Chương 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thị trấn nhỏ Windy là một trong những thành trấn gần sát Tinh Linh rừng rậm, nơi này tụ tập phần đông những người mạo hiểm đi vào Tinh Linh rừng rậm và Chu nho di tích thám hiểm, lữ nhân lui tới nối liền không dứt, trong đó náo nhiệt nhất chính là phân bộ công hội lính đánh thuê được thiết lập tại chỗ này.

Nhân viên tiếp tân Annie có chút nhàm chán ngồi ngắm nhìn đầu móng tay của mình, công hội lính đánh thuê hôm nay so với mấy ngày trước vắng lặng hơn rất nhiều. Gần đây ở sâu trong Tinh Linh rừng rậm hình như xuất hiện đại biến cố, vô số ma thú chạy ra, thậm chí kéo theo hàng loạt thú nhỏ khác. Buổi tối tuần trước, rất nhiều người chứng kiến ánh lửa ở sâu trong Tinh Linh rừng rậm, còn có chấn động thật lớn truyền đến—— đó chỉ có cấp bậc võ thần hoặc pháp thần tự bạo mới có thể sinh ra chấn động như vậy, cho dù chấn động truyền tới đã suy yếu rất nhiều, nhưng như trước làm cho vô số người sợ điếng tim.

Tinh Linh Tộc ẩn cư trong Tinh Linh rừng rậm, chủng tộc xinh đẹp này cũng không dễ chọc, bọn họ có ít nhất ba kẻ mạnh cấp bậc thần võ, đây là nhận thức chung của đại lục hỗn độn. Theo tình huống ngày đó xem xét, Tinh Linh Tộc tựa hồ xảy ra chuyện gì đó. Hiện tại nhiệm vụ về Tinh Linh rừng rậm xoát đầy bản, cơ hồ toàn bộ lính đánh thuê đều chạy tới tra xét Tinh Linh rừng rậm. Đủ loại tin tức truyền đến, có người nói thấy được vết tích của cấm chú, có người nói hắn thấy được tinh linh quốc gia không có một bóng người, thậm chí còn có người nói hắn thấy được cự long.

Lúc ban đầu khi nghe đến mấy tin tức này, Annie lập tức bị chọc cười, nhưng kế tiếp liền cảm thấy thập phần hoang mang. Khi Ma tộc trong truyền thuyết bốn năm trước xuất hiện, mọi người mới biết được miền thất lạc thế nhưng lại là "Thông đạo" liên thông đại lục chính-phản diện, tuy rằng Quang Minh thần điện lần nữa hô hào muốn cộng đồng chống lại ma tộc tà ác, nhưng sau khi mọi người tiếp xúc với Ma tộc chân chính, mới biết được độ đáng sợ của chủng tộc này, thân thể bọn họ trời sinh vì chiến đấu nhưng cũng vì phá hoại mà sinh ra, mỗi một Ma tộc ít nhất đều là trình độ đại kiếm sĩ. Đáng sợ nhất chính là cái tên quân đoàn sấm sét kia, Ma tộc trong đó ít nhất đều là Kiếm Thánh —— phải biết rằng cả nhân tộc cộng lại, cũng chỉ bất quá một trăm danh Kiếm Thánh. Ma tộc cướp đi 1/5 đất đai của đại lục, nếu không phải bọn họ chủ động ngừng xâm lược, toàn bộ đại lục hỗn độn đã sớm rơi vào tay giặc rồi. Hiện tại ngay cả Tinh Linh Tộc cũng đã xảy ra chuyện, Annie chỉ cảm thấy thế giới này càng ngày càng hỗn loạn, mà trực giác của cô nói rằng, toàn bộ chuyện này chỉ là xa xa chứ không phải cuối cùng.

"Cốc, cốc."

Annie sửng sốt một chút, mới kịp phản ứng là có người đang gõ bàn nhắc nhở cô hoàn hồn, đối diện cô có hai người: một thanh niên tóc đen cùng một... Tinh linh tóc trắng?

Đỗ Trạch thực bình tĩnh nhìn nhân viên tiếp tân đang sững sờ chằm chằm nhìn Tu, hắn đã quen, có kẻ lam nhan gây họa như thế tại bên người, dọc theo đường đi hắn nhận được những ánh mắt chăm chú còn có thể ít sao?

Đỗ Trạch lại gõ gõ cái bàn, Annie mới hồi phục lại tinh thần, mặt cô đỏ lên, không phải cô quá mức ngạc nhiên, cô cũng đã từng tiếp đãi rất nhiều lính đánh thuê là tinh linh, nhưng không có một người nào xinh đẹp đến mức làm cho cô mất đi năng lực suy nghĩ.

Annie kéo ra một nụ cười, cố gắng che giấu thất thố của cô lúc trước: "Xin chào, cần giải quyết nghiệp vụ gì sao?"

"Đăng kí lính đánh thuê."

"Được, xin chờ một chút." Annie từ trong ngăn kéo lấy ra một mẫu đơn: "Xin hãy đưa ra một vài huy chương chiến sĩ của các ngài."

Đỗ Trạch ngây người, hắn đã quên chi tiết này. Cánh cửa trở thành lính đánh thuê tuy rằng rất thấp, nhưng ít ra vẫn cần võ lực. Huy chương chiến sĩ chính là chứng minh phân biệt võ sĩ từ trong những người bình dân, nó đồng thời cũng là một loại bằng chứng nhận cấp bậc chức nghiệp. Không tính Đỗ Trạch là người địa cầu, huy chương chiến sĩ của Tu lúc trước cũng bảo lưu ở trong học viện ma khí, tăm tích ở đâu không rõ.

Nhìn thấy phản ứng của Đỗ Trạch, Annie phỏng chừng hiểu ra tình huống.

"Chỗ chúng ta có thể xin huy chương chiến sĩ, nhưng chỉ có thể xin sơ cấp, nếu muốn thăng cấp thì phải đến công hội chức nghiệp liên quan." Annie chỉ vào một cái cửa bên trong công hội lính đánh thuê: "Sau khi giao nộp một ngân tệ, các ngài có thể đi vào trong đó tiến hành xét duyệt võ lực, đạt tiêu chuẩn thì có thể nhận được huy chương chiến sĩ."

Xét duyệt cái gì, xét duyệt sức chiến đấu tiểu sinh là 'âm' 5 sao à...

Đỗ Trạch ở trong lòng rơi lệ. Trở thành lính đánh thuê vô cùng thuận tiện, có thể tự do ra vào một vài quốc gia và thành thị, còn có thể sử dụng ma pháp Truyền Tống Trận. Đỗ Trạch từ nguyên văn 《 Hỗn Huyết 》biết được, tiểu đội lính đánh thuê hoàng kim hiện tại phỏng chừng đang ở Tinh Tú đế quốc, nếu như không có chứng nhận lính đánh thuê, không nhờ vào Truyện Tống Trận để đi tới Tinh Tú đế quốc, thì bằng cách nào xuyên qua lãnh thổ một nước đây?

Một bàn tay đưa qua đặt ngân tệ ở trên quầy, Tu vẫn trầm mặc. Annie ngẩn người nhìn chằm chằm hai đồng ngân tệ, sau mới kịp phản ứng là đối phương muốn tiến hành cuộc trắc định chiến sĩ, cô gọi một thiếu niên đến: "Ron, dẫn hai vị tiên sinh đi khảo tra võ lực."

"Được!" Thiếu niên được xưng là Ron chạy tới, thời điểm khi cậu thấy Tu, đến cả nói cũng không thuận: "Xin xin mời đến đến —— "

Bên trong khảo tra, căn phòng trống trải cái gì cũng không có, chỉ có một bia ngắm hình nhân, Ron chỉ vào nó lắp bắp nói: "Công, công kích một phát, biến thành đỏ, màu đỏ thì đạt yêu cầu."

Đỗ Trạch nhìn nhìn Tu, phát hiện y không có ý định ra tay trước. Tên xuẩn manh dạo quanh bia ngắm một vòng, vươn tay sờ sờ tính chất của nó, rất tốt, hắn đã muốn thấy được kết cục tay phải của hắn bị gãy xương.

Bây giờ quyền quyết định thuộc về mày, chíp mập!

"Chíp chíp? Chíp chíp ~" Tiểu Phượng hoàng hưng phấn mở cánh ra, nó há miệng đầy kiền quyết, hướng về phía bia ngắm phun ra một ngọn lửa nhỏ, công kích chấm dứt.

Đỗ Trạch trầm mặc nhìn mấy cọng tóc đen bị cháy khét của hắn lả tả rơi xuống, lại cùng Tiểu Phượng hoàng triển khai chém giết.

Thế mà cũng không phá hỏng được bia ngắm, tiểu sinh thấy mày chẳng được cái tích sự gì cả!

Lúc này Tu vươn tay, tay phải Đỗ Trạch đang đặt trên bia ngắm hình nhân, ý đồ phủi cục lông tơ xuống dưới thì bị nắm lại.

"Ầm!"

Ron kinh hoàng nhìn bia ngắm hình nhân trong nháy mắt tan thành mây khói, đây chính là đạo cụ chuyên môn dùng để thí nghiệm võ lực, có thể ngăn cản một kích toàn lực của đại kiếm sư, thế nhưng, thế nhưng lập tức bị phá nát như vậy? Tinh linh tóc trắng tinh tế xinh đẹp trước mắt chẳng lẽ là một Kiếm Thánh... ?

Ở trong ánh mắt khó có thể tin của Ron, Tu nhẹ nhàng quay đầu, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Chúng ta đều thông qua chứ?"

Dưới ánh mắt không có một tia ấm áp kia, Ron mạnh gật đầu, cậu cảm thấy chỉ cần cậu có một xíu ý kiến phản đối, kết cục của cậu cũng sẽ giống hệt bia ngắm hình nhân kia.

"Tôi, tôi đi lấy huy chương chiến sĩ cho các ngài!"

Đỗ Trạch nhìn theo thiếu niên chạy như trối chết rời đi, tâm tình hiện tại của hắn có thể khái quát thành: một học sinh giỏi có thể đủ điểm đậu lại vì hắn mà đi đánh thầy giám thị, giờ phút này thầy giám thị đang vội vội vàng vàng đi về phía hắn tiết lộ đáp án bài thi.

Manh chúa, ngươi thật là khí phách sườn lậu...

Tu bình tĩnh tiếp nhận huy chương chiến sĩ từ đôi tay run rẩy của Ron, bên trên huy chương màu trắng xanh đen đan xen có sáu đường vân màu đỏ, này đại biểu người nắm giữ tấm huy chương chiến sĩ này có trình độ đại kiếm sĩ. Ở trong《 Hỗn Huyết 》, cấp thấp thì không thể cảm nhận được cụ thể tình trạng thực lực của cấp cao, nhưng cấp cao thì lại có thể cảm nhận được thực lực ẩn dấu của cấp thấp, thậm chí có thể áp chế thực lực của bản thân làm cho cấp thấp sinh ra ảo giác. Cho nên ở trong nhân tộc, phán đoán thực lực của một người bình thường là nhờ nhìn vào huy chương chiến sĩ của người đó, đối với rất nhiều người mà nói, huy chương chiến sĩ chính là một loại phô bày thực lực, chỉ cần lên cấp thì sẽ được đến công hội chức nghiệp để thăng cấp huy chương. Cái này chẳng khác gì tạo điều kiện cho manh chúa giả heo ăn thịt hổ, Tu từ khi xin huy chương chiến sĩ sơ cấp thì chưa từng thăng cấp, cho nên ở cuối tình tiết Tinh Tú đế quốc, có một tên đại ngốc nhìn thấy huy chương cấp chiến sĩ của Tu nên đã thách đấu một trận sinh tử, khi chương đó vừa hết, tên ngốc kia vẫn còn đang suy nghĩ bằng cách nào hoàn ngược manh chúa (chỉ có trình độ đại kiếm sĩ. Đám độc giả đều cảm thán: Xin cho phép ta làm một vẻ mặt bi thương, :).

Sau khi Đỗ Trạch và Tu trình huy chương chiến sĩ cho Annie, nhân viên tiếp tân động tác phi thường nhanh chóng xử lý tốt hết thảy, cô đưa chứng nhận lính đánh thuê mới tinh cho họ.

"Đây là chứng nhận của lính đánh thuê các ngài, xin hãy cất kỹ." Annie chỉ vào bản thông báo công hội lính đánh thuê đang không ngừng dùng ma pháp nhảy lên những thông báo mới: "Đó là bản nhiệm vụ, cấp bậc lính đánh thuê của các ngài hiện tại đều là E, cho nên chỉ có thể nhận nhiệm vụ cấp E hoặc nhiệm vụ không cấp bậc."

Đỗ Trạch tò mò xem xét bản nhiệm vụ, hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy phía trên cùng là nhiệm vụ "Thăm dò Chu nho di tích", nhiệm vụ bên dưới cơ hồ đều liên quan đến Tinh Linh rừng rậm. Tầm mắt Đỗ Trạch bỗng dưng ngừng lại, hắn thấy được một cái nhiệm vụ "Thảo phạt Ma tộc"... Ma tộc?

Hiện tại Ma tộc đã xuất hiện ở đại lục chính diện rồi sao! ?

Đỗ Trạch nghĩ đến Kim Tự Tháp kim loại bị hắn mở ra, hắn theo bản năng nhìn về phía Tu, lại phát hiện Tu không chớp mắt nhìn chằm chằm một chỗ, gương mặt tuấn mỹ như ngưng đọng một tầng sương, tản ra hàn ý thấu xương. Đỗ Trạch theo tầm mắt của y nhìn về phía bản nhiệm vụ, chờ đến sau khi hắn nhìn thấy nhiệm vụ kia, hắn chỉ có thể cảm thán: tình tiết Đại Thần, ngài rất cố gắng, quả thực có lương tâm nghề nghiệp.

Theo nguyên văn《 Hỗn Huyết 》, Tu sau khi đi ra từ cửa trí tuệ, tiểu đội lính đánh thuê của túc địch đã rời đi, bọn họ để lại tin tức: Nếu Tu có thể nhìn thấy tin tức này, hãy đi đến Tinh Tú đế quốc tìm bọn họ. Khi đó Tu đã thức tỉnh bốn chủng tộc, y chuyển về tinh linh hình thái đi ra khỏi Chu nho di tích. Tu tới công hội lính đánh thuê giao nhiệm vụ, tăng cấp bậc lính đánh thuê lên tới cấp A, y vốn định dựa theo tin tức đến Tinh quốc, lúc này thế nhưng lại bị một cái nhiệm vụ chọt trúng điểm G.

Giống như hiện tại.

[ Tìm kiếm cỏ tuyết: nhiệm vụ không cấp bậc. Cùng đến miền cực lạnh tìm kiếm cỏ tuyết, thù lao có thể đàm phán. Người ủy thác: Edie. ]

Nội dung không phải trọng điểm, trọng điểm là người ủy thác —— Edie, Lala, các ngươi còn nhớ rõ manh chúa năm đó bị các ngươi vứt bỏ không?

Nhớ năm đó, tiểu sinh dùng màn hình đầy máu chứng kiến manh chúa bị mọi người vứt bỏ, trong đó có hai người bạn thanh mai trúc mã của y —— Edie và Lala, bọn họ và Tu đến từ cùng một cô nhi viện, thi đậu trường học ma khí. Nhưng mà khi Tu bị Quang Minh thần điện bắt lại nghiêm hình tra tấn, Edie và Lala chẳng những không vì bạn bè từ nhỏ cùng nhau lớn lên mà làm chứng giải vây, ngược lại sợ bởi vì cùng chung cô nhi viện với Tu mà bị liên lụy. Khi thấy người mà vong linh Tu chờ ở nghĩa địa đi đến không phải là manh muội tử mà là Quang Minh thần điện, tim Đỗ Trạch đều tan nát.

Mẹ đản các ngươi ở trên tinh thần giúp đỡ manh chúa một chút cũng được mà, nếu không về sau Tu đâu có hắc hóa đến mức như vậy! QAQ

Annie thấy Tu nhìn chằm chằm nhiệm vụ "Tìm kiếm cỏ tuyết" trên bản thông báo, cô phi thường hảo tâm nhắc nhở: "Khuyên ngài đừng nhận nhiệm vụ này a, nhiệm vụ này tuy rằng không cấp bậc, nhưng độ khó của nó ít nhất vẫn là binh đoàn lính đánh thuê cấp A. Nhiệm vụ này đã mở được một khoảng thời gian rồi, ta biết người ủy thác, hắn cũng là lính đánh thuê, trong nhiệm vụ lần trước, đồng bạn của hắn bị trúng hỏa độc của hắc hỏa thằn lằn, phải dùng cỏ tuyết mới có thể chửa trị." Annie thở dài một câu: "Tuy rằng thực đáng thương, nhưng hoàn cảnh ở miền cực lạnh phi thường khắc nghiệt, chung quanh cỏ tuyết toàn là ma thú cường đại, chỉ có binh đoàn lính đánh thuê cấp A mới có thể đối phó, mà hắn thì lại mời không nổi binh đoàn lính đánh thuê cấp A."

Giống với tình tiết nguyên văn, Lala trúng hỏa độc, Edie tiến hành chiêu mộ tổ đội hái cỏ tuyết. Đỗ Trạch nhìn về phía tinh linh tóc trắng gương mặt lạnh như băng, vì trả thù Edie và Lala, Tu hẳn là sẽ giống như nguyên văn nhận nhiệm vụ lần này.

Tu chú ý tới ánh mắt Đỗ Trạch, y cầm lấy chứng nhận lính đánh thuê của mình, cất vào.

Hả?

Đỗ Trạch có chút không dám tin nói: "Ngươi không tiếp nhận nhiệm vụ đó sao?"

Tu vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy Đỗ Trạch, mặt của y vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng mà khi y nhìn Đỗ Trạch, trong con ngươi xanh biếc lộ ra một tia ấm áp.

"Ngươi muốn đi Tinh Tú đế quốc."

—— Cho nên những chuyện đó đều không quan trọng.

Trái tim Đỗ Trạch mãnh liệt siết chặt, hắn có cảm giác mê muội thiếu dưỡng khí, suy nghĩ trong đầu nổ thành một đoàn.

Manh chúa ngươi không thể như vậy, cứ tiếp tục như vậy, tiếp tục như vậy thì tiểu sinh sắp không chống đỡ nổi nữa...

Tên xuẩn manh lấy tay ấn tai phone, mượn hành động này để che dấu cái lổ tai đang nóng bừng lên của mình, tầm mắt hắn tới lui tuần tra, thanh âm kỳ quái giống như là một người khác đang nói chuyện.

"Ngươi, ngươi không muốn đi gặp bọn họ sao?"

Tinh linh tóc trắng trầm mặc, cả người y thoạt nhìn giống như một ngọn núi lửa bị băng tuyết bao phủ, lạnh như băng mà lại áp lực. Nhìn thấy Tu như vậy, Đỗ Trạch đưa chứng nhận lính đánh thuê của mình ra trước mặt Annie, nói với cô: "Nhiệm vụ này, ta nhận."

Annie còn muốn khuyên đôi lời, nhưng cô phát hiện cô hoàn toàn không thể tham gia vào thế giới của bọn họ, trong mắt hai người đối diện chỉ có lẫn nhau.

"Ngươi đã nói, " Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của Tu, Đỗ Trạch nghiêm túc nói: "Chẳng phải ngươi từng muốn dẫn ta đi gặp 'Bạn tốt' của ngươi mà."

Ở miền thất lạc, từng có một vị phù thủy cũng nói với người bạn duy nhất của y như vậy: Sau khi rời khỏi đây, ta sẽ dẫn ngươi đi gặp "Bạn tốt" của ta.

—— "Người bạn" rất tốt .

******

******

[ Tìm kiếm cỏ tuyết: nhiệm vụ không cấp bậc. Cùng đi đến miền cực lạnh tìm kiếm cỏ tuyết, thù lao có thể đàm phán. Người ủy thác: Edie. ]

Tu mở to hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vị trí người ủy thác.

E, d, i, e?

—— Ta và Lala vô tội, chúng ta cái gì cũng không biết.

—— Chúng ta và hắn không hề có quan hệ gì.

—— Chúng ta rất sợ! Vì vẫn có vong linh quanh quẩn bên cạnh chúng ta a!

"... Nhiệm vụ này, ta nhận."

Nhân viên tiếp tân nhìn đến nhiệm vụ vừa định nhắc nhở Tu một chút, nhưng mà cô một khắc kia nhìn thấy Tu thì cả người cứng đờ.

Đó quả thực giống như là một ác ma từ vực sâu đi ra báo thù, nhân viên tiếp tân tin tưởng như thế.

——《 Hỗn Huyết 》 trích đoạn

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Tác giả: [Manh hóa nhân vật chính: nhiệm vụ không cấp bậc. Manh hóa nhân vật chính bị hắc hóa, thù lao có thể đàm phán. Người ủy thác: Tác giả. ]

Độc giả: Nhiệm vụ này, ta nhận.

Tác giả: [ Đẩy ngã độc giả: nhiệm vụ không cấp bậc. Đẩy ngã độc giả ngạo kiều, thù lao có thể đàm phán. Người ủy thác: Tác giả. ]

Nhân vật chính: Nhiệm vụ này, ta nhận.

Tác giả: Ta nói hai nhiệm vụ này kỳ thật là một, mọi người có tin không ⊙▽⊙

***

Những muội tử không nhớ rõ nhân vật Edie và Lala thì có thể xem lại trích đoạn chương thứ nhất, mở rộng tình tiết đã xuất hiện trong《 Hỗn Huyết 》: cô nhi viện ( nhân tộc )→ trường học mà khí → tháp thử luyện ma pháp → trận đấu giữa các trường học → sứ giả thần điện ( thức tỉnh vong linh )→ đại lục đuổi giết → miền thất lạc →hành lang uốn khúc thời gian → Tinh Linh Tộc ( thức tỉnh tinh linh )→ tiểu đội lính đánh thuê → Chủ nhỏ đi tích ( thức tỉnh Chứ nhớ )→ nhiệm vụ cỏ tuyết → Tình Tú đế quốc →... → đại đấu vũ khí → Ariel hiến tế → Kim Tự Tháp kim loại → đại lục phản diện → Ma tộc hoa tỷ muội → bảy mươi hai chúa thành → Baltic thành ( thức tỉnh Ma tộc )→ thiên không thành


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro