Đoản XiHong #52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


96.

Rất nhiều năm sau Lưu Chí Hoành hồi tưởng lại, chỉ nhớ rõ người nọ đeo kính mắt, mặc tạp dề màu hồng nấu cơm.

" Thiên Tỉ ~, gia phải ăn cơm xào trứng."

Không có trả lời.

Lưu Chí Hoành cúi đầu nhìn mộ bia trơ trọi, lộ ra nụ cười ôn nhu nhất cuộc đời này.

97.

Chí Hoành mỗi ngày đều theo dõi đại thần viết văn, còn lôi kéo bạn cùng phòng Thiên Tỉ cùng xem, Thiên Tỉ lại luôn cười nói :" Văn như vậy tớ cũng viết được a."

Ngày đó đang chơi game nghe được tiếng chụp ảnh từ cửa của Thiên Tỉ, Chí Hoành cũng mặc kệ. Đóng game nhìn đến weibo đại thần vừa mới phát :" Người tôi thích đang chơi game", cậu tâm tình phức tạp mở tấm hình lên lại thấy bóng dáng của chính mình.

" Đã sớm nói với cậu loại văn như này tớ cũng viết được mà" thanh âm Thiên Tỉ vang ở bên tai.

98.

" Chí Hoành, ngại quá, tôi không cẩn thận xé rách sách giáo khoa của cậu rồi."

" Không việc gì."

" Chí Hoành, ngại quá, tôi không cẩn thận đem ấm nước của cậu ngã hư rồi."

" Không việc gì......."

" Chí Hoành, ngại quá, tôi không cẩn thận đem thước cậu bẻ gãy rồi."

" Thiên Tỉ học trưởng, anh còn như vậy em sẽ bắt bồi thường a....."

" Tôi đây đem chính mình bồi cho cậu được không?'

99.

" Ba năm trước anh gạt tôi nói phải xuất ngoại, năm trước anh gạt tôi nói anh bệnh nặng, năm nay lại gạt tôi anh phải kết hôn, mỗi lần đều làm tôi lo lắng hãi hùng...."

Lưu Chí Hoành thở phì phì trừng mắt với nam nhân trước mắt," Đều đã nhiều lần ngày Cá Tháng Tư rồi, anh rốt cuộc đang nghĩ cái gì a!"

Thiên Tỉ cười đến thực vui vẻ, cúi đầu gặm một ngụm trên khuôn mặt đang tức giận của ai kia, đem nhẫn đeo lên tay cậu ấy " Cái gì cũng chưa nghĩ, chỉ nghĩ làm sao lừa được cuộc đời cậu đây."

100.( QAQ Đúng dòi phải ngược anh Dịch như vầy nè )

Thiên Tỉ cầm một bó hoa hồng thật lớn đối cậu nói :" Biết không, người trong nhà rốt cuộc cũng chấp nhận tính hướng của anh, chúng ta có thể quang minh chính đại ở cùng một chỗ, chúng ta có thể cử hành hôn lễ, có thể ở trước mặt mọi người lớn tiếng nói anh yêu em, thật tốt a, có phải hay không?"

Nam nhân chậm rãi quỳ xuống, đem hoa hồng đặt trước mặt Chí Hoành, trên ảnh vẫn là nụ cười tươi đáng yêu của cậu," Chính là, em vì cái gì không đợi anh......"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro