Truyện thứ sáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoản : Tình yêu của em...

1.

"Nằm lên giường!"

Ngón tay dài chỉ về phía chiếc giường trắng, cô gái một thân váy mỏng từ từ tiến tới.

Đây là lần đầu tiên, cô vừa tròn 18 tuổi, hắn chính là người đã cưu mang cô. Đối với cô, hắn là một ân nhân, là một người cực kì quan trọng. Bố mẹ vứt đi mạng sống này, bây giờ cô dùng thể xác đổi lại ơn hắn cưu mang.

Nhịp thở rối loạn, khuôn ngực phập phồng, cơ thể mong manh mà quyến rũ. Hắn chưa bao giờ thưởng thức mùi vị của một con nhóc mới lớn, lần này cũng là lần đầu.

Tiếng bước chân tiến dần tới, cô bình tĩnh nằm im trên giường, tay hắn chạm nhẹ khiến cơ thể cô bất giác run rẩy. Mắt nhắm chặt không cho phép bản thân mở, đêm nay thôi cô sẽ trở thành phụ nữ phải không?

Hắn không chần chừ, đè thân hình to lớn lên trên người cô. Tay đưa vào trong tà váy vuốt ngược lên. Từng cái chạm nhẹ làm cô rùng mình, thở một hơi. Cảm nhận ngón tay dài lạnh đang tiến sâu đến nơi tư mật, cô khép đôi chân lại. Quần lót bị hắn kéo nhanh đến đầu gối, cô vẫn không cử động gì thêm dù cho sự lo lắng đã bao trùm toàn cơ thể.

"Nhóc con! Em nên biết phối hợp một chút, đừng gượng gạo như vậy"

Cô nắm chặt lấy ga giường, liếm nhẹ môi rồi đáp "Lần đầu tiên...em hơi sợ..."

"Sợ gì chứ? Rồi em sẽ thấy thế nào là sung sướng"

Hắn mỉm cười gian tà, hắn từng qua đêm với những cô gái còn trinh tiết, những cô gái thuần khiết đến nỗi khiến hắn có chút không nỡ vấy bẩn. Nhưng xét lại, vì sao họ chịu leo lên giường hắn, không phải vì tiền sao? Nhưng cô gái trước mặt hắn, cô chính là thuần khiết, cô nghe lời hắn, cô có quyền từ chối nhưng chưa bao giờ cô trái lời hắn nói.

Ngón tay dài chạm vào nơi tư mật, di chuyển xuống hoa huyệt đang e ấp, hắn đưa từ từ ngón tay vào trong. Cảm nhận sự thô ráp và chặt khít, hắn liếm nhẹ môi.

Cô ngày một thở dốc, nơi tư mật khó chịu cùng chút kích thích, cô khẽ "Ưm..." một tiếng, rất nhẹ. Hắn tiến sâu hơn, chạm vào điểm G khiến cô co quắp chân lại. Hắn vội rút tay ra, chen thân vào giữa hai chân cô rồi bắt đầu tháo bỏ quần áo trên người.

"Cô gái, em không cần phải che dấu giọng điệu của mình"

Cô khẽ mở mắt, đôi mắt sâu thẳm cuốn hút hắn. Hắn chìm trong mê ly vài giây rồi cúi đầu hôn lên đôi môi mọng nước, tay kéo chiếc váy mỏng xuống dần để lộ nét xuân trước mặt.

Nhịp tim cô đập loạn nhịp, hơi thở khó khăn mà hít lấy. Hắn cắn chặt môi cô, dùng lưỡi cuốn đi lý trí, chìm vào mơ hồ mà thỏa mãn. Bất giác, bàn tay nhỏ nhắn đặt trước ngực hắn. Hơi ấm lan truyền qua da thịt, tạo thành luồng điện chích khiến hắn rạo rực.

Thả đôi môi nhỏ, hắn vẫn quyến luyến hít hà mùi hương da thịt. Mịn màng, thơm ngọt, hắn thỏa sức cắn mút, tay cởi bỏ chiếc váy vướng víu kia xuống. Bộ ngực hoàn thiện nở rộ trước mặt, hắn ngậm lấy một bên nhũ hoa, tay lần theo đường cong cơ thể cô di chuyển dọc xuống.

"Ưm..." cô mím môi để không thoát ra tiếng kêu phóng túng. Nhưng có lẽ rất khó để kiềm chế điều này.

Hắn lúc nào cũng vậy, dịu dàng với cô, hắn chưa một lần mắng chửi, chưa một lần trách móc cô điều gì. Hắn có ơn, cô sẽ trả. Cảm giác thỏa mãn cùng hạnh phúc này, là sao chứ?

Cô nhớ hắn nói cần phải phối hợp, cô sẽ làm theo. Hắn nói không cần che giấu giọng điệu của mình, cô sẽ không che giấu. Cơ thể từ từ thả lỏng, đầu óc mông lung không kiểm soát. Hắn nắm lấy bờ vai nhỏ, ánh mắt chất đầy dục vọng nhìn cô.

"Em có quyền từ chối tôi"

Cô lắc đầu, đôi tay kéo lấy đầu hắn ghé sát lại. Môi nhỏ chạm lên môi hắn sau đó thả ra, cô không biết cách hôn một người chỉ biết chạm nhẹ. Giọng nói ngọt ngào cất lên...

"Ngài có ơn với em, em sẽ làm mọi thứ vì ngài"

Đôi mắt long lanh kia nhìn hắn chất chứa đầy tình cảm, cô liệu có phải đã yêu người đàn ông này không? Hắn vội ôm chặt lấy cô gái vào lòng, hôn lên trán cô, hôn lên mắt cô, liếm láp vành tai ửng đỏ.

Da thịt tiếp xúc tạo nên cảm giác kì diệu, cô chìm trong sự phấn khích và hưng phấn. Hai má đỏ hồng cùng đôi mắt mê luyến, tay cô luồn vào tóc hắn xoa nhè nhẹ đầu hắn.

Phía nơi tư mật thật sự rất ẩm ướt, hắn không do dự đem thứ to lớn của mình tiến sâu vào. Cô cảm nhận được phía dưới đau tới nỗi như bị xé toạc. Đôi môi mau chóng bị hắn ngậm lấy, lưỡi tiến sâu vào cuốn lấy lưỡi cô.

"Ư..."

Đau đớn, hắn nhẹ luân chuyển, từng cái đẩy vào khiến phần dưới co thắt kịch liệt. Một bên ngực bị bàn tay to lớn xoa nắn, cơ thể cô mềm nhũn dường như chỉ đang cố gắng chống đỡ. Giọng nói khàn khàn, trầm đục vang nhẹ bên tai.

"Rên to lên, tôi thích"

Cô bấu chặt lấy da thịt hắn, hắn vừa nói càng tiến sâu vào hơn. Cơn đau rát lan khắp cơ thể, nhấn chìm cả suy nghĩ trong đầu. Cô thở dốc, cố gắng theo nhịp của hắn.

"A...hư...ưm..."

"Ư..."

[Còn]

2.

"Em tự do rồi"

Hắn mặc quần áo, chỉnh chu cẩn thận rồi bước đi khỏi. Trước khi ra cửa, hắn khẽ quay đầu lại nhìn cô gái nhỏ. Cô nằm yên ắng như đang ngủ say, sau một trận kích tình như vậy nhưng cô không hề than vãn hay trách móc hắn một lời nào.

Từ cổ dạo xuống lia lịa là vết thâm tím hiện trên làn da trắng mịn. Hắn thực sự thô bạo với cô, cái hắn muốn chỉ là lời cô cầu xin hắn, hắn muốn cô từ chối hắn một lần. Nhưng không...cô chỉ làm theo, hắn nói gì, cô nghe lời...

Tiếng cửa đóng lại, cô trở mình, quay mặt ra phía cửa sổ rất nhiều sao sáng. Một giọt lệ lăn dài rơi xuống gối, cô giật mình lau đi. Khóc vì cái gì? Đau đớn?

Giờ cũng đã là một giờ sáng, những hương vị hắn đem lại cho cô. Tất cả mọi thứ...chẳng bao giờ phai nhòa được trong tâm trí cô. Hắn chính là người mà cô nguyện hy sinh bản thân mình, bây giờ có lẽ hắn không cần đến cô nữa. Lồng ngực sao lại đau như vậy?

Nước mắt cứ thế tuôn rơi, rơi nhiều đến nỗi cô lau mãi mà không hết.

Vệt đỏ trên ga giường chứng minh cho lần đầu tiên và một đêm xuân khiến cô và hắn đều chẳng thể quên!

...

"Cậu để cô gái đó đi thật sao?"

"Cô ấy chẳng là gì với tôi cả"

Hắn đáp, không một chút do dự. Cô không là gì hết. Từ trước tới nay hắn luôn làm việc xấu, giết người, buôn ma túy,... Hắn đều làm qua, chưa từng có một việc tốt, duy nhất cứu cô về là việc hắn chưa bao giờ hối hận.

Thứ cô cần là một cuộc sống tự do, một người có thể cho cô hạnh phúc. Cô trong sáng thuần khiết như vậy, hắn nỡ lòng đem cô theo con đường này ư? Nhưng, mỗi lần nghĩ tới việc cô sẽ trao thân cho kẻ khác hắn lại thấy không vui. Có lẽ đêm đó cũng là hắn lấy lại sự trả ơn của cô, có qua có lại...

"Từ trước đến nay, người mà cậu chịu xuống thang, dịu dàng như vậy...cô ấy là người đầu tiên và không có kẻ thứ hai"

Hắn vội dừng xe lại, giọng nói cũng trầm xuống.

"Cút xuống!"

Mặt tối hằm lại, bản tính hắn là vậy, không bao giờ nhẹ nhàng cả. Hắn là một người thông minh, hắn yêu ai chẳng lẽ lại không biết? Sự thật đúng là vậy...hắn không biết! Vì hắn chưa từng yêu!

...

"Cậu ấy...bị kẻ thù hãm hại. Kế hoạch tỉ mỉ đến nỗi dù có cánh cũng không thoát được! Nếu biết trước tôi chắc chắn sẽ không xuống xe!"

Cậu ta vừa nói nước mắt vừa tuôn lã chã. Riêng cô lại bình tĩnh đến lạ, cô không khóc chỉ đứng lặng một chỗ.

Bác sĩ nói có một viên đạn bắn vào ngực trái, chỉ còn vài mm nữa là hắn có lẽ sẽ chết. Nhưng vì hắn từ bé đã có một quả tim yếu, chấn thương lần này chắc...không qua khỏi. Ngoài ra mắt có thể sẽ mù vì bị xịt một dung dịch lạ, đầu chấn thương nghiêm trọng sẽ dẫn tới mất trí nhớ.

Cô không rõ về nguyên nhân của vụ việc này. Chỉ biết là...cô cần làm gì!

Hắn sẽ tỉnh dậy và dịu dàng chứ? Ước gì cô có thể ở bên cạnh hắn, được hắn nâng niu. Mười tám năm không phải là ngắn, tình cảm của cô ấp ủ nhiều năm từ khi cô biết thích một người.

Hắn tỉnh dậy như một điều kì diệu. Hắn đã ngủ, ngủ rất lâu rồi...

"Nhớ cô ấy không?"

Tấm ảnh duy nhất họ chụp chung, cô và hắn kề vai nhau cười thật tươi. Hắn ngủ, ngủ một năm rồi, liệu hắn có nhớ cô đã từng tồn tại trong kí ức trong trái tim hắn từ bao giờ?

Tiếc là...hắn lắc đầu. Một chút, chỉ một chút thôi...hắn không nhớ! Có lẽ điều cô không muốn nhất là hắn lãng quên cô. Nhưng, điều khiến cô vui nhất lại là hắn tỉnh dậy. Hắn sẽ tốt thôi, phải không?

Bia mộ cô bỏ quên nhiều tháng, cỏ mọc xanh rờn gần như che lấp gương mặt nhỏ nhắn đang cười. Cô thuần khiết và mang trái tim dịu dàng, chính hắn đã khiến cô trở thành một cô gái biết yêu. Hắn đã cứu cuộc đời cô, cô vì hắn cứu hắn một đời còn lại.

"Tình yêu của em...nằm trong trái tim ngài..."

Hắn không hay biết, không còn nhớ gì. Theo lời cô, bọn họ đều không nói cho hắn biết cô đã từng xuất hiện trong trí nhớ của hắn, chỉ hỏi hắn 'có nhớ cô không?' Hắn và cô có lẽ chỉ nên như vậy...

[Hết]

#Quả

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản