Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Đất đai nơi núi lửa chỉ một màu đen thiêu rụi, đất khô cằn nứt ra khe hở tràn đầy dung nham lưu chảy, không khí vì nhiệt lưu mà vặn vẹo, cảnh tượng đỏ đen giao nhau càng thêm dữ tợn, nơi này quả thực giống như địa ngục được miêu tả trong tôn giáo. Nghe nói núi lửa được hình thành từ một loại gió lốc hỏa nguyên tố vô cùng lớn, đem ra so sánh, gió lốc hắc ám nguyên tố lần đầu Đỗ Trạch cùng Tu gặp quả thực chỉ là mưa bụi. Bởi vậy có thể thấy được sự khủng bố của gió lốc hỏa nguyên tố, nó gần như đem toàn bộ hỏa nguyên tố của đại lục phản diện đều tập trung tại trên vùng đất này.

Tại địa phương dày đặc loại hỏa nguyên tố dị thường sẽ có tỷ lệ hình thành ngọn lửa tinh phách, nó đối với hỏa thuộc tính của chiến sĩ cùng ma pháp sư mà nói là thuốc bổ vô cùng tốt. Vì trợ giúp Alice luyện đấu khí hỏa thuộc tính, Valni mới phi thường cần ngọn lửa tinh phách như vậy, mà toàn bộ ngọn lửa tinh phách ở trong núi lửa đều bị lãnh chúa Flame chiếm lấy. Dựa vào sức mạnh nàng đang có thì không thể đối phó với lãnh chúa Flame, Valni chỉ có thể nhờ vào sự trợ giúp của Tu.

Đoàn người Đỗ Trạch theo một dòng dung nham chảy về phía Tây đi đến, dọc theo đường đi ngẫu nhiên sẽ nhìn thấy một vài ma thú thuộc tính hỏa, chúng nó đều xa xa tránh đi. Tuy rằng chưa gặp địch nhân khó giải quyết, nhưng hoàn cảnh ác liệt này đã muốn trở thành ác mộng lớn nhất của điếu ti.

Đỗ Trạch đã nóng đến hấp hối, cảm giác mồ hôi mới vừa toát ra đã bị bốc hơi lên, ngay cả sức dùng đồng nghiệp chí trong tay quạt cũng không có, người địa cầu mảnh mai lại bắt đầu tưởng niệm công nghệ cao ở quê hương hắn. Lúc này Đỗ Trạch phi thường hâm mộ thể chất của phù thủy phía sau như thế nào cũng không xuất mồ hôi, nhiệt độ băng băng lành lạnh tại nơi khốc nhiệt này có vẻ càng hợp lòng người.

"Rất nóng sao?"

Đỗ Trạch cứng đờ, cho là động tác mình lén lút dựa vào sau hóng mát bị đương sự vừa vặn tóm được. Tu không để ý mồ hôi ẩm ướt phía sau lưng Đỗ Trạch, y hơi hơi nghiêng thân thể để cho Đỗ Trạch gắt gao áp sát vào trong lồng ngực y.

Ở dị giới, độc giả không cần đến điều hòa của hắn, vì đã thu hoạch được nhân vật chính vừa có thể sưởi ấm vừa có thể hong mát.

Một khắc kia Đỗ Trạch cảm thấy được, có thể đến thế giới này quen biết Tu, thật là một chuyện quá tốt.

Người này kỳ thật rất ôn nhu, nhưng đi hướng cực đoan, cho nên hắn không thể để cho người này sai đến cùng được.

Chỉ chốc lát sau, một ngọn núi lửa liền xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người. Nham thạch màu đỏ nóng chảy từ miệng núi lửa trào ra, giống như kinh mạch dày đặt phân bố ở trên núi lửa.

"Lãnh chúa Flame ngụ ở ngay đó." Valni lau tầng mồ hôi mỏng trên trán: "Ta biết một thông đạo, có thể trực tiếp tiến vào núi lửa."

Bọn họ đi vào thông đạo Valni vừa nói, đó là một động ngầm xuyên núi lửa, đỉnh chóp đầy những nhũ dung nham, càng vào sâu ánh sáng bị nham thạch nóng chảy chiếu thành màu đỏ tươi. Tuy rằng đáy của động ngầm núi lửa thập phần bằng phẳng, nhưng cưỡi ngựa nhất định không thể vào. Đoàn người chỉ có thể để ngựa cưỡi ở ngoài cửa động, Valni nắm chặt kiếm, dẫn đầu tiến nhập thông đạo nham thạch nóng chảy.

Trong động quanh co sâu hoắm, nhiệt độ so với bên ngoài thế nhưng thật ra thấp hơn rất nhiều. Đỗ Trạch rốt cục từ nơi khốc nhiệt kia thoáng khôi phục một chút, bắt đầu liên tưởng nguyên văn 《 Hỗn Huyết 》. Về đoạn tình tiết nhân vật chính đả bại lãnh chúa Flame đoạt ngọn lửa tinh phách, Nhất Hiệt Tri Khâu chỉ dùng số lượng từ nửa chương để miêu tả nhân vật chính giải quyết lãnh chúa Flame, lại dùng nửa chương đi miêu tả nhân vật chính lấy được di sản của lãnh chúa Flame. Cảm giác sự tồn tại chỉ có hai chương của lãnh chúa Flame ở trong ấn tượng của Đỗ Trạch hoàn toàn là vật hi sinh, sức chiến đấu chỉ có 5, kỹ năng chủ yếu là phun ra lửa, triệu hồi quái vật nham thạch nóng chảy, dùng dung nham để trọng sinh (sống lại). Trong đó chỉ có dùng dung nham để trọng sinh là mang đến cho nhân vật chính một chút phiền toái, bởi vì lãnh chúa Flame có thể dùng dung nham nóng để bổ sung thân thể của mình. Sau khi dùng hết dung nham, sinh vật đáng thương này trực tiếp biến thành bạch bản vô kỹ năng.

Đỗ Trạch đột nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, vấn đề nghiêm trọng này khiến hắn không thể không mở miệng hỏi: "Đây là, tử núi lửa?" (núi lửa không hoạt động)

" Hỏa nguyên tố nơi này phi thường hoạt động mạnh." Valni trả lời: "Nó còn sống, xem ra vài năm sau mới có thể dần dần 'Tử vong' ."

Còn sống, vài năm sau... Những từ này nháy mắt thanh lọc huyết tào của Đỗ Trạch, trong nguyên văn nhân vật chính là ở tử núi lửa chiến đấu với lãnh chúa Flame. Mà hiện tại, lãnh chúa Flame có vẻ như có nguồn cung cấp dồi dào, hoan nghênh đã đến... Sao lại ngược như vậy a, kém thời gian!

Đỗ Trạch còn chưa kịp suy nghĩ nên như thế nào nói ra sự thật tàn nhẫn này với những người kia, trước mắt liền bỗng dưng sáng ngời, lọt vào trong tầm mắt là một bể dung nham vô cùng lớn, nham thạch nóng chảy màu đỏ tươi quay cuồng ở trong bể, tản ra nhiệt lượng kinh người, từng trận sóng nhiệt đánh úp lại.

Tựa hồ nhận thấy được có khách không mời mà tới, nham thạch nóng chảy trong bể quay cuồng một trận, một thân thể cao lớn từ trong nham thạch nóng chảy thẳng đứng dậy. Đó là một người khổng lồ từ dung nham màu đỏ tươi, nham thạch nóng chảy hợp thành thân thể hắn, tóc là ngọn lửa thiêu đốt, ánh mắt sáng tựa như thái dương. Hắn dùng tay chống tại bên cạnh bể nham thạch nóng chảy, nửa người dưới còn ngâm ở trong bể dung nham, nham thạch nóng chảy cực nóng bắn ra, rơi trên mặt đất phát ra tiếng xèo xèo.

Lúc lãnh chúa Flame nhìn đến đoàn người Đỗ Trạch chỉ có hắn cẳng tay lớn nhỏ, thanh âm hùng hậu quanh quẩn ở trong núi lửa: "Rời khỏi nơi này, Ma tộc! Vong linh!"

Nhân tộc nhỏ yếu Đỗ Trạch trực tiếp bị bỏ qua, Valni tiến lên từng bước: "Các hạ có thể giao cho chúng ta một ngọn lửa tinh phách được không?"

Lãnh chúa Flame trả lời trực tiếp bằng cách dùng bàn tay khổng lồ hung hăng nện xuống, Valni thét quát một tiếng, rút kiếm đón nhận. Đỗ Trạch chỉ cảm thấy một cái kéo quen thuộc từ sau cổ, hắn bị kéo lui về phía sau vài bước, thẳng đến góc của động ngầm núi lửa, chiến đấu bên ngoài không thể lan đến.

Tu sau khi xác định Đỗ Trạch đã đủ an toàn, y một lần nữa lại trở ra. Lúc này Valni đã chém đứt cánh tay của lãnh chúa Flame, lãnh chúa Flame bạo phát phẫn nộ rống lên, dưới tiếng gào rống the thé của hắn, dung nham trong bể lục tục trồi lên đám quái vật nham thạch nóng chảy, chúng nó dần dần đàn áp hướng Valni cùng Tu.

Tu bắt đầu lẩm nhẩm chú văn, lãnh chúa Flame thấy thế hít sâu một hơi, phun về phía Tu một tràng lửa dũng mãnh. Valni chắn ở trước mặt Tu, đấu khí cuồn cuộn màu lam đem hai người bảo vệ. Ngọn lửa hung hăng nện ở trên cái lồng đấu khí của Valni, một phân thành hai.

Dòng khí cực nóng thổi tán mái tóc đen xoăn của Tu, gương mặt luôn luôn tái nhợt của phù thủy bị ánh lửa chiếu ra vài phần hồng nhuận, càng lộ vẻ tà mị. Tu buông lưỡi hái tử thần trong tay ra, bình tĩnh tiếp tục lẩm nhẩm chú văn. Đỗ Trạch ở sâu trong động ngầm núi lửa nhìn thấy hết thảy, có loại hâm mộ nói không nên lời. Thân là một giống đực hắn cũng có nhiệt huyết cùng xúc động chiến đấu, nhưng hắn vẫn chỉ có thể đợi ở một góc không chớp mắt nhìn chăm chú vào hết thảy, không chỉ có bởi vì hắn quá yếu, càng bởi vì hắn vẻn vẹn chỉ là một độc giả mà thôi.

Chức trách của độc giả là phải đi xem các nhân vật chính biểu diễn cùng phát huy, tái ở ngoài kịch dâng lên hoa tươi hoặc là gạch.

Độ mạnh của ngọn lửa phun ra càng lúc càng lớn, cộng thêm công kích của đám quái nham thạch nóng chảy, Valni cảm thấy càng ngày càng cố hết sức. Tu tựa hồ đang chuẩn bị một ma pháp tương đối lớn, thời gian ngâm xướng phi thường dài. Ngay tại khoảnh khắc Valni không thể chịu được nữa, ánh mắt Tu ảm đạm không tiếng động đối diện lãnh chúa Flame, khàn khàn phun ra một câu chú văn cuối cùng: "... Cốt mâu trận."(mâu = cái khiên)

Trong hư không nổi lên từng đợt từng đợt gợn sóng, cốt mâu không đếm xuể theo gợn sóng trong suốt từ trong hư không hiện lên. Chúng nó điều chỉnh phương hướng nhắm ngay đám quái nham thạch nóng chảy cùng lãnh chúa Flame, đột nhiên bắn ra.

"Đốt —— "

Đám quái nham thạch nóng chảy cơ hồ ở trong nháy mắt bị tiêu diệt đến không còn một mảnh, lãnh chúa Flame còn có thể chống đỡ một trận, nhưng mà hư không lại nổi lên nhiều điểm gợn sóng, cốt mâu đợt thứ hai đã chuẩn bị xong, ngay lập tức gia nhập công kích. Lúc này đây, lãnh chúa Flame không còn sức chống cự bị bắn thành cái sàng (cái rây). Thân hình vĩ đại hung hăng ngã vào bể nham thạch nóng chảy, nháy mắt không còn bóng dáng.

Nhưng sắc mặt Tu không tốt lên chút nào, ở dưới ánh mắt mọi người, bể nham thạch nóng chảy yên lặng một trận, đột nhiên lại sôi trào lên, lãnh chúa Flame hoàn hảo vô khuyết từ trong bể nham thạch nóng chảy đi ra, ngay cả cánh tay bị chặt đứt cũng mọc ra lại."Đi chết đi —— "

Cốt mâu vòng thứ ba làm cho lãnh chúa Flame lại trở vào trong bể dung nham. Tu âm trầm nhìn chăm chú vào bể nham thạch nóng chảy. Kẻ này và người đá khổng lồ Halpas thành chúa lúc trước có điểm tương tự, đều thuộc loại địch nhân không ngừng sống lại. Nhưng người đá khổng lồ chỉ có một thân hình phá hư, mà lãnh chúa Flame cùng bể nham thạch nóng chảy trước mắt dung làm một thể, nếu sử dụng Ma tộc hình thái, y sẽ có thể hủy diệt toàn bộ bể nham thạch nóng chảy—— y hiện tại không thể làm được.

Thời điểm lần thứ tư lãnh chúa Flame ngay cả thân thể còn chưa đứng thẳng lên đã bị cốt mâu chọc thủng. Valni cũng chú ý tới, nàng có vẻ có chút lo lắng hoang mang: "Chúng ta phải nghĩ biện pháp dẫn hắn ra, ở trong dung nham hắn có thể không ngừng sống lại."

Tu liếc nhìn nàng một cái, sau đó xoay người bước đi. Valni sửng sốt, nàng vội vàng đuổi theo, có chút kinh hoảng hỏi: "Làm sao vậy?"

Chờ Tu đi đến bên cạnh Đỗ Trạch, y mới mặt hướng Valni, bình tĩnh hỏi: "Nơi này cách biển tử linh có xa lắm không?"

***

Đỗ Trạch cảm thấy hắn cả đời cũng không thể quên cảnh tượng đó.

Ở dưới bầu trời tử sắc, hàng nghìn hàng triệu bộ xương khô từ bạch cốt bò lên, lắc lắc lư lư gia nhập đội ngũ nhìn không đến cuối, hướng về phía núi lửa xuất phát. Từ xa nhìn lại, giống như là một con sông màu trắng từ phân luồng hải dương chảy ra, rót vào mảnh đất đỏ đen. Cảnh tượng này quá mức tráng lệ, làm cho Đỗ Trạch từ sâu trong linh hồn cảm thấy một loại run rẩy, loại run rẩy này là hưng phấn đến mức tận cùng kìm lòng không đậu, còn có thật sâu kính sợ.

Tất cả những thứ của thế giới này đều có thể phân giải thành nguyên tố —— không phải nguyên tố hoá học của địa cầu này, mà là một loại năng lượng thực thể đặc thù. Chúng nó là trụ cột cấu thành thế giới, hết thảy vật thể đều là tự chúng nó tạo thành. Đây là quy tắc thế giới của 《 Hỗn Huyết 》, thế giới này bị nguyên tố bao trùm, chúng nó hoặc tạo thành thực vật, hoặc cấu thành năng lượng, hoặc tự do ở trong không khí. Các ma pháp sư có được năng lực về bản chất mà nói, chính là đem những nguyên tố này cưỡng chế theo trạng thái phân li chuyển thành hình thái thực thể.

Bộ xương khô đầu tiên đã nhảy vào miệng núi lửa, nó rất nhanh đã bị nham thạch nóng chảy nuốt sống. Nhưng vô số bộ xương khô phía sau tre già măng mọc theo sát đi lên, cả ngọn núi lửa đã muốn bị xương khô bao trùm thành màu trắng, chúng nó như là dùng tánh mạng ăn mòn núi lửa. Lãnh chúa Flame cũng phát hiện không đúng, hắn giận dữ kêu gào liên tục, nhưng không cách nào ngăn cản trận thôn tính tử vong này. Hắc ám nguyên tố càng ngày càng đậm lan tràn trong núi lửa, dung nham bắt đầu lạnh đi, mật độ hỏa nguyên tố dần dần giảm nhỏ.

Dùng "Nước biển" của biển tử linh, làm lạnh "Ngọn lửa" của núi lửa.

Phù thủy làm ra toàn bộ chuyện này nhẹ nhàng dựa vào trên người của hắn, tựa hồ rất mỏi mệt, khuôn mặt vốn dĩ đã không có chút huyết sắc nào càng lộ vẻ xanh trắng. Đỗ Trạch rất muốn tỏ vẻ kích động của hắn đối với đối phương, nhưng hắn cuối cùng cái gì cũng chưa nói ra, chỉ mở thân thể của mình, cố gắng để cho Tu dựa vào càng thoải mái. Phía sau Valni hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt.

—— Người này, thật là đáng sợ.

Bọn họ ở chân núi đợi một ngày một đêm, thời điểm chạng vạng đoàn người lại trèo lên núi lửa. Lúc này cả ngọn núi lửa không khí trầm lặng, mùi vong linh nồng đậm đến mức bọn họ như là tới biển tử linh thứ hai. Ở giữa một đống bạch cốt, bọn họ phát hiện lãnh chúa Flame đã gần chết đi, thân hình khổng lồ u ám ngã trong bể xương khô. Valni chạy đi tìm ngọn lửa tinh phách, Tu tựa hồ còn chưa khôi phục lại, tựa vào khắp ngõ ngách nghỉ ngơi, Đỗ Trạch quyết định đi giúp nhân vật chính lấy thứ tốt đến.

Căn cứ đoạn ngắn của《 Hỗn Huyết 》, Đỗ Trạch không phí nhiều sức liền từ sau gáy lãnh chúa Flame tìm được thứ hắn muốn. Hắn cầm bảo vật mới vừa thu được đi tìm Tu, lại ở trong nháy mắt ngẩng đầu đối diện một đôi mắt ngập tràn cừu hận.

Lãnh chúa Flame phẫn nộ nhìn chằm chằm Đỗ Trạch, hắn vừa mới nãy giả chết, lúc nhân tộc yếu ớt kia lấy đi bảo vật của hắn, lãnh chúa Flame rốt cục nhịn không được bạo phát. Thân thể u ám của lãnh chúa Flame trở nên đỏ bừng, hơn nữa bắt đầu bành trướng.

Valni mở to hai mắt."Cẩn thận hắn muốn tự nổ —— "

"Oanh! ! !"

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Tác giả: Sức chiến đấu của lãnh chúa Flame chỉ có 5.

Độc giả / Nhân vật chính: ... (← hư hư thực thực chết chùm)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro