Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[Một] 


 Phùng Kiến Vũ từng nói: "Em muốn ca hát."

 Sau đó Vương Thanh làm cho Phùng Kiến Vũ một album.

 Phùng Kiến Vũ từng nói: "Em muốn đóng phim." 

 Sau đó Vương Thanh mang Phùng Kiến Vũ đi quay phim.

 Phùng Kiến Vũ từng nói: "Em muốn có người bên cạnh." 

 Sau đó Vương Thanh liền không lúc nào rời xa.

 Phùng Kiến Vũ từng nói: "Em muốn mua một căn nhà." 

 Sau đó Vương Thanh mua cho hắn một căn nhà. 

 Phùng Kiến Vũ từng nói: "Thanh nhi, em yêu anh." 

 Sau đó Vương Thanh sẽ dùng cả quãng đời còn lại yêu Phùng Kiến Vũ. 

 Phùng Kiến Vũ hỏi: "Tại sao em muốn cái gì anh cũng cho em?" 

 Vương Thanh nói: "Chỉ cần em muốn, chỉ cần anh có, dốc hết tất cả cũng cho em." 


 [Hai]


Vương Thanh đối với Phùng Kiến Vũ là vừa thấy đã yêu


 Cho nên lần đầu tiên gặp mặt, Vương Thanh liền tiến lên bắt chuyện. 

 "Tôi cảm thấy dáng dấp của cậu giống một người." 

 "A? Người nào?" 

 " Trong giấc mơ tôi đeo cho cậu ấy một chiếc nhẫn, bên nhau cả đời ." 

 Phùng Kiến Vũ sững sốt, biết rất rõ ràng người này đối với mình có suy nghĩ không an , nhưng vẫn là không cách nào thoát khỏi lưới ôn nhu mà người này dệt ra


[Ba]


"Thanh nhi, tiền trong nhà ai phụ trách?"


 " Em phụ trách." 

 "Chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà ai phụ trách?"

 "Em phụ trách." 

 "Giấy bất động sản, hộ khẩu ⋯⋯ ai phụ trách?"

 "Em phụ trách." 

 Phùng Kiến Vũ giận: "Vậy anh phụ trách cái gì?" 

 "Phụ trách em cả đời." 

 "Tốt ~" Phùng Kiến Vũ tươi cười .


[Bốn]



Vương Thanh gọt cho Phùng Kiến Vũ một trái táo ⋯⋯ vỏ dầy thịt ít ⋯⋯ 


 Phùng Kiến Vũ gặm trái táo còn dư lại không bao nhiêu, tất cả thịt táo cùng vỏ táo đều đút cho cẩu cẩu

 Vương Thanh cắt cho Phùng Kiến Vũ một trái cam ⋯⋯ là dùng dao cắt⋯⋯ 

 Vương Thanh mua cho Phùng Kiến Vũ một bó hoa tươi ⋯⋯ Phùng Kiến Vũ dị ứng ⋯⋯ 

 Phùng Kiến Vũ thở dài ⋯⋯ 

 Sau đó, Vương Thanh có thể hoàn chỉnh gọt tốt một trái táo, vỏ mỏng đều không đứt. 

 Có thể hoàn chỉnh lột một trái cam, bóc thành từng múi từng múi 

 Sẽ ở nhà nuôi dưỡng một ít cây cỏ xanh phù hợp 

 Về sau Vương Thanh, học được rất nhiều. 

 Bởi vì Vương Thanh nói: "Anh chỉ biết nếu muốn thương em, thì anh sẽ phải cố gắng thay đổi mình thật tốt ."


[Năm]



Phùng Kiến Vũ thích ăn địa tam tiên, Vương Thanh luôn làm cho Phùng Kiến Vũ ăn, chính mình cũng không ăn một miếng.


 "Thanh nhi, anh sao không ăn?" 

 "Em ăn đi, ăn xong anh nói cho em." 

 "Lúc ăn cơm đừng nói những lời buồn nôn !" Phùng Kiến Vũ trừng Vương Thanh đang cười dịu dàng , cảnh cáo nói. 

 Sau bữa cơm chiều, Vương Thanh vừa thu dọn chén đũa vừa nói: "Từ sau khi biết em, anh sẽ không ăn, bởi vì phải nhường lại cho em ăn."


[Sáu]


Ngày nào đó vừa tan tầm, Vương Thanh mua cho Phùng Kiến Vũ một hộp sô cô la 


 Phùng Kiến Vũ cười ăn hết. 

 Ngày thứ hai , Vương Thanh mang theo một phần kem thủ công trở về 

 Phùng Kiến Vũ cười ăn hết.

 Ngày thứ ba , Vương Thanh mang Phùng Kiến Vũ đi ăn bữa ăn tây. 

 Ngày thứ tư , Vương Thanh mang Phùng Kiến Vũ đi khu trò chơi

 Ngày thứ năm , khi Vương Thanh ra cửa, Phùng Kiến Vũ kéo người này lại 

 "Hôm nay không cần mua thức ăn cho em."

 " Ừ, đã biết." 

 Buổi tối lúc trở về, Vương Thanh ôm một bó hoa tươi. 

 Phùng Kiến Vũ oán giận nói: "Làm gì mà cứ mua loạn nhiều thứ như vậy?" 

 Vương Thanh gãi đầu một cái: "Bất quá là mỗi ngày đều muốn cùng em trải lễ tình nhân thôi."


 -END-       

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy