Phần 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Một]


Ngày nào đó hai người xảy ra trận cải vả kịch liệt, Phùng Kiến Vũ tức giận đem cái gối ôm trong tay ném một cái, tức giận hét lên : "Em không còn muốn thích anh nữa !"


Vương Thanh sững sốt, sau đó không nói nữa lời.


Phùng Kiến Vũ tức giận một bên bấu ghế sa lon , một bên nhỏ giọng lầm bầm: "Tức chết ta rồi, tức chết ta rồi !"


Vương Thanh trầm mặc hồi lâu, lại gần Phùng Kiến Vũ đang tức giận thấp giọng hỏi thăm một câu: "Vậy anh cũng không được thích em sao?"


Phùng Kiến Vũ quay đầu chỗ khác không nói thêm gì nữa, chẳng qua là tức giận trong lòng dần dần nguôi đi


Vương Thanh nhìn Phùng Kiến Vũ im lặng lại nói: "Anh không biết nếu như anh không thích em, anh nên làm cái gì bây giờ ⋯⋯ "


[Hai]


Tiết thu trời lạnh, Vương Thanh luôn thích mặc áo lông, Phùng Kiến Vũ lại không thích, bởi vì khi cởi quần áo sẽ có tĩnh điện ⋯⋯


Ngày nào đó Vương Thanh mặc áo lông Phùng Kiến Vũ mới mua cho hắn lắc qua lắc lại.


"Cách xa em một chút, lại bắt đầu tĩnh điện !"


"Đại Vũ, vậy em sờ tay anh thử xem , có tĩnh điện không?"


Phùng Kiến Vũ nửa tin nửa ngờ sờ tay Vương Thanh đưa tới , lắc đầu một cái.


"Vậy em sờ  gò má anh xem có không?" Nói xong đem mặt mình nhẹ nhàng dán lên mặt Phùng Kiến Vũ .


Phùng Kiến Vũ lại lắc đầu.


"Còn môi thì sao ?" Cười trộm hôn Phùng Kiến Vũ một cái .


Phùng Kiến Vũ ngẩn người, sờ sờ đôi môi có chút tê dại của mình, khẽ gật đầu một cái.


[Ba]


Siêu thị cho ra mắt sữa chua mùi vị mới , Phùng Kiến Vũ đột nhiên nghĩ, mình cũng đã lâu không có mua sữa chua , sẵn tiện mua sữa chua cho Vương Thanh liền mua luôn cho mình hai ly


Sau buổi cơm tối, Phùng Kiến Vũ liền mở một ly sữa chua, nghiêng mặt sang bên đã nhìn thấy Vương Thanh cười híp mắt nhìn mình


Phùng Kiến Vũ giơ hủ sữa chua hỏi: "Muốn uống sao?"


Vương Thanh lắc đầu một cái "Không cần, anh có!"


"Cái của em là mùi vị mới nha ~ "


"Em cứ uống đi ~" Phùng Kiến Vũ nhìn Vương Thanh không có ý định uống , liền tự mình cầm sữa chua lên uống.


Vừa mới chuẩn bị cảm nhận mùi vị mới một chút , Phùng Kiến Vũ liền bị Vương Thanh nghiêng người tới hôn . Đầu lưỡi lướt trong miệng của Phùng Kiến Vũ , lưu luyến một phen mới rời đi.


Vương Thanh chép miệng khen "Mùi vị mới cũng không tệ."


[Bốn]


"Thanh nhi, tại sao anh không phát WEIBO? Khuê nữ đều trở thành cá mặn rồi ~ "


"Bởi vì em đang ở bên cạnh a ~ những lời muốn nói đều nói cho em nghe cả rồi."


"Vậy nếu như em không ở bên cạnh anh thì sao ?"


"Vậy anh liền đi đến bên cạnh em."


[Năm]


"Thanh nhi, Anh có hối hận lúc đầu lựa chọn cùng em ở chung một chỗ không?"


"Không hối hận."


"Nhưng mà nó có thể không phải là một lựa chọn chính xác."


"Không quan hệ, anh sẽ dùng sự cố gắng cùng hành động chứng minh cho người khác thấy rằng anh lựa chọn cùng em ở chung một chỗ là chính xác."


[Sáu]


"Thanh nhi, bọn họ nói tầm mắt của anh luôn một mực nhìn em ta."


"Bởi vì anh không biết yêu em như thế nào , nhìn em, có lẽ là phương thức duy nhất của anh a."


-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy