Phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[Một] 


 Ngày nào đó vừa kết thúc buổi họp báo ,tiếp nhận phỏng vấn Vương Thanh được hỏi muốn có cuộc sống như thế nào

Vương Thanh suy tư hồi lâu nói: "An nhàn."


 Nhưng mà người nào đó đang ngồi xổm trước tivi lại quá mức hài lòng.

 Vương Thanh bước vào nhà, đang ở cửa đổi giày liền nghe tiếng Phùng Kiến Vũ mở cửa chạy tới đặt câu hỏi.

 "Anh muốn cuộc sống an nhàn , vậy cuộc sống bây giờ có phải là cuộc sống anh muốn?" 

 Vương Thanh tiến tới hôn Phùng Kiến Vũ đang trợn to mắt nhìn mình, nói: "Đúng vậy, em quản anh, anh nuông chìu em."


[Hai]


Ngày nào đó Vương Thanh được nghỉ phép ở nhà nhàm chán cà WEIBO, thấy chủ một weibo nổi tiếng ra một cái weibo : Các bạn đến bây giờ cảm giác thành tựu lớn nhất là cái gì


Có người trả lời: Thi đậu vào trường danh tiếng. 


 Có người trả lời: Mở công ty. 

 Có người trả lời: Quen người nào đó. 

 Có người trả lời ⋯⋯ trả lời rất nhiều. Vương Thanh hơi suy tư một chút, liền quay đầu hướng Phùng Kiến Vũ nói: "Cả đời này thành tựu lớn nhất của anh chính là chăm sóc em thật tốt."


[Ba]



Lúc người nhà hai bên biết quan hệ của Vương Thanh cùng Phùng Kiến Vũ , Vương Thanh bị áp giải xuất ngoại. Phùng Kiến Vũ thì nhất cử nhất động đều bị người nhà giám sát


Cho đến ngày Phùng Kiến Vũ nhận được điện thoại của Vương Thanh , tất cả ngụy trang kiên cường trong nháy mắt tan rã.


 "Đại Vũ, em sẽ vứt bỏ tất cả , vứt bỏ sự nghiệp, gia đình ⋯⋯ để đến bên cạnh anh sao?"

 "Thanh nhi, em điên cuồng như vậy một lần, em cái gì cũng không muốn anh sẽ còn yêu em sao?"

 "Anh vẫn một mực yêu em." 

 "Vậy qua bên đó em có thể làm gì?" 

 " Bảo bối , đừng sợ, em chỉ cần yêu anh, chuyện còn lại đã có anh ."

 Vì một câu nói này của Vương Thanh, Phùng Kiến Vũ vứt bỏ sự nghiệp tiền đồ tốt đẹp đi theo Vương Thanh . Cho đến khi cha mẹ hai bên chấp nhận , lúc này hai người mới trở về còn có giấy chứng nhận kết hôn của hai người ở nước ngoài làm chứng


[Bốn]



Phùng Kiến Vũ đi vùng khác quay phim, Vương Thanh tiễn hắn, lúc sắp lên máy bay , Vương Thanh nhìn Phùng Kiến Vũ nói: "Đại Vũ, chăm sóc kỹ mình, anh mỗi ngày đều nhắn tin cho em."


 Phùng Kiến Vũ gật đầu một cái lên máy bay.

 Quay phim ngày thứ nhất nhận được tin nhắn, chỉ có một chữ: Ngài.( 您 ) 

 Ngày thứ hai ngày: Ngài. ( 您 ) 

 Ngày thứ ba : Ngài.( 您 ) 

 ⋯⋯

 Ngày thứ n : Ngài.( 您 ) 

 Phùng Kiến Vũ có hỏi, Vương Thanh chẳng qua là cười cười không trả lời. 

 Phùng Kiến Vũ bận rộn xong, ngày về Bắc Kinh . Vương Thanh đi đón, đang trên đường trở về bị hỏi chuyện tin nhắn.

 Lại thấy Vương Thanh một tay cầm lái, nghiêng mặt sang bên nhìn người đang nghi ngờ . 

 Cười trả lời: "Ngài ( 您 )⋯⋯ bởi vì em trong tim anh ( 你 + 心 = 您 )" 


 [Năm]


Tròn 1 năm ngày kỷ niệm, trước khi ngủ, Vương Thanh rót hai ly rượu. 


 Vương Thanh nâng lên cùng người đối diện cụng ly. 

 Ánh đèn sáng rực, rượu giao bôi, còn có người yêu trước mặt

 "Đại Vũ, uống chung ly rượu này , từ nay về sau cùng nhau đến bạc đầu."


-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy