VKookMin _ Thằng hề (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warn:

- Truyện không dành cho thanh niên nghiêm túc.
- Có nhiều từ ngữ thô tục thô thiển đối với nhân vật tưởng tượng có tên như các thành viên. Không mang ý tiêu cực xúc phạm.
- Không mang bất kỳ ý xúc phạm một cá nhân hay tập thể nào đó.
- Vài tình tiết là hàng real.
- Đây là màn mở đầu hơn 80% là Vmin. Còn chap 2 cũng 80% là Kookmin.









Mưa•

Mưa tầm tã, gió vút gào qua kẽ lá, tiếng cành cây vùn vụt xào xạc, xen lẫn đâu đó tiếng gió gào như tiếng khóc than ai oán kinh dị. Khung cảnh ảm đạm cùng cực. Trước một rạp chiếu phim cũ kĩ bị bỏ hoang từ những năm 80, nằm giữa trung tâm của ngã ba đường lấp ló lác đác vài ánh đèn đường vàng trầm đặc quánh chập chờn chớp tắt giữa cơn mưa ngâu.

Rạp phim âm u dưới cơn mưa chẳng ngớt, điều lạ kỳ là cái rạp phim bị lãng quên này nằm đối diện khu rừng Andersten, đường Dreedans, con đường nổi danh do thường xuyên xảy ra các vụ án ghê tởm rợn tóc gáy; ví như : giết người, hiếp dâm, trộm nội tạng,... và các hiện tượng siêu nhiên: con yêu tinh dụ dỗ trẻ em tìm chết, quỷ báo tử lang thang quanh bờ hồ, hồ đen với ác linh mụ góa phụ tìm người bầu bạn,... Nói là nói thế, cái rạp này cũng chỉ nằm đối diện hướng vào, chứ không phải nằm trên con đường Dreedans đáng khiếp đó.

Mưa nặng nề từng đợt liên tục trút xuống vạn vật, gió thét gào bản nhạc lỗi tựa âm thanh từ máy cát sét rè rè cũ kĩ. Mọi thứ như quay về với phiên bản phim trắng đen xưa cũ, mưa tuôn gió vút là thế; dưới mái hiên rách nát rạp phim có cậu trai đứng đấy. Em đứng đó, với trang phục thằng hề hai đơn sắc, khuôn mặt như trát cả chục lớp phấn dày để tạo nên một nụ cười giả tạo, em không đội tóc giả, mái tóc đen sũng nước dưới cơn mưa.

Em đứng đó ôm một đóa hồng trắng, đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào từng chiếc xe lớn xe nhỏ lướt nhanh như gió qua trước mắt em. Trời mưa như trút nước mà lớp phấn trắng đen trên mặt em vẫn không trôi đi được, vì gần như là em đang mang mặt nạ chứ không đơn giản là trát phấn.

" Jimin ah, mày thấy lạnh không? Thằng hề tởm lợm?"

Tiếng nói trầm khàn vang lên cắt ngang chuỗi âm thanh hỗn tạp dồn dập vào màng nhĩ của em. Em hơi xoay đầu về phía gã, nhưng thay vào đó, gã dùng tay túm tóc Jimin bắt em phải nhìn gã.

" Tao nói mày đó! Đồ cặn bã! Đã biến thái còn đéo biết sủa à?"

Gã trừng mắt áp sát mặt em, từng chữ như được rít qua kẽ răng khuôn miệng. Gã nắm chặt nhúm tóc trong tay, da đầu Jimin như căng ra, rát đau rất nhiều. Nhưng khuôn mặt em không có tí biến đổi, là do lớp mặt nạ hay do em đã sớm không còn đau. Miệng em khẽ rất khẽ mấp máy, thanh âm cao, thanh và mỏng manh vô cùng:

" Taetae! Đau!"

Bốp!!

Gã tán mạnh vào một bên má của em, Jimin choáng váng muốn ngã nhưng do tay kia của gã còn đang siết chặt cánh tay em, nên em chỉ biết run run hai chân cố đứng vững đối diện với gã.

" Thằng điếm dơ bẩn! Ngưng gọi tao như vậy nghe chưa?! Hả?! Hả?! Hả??!!"

Gã tức giận túm lấy cổ tay em giựt mạnh lên đối diện gã. Nộ khí vô cớ từ đâu đến, gã lại trút mọi bức xúc lên em. Sau mỗi một từ 'hả' là thêm một cú tát mạnh hơn giáng lên mặt em. Taehyung sau khi trút giận hả hê thì xô mạnh Jimin ngã khuỵu xuống đất, thì sửa soạn lại áo vét đắt tiền. Gã đánh ánh mắt lên thân ảnh rũ rượi ướt nhẹp đang nằm sõng soài dưới nền đất dơ bẩn.

" Thật không biết hàng đĩ phò gì đẻ ra thứ cặn bã dơ dái như mày!! Đồ đĩ đực chỉ biết chổng đít lên cầu bị xỏ xuyên đến chết!!!"

Gã đứng đút tay vào túi quần, đôi mắt chế giễu nhìn người con trai yếu ớt đang cố gượng dậy dưới đất. Tuy đau đến độ nào, bị sỉ nhục ra sao thì khuôn mặt em vẫn không có lấy một tia cảm xúc. Chỉ mãi là lớp phấn dày, là nụ cười đen sì được kéo lên gần đến mang tai quái dị vô cùng. Vừa hơi ngẩng đầu lên thì gã lại dùng chân với đôi giày đen đế dày đạp lên đầu em.

" Thứ đĩ nứng tình như mày đéo xứng với việc đứng bằng hai chân đâu! Tao tưởng mày chỉ biết quì bằng bốn cẳng để thồn cặc thằng khác vào họng thôi chứ~"

Lại là câu sỉ nhục lăng mạ từ miệng gã thốt ra. Taehyung nói xong, cười khinh bỉ rồi nhấc chân lên, đứng lại đàng hoàng. Cúi người xuống đỡ Jimin đứng dậy. Em hơi ngạc nhiên, tay chân cứng đờ để gã đỡ dậy, tiếp theo đó lại là một chuỗi hành động khác.

Gã xô em lần nữa, lần này là xô thẳng ra ngoài đường chính không còn một bóng xe. Đã là hơn 1h khuya, đường vắng đến đáng sợ, trời vẫn đen kịt mưa tả tơi. Hai bàn tay em cọ sát với nền đường, rách tươm chảy máu, tường mảng da lớp thịt trộn dính dáp vào nhau, thật khó nhìn mà không gây buồn nôn. Chưa hết, gã rút chiếc roi da dài mỏng vắt ở thắt lưng ra.

Vút~

Tiếng roi da vút mạnh vào không khí. Khuôn mặt giả tạo nọ của em vẫn không có gì biến đổi, nhưng Jimin đang sợ hãi vì người em đã co hẳn lại. Hai bàn tay đầy máu ôm lấy thân mình, máu thấm vào hai tay áo đen của em, tanh nồng mùi sắt gỉ. Tuy vậy, nụ cười chết tiệt đó vẫn giương lên.

" Ô hô! Mày còn biết sợ hả thằng bóng dơ bẩn?"

Gã giễu cợt, đứng từ trên cao nhìn xuống cậu trai co ro dưới đất.

" Để tao coi tối nay có ai mua mày không? Bằng không cứ để tao đánh mày đến chán thì thôi!!"

Taehyung giơ roi lên, Jimin vẫn mang khuôn mặt với cái nụ cười quái dị đó nhìn chằm chằm cây roi trên tay gã. Tưởng đâu sẽ nghe thấy tiếng roi da hằn lên da thịt thằng hề lấm lem máu me dưới đất. Nhưng không ngờ...
























Ting! Tingg!

Tiếng còi xe vang lên inh ỏi, gã ngưng hành động của mình lại. Em cũng lồm cồm bò dậy rắng gượng đứng lên, chạy nhanh lại chỗ bó hồng trắng dập nát lăn lóc dưới đất bẩn. Em cầm lấy nó, lúc quay đầu lại thì em thấy cậu trai trên xe đưa xấp tiền cho gã. Tận đến lúc em đi đến thì gã đẩy mạnh em về phía trước. Gã thì thầm :

" Chơi xong nhớ biết đường về! Chứ đừng để tao tìm giết mày!"

Em xoay gương mặt một màu phấn trắng đen lại, vẫn nụ cười quái đản đó gật gật đầu với gã. Không ai biết lúc này Jimin đang nghĩ gì, chỉ biết trên mặt em vẫn là nụ cười đó.

Em bước vội lên chiếc xe hơi đắt tiền, hơi đưa mắt lại nhìn gã. Nhưng bấy giờ, trên mặt gã là nụ cười làm ăn, tiễn khách cùng món đồ chơi hắn buôn bán hàng ngày.Em trao bó hoa kia cho Jungkook. Hắn cười với em rồi cẩn thận đặt bó hoa ra sau ghế.

Sau khi chiếc xe đi khuất, gã tiến vào trong rạp phim cũ. Đi đến chỗ lối thoát hiểm, mở ra là một lối cầu thang, đi men theo đó dẫn xuống lòng đất không phải là một nơi cũ kĩ như rạp này. Mà là một khu biệt thự ngầm đầy tráng lệ dưới rạp phim cũ. Gã bỏ roi da, xấp tiền ướt qua một bên.

" Mày chỉ là một thằng điếm không hơn! Sao tao lại phải sợ hãi mày đi mãi không về chứ..."

Gã cụp mắt nói chuyện một mình, ngữ khí dịu nhẹ ôn nhu khác xa hình tượng lỗ mãng khi nãy, tay ve vuốt lên khung ảnh cậu con trai mắt híp một mí, có đôi má phúng phíng đang mỉm cười tươi tắn dưới nắng mai. Bên góc trái tấm ảnh có để dòng chữ nhỏ ' Park Jimin' đi kèm một bông hoa nhỏ do ai đó vẽ lên. Gã nhìn em say đắm, cười ngốc một mình, gã như lại nhớ ra gì đó, rụt tay về nhanh hết mức.

" Không đúng! Ban đầu mình cũng đã giàu vậy, bắt em ấy đi làm chuyện như vầy là rất quá đáng. Mình không nên như thế! Chỉ nên giữ em ấy cho riêng mình thôi!!"

Gã lại giở một giọng điệu khác ra nói chuyện một mình.


" Không đúng nữa rồi! Thằng đĩ đó bị thông nhiều như vậy thì mới ngày càng quyến rũ. Đúng rồi, mai nó về có thêm vết thương, như vậy chơi nó mới đã mắt!"

Gã cứ đứng nói một mình như vậy, nhưng giống như là 2 con người khác nhau đang tranh cãi. Có khi nào... gã bị đa nhân cách?























" Chào cưng~ Cưng tên gì? Anh là Jungkook."

Bàn tay thô to của hắn đặt trên đùi em mà ve vuốt. Tay kia thì vẫn cầm chắt vô lăng điều khiển. Nụ cười gạ gẫm hờ hững treo trên môi.
Jimin thậm chí không thèm liếc mắt, em vẫn nhìn qua của sổ, những cái cây cứ vun vút bị trượt lại phía sau. Hình như em đang bị đưa đi xuyên qua rừng Dreedans. Khuôn mặt em không thay đổi cảm xúc, nụ cười đáng ghét đó không trôi đi dù người em đang ướt như chuột cống, và nước mưa trên người em nhỏ từng giọt tí tách lên nệm ghế khi ngồi trên xe của hắn.

" A~~ Cưng không nói à? Không sao, lát nữa daddy còn nhiều cách khác khiến cưng nói!!"

Nụ cười trên mặt em vẫn thế, nhưng nếu chịu để ý, vai em đang run nhè nhẹ lên từng đợt. Em đã cố kiềm nén.





























****Còn.****

Lúc nào đó Tê sẽ đăng (2) nha ~~~~

Thể loại này viết hơi không quen nên dở hơn mấy cái trước😔

Vote nếu thấy đọc cũng được.

Và cmt đưa ý kiến đóng góp nhé, kết sẽ có 2 cái, một là về với Kook, 2 là về với V. Tuy mọi người đòi SE nhưng cái này kết gì Tê không biết nữa, tuyệt không phải HE.

*chắc cho Min về với V*

Nhớ vote(?) Và cmt nha

❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤

Ps: Min không chết bỏ Hope, mà là bị Tae bắt cóc😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro