Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phùng Kiến Vũ mới vừa vào cửa liền bị âm nhạc điếc tai nhức óc làm giật mình, mới vừa ở bên ngoài rõ ràng cái gì cũng không nghe được , hiệu quả cách âm thật sự rất tốt . Quay lại thấy trên cột thép là những cô gái đang xoay eo làm động tác có độ khó cao

Sách.

Vương Thanh ngồi ở trên ghế sa lon, hai chân dài đặt lên trên bàn uống trà nhỏ. Bên cạnh là một người đàn bà mặc váy ngắn màu đỏ bó sát người , tóc xoăn dài xõa ở sau lưng, rúc vào bên người Vương Thanh, đút táo cho hắn.

"Các ngươi đi ra ngoài trước đi, Phùng Kiến Vũ lưu lại." Vương Thanh thấy Phùng Kiến Vũ đi vào liền bảo tất cả mọi người đi ra ngoài.

"Người nọ có lai lịch gì , không phải là bị Thanh gia đào tới sao, có cái gì mà người khác không thể nhìn , còn phải để cho chúng ta đi ra mới có thể nói?" Nữ nhân áo đỏ tức tối mở miệng oán giận.

"Ta nói Mỹ Kiều, cô ít nói một chút đi , Thanh gia vẫn không thể có chút chuyện riêng của mình?" Cận An vừa nói đốt một điếu thuốc.

Mỹ Kiều giậm chân căm phẫn "Chính ngươi chờ đi, ta đi về." Nói xong liền xoay người đi.

Mỹ Kiều là người đàn bà ở bên cạnh Vương Thanh thời gian dài nhất, Vương Thanh đối với nàng cũng không tệ, rất dung túng nuông chiều cô nàng

Bên trong căn phòng

Khi Cận An rời phòng thuận tiện tắt nhạc , bây giờ không khí an tĩnh dị thường

"Tới rồi ? Ngồi đi"

Phùng Kiến Vũ ngồi ở ghế salon bên cạnh Vương Thanh

"Cảm thấy chỗ của tôi như thế nào?" Vương Thanh hỏi.

"Cách âm hiệu quả thật rất tốt."

"Ha ha ha ha ha"

(Người bạn thân Phùng ·is real ngay thẳng · Kiến Vũ đã login)

"Tôi mới vừa nghe nói,thủ hạ của ngươi tên là Đại Hưng rút lui?" Vương Thanh vừa nói đưa cho Phùng Kiến Vũ điếu thuốc

"Tạ Thanh gia, tôi không hút thuốc lá." Vương Thanh đem thuốc đưa vào trong miệng mình, đốt.

"Đại Hưng từ khi mới vừa vào đạo liền theo tôi , tôi bị ngài đào đi, hắn cũng sẽ không muốn tiếp tục con đường này nữa." Phùng Kiến Vũ giải thích.

Vương Thanh gật đầu một cái.

"Thanh gia là làm sao nghe được chuyện này ? Chẳng lẽ... bên cạnh Trạch ca có người của ngài?" Phùng Kiến Vũ trợn to hai mắt nhìn về phía Vương Thanh.

Vương Thanh nghe được tên Bành Trạch, trong mắt nhất thời tràn đầy khinh miệt "Làm sao, không được?"

Phùng Kiến Vũ suy nghĩ một chút, cũng đúng, loại người có thế lực như Vương Thanh , thủ hạ hẳn là loại nào cũng đều có đi.

"Địa giới của ta, tạm được chứ ? Nếu như đem Đại Hưng đến trông coi bãi cho ta , cũng được chứ ?"

"Cái gì? Thanh gia ngài nghiêm túc?"

"Vương Thanh tôi nói chuyện lúc nào không nghiêm túc."

"Kia Thanh gia, không sợ tôi làm nội ứng sao?"

Vương Thanh nhìn Phùng Kiến Vũ, ánh mắt ác liệt."Tôi tin tưởng người mà tôi tự mình chọn , hơn nữa bên cạnh Vương Thanh tôi , có thể dung nạp người nào, không tha cho người nào, hy vọng ngươi nên tự biết thân mình."

Vương Thanh búng một cái tàn thuốc lá, "Nga, còn nữa, tôi cho tới bây giờ chưa sợ qua bất kỳ người nào, coi như bên người tôi có nội ứng thì có thể làm gì? Tôi làm việc, thật đúng là không có ai quản được ." Dứt lời liền phun ra vòng khói xinh đẹp

" Sớm nghe qua danh tiếng của Thanh gia . Thanh gia thu nhận tôi , còn cho Đại Hưng cơ hội làm việc , không biết..."

"Buổi tối cùng tôi đi tham gia yến hội" Vương Thanh còn không chờ Phùng Kiến Vũ nói xong liền cắt đứt lời cậu.

"Cái gì?" Phùng Kiến Vũ trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.

"Tôi nói tiếng Trung" Vương Thanh gọi "Cận An! ! Đi vào!"

Cận An nghe tiếng mở cửa vào phòng

"Thanh gia "

"Ngươi tự mình mang hắn đi phòng trang điểm kia chọn quần áo thích hợp"

"Quần áo?" Cận An nghi ngờ nhìn Phùng Kiến Vũ "Cái gì quần áo?"

"Ngươi cmn có phải hay không có bịnh mau quên , ta không phải đã nói với ngươi tối hôm nay có tiệc sinh nhật Trình thúc sao?"

"Đúng vậy" Cận An gãi đầu một cái, hậu tri hậu giác hỏi Vương Thanh "Ngài phải dẫn hắn đi?"

Vương Thanh hít sâu một hơi, ổn định dục vọng muốn lật bàn của mình. Cầm áo khoác lên muốn đi.

"Không phải, Thanh gia, vậy Mỹ Kiều phải làm thế nào ?" Cận An gọi Vương Thanh đang muốn mở cửa lại.

"Mỹ Kiều? Cô ta thế nào?" Lần này đổi thành Vương Thanh không hiểu.

"Cô ta vẫn cho là buổi tối phải bồi ngài đi  "

Vương Thanh liếc mắt, "Người đàn bà này suy diễn thật nhiều, không cần phải để ý đến cô ta . Đem hắn thu thập xong buổi tối đi đón ta."

" Dạ."

Cận An cùng Phùng Kiến Vũ đưa mắt nhìn Vương Thanh sau khi ra cửa, Phùng Kiến Vũ liền không bình tĩnh.

"Tôi nói này Cận An, đây là tình huống gì , tại sao mang tôi đi?"

"Tôi cũng không biết , mang ngươi đi vì muốn trải nghiệm mới ? Mặc kệ nó, kêu ngươi đi thì cứ đi là được. Đi, thử quần áo đi."

Thật ra thì Cận An đã sớm nghe nói có cái yến hội này, hơn nữa loại này yến hội này nếu phải dẫn cũng là dẫn tình nhân của mình tham dự. Trước kia các đại yến Vương Thanh đều là mang Mỹ Kiều theo, có thể lần này...

Thanh gia hắn cmn rõ ràng cho thấy là đã vừa ý người này rồi a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro