc của Holly mở ra với tia hy vọng và niềm tin.

"Con tin cha. Nhưng, tại sao ngài ấy lại nghĩ con là con vật?" Holly nghiên cứu, ánh mắt cô lạc quan và sáng tạo như ánh sáng mặt trời soi bóng cảnh đẹp của rừng Alves.

Pau Switch cười thêm một lần, ông nhấn mạnh vào sự khác biệt giữa thế giới loài người và thế giới tự nhiên. "Chẳng phải cô gái nào cũng chạy lên cây và hò hét đâu, Holly. Cảm ơn chúa, công tước không bắn trúng con."

Cùng lúc đó, khi mặt trời đã khuất sau đỉnh rừng, bóng đêm bắt đầu khuất phủ lên dinh thự và cánh rừng . Dinh thự Denyster được chiếu bởi ánh đèn vàng ấm áp, tạo nên một không gian trang trí đẹp mắt. Trong phòng nghỉ của mình, Reyburn De Denyster nằm trên giường với ánh đèn mờ dịu.

Ánh trăng chiếu qua cửa sổ mở ra, làm bật sáng bức tranh tĩnh lặng của phòng ngủ. Cảm giác bình yên, êm đềm, lắng đọng trong không gian. Reyburn, trong giấc mộng nhỏ, cảm nhận những cơn gió nhẹ từ rừng Alves, như là sự thở dài của tự nhiên, làm anh nhớ về cô gái với mái tóc bạc và đôi mắt xám biếc.

Anh nằm trên giường mình, mái tóc đen nhánh rũ xuống theo dòng suối thời gian. Đôi mắt xanh biếc nhắm nghiền, ôm trọn trong bóng đêm êm đềm. Anh nhìn ra khỏi cửa sổ, nơi ánh trăng trải ra những dải sáng bạch kim. 

Hình ảnh Holly xuất hiện trong suy nghĩ anh như một bức tranh thơ mộng. Cô gái với mái tóc bạc tinh khôi, ngũ quan tinh tế và vẻ đẹp đầy nỗi sợ hãi. Reyburn cảm thấy một sự kì lạ, như một đoạn ký ức đặt vào đầu anh mà anh không thể hiểu rõ.

Reyburn mở đôi mắt, anh hồi tưởng đến cảnh cô gái với mái tóc bạc đang ngồi trên cành cây, vẻ đẹp của cô tinh tế và quý phái nhưng cũng chứa đựng nỗi sợ hãi. Anh thở dài, đưa đôi mắt ra xa, như muốn nhìn thấu được bức tranh của tâm hồn Holly trong bức tranh tự nhiên đêm nay.

Anh mở mắt nhưng vẫn giữ nguyên bầu không gian huyền bí, chìm đắm trong sự trầm lặng của đêm. Ông trăng trải đèn sáng lên góc phòng, làm nổi bật vẻ lạc quan và bay bổng của ký ức.

Cảnh đêm yên bình, chỉ có tiếng gió nhẹ lướt qua cánh cửa sổ và tiếng hôi của rừng cây xanh. Trong khoảnh khắc lặng lẽ, Reyburn lẩm bẩm tên của cô gái mà anh vừa gặp, giọng điệu như là một bản tình ca dành riêng cho một tâm hồn bí ẩn.

"Holly..." Tiếng tên cô gái như là một giai điệu êm dịu, trải dài qua không gian yên bình, và Reyburn Von Denyster buông mình vào giấc ngủ, nơi có ánh trăng và những bí mật chưa kể.

-----------

Holly ngồi trên giường với chiếc váy ngủ trắng. Ánh trăng làm bật sáng vóc dáng nhẹ nhàng của cô, như một thiên thần giữa đêm tối. Ánh trăng soi sáng qua cửa sổ, tô điểm thêm vẻ thanh thoát của Holly, nhưng đôi mắt xám của cô không còn phản ánh ánh trăng như trước. Cô cố trấn an chính mình, nhưng những hình ảnh kinh hoàng vẫn quay về.

Những đoạn tâm sự với Pau, cha cô khiến cô cảm thấy khá hơn. Mặc dù ông đã nói rằng công tước rất tốt dù hơi lạnh nhạt.

Holly nhớ lại cảnh gặp Công tước, sự run rẩy khi khẩu súng chỉa thẳng vào mình, cô đã xém chết nếu viên đạn không bay lệch hướng. Đôi mắt xanh biếc, lạnh lùng nhìn thẳng vào cô, nhưng bên trong chúng, có điều gì đó khó định nghĩa. Cô thấu hiểu rằng anh ta có thói quen cảnh giác, thậm chí ở trong trang viên Alves. 

Sự kỳ lạ và khó giải thích khiến cho tâm trạng của cô trở nên khó lý giải. Những ấn tượng về vị công tước không còn tốt đẹp như trước, chỉ còn lại nỗi sợ hãi và nghi ngờ, làm cho trái tim của Holly trở nên nao lòng giữa cảnh đêm êm đềm.

Holly đặt tay lên tim mình, cố trấn an những nhịp đập loạn nhịp của mình, những suy nghĩ xoay quanh về Reyburn. Cô tự hỏi, liệu có phải vì anh ta là một quân nhân mà giác quan của anh ta trở nên nhạy bén hơn so với những người khác, ngay cả trong những khoảnh khắc thư giãn tại rừng Alves?

 Liệu sự cảnh giác của anh ta có nằm trong bản chất quân nhân, hay đó chỉ là một cảm giác cá nhân đối với Holly?

"Thật không bình thường." Holly lẩm bẩm.

"Ngài ấy thật đẹp và cũng thật nguy hiểm." Cô đặt tay lên trán thì thầm.

Holly nhấc đầu, nhìn ra cửa sổ nơi ánh trăng trải lụa.

Dư vị của sự kinh hoàng khiến Holly không thể vào giấc. Cả đêm cô không đi vào giấc được, tâm trí rối bời với những suy nghĩ về cuộc gặp gỡ đáng nhớ.

Holly từ từ ngồi dậy đi đến bên cửa sổ, nơi ánh trăng êm đềm chiếu vào.

Gió êm đềm lướt qua khung cửa sổ, làm lay động tán lá cây, tô điểm thêm sự trầm lắng của đêm. Holly, với đầu óc phảng phất những hình ảnh từ chiều nay, ngồi thao thức giữa căn phòng nhỏ.

Chiếc bàn làm việc bằng gỗ cổ kính, với chiếc đèn cổ điển soi sáng không gian, là nơi Holly dành thời gian giải bày cảm xúc của mình. Holly ngồi xuống bàn, quyết định ghi lại những trải nghiệm hôm nay vào cuốn sổ.

Holly nhẹ nhàng mở cuốn sổ, bút mực đen lấp lánh trong bóng đêm. Những dòng chữ, lời kể về cuộc phiêu lưu trong rừng Alves, những trải nghiệm và cảm xúc của cô, từ sự kinh ngạc đến nỗi sợ hãi. Cô ghi chép về vẻ đẹp đặc biệt của Công tước, nhưng cũng không giấu diếm nỗi lo ngại và kỳ quặc của cuộc gặp gỡ.

Bút mực đen viết trên trang giấy như những dòng thơ, hòa mình vào thế giới tưởng tượng và cảm xúc.

"Anh ta là một người bí ẩn, vừa là ánh sáng vừa là bóng tối. Đôi mắt xanh ấy, như hai viên lửa lạnh, đã làm rung động tâm hồn tôi. Chiếc súng kia, một biểu tượng của sự đối đầu, lại giữa chúng ta như một cuộc gặp gỡ của hai thế giới đối lập," Holly viết, từng chữ một, như là những bước chân êm đềm trên bức tranh trắng.

Trái tim cô đập mạnh khi nghĩ đến khoảnh khắc Reyburn Von Denyster đưa súng lên và ánh nhìn đầy nghi vấn của anh. Cảm giác sợ hãi vẫn còn đọng trong tâm trí và trên ngòi bút của cô, tay cô run rẩy, nhưng Holly cũng không thể phủ nhận vẻ đẹp và sức hút khó cưỡng từ vị công tước.

Những đường nét của bức tranh bắt đầu hình thành, Holly vẽ lại khung cảnh trên cây, sự nhìn nhau của họ như hai dòng sông đối lập, hòa mình vào dải ký ức của mình.

Mỗi cú quẻ bút là một hơi thở của cảm xúc, mỗi đường vẽ là một cảm giác lạ lùng. Cuộc gặp gỡ ấy như một mảnh ghép, không đầy đủ, nhưng lại làm nổi bật sự phức tạp trong tâm trí cô.

Holly bắt đầu vẽ lại khung cảnh của mình trên cây, với Reyburn đứng dưới, hai đôi mắt hướng về nhau trong sự hiểu biết kỳ lạ. Nét vẽ của cô truyền đạt một cảm xúc khó diễn đạt bằng lời nói, và bức tranh như một dấu ấn cho cuộc gặp gỡ không ngờ.

Căn nhà nhỏ nằm sâu trong rừng Alves giờ đây trở thành nơi an toàn cho Holly. Đơn sơ, ấm áp, và giờ đây còn là ngôi nhà của những cảm xúc và trải nghiệm đáng nhớ. Holly nhấc mắt lên nhìn trời đêm, cảm giác sự yên bình lan tỏa trong tâm hồn, giữa không gian đầy ánh sáng trăng lấp lánh và bóng tối u mê.

Anh như là ánh sáng trong tối tăm, là niềm tin trong sự nghi ngờ. Và trong khoảnh khắc ấy, Holly như một nghệ sĩ, vẽ nên bức tranh đầy ấn tượng của cuộc gặp gỡ giữa hai thế giới khác biệt, giữa sự đối đầu và sự hòa mình vào vẻ đẹp cổ điển của rừng Alves.

---------

Holly đặt cuốn sổ xuống bàn, mỉm cười nhẹ khi ngắm nhìn những dòng chữ mực đen trên trang giấy, hình dung về cuộc phiêu lưu của mình được ghi chép một cách sống động. Cô đứng dậy, chiếc váy ngủ màu trắng nhẹ nhàng, che phủ lên đôi chân nhỏ nhắn. Rồi cô mở tủ, lấy chiếc khăn choàng mỏng, Holly bọc quanh bờ vai, thêm một lớp êm dịu, tạo nên vẻ đẹp tinh khôi giữa đêm trầm lặng.

Dưới bóng trăng tròn, Holly bước ra khỏi căn phòng nhỏ. Hiên nhà mở ra trước mắt cô như một cánh cửa mở ra không gian bát ngát của rừng Alves. Cô ngồi xuống ghế gỗ nhẹ, gió mát nhẹ nhàng thổi qua làn tóc mềm mại của Holly, làm đôi má cô hồng hào.

Bầu trời đêm tỏa sáng với ngàn vì sao, lấp đầy những điều bí ẩn, hòa mình vào vũ trụ vô tận. nhưng ánh trăng mới là nguồn sáng chính, biến mọi thứ thành hình bóng nhẹ nhàng. Holly nhìn lên, đôi mắt xám của cô dường như thấu hiểu sâu xa vào đêm tối. 

Cô gặp gỡ sự yên bình, ngắm nhìn vô vàn ngôi sao đang trải rải trên bức tranh đêm khuya. Cô giữ lấy chiếc khăn choàng, để gió đêm làm nổi bật hình thể mảnh mai của mình.

Cảm giác gió nhẹ vuốt nhẹ qua mái tóc của Holly, làm cho những sợi tóc nhẹ nhàng bay lên và rơi xuống, như những dải mây mỏng manh. Chiếc váy ngủ trắng tinh khôi của cô nhấp nhô theo làn gió nhẹ, tạo nên hình ảnh bay bổng, như một hình thức của sự tự do.

Holly, giữa không gian trầm lặng của rừng Alves, ngồi lặng lẽ, lắng nghe tiếng ru của thiên nhiên. Dưới ánh trăng, cô dường như là một phần của vũ trụ vô tận, nơi mà những tưởng niệm và suy nghĩ mở ra những khía cạnh mới, xa lạ và đẹp đẽ.

Đôi mắt xám của Holly trở nên sâu thẳm, như là một cửa sổ tâm hồn mở ra vô số trăn trở. Ánh trăng chiếu sáng lên khuôn mặt nhỏ bé, tạo nên một vẻ đẹp tinh tế và hoàn mỹ, như là một tác phẩm nghệ thuật được khắc họa bởi sự bí ẩn của đêm.

Trong khoảnh khắc yên bình, Holly chìm đắm vào suy nghĩ. Cuộc gặp gỡ với công tước, những cảm xúc lẫn lộn, và bây giờ, bản thân cô nghĩ về những điều đó dưới ánh trăng thanh khiết. Nỗi sợ hãi từ sự đối mặt với khẩu súng của anh chàng quân nhân vẫn còn rơi rơm trong tâm trí cô, nhưng cũng là vẻ đẹp kỳ lạ và đầy ấn tượng của Reyburn.

Gục xuống ghế, Holly để cho đêm ôm lấy cô, và cô ôm lấy đêm. Trong gió nhẹ, cô để tâm hồn mình bay bổng giữa không gian vô tận của rừng Alves. Đôi mắt xám của cô tỏa sáng dưới ánh trăng, là nơi chứa đựng những tia sáng của những trải nghiệm mới, những cảm xúc chưa từng trải qua.

Không gian xung quanh Holly như được thấu hiểu bởi sự yên bình của đêm, và bản thân cô, với bức tranh tĩnh lặng đang vẽ lên từng nét cảm xúc hòa mình vào không gian vô tận của rừng Alves. Ánh trăng chiếu sáng bức tranh đêm huyền bí, làm bật lên vẻ đẹp mong manh của Holly, người như một phù thủy đang hòa mình vào bí mật của đêm tĩnh lặng.

Trái tim cô nhẹ nhàng như làn gió mát thoảng qua, làm nhấp nhô những hạt sắc màu trong đêm, tô điểm thêm vẻ đẹp của khoảnh khắc. Holly thả hồn mình vào cảm giác nhẹ nhàng của làn gió, để từng suy nghĩ, từng cảm xúc như những bông hoa nhỏ bừng nở trong đêm tối. Mắt cô, lấp lánh dưới ánh trăng, bắt đầu nhảy múa như những vì sao lạc lõng trên bức trần đêm.

Holly, với tấm lòng vẫn còn đang đập như làn sóng êm đềm trên bờ biển, nhấm nháp từng giọt sắc màu của đêm. Cuộc gặp gỡ với công tước đã làm thay đổi cảm nhận của cô về cuộc sống, tình yêu và những điều tuyệt vời nằm chờ đợi ở phía trước.

Holly đứng dậy từ chiếc ghế, bước ra khỏi hiên nhà, đôi mắt xám lấp lánh dưới ánh trăng đầy suy tư. Cô bước ra đến khu vườn nhỏ, nơi Pau Switch thường chăm sóc những bông hoa của gia đình Switch, và nơi tâm hồn của cô tìm thấy sự an ủi. Pau đang ngồi trên một tảng đá nhỏ, những bông hoa màu hồng đậm nở rộ xung quanh anh ta như những biểu tượng của tình yêu và sự sống.

Holly nghiêng đầu, để lưng tựa vào cây cổ thụ cổ kính, nhìn Pau với đôi mắt lạnh lùng nhưng ấm áp. Anh ta cười nhẹ, giọng điệu êm dịu như làn gió mùa hè. 

"Cô bé của chúng ta trở về. Đêm tĩnh lặng, phải không, Holly?"

Holly cười nhẹ, một nụ cười chứa đựng bao điều kì diệu. "Và đêm nay, con muốn cảm nhận tất cả những điều kì diệu đó."

Pau Switch đưa tay vuốt nhẹ bông hoa màu hồng. "Công tước Denyster không phải là người xấu, Holly. Ngài ấy mang trong mình nhiều ẩn số, và có lẽ, con cũng vậy."

Holly nhìn về phía xa xăm, nơi ánh trăng làm nổi bật những cảm xúc sâu thẳm trong tâm hồn. "Anh ta khác biệt, Pau. Khác biệt nhưng... Con không thể hiểu rõ anh ta."

Pau Switch cười nhẹ. "Thời gian sẽ giúp  hiểu rõ hơn, Holly. Còn đêm nay, hãy để những giây phút yên bình nối kết tâm hồn chúng ta, như ánh trăng đang nối kết cả rừng Alves."

Holly gật đầu, rồi cô nhẹ nhàng bước ra khỏi khu vườn, để ánh trăng hòa mình vào đêm tĩnh lặng, nơi những bí mật của rừng Alves và cuộc sống của cô dần được khám phá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro