Chương 61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần thú từ trên trời giáng xuống, trong tay cầm một thanh kiếm dài nhiễm máu, y chính là quân thần của thú tộc, vóc dáng khôi ngô thoạt nhìn vừa uy nghiêm vừa tôn quý, mỗi cơ bắp đều tràn ngập sức mạnh, tựa hồ chỉ cần y tùy tiện làm một động tác, cả bộ lạc sẽ như tro tàn khói bay.

Thú tộc khẩn thiết ngước nhìn quân thần của họ, quân thần giơ cao trường kiếm trong tay lên, gầm thét: "Vì thú tộc! Vì chủ thần!"

"Vì thú tộc! Vì chủ thần!"

Cảm xúc của thú tộc đều bị châm ngòi, bọn họ rống lên, tận lực bộc lộ hết tình cảm mãnh liệt trong lòng. Có đốm sáng màu đỏ từ thanh kiếm Ilneval(*) tràn ra, rơi vào bộ lạc, đó là đến từ chúc phúc của quân thần. Tu nhìn thần thú trên không trung, trong con ngươi một mạt u lam ám sắc, thâm thúy tựa như có thể nuốt chửng tất cả. Quân thần như nhận thấy được uy hiếp nào đó, y hơi xoay người nhìn về phía phương Tây, mắt sáng như đuốc.

(*kiếm Ilneval là thanh kiếm dài mà trên thân kiếm lúc nào cũng chảy máu)

Không trung phương Tây truyền đến một tiếng hừ lạnh, một người đàn ông tóc đen mặc khôi giáp đậm màu xuất hiện. Trên người hắn tản ra uy thế khủng bố, tất cả mọi người có thể cảm giác được sức mạnh mênh mông dồn nén bên trong thân thể kia. Nhìn người đó đi tới, quân thần có chút kinh ngạc kêu lên thân phận đối phương: "Chiến thần!"

"Rốt cục cũng bắt được ngươi, quân thần." Chiến thần nhân tộc hai tay đan chéo ôm ngực lơ lững ở giữa không trung."Tìm kiếm thần của man tộc các ngươi thật khiến ta hao phí thời gian." Chiến thần nhìn chằm chằm quân thần, khóe miệng nhoẻn lên một tia cười lạnh."Ngươi là người cuối cùng."

Nghe vậy quân thần liền nhe hai răng nanh sắc nhọn, rống giận với chiến thần: "Ngươi đã làm gì các thần thú khác? !"

"Ngươi rất nhanh sẽ có thể đi cùng bọn họ đến gặp chủ thần của các ngươi." Chiến thần khinh thường cười nhạo: "Đắc tội Quang Minh thần, các ngươi nghĩ rằng còn đường sống đào thoát sao?"

Ở phía sau chiến thần, đông đảo binh lính nhân tộc từ trong đêm đen dũng mãnh tiến ra, lẫn trong đó có không ít kỵ sĩ và thầy tế của Quang Minh thần điện. Đỗ Trạch đứng giữa thú tộc sửng sốt, hắn thế nhưng nhìn thấy Eric. Lúc này thánh tử đứng ở phía trước nhất của Quang Minh kỵ sĩ đoàn, dẫn theo nhân tộc tạo thành thế giằng co với thú tộc. Tu không nói một lời mà chỉ nắm chặt tay Đỗ Trạch, trầm mặc nhìn chăm chú vào Eric phía đối diện.

Quân thần quét mắt nhìn hết thảy này, xì một tiếng khinh miệt: "Ra là tay sai của Quang Minh thần!"

Chiến thần sắc mặt phút chốc xanh mét, hắn rút vũ khí chiến ưng của mình ra, chỉ hướng chủ thần và thú tộc."Không tha cho bất kì tên man tộc nào!"

" Thời khắc giết chóc đã đến!" Đối mặt nhân tộc đang tấn công tới, quân thần hô to một tiếng, giơ trường kiếm lên tiên phong nhằm về phía chiến thần."Vì vinh quang của thú tộc, phải khiến cho địch nhân của chúng ta nợ máu trả bằng máu!"

"Nợ máu trả bằng máu! Nợ máu trả bằng máu!"

Thú tộc rít gào đáp lại, chiến đấu với nhân tộc hỗn loạn thành một mảnh. Thầy tế thần điện ngâm tụng Quang Minh ma pháp chúc phúc cho binh lính, trình độ trung bình của binh lính nhân tộc tuy rằng không bằng thú tộc, nhưng bọn họ được trang bị hoàn mỹ, trong khi đó, thú tộc chỉ có vũ khí đơn giản, áo mặc cơ bản bằng da thú liền có vẻ vô cùng đáng thương. Trên dàn tế, Nina bắt đầu cao giọng hát hành khúc, những saman (*) khác cũng tham gia hợp xướng. Tiếng ca âm vang hữu lực, mang theo một cỗ hương vị sát phạt, như một tướng quân dẫn dắt thiên quân vạn mã xung phong giết địch.

(*từ để gọi các thầy tế, người lên đồng nói chung ở các bộ tộc)

Thú tộc không dùng ma pháp, nhưng bọn họ có hành khúc, hành khúc này có thể kích phát tiềm năng của thú tộc, làm cho bọn họ tiến vào trạng thái cuồng chiến. Dưới loại trạng thái này, thú tộc không biết mệt mỏi và đau đớn, vô luận sức mạnh hay nhanh nhẹn đều được nâng lên rất nhiều, thậm chí có vài thú tộc còn có thể thực hiện thú hóa, trở thành cỗ máy giết chóc trên chiến trường. Dưới sự kích thích của hành khúc, đã có thú tộc bắt đầu tiến nhập trạng thái cuồng hóa, Thrall chính là một trong số đó, trên mặt của hắn hiện lên thú văn, thân hình lớn gấp đôi, hai chân đã hoàn toàn thú hóa. Thrall khom thân, hai chân cùng đạp mạnh lấy trớn nhào về phía binh lính nhân tộc. Binh lính bình thường hoàn toàn không thể ngăn cản sự dũng mãnh của Thrall, cuối cùng bị Thrall đột ngột hất văng mở ra một đường máu.

Thú tộc chiến sĩ tru lên, đi theo tù trưởng của bọn họ xé mở chiến tuyến của nhân tộc. Nhưng mà thành tích của thú tộc dừng ở đây, dưới ánh mắt hoặc là khiếp sợ hoặc là kinh ngạc của mọi người, Kim long từ trên trên trời giáng xuống, đỡ Eric lên.

"Kỵ sĩ rồng... Rồng! ?"

Không biết là tiếng hô to kinh sợ của thú tộc nào, một kỵ sĩ rồng hoàn toàn có thể sửa đổi vận mệnh của cả một cuộc chiến tranh, hơn nữa ở trên công thành chiến, kỵ sĩ rồng quả thực làm mọi việc đều thuận lợi. Một tia tuyệt vọng lan tràn trong thú tộc, mà nhân tộc sĩ khí thì hoàn toàn được cổ động lên.

"Thánh tử đại nhân!"

Chiến thần dùng chiến ưng đỡ kiếm Ilneval của quân thần, bọn họ giằng co trên không trung. Lúc nhìn thấy Eric triệu hồi Kim long đến, chiến thần lộ ra nụ cười thỏa mãn, hắn còn chưa kịp cười mỉa mai quân thần, liền nhìn thấy một con hắc long bỗng dưng xuất hiện, hung hăng đánh bay Kim long.

Tiếng reo hò của nhân tộc đột ngột im bặt, cùng thú tộc ngây ngốc nhìn phía trên. Chiến thần tập trung nhìn vào, phát hiện một nhân tộc tóc vàng mắt xanh đang cưỡi trên lưng hắc long, hắn vừa khó hiểu vừa phẫn nộ chất vấn hắc kỵ sĩ rồng: "Ngươi đang làm cái gì vậy? !"

Thấy hắc kỵ sĩ rồng không thèm quan tâm chất vấn của hắn, chiến thần lúc này muốn giáo huấn tên kỵ sĩ rồng không biết tốt xấu kia, lại bị quân thần ngăn cản.

"Cuộc chiến giữa chúng ta còn chưa kết thúc." Quân thần nói.

Chiến thần hừ lạnh một tiếng: "Cho dù không có kỵ sĩ rồng, ta cũng sẽ làm cho đám man tộc các ngươi diệt vong!"

Thrall nhìn hắc long, hắn chưa bao giờ cảm tạ Nina đã mang về người bạn như thế. Vị thú tộc chiến sĩ cường tráng hít sâu một hơi, gầm rú nói: "Giết!"

"Giết ——! ! !"

Tiếng giết rung trời, Tu không nhìn hỗn chiến bên dưới và bên trên, y đã đem Đỗ Trạch đặt ở một nơi an toàn, bây giờ là giải quyết tư oán lúc trước. Tu nhìn Eric cưỡi Kim long bay trở về, kể từ lần đầu tiên gặp mặt, y đã muốn giết chết kẻ này, phi thường muốn thế.

Đỗ Trạch và Ariel ngồi cùng nhau, lão John thì trông chừng bọn họ, thỉnh thoảng đánh bất tỉnh vài nhân tộc hoặc thú tộc ý đồ làm phiền bọn họ. Đỗ Trạch nhìn phía xa xa, Tu và Eric giằng co trên không trung, bọn họ đều là kỵ sĩ rồng, đều có mái tóc vàng cùng vẻ bề ngoài anh tuấn, từ xa nhìn giống như ảnh trong gương của đối phương, vừa khác biệt kì lạ nhưng cũng vừa tương tự đến mức khiến người khác phát sợ.

Hai người này, là túc địch mà vận mệnh đã định.

Eric nhìn kỵ sĩ rồng xa lạ phía đối diện, cho dù đối phương không chút nào che dấu địch ý của mình, hắn vẫn ý định trao đổi với hắc kỵ sĩ rồng.

"Ngươi vì sao muốn giúp thú tộc?"

Tu không trả lời vấn đề của Eric, mà dùng câu thức đồng dạng hỏi lại Eric: "Ngươi vì sao muốn tấn công thú tộc?"

"Đây là chỉ thị của thần tối cao." Eric nói: " Thú tộc đã gây ra tổn thương khó có thể xóa đi ở Nguyệt Hoa đế quốc—— Ngươi đã quên cuộc chiến thành Sắt Thép rồi sao? Người của cả thành cứ như vậy bị thú tộc giết hết. Cho nên dù không có chỉ thị của thần tối cao, ta cũng sẽ đuổi bọn họ đi."

"Đuổi đi?" Tu quét tầm mắt, nụ cười của y khó có thể nắm bắt."Ngươi xác định đó không phải là giết hại?"

Eric trầm mặc, hắn nhìn phụ nữ và trẻ em bị vây quanh trong thú tộc, vẻ mặt hiện lên một tia đau đớn. Thánh tử hít sâu một hơi, như rốt cục giữ vững quyết định nói: "Chỉ cần bọn họ thề vĩnh viễn không bước vào lãnh thổ của loài người, ta sẽ xin thần buông tha thú tộc."

"À..."

Tiếng cười nhẹ của Tu quanh quẩn trong đêm đen. Cho nên y chán ghét người này, người này giống như là quá khứ của y, vừa ngu xuẩn lại vừa giả nhân giả nghĩa, quá mức chướng mắt.

Nhưng Đỗ Trạch thích. Y biết Đỗ Trạch vẫn hy vọng y có thể thay đổi trở về quá khứ như vậy, nhưng y đã không thể quay đầu, cũng không muốn trở thành kẻ ngu xuẩn chỉ biết suy nghĩ cho người khác như lúc trước nữa.

Chỉ vì mình sống tư vị tốt lắm, dùng hết mọi thủ đoạn để đạt được thứ mình muốn, phá hủy hết những thứ khiến y không vui.

"Ngươi không cần lo lắng." Long thương xuất hiện ở trong tay Tu."Ta sẽ giết chết ngươi, triệt để."

Tu cầm long thương, xa xa chỉ hướng Eric.

Y sẽ giết chết quá khứ của mình, vứt bỏ quá khứ.

Kim long mạnh mẽ cất cao thân hình, tránh được công kích của hắc long. Lúc hai con rồng quấn vào nhau, hắc long uốn thân, cái đuôi thô dài rạch vào cánh Kim long, kéo rách vảy màu vàng.

"Gào!"

Ánh lửa từ miệng Kim long sáng lên, Kim long há miệng, phun lửa thánh về phía hắc long. Hắc long vỗ cánh, cũng sử dụng hình thức công kích đồng dạng. Lửa rồng vàng ập vào lửa rồng đen, ánh lửa sáng ngời chiếu toàn bộ phía chân trời thành màu trắng. Hai dòng lửa thế lực ngang nhau, cuối cùng triệt tiêu lẫn nhau. Hắc long thu cánh, từ trên cao nhắm ngay Kim long bắt đầu lao xuống. Lần này Kim long cũng không chút né tránh, Eric cầm trường thương hoàng kim nhắm ngay hắc long, đồng dạng phát động công kích.

"Keng —— "

Ngân lam long thương đập vào trường thương hoàng kim, kéo ra một hàng lửa xẹt thật dài, sau khoảnh khắc đó, Eric nhìn trường thương hoàng kim trong tay, lúc này trường thương không còn sáng bóng ánh vàng nữa, trên thân thương bắt đầu nổi lên gỉ sắt, càng ngày càng mờ đạm biến chất, cuối cùng mục thành mấy mảnh nhỏ màu đen rồi biến mất không thấy. Eric nhìn hắc kỵ sĩ rồng, dưới ánh lửa trại tô điểm, long thương xanh bạc trong tay Tu phủ kín một tầng ánh sáng tiên diễm.

Đó là một thần khí, mang thuộc tính mục nát hoặc là có liên quan đến thời gian, một khi đâm trúng người hay rồng, kết cục dẫn đến là không thể vãn hồi. Eric hít sâu một hơi, lệnh cho Kim long thả hắn xuống.

"Ngươi muốn làm gì, Eric?"

Kim long nghi hoặc hỏi, sau đó nghe được Eric ngâm xướng chú văn.

"Eric! Đừng! Đó là cấm thuật... !"

"Khoan dung thì bị coi là yếu đuối, hãy dùng uy nghiêm của ngươi làm cho địch nhân run rẩy." Nhiều điểm quang nguyên tố từ không trung hấp thụ đến trên người Eric, thánh tử lúc này càng ngày càng chói, cuối cùng như biến thành một người ánh sáng." Quang Minh thần tối cao, xin hãy bán cho ta sức mạnh xua tan hắc ám."

Tu cưỡi trên lưng Hắc long nhìn lên Kim long, ở trên lưng Kim long dấy lên ánh sáng, càng lúc càng sáng, thậm chí làm cho y cảm thấy chói mắt. Ngay tại một khắc Tu híp mắt, ánh sáng từ trên trời giáng xuống, hất Tu rớt xuống lưng rồng. Hắc long lúc này muốn bay đến đỡ Tu, lại bị Kim long gắt gao dây dưa cản trở.

Khoảnh khắc Tu sắp ngã trên mặt đất liền sử dụng phong hệ ma pháp, ổn định thân thể. Đối diện y, ánh sáng rực rỡ bắt đầu tiêu tán, hóa thành ánh sáng nhợt nhạt bám vào người Eric, thánh tử lúc này khoác kim quang, ở trong bóng đêm giống như thần uy nghiêm cao quý.

Thông qua cấm thuật, Eric tạm thời có được ngụy sức mạnh của thần, hắn giơ tay lên, ánh sáng trên người hóa thành quang tiễn bắn về phía Tu. Tốc độ ánh sáng cực nhanh, Tu né tránh hơn phân nửa, căn bản tránh không thoát nên muốn dùng thổ hệ ma pháp tạo thành lá chắn thổ tiến hành đón đỡ, nhưng mà ở một khắc sử dụng ma pháp thì lại phát hiện Quang Minh nguyên tố chung quanh quá mức nồng đậm, nguyên tố khác hệ hoàn toàn bị loại trừ đi.

Quang tiễn đâm vào da thịt, hóa thành dây thừng chế trụ Tu, cho dù sử dụng đấu khí, cũng không cách nào thoát khỏi dây thừng. Tu ngẩng đầu, nhìn Eric đi tới từng bước.

Giữa không trung, sau mỗi lần giao chiến, chiến thần đối quân thần lộ ra nụ cười ác ý: "Hết hy vọng đi, trong tình cảnh không có chủ thần, cuộc chiến này các ngươi nhất định thất bại."

Quân thần nhìn lướt qua phía dưới, cho dù thú tộc có dũng mãnh thiện chiến thế nào đi chăng nữa, đối với địch nhân sớm đã chuẩn bị, vẫn như bị tằm ăn lên từng chút từng chút.

"Thú tộc nhất định không biết lùi bước, cho dù chiến đấu tới người cuối cùng, chúng ta cũng sẽ không để cho vinh dự bị khinh nhờn."

Quân thần cầm lấy thanh kiếm Ilneval, lần này không phải dùng công kích chiến thần, mà là cắt qua cổ tay của mình. Máu tươi từ trường kiếm chảy xuống, Ilneval hơi hơi rung lên, một lượng lớn ánh sáng đỏ theo trường kiếm nhiễm máu tràn ra, tựa như tuyết rơi vào trong bộ lạc. Quân thần cất cao giọng hát hành khúc, so với hành khúc của Nina, tiếng ca của y thiếu một phần nhu tình, hơn một phần thô kệch. Dưới sự chúc phúc và hành khúc của quân thần, cơ hồ toàn bộ thú tộc đều thực hiện thú hóa, bắt đầu đợt phản công của bọn họ.

Chiến thần kinh ngạc nhìn hết thảy này, quân thần làm như vậy, hoàn toàn là hao tổn thần cách của y để tăng sức chiến đấu cho thú tộc.

"Cho dù ta ngã xuống." Quân thần nắm thanh kiếm Ilneval, máu của y vẫn chảy như trước: "Tín niệm của ta tuyệt đối sẽ không biến mất."

Eric đi tới trước mặt Tu, hắn còn chưa kịp nói chuyện, từ không trung rơi xuống những đốm sáng màu đỏ. Chúng nó rơi xuống rất nhiều, khoảnh khắc gần tiếp xúc với Tu thì như là bị thế lực nào đó kéo lên lại, không vào trong cơ thể Tu. Tu hít thở thật sâu, cái loại cảm giác này lại tới. Trong cơ thể giống như muốn thiêu cháy, y thậm chí giống như có thể nghe hiểu được hành khúc của thần thú, dã tính đó, sức mạnh không kiêng kị bất cứ đâu nói cho y biết:

Ngươi không nên bị trói buộc.

Ngươi có đôi móng vuốt sắc bén, có thể xé toạc toàn bộ địch nhân.

Eric nguy hiểm lùi về phía sau, đầu ngón tay sắc bén cắt đứt sợi tóc vàng trên trán hắn. Ở trước mặt, một thú tộc tóc đỏ mắt vàng thoát khỏi mọi trói buộc, bày ra những móng vuốt sắc bén về phía hắn. Eric kinh ngạc nhìn đối phương, rõ ràng lúc trước còn là một nhân tộc, lúc này lại hoàn toàn chuyển biến thành một thú tộc thuần túy. Loại chuyển hoán hình thái này, quả thực giống như là người bên cạnh thần sử đại lúc trước... ?

Sau đó Eric liền thật sự gặp thần sử. Khi nhìn thấy Tu bị Eric hất ngã từ trên lưng rồng xuống, Đỗ Trạch lúc này cùng lão John vội vàng chạy tới. Một khắc trình diện kia, Đỗ Trạch ngây ngẩn cả người, trước mắt ngoại trừ túc địch quân đang sáng lên, còn có một thú tộc mặc quần áo của manh chúa. Người nọ một đầu tóc đỏ rực, trong đó lộ ra một đôi như tai như tai mèo, so với tai mèo thì tròn hơn, cái đuôi thật dài cùng với chóp đuôi có chỏm lông biểu đạt y là một sư nhân thú tộc cường đại nhất.

Ngả mã, manh chúa cư nhiên đã thức tỉnh huyết mạch thú tộc, tên xuẩn manh nhìn chằm chằm cái lổ tai cùng cái đuôi lông xù kia, manh thuộc tính phối hợp với khí phách uy vũ ở trên người manh chúa như vậy, y thế nhưng manh đến đáng xấu hổ.

"Thần sử đại nhân..."

Eric nhìn nhìn Đỗ Trạch, lại nhìn nhìn Tu, rốt cục xác định suy đoán trong lòng.

Quang Minh thần nói, kẻ đó là dị đoan, phải diệt trừ.

Hào quang lại chuyển hoán hình thái, lúc này đây không phải quang tiễn, mà tụ tập trong tay Eric hình thành kiếm quang. Eric không hề lưu tay, hắn sẽ diệt trừ tên dị đoan kia, sau đó nghênh đoán thần sử trở về.

Thấy Eric sử xuất ra kiếm quang, Tu lắc lắc cái đuôi, chủ động nhằm về phía Eric. Loại hình thái này linh mẫn đến đáng ngạc nhiên, sau khi thức tỉnh 7 loại huyết mạch, y rốt cục tiến nhập cảnh giới ngụy thần. Thú tộc nổi tiếng về động thái và thị lực, năng lực chiến đấu của Eric như chậm đi, Tu thong dong né tránh toàn bộ công kích, có móng vuốt ló ra, nhưng vẫn không tiếp xúc được Eric, ánh sáng trên người Eric hình thành một bức tường ánh sáng phía trước bản thân, móng vuốt của Tu nện vào trên bức tường ánh sáng, rốt cuộc tiến vào không được một bước.

Tu nhảy về phía sau, tránh được nhát chém của Eric, đôi mắt thú màu vàng nhìn chằm chằm Eric, như đang tra xét nhược điểm của con mồi. Thú tộc giao chiến cùng nhân tộc đã vào hồi gay cấn, bởi vì hao tổn thần cách, đang chiến đấu với chiến thần, quân thần dần dần rơi vào thế yếu, nhưng mà dưới sự chúc phúc của y, thú tộc từng chút từng chút xác lập ưu thế. Càng ngày càng nhiều ánh sáng đỏ từ không trung rơi xuống, trên người Tu cũng hiện lên thú văn, tiến nhập trạng thái cuồng chiến, y thuận theo dã tính trong lòng, cùng thú tộc rít gào.

"Gừ —— "

Mái tóc đỏ như ngọn lửa bùng cháy trong bóng đêm, bóng dáng sư nhân có đôi mắt hoàng kim chợt lóe, hung hăng đánh ngã thánh tử.

Eric ngã trên thật mạnh trên mặt đất, Tu một cước dẫm lên cổ tay phải Eric, cho dù bị bức tường ánh sáng ngăn cản, Eric vẫn bị áp chế nâng tay lên không nổi. Ở dưới ánh mắt kinh ngạc của thánh tử, Tu cúi thân xuống, hai tay cơ hồ mãnh liệt sáp nhập bức tường ánh sáng, từng chút một dùng sức xé mở. Cho dù làn da nứt toác ra, máu tươi tuôn trào, nụ cười trên khóe miệng Tu lại càng tươi hơn, gần như tàn bạo.

Rắc ——

Rõ ràng không chút tiếng vang nào, Eric lại hoảng hốt nghe thấy tiếng bức tường ánh sáng bị phá hủy. Bức tường ánh sáng ở giữa móng vuốt của Tu nứt ra, nhiều đốm sáng cùng máu tươi rơi xuống. Không còn bị bức tường ánh sáng ngăn cản, chân Tu trực tiếp dẫm nát cổ tay phải Eric, phát ra tiếng xương vỡ lanh lảnh. Sắc mặt Eric trở nên tái nhợt, không phải bởi vì đau đớn nơi tay phải, mà là bởi vì hiệu lực cấm thuật đang chậm rãi rút đi, di chứng sử dụng cấm thuật bắt đầu hiện ra, lúc này Eric ngay cả ngón tay cũng không thể nâng lên.

Tu nhìn xuống Eric dưới lòng bàn chân, giơ cao móng vuốt sắc bén.

—— Y từ bỏ, quá khứ yếu đuối của chính mình.

Kim long trên không phát ra tiếng rống giận kinh sợ, Đỗ Trạch muốn kêu lên, lại phát hiện hắn căn bản không biết nên nói cái gì, trong nháy mắt đó hắn quả thực có loại lỗi giác Tu đang giết chết chính mình. Ngay tại lúc Tu hạ móng vuốt, một luồng ánh sáng mạnh từ không trung bắn thẳng xuống, nếu không phải Tu tránh nhanh, tuyệt đối sẽ bị luồng anh sáng kia đánh trúng.

Uy thế cường đại tự tận trời truyền xuống, phút chốc làm cho nhân tộc cùng thú tộ buộc phải giao khai ngừng chiến đấu —— toàn bộ sinh linh dưới ngụy thần trực tiếp bị thần uy ép tới không thể nhúc nhích. Quân thần và chiến thần thở hồng hộc dừng tay, bọn họ ngẩng đầu nhìn lên trên không, vừa kinh vừa sợ.

Ở trong ánh mắt mọi người, một thiên thần sáu cánh chậm rãi cưỡi mây xuống, trong tay ông cầm quyền trượng, hào quang vờn quanh thân, giống như Eric lúc trước, nhưng Eric hoàn toàn không thể so sánh bằng. Từ sau khi vị thần ấy xuất hiện, toàn bộ bầu trời đêm hoàn toàn biến thành ban ngày, căn bản không cách nào hình dung được sức mạnh của ông, như là chỉ cần liếc mắt một cái, sẽ giống như nhìn đến ánh mặt trời làm tổn thương mắt.

"Quang Minh thần..."

Quân thần lẩm bẩm nói, trong lòng một mảnh tro tàn.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Hôm trước tác giả thúi bị một tấm hình khủng bố sợ tới mức cả đêm không ngủ, xế chiều hôm qua trồi lên gõ được 200 chữ liền bỏ mạng, buổi tối sau khi cơm nước xong xuôi thì lại ngủ đến quên trời quên đất, update quân cứ như vậy hi sinh _(:3″ ∠)_...

Gần đây phát hiện một ca khúc rất thích hợp với chương này, muội tử nào hứng thú thì có thể tìm "Thánh giả di vật", ca từ rất hay nha ~

THÁNH GIẢ DI VẬT

Trình bày: Hạo Nguyệt

Lời dịch:

Đóng băng ngai vàng, đóng băng cô độc vĩnh hằng

Scourge và Sentinel – bức chiến thư lặng lẽ từ xa xưa

Dao găm của Kohler – đầu người rơi xuống

Giáp của Shiva – 0 độ cứu vãn

Bàn tay của Midas – khát cầu hoàng kim

Mắt của Skadi – kẻ thù băng giá ngàn năm

Cuộc giao tranh thăm dò – tiết tấu lại càng dồn dập

Tìm kiếm sơ hở của đối thủ – trận quyết đấu giữa sáng và tối

Ánh sáng ma pháp vút qua – yêu ma quỷ quái đau đớn

Dấy lên đau thương sương giá – chém giết chỉ vừa mở màn

U quỷ từ trên trời giáng xuống

Ánh sáng chiếu rọi

Lá chắn tiên phong chống đỡ

Bóng đen hiện ra – xác chết yểu đầy đất

Hỏa nữ ngâm xướng ma pháp

Long phá trảm nóng rực

Rồng than tiếng thê lương

Thần diệt trảm mai táng

Khúc tiễn đưa linh hồn ngân vang

Chạm trán tử linh

Máu tẩy chiến trường

Hắc hoàng trượng ưu nhã

Viên đạn xuyên lồng ngực

Tử thần ghé chơi

Xâm lược lỗ mãng

Dùng vong hồn để tha thứ

Dao găm của Kohler – đầu người rơi xuống

Giáp của Shiva – 0 độ cứu vãn

Bàn tay của Midas – khát cầu hoàng kim

Mắt của Skadi – kẻ thù băng giá ngàn năm

Cuộc giao tranh thăm dò – tiết tấu lại càng dồn dập

Tìm kiếm sơ hở của đối thủ – trận quyết đấu giữa sáng và tối

Ánh sáng ma pháp vút qua – yêu ma quỷ quái đau đớn

Dấy lên đau thương sương giá – chém giết chỉ vừa mở màn

U quỷ từ trên trời giáng xuống

Ánh sáng chiếu rọi

Lá chắn tiên phong chống đỡ

Bóng đen hiện ra – xác chết yểu đầy đất

Hỏa nữ ngâm xướng ma pháp

Long phá trảm nóng rực

Rồng than tiếng thê lương

Thần diệt trảm mai táng

Khúc tiễn đưa linh hồn ngân vang

Chạm trán tử linh

Máu tẩy chiến trường

Hắc hoàng trượng ưu nhã

Viên đạn xuyên lồng ngực

Tử thần ghé chơi

Xâm lược lỗ mãng

Dùng vong hồn để tha thứ

Thiên đường ở phương nào – bướm bay lượn bên cạnh

Ánh mặt trời, hương hoa tường vi xóa nhòa đi màu máu nơi biên thùy

Ánh sáng tử vong chiếu đến

Cắt qua lá chắn mê hoặc

Chia phần với ác quỷ

Máu phun trào

Cảnh trong mơ quấn quanh du đãng

Điệu múa nghê thường rực rỡ

Áo tưởng rất dễ tan vỡ

Kiêu ngạo tự tại

Ánh trăng mờ che giấu nét mặt

Hướng luồng khí

Nguyệt thần bay lên

Chùm sao rơi – máu chưa lạnh

Ban ân huệ giải thoát khỏi mủi nhọn

Vết đao chém mờ nhạt đi

Bản giao hưởng nghẹt thở

Trong khoảnh khắc chương cuối cùng

U quỷ từ trên trời giáng xuống

Ánh sáng chiếu rọi

Lá chắn tiên phong chống đỡ

Bóng đen hiện ra – xác chết yểu đầy đất

Hỏa nữ ngâm xướng ma pháp

Long phá trảm nóng rực

Rồng than tiếng thê lương

Thần diệt trảm mai táng

Khúc tiễn đưa linh hồn ngân vang

Chạm trán tử linh

Máu tẩy chiến trường

Hắc hoàng trượng ưu nhã

Viên đạn xuyên lồng ngực

Tử thần ghé chơi

Xâm lược lỗ mãng

Dùng vong hồn để tha thứ

Thiên đường ở phương nào – bướm bay lượn bên cạnh

Ánh mặt trời, hương hoa tường vi xóa nhòa đi màu máu nơi biên thùy

Ánh sáng tử vong chiếu đến

Cắt qua lá chắn mê hoặc

Chia phần với ác quỷ

Máu phun trào

Cảnh trong mơ quấn quanh du đãng

Điệu múa nghê thường rực rỡ

Áo tưởng rất dễ tan vỡ

Kiêu ngạo tự tại

Ánh trăng mờ che giấu nét mặt

Hướng luồng khí

Nguyệt thần bay lên

Chùm sao rơi – máu chưa lạnh

Ban ân huệ giải thoát khỏi mủi nhọn

Vết đao chém mờ nhạt đi

Bản giao hưởng nghẹt thở

Trong khoảnh khắc chương cuối cùng

*Chú thích:

-Scourge (thiên tai) và Sentinel (cận vệ) là hai phe trong Dota. Scourge là phe hủy diệt thế giới, Sentinel là phe bảo vệ thế giới.

– Đây là "bài ca DOTA" nên có vẻ khó hiểu lắm luôn, với lại bản thân cũng ko chơi DOTA nên chỉ nghiên cứu sơ sơ rồi dịch. Có gì mọi ng bỏ quá cho T_T


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro