Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người về đến nhà thì trời đã khuya ,Phùng Kiến Vũ trực tiếp tê liệt ở trên ghế sa lon lười di chuyển

Vương Thanh đi tới đá đá chân Phùng Kiến Vũ "Tôi nói cái tật xấu ăn no lười động này của em lúc nào mới có thể thay đổi đây"

Phùng Kiến Vũ híp mắt vẫy vẫy tay "Kiếp này sợ là không thể rồi , kiếp sau rồi hãy nói, không gấp"

"Đại gia nhà em " Vương Thanh bật cười đến nếp nhăn nhỏ ở khóe mắt cũng lộ ra "Đi tắm nhanh đi "

"Không! Đi! Anh để cho tôi ở chỗ này nằm một lát~~~ "

"Không được, nếu không tôi giúp em tắm "

Phùng Kiến Vũ nghe vậy tức tốc bò dậy "Để tôi tự mình đi , tạm biệt "

Vương Thanh nhìn bóng lưng cậu chạy như bay lên lầu cười cười lắc đầu chịu thua. Biết Phùng Kiến Vũ tắm xong sẽ khát nước , đi rót ly nước cho cậu rồi đem vào trong phòng ngủ.

Vương Thanh tháo cà vạt nằm ở trên giường, trong phòng vệ sinh truyền tiếng nước vòi hoa sen cùng thanh âm Phùng Kiến Vũ ngâm nga hát làm lòng hắn ngứa ngáy, đứng dậy cỡi quần áo đi vào

"Ngọa tào! Anh hù chết tôi" Phùng Kiến Vũ đang đang gội đầu ,cả đầu đều là bọt xà phòng , bị Vương Thanh đột nhiên tiến vào dọa sợ hết hồn, mắt còn bị bọt xà phòng dính vào

"Tôi đi vào em sợ cái gì " Vương Thanh cười đi lên trước giúp cậu lau bọt xà phòng trên mắt

"Anh vào làm chi, một lát tôi liền tắm xong "

"Tiết kiệm nước "

"Vương Thanh anh đủ rồi a, sản nghiệp của anh lớn như vậy anh lại quan tâm hai lít nước? ? "

Vương Thanh đem cậu bích đông ở trên tường "Tôi quan tâm , thế nào? Em dùng hai lít nước tắm cho tôi nhìn một chút?"

Phùng Kiến Vũ dáng vẻ lưu manh của hắn liền cười, cánh tay chủ động vòng qua cổ Vương Thanh , nhón chân ở bên tai Vương Thanh nhẹ giọng nói "Tôi chỉ thích dáng vẻ lưu manh này của anh thôi "

Vương Thanh dùng tay nâng cằm cậu , không lên tiếng , dùng khẩu hình hỏi cậu "Làm không?"

Phùng Kiến Vũ ánh mắt phong lưu đảo quanh "Người cũng đã ở trong tay anh rồi , có làm hay không không phải đều do anh định đoạt sao? ?"

"Phùng Kiến Vũ, em càng ngày càng có năng lực đùa với lửa em biết không?" Vương Thanh nói xong thô bạo hôn lên môi Phùng Kiến Vũ , nắm lấy vòi hoa sen tăng áp lực nước lên giội lên đầu vú, dưới háng , khe mông của Phùng Kiến Vũ

Phùng Kiến Vũ bị Vương Thanh chơi đùa vặn vẹo thắt lưng né tránh khắp nơi, ai ngờ động tác này của cậu càng kích thích hạ thân của Vương Thanh

Vương Thanh đổ sữa tắm lên trên tay , dạo chơi khắp thân thể Phùng Kiến Vũ , mơn trớn đường cong trên người cậu, xúc cảm trơn nhẵn khiến cho Vương Thanh mê mệt.

Mặc dù Phùng Kiến Vũ từ khi đi theo Vương Thanh thì không có cơ hội đánh đánh giết giết , bất quá hai người ngược lại cũng thỉnh thoảng đi đánh quyền một chút, hơn nữa Vương Thanh bình thường hay đùa bỡn lưu manh giúp cậu luyện thắt lưng, hiện tại đường cong cơ bắp trên người cậu thậm chí còn đẹp hơn so với trước kia 

Vương Thanh rửa sạch sữa tắm trên người Phùng Kiến Vũ, toàn thân kề sát lên người Phùng Kiến Vũ cọ a cọ , cọ đến nội tâm Phùng Kiến Vũ cũng sắp bốc cháy rồi da thịt hai người dính sát vào nhau cảm giác quá tuyệt vời , cậu còn muốn nhiều hơn.

"Anh không thể tự mình tắm sao? Ân..." Cậu ngoài miệng quật cường, nhưng trong lúc lơ đảng lại bật ra tiếng rên rỉ nói cho Vương Thanh biết, cậu đang rất thích.

Vương Thanh kéo tay cậu qua , đổ sữa tắm vào "Tắm cho tôi"

Phùng Kiến Vũ từng tấc từng tấc vuốt ve cơ bắp trên người Vương Thanh, cậu trầm mê với cái thân thể này,không thể thoát ra được.

Xoa sửa tắm lên toàn thân xong , Phùng Kiến Vũ cầm lấy vòi hoa sen sau lưng giúp hắn tẩy sạch bọt xà phòng trên người, khi giội rửa đến giữa hai chân Phùng Kiến Vũ đột nhiên quỳ một chân trên đất, cắn một cái lên bắp đùi non của Vương Thanh , Vương Thanh bị động tác này kích thích suýt chút nữa không khống chế được, Phùng Kiến Vũ không có cho Vương Thanh bất kỳ cơ hội thở dốc, một hớp ngậm vào phân thân của Vương Thanh , vừa bắt đầu liền phun ra nuốt vào , không có liếm láp , không có khiêu khích, mọi thứ đều quá đột ngột, để cho "Lão pháo nhi" Vương Thanh có rất nhiều kinh nghiệm trên giường cũng có chút hưng phấn ứng phó không kịp 

Vương Thanh một tay vịn tường, một tay xoa đầu Phùng Kiến Vũ , tiếng thở dốc nặng nề liêu nhân vang lên trong không gian nhỏ hẹp.

Hắn nhìn người dưới thân đang phun ra nuốt vào cố gắng lấy lòng mình lộ vẻ xúc động: Phùng Kiến Vũ, từ khi biết em , trái tim của Vương Thanh tôi , không thể dung nạp thêm người khác.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro