1026

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Nằm dài ngoài ban công, mùi tóc mới gội vấn vương trong không khí, khơi gợi lên một miền ký ức, mơ hồ có người từng bảo thích mùi tóc mới gội của tôi, mùi cơ thể của tôi. Còn người đó đi đâu thì tôi tạm thời lãng quên mất rồi. Tôi nằm hít thở chầm chậm, cảm nhận nhịp đập của tim, độ co dãn của phổi, sự rung động của mạch máu, và mùi không khí. Chỉ là, tôi có chút mệt. Bạn hỏi tại sao tôi lại mệt thế, tôi bảo rằng "Mình có thể nói bởi mình lỡ sinh ra trên cuộc đời này không?".

Có khi tôi mong mình có thể mắc kẹt ở đâu đó trong cuộc đời, như ở tuổi 18 chẳng hạn, tôi sẽ cứ bốc đồng, khóc lóc hay đắn đo hết ngày, nằm dài và mặc kệ đời, nhìn trời với những đám mây hồng. Cứ kệ hết những người đua nhau lớn, tha thẩn trong vườn, trèo cây, bắt cá và nuôi mèo. Như việc mặt trời chưa kịp giãy chết, mặt trăng chưa nổ tung, trái đất không thể chìm xuống bởi trung bình 900 tỉ tấn nước mưa đổ xuống mỗi năm, hay lũ mèo vẫn đang trong quá trình tiến hoá, tôi không thể mắc kẹt.

Chúng ta đang ở trong mỗi tinh cầu khác nhau, sống cuộc đời của mình, vật lộn với quá trình "tác dụng phụ", đứng nhìn nhau trong không gian ba chiều, vỗ cánh và gọi nhau như những chú sẻ nhỏ.

Sau này, tôi không còn trách ai quá nhiều, kể cả những người tổn thương tôi, bỏ tôi đi, hay lãng quên tôi, bởi đó đâu phải bổn phận của họ. Tôi hiểu rằng bạn có cuộc sống của bạn, có những vấn đề cần lo toan, có những câu chuyện, con người bạn cần lắng nghe hay gặp gỡ. Dù vậy, tôi vẫn dạy bản thân cách yêu quý bạn. Đó thực sự không phải lỗi của bạn, của tôi, hay của bất kỳ ai khác. Bạn cần thở, tôi cũng cần thở. Thở nhẹ nhàng, hít vào và nhả ra đều đặn. Có khi bạn chạy trốn, rồi cũng có thì tôi trốn chạy. Bảo với bản thân rằng "Không sao", mọi thứ đều là bài học trưởng thành, một mình vượt qua rồi thì sẽ ổn cả thôi.

"Sống là một thứ bổn phận trời dúi vào tay, cầm thì khổ mà không cầm thì áy náy." (1)

Bởi thế, làm sao được, không thể tự nhiên ngưng thở, hay tự nhiên chết, vậy thì vẫn phải cố gắng mà sống cho thật tốt thôi.

------------------------------------------------------------

(1) - Sông | Nguyễn Ngọc Tư.

11:59. 26/10/2017. Vỗ ngực tự nhủ rằng "Không sao, rồi sẽ tốt cả thôi".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro