Lập hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ngày 05 tháng 05 năm 2016 , ngày 26 tháng 03 âm lịch . Lập hạ.


Hôm nay, Phùng Kiến Vũ thức dậy thật sớm , cuối cùng mùa hè cũng đến rồi! !


Còn một việc nữa chính là người bạn nhỏ Phùng Kiến Vũ của chúng ta có một giấc mộng đẹp! !


Từ sáng đến giờ luôn cong cong khóe miệng ! Hơn nữa còn tốt bụng chuẩn bị điểm tâm cho người đang lười biếng nằm trên giường ~


Vương Thanh cuối cùng cũng đạp dép từ phòng ngủ đi ra ,đã thấy Phùng Kiến Vũ ngồi trước bàn ăn chờ hắn , tiến tới trước hôn một cái sau đó mới ngồi xuống.


"Đại Vũ, hôm nay tâm trạng rất tốt a?"


"Ừ ~ em có một giấc mơ đẹp!"


"Giấc mơ đẹp?" Cầm ly sữa bò uống một hớp, giương mắt nhìn người đối diện, mơ đẹp? Là ở bên cạnh mình cả đời sao?


" Ừ, em nằm mơ thấy em phản công thành công! !"


Vương Thanh đang uống sữa tươi bỗng dừng lại một chút, chậm rãi bỏ ly sữa bò xuống, đi tới trước mặt người đang chìm đắm trong mộng đẹp , khom người đem người nào vác trên vai


"ah ah, anh làm gì vậy ?"


Phùng Kiến Vũ đá đá chân, Vương Thanh đưa tay vỗ cái mông tròn căng của Phùng Kiến Vũ một cái


Vừa đi tới phòng ngủ vừa nói: "Quả nhiên là mộng!"


Nói xong đem người đang vác trên vai ném xuống giường , Vương Thanh liền đè lên.


Hơi thở ấm áp lướt qua tai , lưu luyến liếm mút chiếc cổ xinh đẹp khiến người dưới thân không khỏi run rẩy


Vương Thanh nhẹ nhàng hôn lên môi Phùng Kiến Vũ , thừa dịp Phùng Kiến Vũ nhắm mắt thở dốc không ngăn cản liền tiến quân thần tốc thẳng vào. Cùng lưỡi Phùng Kiến Vũ dây dưa chung một chỗ, cảm nhận được tiếng thở dốc của Phùng Kiến Vũ càng ngày càng nặng nề, Vương Thanh thoáng lui về phía sau, khẽ cắn môi dưới của Phùng Kiến Vũ , nhẹ nhàng quấn quít , đến khi hô hấp của Phùng Kiến Vũ dần dần dịu lại sau mới lại nhẹ nhàng hôn hai cái, lúc này mới đem môi dần dần dời xuống ⋯⋯


"Ân~ "


Phùng Kiến Vũ hơi đỏ mặt khước từ người đang đè trên người mình, Vương Thanh khẽ cười một tiếng, nhìn người dưới thân nhắm mắt , sắc mặt ửng đỏ, giữa môi không ngừng phát ra thanh âm khiến người ta mê đắm .


Vương Thanh lần nữa mạnh mẽ hôn xuống , không giống như lúc trước dịu dàng ôn nhu, lần này là kịch liệt lại mang hơi thở tình dục ⋯⋯


Phùng Kiến Vũ khẽ mở đôi mắt to ngấn nước, đưa tay vòng qua cổ người trước mặt ,chủ động dâng môi của mình lên . Hòa theo cái hôn kịch liệt của Vương Thanh cùng ôn nhu trấn an ⋯⋯ hai người dần dần rơi vào vòng xoáy tình dục


⋯⋯


Sau chuyện này Vương Thanh vừa đỡ vừa xoa thắt lưng của người đang không ngừng kêu la muốn phản công hung tợn nói: "Chớ hòng mơ tưởng! Đây chẳng qua là mộng! !"


Hồi lâu sau liếc mắt nhìn người trong ngực đang ngủ say nhẹ nhàng cau mày nhưng mang nụ cười , Vương Thanh khẽ hôn lên trán Phùng Kiến Vũ , thấp giọng rù rì nói: "Anh yêu em, bảo bối."


-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy