chương 21: chữa bệnh ngày 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Hạ đoạ người nên chỉ mong sao nhanh sớm về phòng, ngủ một giấc!
... A! Không! Không được! Phải đi chữa bệnh nữa. Đời mệt quá mà....!!!!

Những thứ trong giỏ được Lâm Hạ cất đi, hệ thống nhảy lên số điểm

[Ting- nhiệm vụ phụ tuyến: hoàn thành. Thưởng: 1000đ], sau đó im bặt, dường như có thể nghe được tiếng trái tim đập thình thịch.

"Số điểm là bao nhiêu" Lâm Hạ uể oải nằm xuống nói với hệ thống

[Số điểm của kí chủ có 1400đ] tiếng hệ thống lạnh lùng vang lên, không chậm không nhanh

Lâm Hạ nghe xong cười nhẹ, nhắm mắt lại "Mua đủ nhẫn không gian chưa?"

[Kí chủ vẫn chưa. Không biết Trái Đào Nhỏ có thể giúp gì?] Giọng điệu hệ thống vẫn như cũ, ngoài sự lạnh lẽo cũng chỉ có lạnh lẽo.

Cô im lặng, hệ thống cũng không nói gì. Nhanh chóng chìm vào giấc ngủ...

***

Lâm Hạ mơ hồ mở mắt ra nhìn qua bệ cửa sổ. Ánh trăng chiếu vào, soi cả căn phòng

Bây giờ... Là mấy giờ rồi? Cô tự hỏi chính mình, mình... Làm gì thế này?

Sau đó vẻ mặt Lâm Hạ tối sầm lại, chết rồi! Điểm tích lũy, chữa bệnh.

Cô nhanh chóng thay quần áo, không nói tiếng nào với Thu Thuý mà dùng khinh công phóng tới căn phòng như hôm qua

Lúc Lâm Hạ tới nơi thì đã qua giờ Tuất, gần đến canh 3*. Cô thở hồng hộc như bị con gì đuổi

Canh 3*: giờ tý thời cổ đại (1 - 3h a.m)

"Phù..." Lâm Hạ đi bằng cửa sổ vào, trên giường đã có người ngồi chờ đó

Hắn có vẻ mất kiên nhẫn nhưng vẫn nói lạnh lùng không ngọt không mặt
"Ngươi tới muộn!?"

Lâm Hạ làm vẻ áy náy, bước tới gần giường "xin lỗi, ta tới trễ" cô hướng tay về phía giường ra hiệu Nhất Thiên nằm xuống "không có lần sau nữa.. ngươi yên tâm."

Hắn im lặng cởi áo ra rồi nằm úp xuống giường, không trả lời cô

Lâm Hạ giật giật khoé môi, đôi mặt lãnh đạm nhìn hắn. Chậc, ta có ý muốn xin lỗi mà không muốn sao? Được! Được thôi, ta cho ngươi im.

Cô cứ châm và châm đầy trên lưng hắn, rồi đưa một lọ thuốc cho hắn bảo hắn mỗi buổi sáng uống một viên

Viên thuốc cũng không đặc biệt gì, to hơn viên bi chút, màu nâu hoà lẫn với đen khó mà diễn tả. Lâm Hạ cũng đã trộn thêm vài vị thuốc để mùi vị nồng hơn nhưng không tổn thương tới viên thuốc, haha, ai bảo lơ ông đây làm gì!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro