Tuyển dụng một copywriter-吴佩桐 XI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Đại Vũ! !" Phùng Kiến Vũ cũng không ngẩng đầu, tiếp tục ở nơi đó một bên làm chuyện của mình, một bên chịu đựng Vương Thanh quỷ khóc sói tru.

"Đại Vũ, em làm gì thế sao không để ý tới anh." Nằm ở dưới đất gân giọng gào loạn, không nghe được ý tứ đáp lại, có chút không vui, bò dậy tiến tới ghế sa lon.

"Đại Vũ, em làm sao không phản ứng anh a." Cả người nằm ở trên ghế sa lon , ánh mắt ủy khuất, mang tiểu nãi âm nũng nịu.

"⋯⋯" Phùng Kiến Vũ không còn gì để nói, khe khẽ thở dài sau đó để sách trong tay xuống, rốt cục ngẩng đầu nhìn về phía Vương Thanh.

"Đại Vũ ~ "

"Thanh nhi, anh không phải nói phải đi phát WEIBO sao?" Mới vừa rồi người này chơi trò chơi chơi đến một nửa liền bắt đầu la hét hôm nay quên phát WEIBO, đã phát xong rồi sao? Không đúng a, điện thoại của mình còn chưa thấy nhắc nhở người kia login nha.

"Đại Vũ. anh ⋯⋯ anh không biết phát cái gì."

"Ngạch ⋯⋯" Phùng Kiến Vũ vừa nghe đã muốn cười, người này đầu tháng la hét thề chân thành là mình muốn phát WEIBO liên tục một tháng , bây giờ còn tới mười ngày mà đã không biết phát nội dung gì rồi sao

"Đại Vũ ~ em giúp anh nghĩ đi mà  ~" vẫn như cũ dùng tiểu nãi âm nũng nịu.

"Thanh nhi, gần tối rồi có thể đừng rải nãi phong (phong = điên ) có được hay không?"

"! ! Nãi phong?" Vương Thanh nổi giận.

"Đúng như vậy !" Phùng Kiến Vũ nói xong cũng không giúp Vương Thanh nghĩ kế, mà là một mình lại cầm sách lên tiếp tục xem . Không thèm phản ứng Vương Thanh bên cạnh nổi giận đùng đùng !

Sau khi Vương Thanh tự chuốc nhục nhã , lặng lẽ rời đi.

Hừ! Nói anh rải nãi phong? Anh phải phát một tấm hình thật là đàn ông ! !

Đúng ! Em không giúp anh nghĩ kế! Anh sẽ tuyển dụng một copywriter tới! !

Đại Vũ thật sự hơi quá đáng! !

Phùng Kiến Vũ buồn cười nhìn người đang tức giận trực tiếp ngồi ở trên thảm đùng đùng đánh chữ phát WEIBO 

"Chuông reo ⋯⋯ "

Phùng Kiến Vũ cầm lấy điện thoại di động, dở khóc dở cười nhìn Vương Thanh mới vừa phát WEIBO.

Tuyển dụng một copywriter(còn kèm theo một tấm hình sặc mùi nam tính )

⋯⋯

"Thanh nhi."

"Hừ!"

"Coppywriter đã tìm được chưa?"

"Hừ!"

"Làm sao lên WEIBO lại đàn ông như vậy?"

"Hừ!"

"Anh cứ như vậy thì buổi tối sẽ không có sữa chua nha ~ "

"Đại Vũ, hôn hôn." Phùng Kiến Vũ vừa dứt lời, Vương Thanh liền ném điện thoại di động sang một bên , cả người nhào tới.

Đè vào Phùng Kiến Vũ liền bắt đầuhôn.

"⋯⋯tự mình đến trong tủ lạnh lấy sữa chua, đừng hôn em."

"Đại Vũ, ở trong lòng anh em có một nhũ danh a"

"Sao ?"

"Gọi là sữa chua ~" nói xong cũng bắt đầu ôm lấy mặt  Phùng Kiến Vũ không đứng đắn hôn lên.

"Không tìm copywriter nữa?"

"Copywriter nào có quan trọng hơn em!"

"Vậy mười ngày sau thế nào ?"

"Anh có thể chỉ phát hình."

"⋯⋯ "Tốt lắm, Đại Vũ, mau cởi quần lót ~ chúng ta nắm chặc thời gian ~ ngày đều đã tối ~ hắc hắc hắc ~~ "

"pa!"

-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy