Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Alice tựa vào đầu giường, Valni từng bước luyến tiếc rời đi. Nàng nắm tay Alice, xoay người nhìn về phía Đỗ Trạch cùng Tu, có chút ngượng ngùng xoa xoa đôi mắt đỏ xè: "Khiến các ngươi chê cười rồi, đây là muội muội của ta, Alice —— đồng thời cũng là người yêu của ta."

Muội tử ngươi rất dũng cảm! Đỗ Trạch dày đặc đản đau. Bởi vì vô luận suy nghĩ như thế nào, nguyên nhân Valni dám to gan tuyên cáo quan hệ của nàng cùng Alice như vậy thì chỉ có thể là nàng đã nhận định hắn cùng nhân vật chính đồng dạng quan hệ cùng giới cấm kỵ . Hơn nữa Đỗ Trạch xuẩn manh hiện tại mới phát một chuyện thực: Lộ tuyến mà nhân vật chính tiến công chiếm đóng bách hợp hoa tỷ muội đã muốn bị làm rối lên đến hỏng bét, anh hùng cứu mỹ nhân tăng lên độ hảo cảm của tỷ tỷ không có, cứu trợ khoa học tăng lên độ hảo cảm của muội muội cũng không có... Nhân vật chính ngươi định xóa file chơi lại à.

Đỗ Trạch gấp rút suy nghĩ, hắn đột nhiên chột dạ khó hiểu liếc nhìn hướng Tu, lại phát hiện Tu đang nhìn hắn —— ánh mắt phù thủy kia rất sâu, không hề che giấu vẻ chuyên chú lộ ra trong ánh mắt, không biết hắn đến tột cùng nhìn bao lâu. Sau khi ánh mắt hai người chạm nhau, Tu cùng Đỗ Trạch nhìn nhau một lát, sau đó bình tĩnh dời tầm mắt đi.

Đỗ Trạch: ? (chỉ được cái tỏ vẻ nguy hiểm ԅ(≖△≖ԅ) )

Valni đối Alice nhẹ giọng thì thầm vài câu như là đang giới thiệu Đỗ Trạch cùng Tu với muội muội của nàng. Alice hướng về phía bọn họ ngượng ngùng cười, trước mặt người ngoài, nàng tựa hồ có chút nội hướng, đều là từ tỷ tỷ Valni lên tiếng.

"Hiện tại rốt cục có cơ hội hướng hai vị nói lời cảm tạ, cám ơn các ngươi giải quyết tử linh pháp sư kia. Mạo muội hỏi một câu... Hai vị kế tiếp có tính toán gì không?"

Nghe vậy Đỗ Trạch ngơ ngẩn, cho tới nay hắn cùng nhân vật chính đều bị các loại chạy vội vàng ngoài ý muốn, căn bản không có cơ hội dừng lại tự hỏi một chút mục tiêu tương lai đ. Ở trong nguyên văn《 Hỗn Huyết 》, khi nhân vật chính rời khỏi miền thất lạc là vì báo thù, ở trên đường báo thù y càng ngày càng căm hận hết thảy, thẳng đến có một ngày y rốt cục cảm thấy được, vô luận là bất kì người nào hay là cả thế giới này, kỳ thật tồn tại hay không cũng không quan trọng.

Thế giới không còn giá trị tồn tại, vậy thì phá hủy đi.

Đỗ Trạch không phản đối lúc trước Tu đi trả thù đám nhân loại ngu xuẩn kia, ngược lại hắn còn phi thường vui mừng khi nhìn thấy nhân vật chính dẫm nát những người đó dưới lòng bàn chân —— đám phàm nhân run rẩy ngu xuẩn, ai bảo các ngươi khi dễ manh chúa của ta! Nhưng lúc nhân vật chính chuyển từ trả thù đối tượng cá nhân sang xã hội rồi thăng lên đến toàn thế giới, nhân vật chính đã muốn thành bệnh hoạn.

—— Tất cả mọi người nói ta sai lầm, nếu là sai lầm, vậy tại sao không ai có thể ngăn cản ta? Ta vẫn sẽ tiếp tục, cho đến khi tử vong chứng minh ta sai lầm.

Sau đó, người này rốt cuộc sai.

Đỗ Trạch không tự chủ được nhìn về phía Tu, Ma tộc tỷ muội cũng nhìn Tu. Ở dưới ánh mắt mọi người, Tu nâng lên ánh mắt không có thần thái của y, thanh âm khàn khàn: "Bằng cách nào đi đến miền thất lạc?"

Valni ngẩn người, lúc trước nàng đại khái từ nơi Đỗ Trạch biết được bọn họ đến từ đại lục chính diện, loại tình huống này cũng không ngạc nhiên, thường xuyên sẽ có một vài sinh linh của đại lục chính diện bởi vì rơi vào khe hở thời không mà đến đại lục phản diện. Bọn chúng hoặc là chết ở đại lục phản diện ác liệt, hoặc là an cư ở đại lục phản diện, không còn trở lại đại lục chính diện —— bởi vì "Thông đạo" đã bị phong tỏa.

Valni nhịn không được nhắc nhở một câu: "Từ miền thất lạc cũng vô pháp rời khỏi đại lục phản diện, bởi vì..." Thanh âm của nàng càng ngày càng nhỏ, nhìn đến ánh mắt phù thủy đối diện kia, nàng biết mình nói vô nghĩa.

"Miền thất lạc ở Agares thành, thỉnh hỏi các ngươi có giấy thông hành không?" Lời vừa nói ra khỏi miệng, Valni cũng biết mình lại phạm sai lầm, nàng bắt đầu hướng Tu cùng Đỗ Trạch giải thích: "Phải đi qua Agares thành mới tiến vào được miền thất lạc, phải có giấy thông hành của Agares thành chúa."

Valni chần chứ một chút, sau đó nghĩa vô phản cố nói: "Ta sẽ giúp các ngươi chuẩn bị giấy thông hành, có thể thỉnh các ngươi giúp chúng ta một chuyện được không?" Như là sợ còn chưa nói ra đã bị cự tuyệt, Valni vội vàng nói tiếp: "Ở núi lửa có vị lãnh chúa Flame, ta muốn lấy ngọn lửa tinh phách từ nơi hắn, các ngươi có thể hiệp trợ ta không?"

Ánh mắt Alice lóe lên một phen, Valni nắm chặt tay muội muội.

【Hệ thống: Tạo ra tình tiết nhánh "Ngọn lửa tinh phách" . Người tuyên bố: Valni. Thưởng cho: Hoa tỷ muội độ hảo cảm +100. 】

Đỗ Trạch lại thấy được ngựa đực tình tiết Đại Thần siêng năng cố gắng, trong 《 Hỗn Huyết 》cũng có đoạn tình tiết này, ở trong nguyên văn, vì trợ giúp Alice luyện lại đấu khí, nhân vật chính đến núi lửa chém giết lãnh chúa Flame, chiến thắng đoạt được di sản của lãnh chúa Flame trở về. Alice rốt cục khôi phục, lúc này Ma tộc hoa tỷ muội mới hoàn toàn bị nhân vật chính cưa đổ, trở thành một trong những của hậu cung của nhân vật chính.

Đỗ Trạch nhìn chằm chằm Tu cảm thấy hảo hạ sách: Nhân vật chính mau chấp nhận a, nếu không tăng độ hảo cảm thì ngươi cùng hoa tỷ muội từ nay về sau chỉ là người qua đường!

Tu âm trầm nhìn chăm chú vào hết thảy, trên gương mặt tái nhợt không có biểu tình nào. Valni tựa hồ đối với Tu rất kính sợ, rõ ràng thực sợ hãi, lại kiên trì đối diện cùng Tu. Nhãn lực suy đoán luyện được ở miền thất lạc nói cho Đỗ Trạch biết Tu ngay sau đó sẽ cự tuyệt, khổ bức độc giả trong lòng một khắc kia nghẹn khuất thậm chí làm cho hắn đánh vỡ xã giao chướng ngại, gây ra chuyện không thể vãn hồi.

"Được."

Ánh mắt mọi người trong nháy mắt tập trung ở trên người tên xuẩn manh, Đỗ Trạch ở trong nháy mắt lời nói ra khỏi miệng đó liền hối hận —— cư nhiên dám bao biện làm thay, hắn là não tàn, não tàn, hay não tàn?

"Phi thường cảm tạ các ngươi." Alice vẫn không nói gì giờ phút này cũng rất mau tiếp chuyện, hoàn toàn chặt đứt cơ hội đổi ý của Đỗ Trạch cùng Tu. Lúc này Valni cũng kịp phản ứng, nàng hưng phấn đối Đỗ Trạch nói lời cảm tạ: "Cám ơn các ngươi! Ta lập tức sai người đi chuẩn bị!"

Đối diện hai đóa hoa nhỏ đang nở ra hạnh phúc, bên này là tên xuẩn manh không thể không đi đối mặt với địa ngục của hắn. Trầm tư suy nghĩ tìm ra một cái cớ tốt, Đỗ Trạch mặt không chút thay đổi chuyển hướng Tu, thanh âm cứng nhắc giải thích việc tự chủ trương lúc trước: "Nơi đó, có thứ tốt."

Nhân vật chính ngươi phải tin tưởng tiểu sinh là muốn tốt cho ngươi —— chờ thời điểm ngươi tả ủng hữu bão (trái ôm phải ẳm) thì ngươi sẽ cảm kích ta!

Nhưng ánh mắt Tu nhìn hắn lại có chút kỳ quái, thực xa lạ, mang theo vẻ thật không minh bạch, lại không giống như là bất mãn, không giống như là trách cứ. Nghe được lời nói của Đỗ Trạch, Tu dời đi tầm mắt: "Vậy đi thôi."

Đỗ Trạch: ? ? ?

Tuy rằng nhân vật chính đồng ý rồi, nhưng trong lòng Đỗ Trạch vẫn lo sợ, chung quy cảm thấy thái độ Tu có chút kỳ quái.

Là hắn ảo giác sao?

Chờ sau khi Đỗ Trạch cùng Tu trở lại phòng nhìn thấy chỉ có vẻn vẹn một chiếc giường, tên ngốc manh mới kịp phản ứng, bọn họ hình như còn chưa làm sáng tỏ với hoa tỷ muội về mối quan hệ gay hữu đản đau kia. Hiện tại hắn quay lại đi yêu cầu một gian phòng khác cũng không được, tai phone lúc ăn cơm chiều đã hết pin. Đỗ Trạch quay đầu nhìn về phía Tu, đã thấy phù thủy kia mở hai tay ra, Thiên Biến biến thành bản chép tay ma pháp rơi ở trên tay y. Tu mở ra bản chép tay chăm chú nhìn, tựa hồ hoàn toàn không tính toán nghỉ ngơi.

Mắt thấy nhân vật chính lại tiến nhập hình thức chăm chỉ, Đỗ Trạch phi thường tự giác thu nhỏ lại sự tồn tại của chính mình.

Vừa nghĩ tới Tu cố gắng biến cường như vậy, mục đích là vì báo thù, tâm tình Đỗ Trạch nhất thời có chút phức tạp. Hắn cảm thấy được hắn hẳn là tìm một cơ hội nói chuyện với Tu về chức nghiệp kiếp sống sau này: Trả thù cái lũ rác rưởi Quang Minh thần thì có thể, nhưng hủy diệt thế giới thì miễn, ngoan, đó là phần diễn của nhân vật BOSS phản diện, manh chúa không cần giành giật.

Đỗ Trạch nghĩ như vậy, bất tri bất giác ngủ đi.

Valni sốt ruột cứu người, cơ hồ ngày hôm sau đã chuẩn bị tốt hết thảy, nhưng khi xuất phát lại gặp một số vấn đề.

Đỗ Trạch nhìn chăm chú sinh vật màu vàng đất trước mắt, nó cao hai thước, ngoại hình giống như khủng long Velociraptor sau kỷ Cretaceous(kỷ Phấn Trắng), có chi sau thô to, cùng chi dưới chân trước của nó có vẻ có chút mê ngươi. Đây là Địa Hành long thường xuyên được nhắc tới trong kỳ huyễn văn (truyện có yêu quái, thần tiên,...), trên lưng nó có bộ yên cưỡi, thực hiển nhiên nó là một loại công cụ thay thế đi bộ.

Ở dưới ánh mắt Đỗ Trạch, Địa Hành long nức nở một tiếng rồi rụt mình còn chút xíu, lúc Đỗ Trạch tiếp cận, nó liền giãy dụa giống như một xử nữ(gái còn trinh) sắp bị □. Lúc Đỗ Trạch gian nan sải bước lên lưng sau của Địa Hành long, sinh vật đáng thương này lập tức miệng sùi bọt mép bất tỉnh.

Vây xem Địa Hành long bị mọi người cực kỳ tàn ác làm bất tỉnh: ...

Valni cảm thấy thật sâu sợ hãi, nguyên lai nhân tộc kia cũng thâm tàng bất lậu (*) vậy sao —— Không, có lẽ thanh niên tóc đen kia căn bản không phải nhân tộc, long tộc cao cấp trong truyền thuyết có thể tự do biến thành nhân hình, hơn nữa long uy khiến cho ma thú cấp thấp căn bản không thể chịu nổi, hắn là... Long tộc? (nhịn ko dc cười mà XD)

(*thâm tàng bất lậu: những người tài giỏi nhưng không thể hiện ra bên ngoài)

Chúc mừng độc giả đang kế tục "Cao đẳng Ma tộc" sau lại đạt thành danh hiệu "Cao cấp Long tộc".

Tu nhìn lướt qua Địa Hành long đã bất tỉnh, xuất ra Thiên Biến. Y dùng lưỡi hái tử thần vẽ ra trên mặt đất ma pháp trận, thời điểm đầu và đuôi hình tròn tương liên, ma pháp trận hiện lên hắc quang. Một tiếng ngựa hí vang lên, hắc quang qua đi, xuất hiện ở trước mặt mọi người chính là một con ngựa xương khô màu vôi, hồn hỏa màu lam cháy trong hốc mắt tối om.

Con ngựa xương khô ở thời điểm Tu đi qua liền ngoan ngoãn cúi hạ thân thể. Tu trèo lên bộ xương khô, xoay người nhìn về phía Đỗ Trạch: "Lại đây."

A a a! Cưỡi ngựa hảo khí phách a!

Tên xuẩn manh thí điên thí điên chạy tới, hự hự trèo lên lưng ngựa. Không đợi hắn thẳng khởi thắt lưng, con ngựa xương khô đã mạnh trầm xuống, phía sau áp sát lên một lồng ngực lạnh lẽo, một đôi tay tái nhợt từ sau ôm đến.

Đợi đã... Cùng nhân vật chính sao? !

"Chỉ có người chết mới có thể cưỡi ngựa xương khô." Tu thản nhiên giải thích: "Ngươi sẽ bị nó hất ngã đó."

Thân thể Đỗ Trạch như trước cứng còng, lần này lại là bởi vì khiếp sợ: Hắn rõ ràng cái gì cũng chưa nói, vì sao nhân vật chính lại phát hiện nghi ngờ của hắn?

Căn bản không cần roi ngựa, ở dưới ý niệm của phù thủy, ngựa xương khô rất nhanh phi lên. Tu ôm thắt lưng Đỗ Trạch, ở trong gió hơi hơi nheo lại mắt.

—— Chỉ cần chăm chú nhìn, kỳ thật có thể hiểu rõ người này, không phải sao?

Núi lửa ở phía tây nam Montbeliard thành, ước chừng khoảng cách 2 ngày. Buổi tối thời điểm hạ trại, bước xuống từ con ngựa xương khô, Đỗ Trạch chân đều bủn rủn, trạch nam thân kiều thể yếu tỏ vẻ hắn phi thường tưởng niệm ô tô thế kỷ hai mươi mốt. Bởi vì mệt chết đi được, cho nên Đỗ Trạch sau khi dùng qua bữa cơm chiều liền lập tức đến giữa thảm ngã đầu ngủ.

Không biết có phải là mấy ngày nay ở Montbeliard thành sống quá thoải mái, lại lần nữa xan phong lộ túc (ăn gió ngủ đường) ngược lại không quen. Đỗ Trạch ngủ thật sự ngon, ở thời điểm không biết mấy giờ buổi tối lại đột nhiên bừng tỉnh. Đỗ Trạch đầu tiên là nhìn ánh lửa cháy trước mắt rồi có chút ngây ngốc, dần dần phục hồi tinh thần, sau đó phát hiện không đúng.

Ở trong tầm mắt mơ hồ, giữa ánh lửa có hai bóng dáng. Đỗ Trạch lấy mắt kính ra mang vào, trộm nhìn qua, sau đó thấy được một màn làm cho hắn nhiệt huyết sôi trào: Tu cùng Valni không biết tại sao vẫn chưa ngủ, ngồi ở bên cạnh đống lửa tựa hồ đang nói chuyện. Không biết Tu đang nói gì đó, Valni hơi hơi có chút kinh ngạc mở to mắt, sau đó lộ ra nụ cười hạnh phúc trả lời.

Đỗ Trạch chỉ hận hiện tại vì cái gì tai phone lại hết pin, nếu không hắn có thể chứng kiến đầy đủ một màn kinh điển này rồi. Vừa mới nãy nhân vật chính đối muội tử nói gì vậy nhỉ? Đang thổ lộ sao? Mẹ đản tiểu sinh quá coi thường ngươi! Nguyên lai ở trong lúc bất động thanh sắc, muội tử đã bị ngươi cưa đổ, đây mới là phong độ của nhân sinh doanh gia a!

Tên xuẩn manh độc giả kiềm chế tâm tình kích động của mình, tiếp tục rình xem.

Bọn họ còn nói vài lời. Đột nhiên Tu kề sát vào Valni, mà Valni còn nhắm hai mắt lại vẻ mặt chờ mong, hoàn toàn là bộ dáng cam tâm tình nguyện.

Muốn hôn sao? Muốn hôn sao —— Hôn đi! Hôn đi!

Ở dưới ánh mắt lấp la lấp lánh của Đỗ Trạch, Tu ấn ngón trỏ vào mi tâm(vùng giữa hai đầu chân mày) của Valni, bắt đầu ký kết khế ước chủ tớ.

... Quần của ta cũng đã cởi, ngươi làm cho ta xem đi! ?

Đỗ Trạch một hơi lão huyết nghẹn ở cổ họng, này ni mã quả thực chính là dùng ba ngày ba đêm đặt được một bức tranh động tác ái tình, sau khi mở ra lại phát hiện một đám hồ lô nhi đang nằm! Ha! Ha!

Ha mẹ kiếp ——! ! !

Đạm quang khế ước dần dần tiêu tán, mi tâm Valni xuất hiện một cái ấn ký rồi chậm rãi biến mất. Nàng đối Tu cung kính thi lễ, sau đó rời đi. Bên cạnh đống lửa chỉ còn lại một mình Tu, y hơi hơi liếc mắt về phương hướng Đỗ Trạch, sau đó nhìn chằm chằm ngọn lửa nhảy múa không biết đang suy nghĩ cái gì.

Bởi vì tối hôm qua thay đổi quá nhanh, ngày hôm sau Đỗ Trạch thức dậy cùng với tâm tình vô cùng ảm đạm, hắn mặt không chút thay đổi ngồi ở trong lồng ngực Tu, ngồi ở trên bộ xương khô còn nghiêm túc tự hỏi: Rốt cuộc là người nào gây ra lỗi phân đoạn.

Trải qua một ngày đi đường, rốt cuộc đã tới núi lửa.

******

******

Nàng nói, ngài hỏi ta... Vì cái gì ở cùng Alice?

Nàng nói, ta hy vọng làm bạn ở bên cạnh Alice chính là ta, bất chấp quá khứ hay là tương lai.

Nàng nói, Alice đối với ta mà nói là độc nhất vô nhị.

Nàng nói, quan trọng nhất là, ta thích Alice, không quan tâm giới tính cùng thân phận.

Nàng nói, ngài cùng hắn không phải một đôi sao? Vì cái gì không hiểu?

...

Người kia chỉ có thể ở bên cạnh y.

Người kia không giống như thế.

Người kia rất quan trọng —— người kia vì sao quan trọng?

——【Hộp đen 】

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Tác giả: Tiết tháo của ta rớt rồi, ngươi đổi mới cho ta đi?

Độc giả: Quần của ta đã cởi rồi, ngươi làm cho ta xem đi?

Nhân vật chính: Quần của ngươi đã cởi rồi, ngươi cho rằng ta sẽ không thượng ngươi sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro