request | 0313

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

req cương đến của bồ đây, nhớ bình chọn cho tui á nha @NhiNguyn874871

-------

bạn lớn :

công đến

mày tránh mặt tao đấy à?

bạn nhỏ :

không có, sao mày nghĩ thế ?

bạn lớn :

hay anh quyết lại xúi bậy gì mày rồi?

bạn nhỏ :

đã bảo không có mà

đừng có cái gì cũng đổ cho anh quyết thế chứ

bạn lớn :

hay mày nợ tiền ổng?

à à hay mày ngoại tình với ổng rồi?

bạn nhỏ :

dm

sao lúc đéo nào cũng nghĩ tao ngoại tình sau lưng mày vậy cương =))))

bạn lớn :

dm bị t chọc trúng tim đen chứ gì

đồ tồi

bạn nhỏ :

cút

huỳnh công đến đã chặn bạn

bạn lớn :

nhớ mặt tao đấy (x)

ủa đụ? (x)

(x)

block thật à? (x)

hừ, nào về tao thông cho nát đít

bạn nhỏ :

👍

bạn lớn :

ơ.. (x)

đến ơi nghe tao giải thích.. (x)

-------

bạn lớn :


đến

ô gỡ block rồi này

tưởng bỏ nhau rồi

bạn nhỏ :

hay đấy

thử không?

bạn lớn :

...

tao sai rồi, em tha lỗi cho tao

bạn nhỏ :

vì tao rất hiền lành và dễ chiều nên tao say đéo

cút đi sang phòng anh quyết mà ngủ.

bạn lớn :

...

-------

00 : 19 p.m

bạn nhỏ :

hic..

cương ơi..

tao mệt quá, giúp tao với

tao đi không nổi

cương ơi

mày đâu rồi..

cương..

đã xem

qua một hồi lâu vẫn không nghe tin nhắn trả lời, công đến tắt điện thoại trùm chăn kín mít. và khóc.

khi mới yêu, cậu nói rằng sẽ không bao giờ để em chịu tủi thân, sẽ không để em một mình. nhưng bây giờ nhìn xem, em phải lặng lẽ khóc đến đáng thương như thế này đây.

lúc sau, em cố gắng đứng dậy đi ra ngoài ban công, hà nội về đêm đẹp lắm !

một bài nhạc du dương cất lên, là điện thoại của em, em đã bật một bài nhạc giúp tâm trạng ổn hơn.

vài dòng tin nhắn đã lâu

chẳng hồi đáp lại..

chờ anh đến mắt ướt nhòe

mà sao anh..

im lặng đến thế ?

mưa nắng của trời ai lại oán trách

ai hãy mách cho tôi cách chữa lành

nỗi buồn ...

đi đến khắp nơi đâu

cũng là đôi ta..

hạnh phúc đôi khi để lại thương đau..

thấy bản thân đã tốt hơn, em vác thân xác mệt mỏi xuống dưới sảnh khách sạn rồi đến tiệm thuốc gần nhất, em thấy bóng hình thân quen lẽo đẽo theo em thường ngày, trên tay còn cầm hộp cháo nóng hổi.

"cô ơi, cô nhanh chóng lấy cháu viên thuốc hạ sốt cho em bé ạ, nhanh nhanh lên cô ơi"

"được rồi được rồi, em bé mấy tháng hả cháu?"

"dạ em bé 21 tuổi, loại thuốc nhẹ nhẹ nhé cô, dạ dày em không tốt ạ"

"à còn..."

công đến đứng đó, nhìn cậu luống cuống đến mức lấy ví rớt tận 2-3 lần. đến khi cậu trả tiền lấy thuốc rồi quay lại thì thấy em đứng đó, cậu vội chạy sang ôm lấy em sau đó quay em một vòng. duy cương hối hả nói.

"sao bệnh còn xuống đây hả? biết tao lo không? đi lên, mau. dưới đây gió lắm đấy"

"à ừ.."

thấy em người yêu chậm rãi đi từng bước, cậu liền cúi người quỳ xuống khiến em khó hiểu.

"làm cái gì vậy?"

"lên đây, tao cõng mày"

em gật đầu, thuận đó mà leo lên lưng duy cương. từ sảnh khách sạn đến lúc về phòng, cậu không ngừng cằn nhằn làm em nhức đầu chết, nhưng lại vui vẻ trong lòng vì biết cậu yêu mình đến nhường nào.

"mày ăn cháo đi, uống thuốc nữa rồi ngủ cho tao"

"biết rồi mà, mày làm như tao là em bé ấy"

"mày vẫn mãi là em bé của tao thôi.."

"hả? nói cái gì đấy?"

"có nói gì đâu"

"mày nói xấu tao đúng không, đợi tao hết bệnh chết mẹ mày với tao"

"ừ ừ, uống thuốc rồi muốn xử gì thì xử"


đó, hạnh phúc đơn giản là như vậy thôi !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro