Hình bóng (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm ấy, cô cùng Ân Hiên làm thủ tục xuất viện sớm hơn 1 ngày, cùng nhau bắt xe trở về biệt thự. Tất nhiên là cô đã dặn những bác sĩ và y tá không được nói cho Minh Phong biết.
Ban đầu, họ cũng tỏ ra khó hiểu. Nhưng chuyện của thiếu gia, tốt nhất không nên xen vào.

Trở về thời điểm hiện tại, cô cùng Ân Hiên vừa bước vào cổng, đã nhìn thấy bác quản gia.
Khi ông ấy nhìn thấy cô và Ân Hiên cùng đứng ở cổng đều rất ngạc nhiên:
" Tiểu........"
" Quản gia!! Tiểu thư Ân Hiên muốn tìm hiểu về thói quen suốt 5 năm qua của thiếu gia Minh Phong, nên tôi đã tự tiện đem cô ấy về đây."
" Cầu xin ông tha Thứ!"
Lạc An cúi người nói.
Quản gia thấy vậy hơi sững sờ, nhưng cũng phản ứng lại rất nhanh. Chỉ là, dưới đáy mắt ông lại hiện lên sự chua xót.
" À! Không có gì. Vậy cô nói cho cô ấy biết đi!"
" Dạ!".
Sau đó, cô kéo Ân Hiên vào biệt thự, vừa đi, vừa làm hướng dẫn, vừa nói cho Ân Hiên về tất cả các thới quen đã thay đổi trong suốt 5 năm qua của Minh Phong!
" Minh Phong thiếu gia thường đọc và xem tin tức cùng với cà phê vào buổi sáng."
" A! Cái này tôi biết. Lúc trước anh ấy không như vậy đâu. Tôi nói cho cô biết. Lúc trước anh ấy làm biếng lắm, nên tôi tập cho anh ấy quen với việc đọc tin tức buổi sáng với lại anh ấy thường pha cà phê cho tôi nữa."
"......"
" Thiếu gia Minh Phong rất thích hoa Lily, mỗi sáng đều phải cắm một vài bông vào bình ở phòng khách."
" Hoa yêu thích nhất của tôi cũng là hoa Lily! Khục! "
"......"
Lạc An nhìn Ân Hiên đang phì cười. Tim cô bỗng nhói đau. Thì ra tất cả các thói quen của anh đều liên quan đến cô ấy.
Ân Hiên thích mặc đồ màu đỏ vào mùa hè. Cho dù đó là đỏ sẫm hay đỏ nâu, nói chung là có liên quan đến màu đỏ là được.
Anh thường có những bộ quần áo mặc vào mùa hè. Trùng hợp là chúng đều là những màu có liên quan đến màu đỏ.
Ân Hiên nói rằng cô ấy muốn được cầu hôn ở Paris, dưới tháp Eiffel vào mùa đông.
Trùng hợp thay, những năm qua vào mùa đông, anh đều đưa cô đến Paris, và địa điểm đầu tiên chính là tháp Eiffel.
Ân Hiên nói cô ấy muốn có một vườn hoa Lily thơm ngát và xinh đẹp.
Trùng hợp rằng, anh cũng có một vườn hoa Lily rất xinh đẹp và rất thơm.
Ân Hiên nói tất cả những điều liên quan đến cô ấy.
Và cũng thật trùng hợp tất cả những điều ấy đều nằm trong thói quen, việc làm của anh, chưa từng thay đổi suốt 5 năm qua.
Tại sao cho đến bây giờ, cô mới nhận ra?
Cô từ trước tới giờ trong mắt anh không phải là Lạc An. Người được anh gọi là " bà xã" cũng không phải Lạc An.
Người được anh dịu dàng cưng chiều cũng không phải Lạc An.
Người được anh cùng nắm tay đi qua những con đường trong thủ đô tình yêu Paris cũng không phải là Lạc An.
Mà là Ân Hiên.
Cô đúng là đồ ngốc mà.
Cô mỉm cười tự giễu, cúi xuống để tóc che đi khuôn mặt giống cô ấy.
Tự kiềm chế cảm xúc, cô lại tiếp tục dẫn Ân Hiên đi khắp biệt thự.
---------------------------------------
Sau khi cô đã nói xong tất cả các thói quen của anh với Ân Hiên thì cũng là lúc trời đã chập chững tối.
Cô đứng dậy, nhìn về phía Ân Hiên:
" Tiểu thư! Hay để tôi xuống nấu cơm cho cô ăn! Cũng đã trễ như vậy Rồi. Hơn nữa, thiếu gia khi về nhất định sẽ rất bất ngờ khi cô ở đây. Và....."
Nói tới đây, giọng Lạc An bỗng nghẹn lại. Cô hít thở thật sâu, rồi nói tiếp.
" Ngài ấy sẽ rất vui khi có thể dùng bữa tối với Tiểu thư."
"Được. Cô có cần tôi giúp không? Nói cho cô biết, tôi cũng có thể nấu ăn đấy!"
Cô nhìn Ân Hiên, nụ cười cương cứng trên khóe môi.
" Không cần đâu! Tiểu thư cứ ngồi đó đi ạ!"
Đúng Vậy. Cô không cần bất cứ ai giúp đỡ. Cô muốn tự mình hoàn thành bữa ăn tối này. Bữa ăn tối cuối cùng do chính tay cô làm cho anh.
Khi Lạc An đang mặc tạp dề, chuẩn bị đạo cụ nấu ăn thì.....
" Khục...."




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro