Nghiện - Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trùng hợp với vụ kỉ niệm ZhangNanzz quay trở lại nhập hội "chỉ follow mình em" trên XHS là chap này em bé Viên xuống dưới  =))) Chúc mọi người bình tâm đọc fic, còn giờ thì mời mọi người lên xe! 🚗

—————————————————

Nhiệt độ trong văn phòng cuối cùng cũng từ từ hạ xuống.

Cài lại nút áo cuối cùng, Ngư Tại Tảo chống tay lên bàn đứng dậy, hai chân như nhũn ra.

"Tổ trưởng Tiểu Ngư, muộn như này..."

"Ai về nhà nấy!"

Ngư Tại Tảo tức giận hơi trừng mắt nhìn cô, bước nhanh về phía trước, giọng nói có chút khàn khàn.

Viên Ca Oánh đi theo sau kéo góc áo của người trước mặt, thỉnh thoảng chọc chọc vào lưng nàng.

"Tổ trưởng Tiểu Ngư, ngày mai là cuối tuần, có thể tới nhà chị không ——"

"Tổ trưởng Tiểu Ngư, hôm sau không có việc gì, có thể tới nhà chị không ——"

"Tổ trưởng Tiểu Ngư ——"

Ngư Tại Tảo bất đắc dĩ dừng chân, quay đầu lại.

"Viên Ca Oánh, bản thân em không có chỗ ở hả?"

Viên Ca Oánh thu lại cánh tay đang ngừng giữa không trung, gãi gãi đầu, "Phòng em ở sắp tới hạn rồi, không muốn ở đó nữa, hơn nữa cách công ty xa quá như thế cũng không tiện, hay là..."

Ngư Tại Tảo nheo mắt nhìn cô bạn gái của nàng hồi lâu, cố ý không nói theo hướng mà cô đã nói.

"Hay là... Chị giúp em xem qua mấy phòng ở gần đây, lúc nào chuyển đi?"

"Mấy hôm nữa."

Đôi mắt sáng lấp lánh lập tức rũ xuống, Viên Ca Oánh bước lên phía trước nửa bước.

Vẫn không cam tâm, cô chậm rãi đi tới trước mặt Ngư Tại Tảo, cúi đầu xuống dựa trên vai nàng.

"Tỷ tỷ, em muốn ở chung với chị."

Mùi hương thoang thoảng quen thuộc quẩn quanh, không biết có phải ảo giác của nàng hay không, Ngư Tại Tảo dường như còn có thể ngửi thấy mùi hương của tình dục tràn ngập khắp phòng nửa giờ trước, nhịp tim bỗng nhiên trật đi một nhịp.

Hôn khẽ lên một bên má Viên Ca Oánh trấn an tinh thần, Ngư Tại Tảo cầm tay cô đi về phía trước, "Đi thôi, trước hết về dọn dẹp đi rồi ngày mai tới chỗ chị."

"Rõ ——"

Viên Ca Oánh chạy chậm tới trước mặt Ngư Tại Tảo, kéo khóa áo lên đến sát đầu, cúi xuống hôn lên môi nàng.

"Ngày mai gặp lại, tỷ tỷ."

————

Đồ trang trí trên bàn bị di chuyển mấy lần cuối cùng lại trở về chỗ cũ.

Phong cách trang trí trong nhà Ngư Tại Tảo vốn cực kỳ đơn giản, nàng cầm cây chổi ngắm nhìn bốn phía, phát hiện căn bản không còn gì để dọn.

Đồ dùng hàng ngày đều đã chuẩn bị kỹ càng, tủ lạnh cũng được nhét đầy, rau củ, hoa quả, đồ uống đầy đủ mọi thứ.

"Tối nay có thể ăn bữa tối đích thân tổ trưởng Tiểu Ngư vào bếp không?"

Tin nhắn mới xuất hiện trên màn hình khiến nụ cười trên mặt Ngư Tại Tảo cứng lại.

Nàng vốn không biết nấu cơm.

Một đống nguyên liệu nấu ăn vẫn chờ Tiểu Viên tới làm.

Thế nhưng...

"Em tò mò quá đi! Đồ đạc đã thu dọn gần xong rồi, đại khái khoảng một tiếng rưỡi nữa em tới nhà chị!"

Vuốt vuốt ấn đường, Ngư Tại Tảo cất kỹ cây chổi, xắn tay áo lên.

Không phi ch là nu cơm thôi sao, không có cái gì có th làm khó được Ngư Tại Tảo ta!

————

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Ngư Tại Tảo vội vàng tháo găng tay ra, ba chân bốn cẳng chạy đi mở cửa.

Viên Ca Oánh đẩy hai chiếc va ly lớn vào, thả túi xách xuống rồi đóng cửa lại, nụ cười trên mặt vẫn không hề tắt.

Ngư Tại Tảo không nhịn được, đưa tay xoa tóc của cô.

Mm tht, ging mt chút cún bông.

"Viên Ca Oánh, em có cần phải vui vẻ đến thế không?"

"TỔ TRƯỞNG TIỂU NGƯ!"

Âm thanh lớn đột nhiên xuất hiện dọa Ngư Tại Tảo nhảy dựng, nàng xoay người, cảm thấy cái đuôi vô hình sau lưng Viên Ca Oánh bị lắc đến sắp rụng ra mất.

"Gì vậy hả?"

"Chúng ta ở chung á!"

Bộ dạng ngốc nghếch như đứa trẻ của Viên Ca Oánh khiến Ngư Tại Tảo bật cười, nàng kéo Viên Ca Oánh vào phòng ăn, "Em ngồi chờ một chút, lát nữa sẽ ăn cơm."

...

"Thế nào?"

Ngư Tại Tảo cảm thấy khi mình chờ kết quả điều động nhân sự còn không căng thẳng thế này.

Viên Ca Oánh nhai nhai miếng rau đắng ngắt trong miệng, nuốt xuống cùng với cơm.

"Cũng ổn..."

Rt không n.

Cả hai đồng thời nói trong lòng.

"Hay là chúng ta gọi đồ ăn giao đến nhé?"

Chỉ trong mấy giây Ngư Tại Tảo liền thản nhiên tiếp nhận chuyện mình không biết nấu ăn, cầm điện thoại bắt đầu dự tính đặt đồ.

—— Viên Ca Oánh nóng lòng muốn thử món ăn ngừng bàn tay đang gắp thịt kho lại.

"Món thịt này đừng ăn, chị sợ em xảy ra chuyện."

...

Thu dọn đồ đạc, tắm rửa, xem TV cùng nhau.

Rõ ràng đều là những chuyện xảy ra trong cuộc sống thường ngày, nhưng cuối cùng ai là người đã bắt đầu nhóm lửa thì không ai nhớ rõ.

Viên Ca Oánh đè Ngư Tại Tảo xuống sofa, vừa cúi người vừa hôn nàng.

Sắc trời tối dần, cô đỡ lấy đầu Ngư Tại Tảo, hơi thở dần trở nên nặng nề.

"Tỷ tỷ, em muốn..."

Ngư Tại Tảo nhíu mày, giơ tay đặt lên cổ cô, làm chút động tác nhỏ liền thay đổi vị trí của cả hai.

"Đây là nhà của chị."

Ngón trỏ của nàng khẽ hất cằm Viên Ca Oánh, ở bên tai cô thổ khí như lan*.

*Th khí như lan: Câu đầy đủ là "Thổ khí như lan, phụng thân như ngọc" (吐气如兰, 奉身如玉): hơi thở tựa hoa lan, dùng để miêu tả khi hô hấp của mỹ nhân làm động lòng người. Lối miêu tả này có thể nói là hoa mỹ đến cực điểm. (Cre: banglevotam.wordpress)

Vành tai của Viên Ca Oánh thoáng chốc liền đỏ bừng, nhìn giống một miếng bánh ngọt vị đào ngon miệng.

"Tổ trưởng Tiểu Ngư..."

Miếng bánh càng ngày càng mê người, Ngư Tại Tảo không nhịn được nếm thử một miếng.

Giống như lên cơn nghiện, động tác liếm của nàng dần chuyển sang hôn mút, tinh tế hôn lên phía sau tai cùng cần cổ của Viên Ca Oánh.

Viên Ca Oánh chưa từng trải qua kích thích như vậy, tiếng thở dốc chưa kịp nén lại đã thốt ra, sau đó chủ nhân của tiếng thở thấy xấu hổ, giữ chặt tiếng rên rỉ ở lại trong miệng.

Bộ đồ ngủ tơ lụa mềm mại như không, Ngư Tại Tảo xoa lên đầu ngực đứng thẳng đang khẽ run rẩy của cô, tựa như muốn dùng nhiệt độ trong lòng bàn tay trấn an nó đừng căng thẳng.

Không chờ Viên Ca Oánh thả lỏng bớt, người phía trên đã như mất kiên nhẫn, ngậm lấy đầu ngực đang cách một lớp áo ngủ trong tiếng thốt lên trầm thấp.

Nước bọt thấm qua lớp vải rất nhanh, đầu lưỡi linh hoạt đùa nghịch với hoa văn trên áo không rời, mềm mại cùng thô ráp giằng co, Viên Ca Oánh không nhịn được nữa ngửa đầu phát ra một tiếng loạt âm tiết rối loạn.

"Tỷ tỷ..."

"Ngoan."

Bàn tay còn trống của Ngư Tại Tảo xoa lên đỉnh đầu cô, há miệng ngậm lấy xương quai xanh ở vị trí của nút áo thứ nhất.

Mỗi lần mở ra một chiếc nút áo nàng liền cố tình hôn lên làn da dưới lớp vải, kích thích một cảm giác khó chịu nho nhỏ khiến cho Viên Ca Oánh không kiềm chế được tiếng thở.

Chưa đến một phút nhưng Viên Ca Oánh cảm thấy thời gian như dài đằng đẵng, cô thấp giọng hừ nhẹ, hi vọng tỷ tỷ của cô có thể sớm biết cô phải xấu hổ thốt ra dục vọng từ tận đáy lòng.

Nút áo cuối cùng được mở ra, góc áo bị kéo lên theo động tác của Ngư Tại Tảo rồi nhẹ nhàng rơi xuống thắt lưng.

Không đợi Viên Ca Oánh bình tĩnh lại nhịp thở, Ngư Tại Tảo không ngừng động tác lại, môi lưỡi kết hợp cùng bàn tay, dễ dàng cởi bỏ quần ngủ cùng đồ lót ra chung một lúc.

"Viên Ca Oánh, em ướt quá."

Từng đợt khoái cảm hóa thành thủy triều bao trùm lấy Viên Ca Oánh, cô vô thức gọi tên Ngư Tại Tảo, đầu ngón tay nắm lấy sofa chuyển thành màu trắng bệch.

Cô chưa từng trải qua cảm giác cao trào thế nhưng dưới sự hôn mút cùng khẽ cắn lúc mạnh lúc nhẹ của Ngư Tại Tảo, cô biết rõ mình rất dễ đến, chỉ là cửa huyệt phía dưới vẫn không ngừng co thắt, tựa như mong chờ tiếp đón thứ gì đó khác.

"Tỷ tỷ, đi vào được không."

Cô nhớ lúc này Ngư Tại Tảo sẽ để cô đi vào, vậy là cô cũng khẩn cầu nàng như vậy.

Một đốt, hai đốt...

Ngư Tại Tảo dịu dàng mà lại kiên định tiến vào trong cơ thể cô, Viên Ca Oánh thậm chí còn có thể cảm nhận được sự khác biệt nhiệt độ giữa hai bên đang hòa lẫn.

Chân của Viên Ca Oánh bị nhấc cao đặt trên lưng ghế sofa, mở rộng ra theo động tác của Ngư Tại Tảo, cảm giác đau nhức cùng khó chịu dần bị thay thế bởi khoái cảm. Cô dùng sức vịn vào sofa, giống như thanh gỗ nổi bị sóng đánh trập trùng, trong nước có chú cá nhỏ nghịch ngợm bị sóng xô lên tới đỉnh rồi lại rơi xuống.

Lần thứ ba chuông điện thoại reo lên, Ngư Tại Tảo tìm ra điện thoại, nhận cuộc gọi.

"Xin chào, là giao hàng sao? Phiền anh để ở cửa giúp tôi, cảm ơn."

Hai chữ cảm ơn bị nàng nàng nói ra lả lơi bao nhiêu thì ngược lại động tác của nàng mãnh liệt bấy nhiêu.

Những âm tiết trong miệng của Viên Ca Oánh bị phá vỡ thành những mảnh nhỏ, cô vừa cố đè nén âm thanh sợ bị nhân viên giao hàng nghe thấy, lại vừa bị động tác ra vào lúc nông lúc sâu làm mất ý chí. Nước mắt sinh lý rơi ra từ khóe mắt, Ngư Tại Tảo nhích lại gần dịu dàng hôn lên, tăng tốc động tác đưa cô chạm đến cao trào.

Ánh mắt trống rỗng, trong đầu Viên Ca Oánh vang lên tiếng ong ong, mông lung mơ hồ nghe thấy Ngư Tại Tảo đang nói chuyện.

"Viên Ca Oánh, chị có đặt bánh kem."

Cảm nhận thấy ngón tay của Ngư Tại Tảo chậm rũi rút ra, Viên Ca Oánh thở hổn hển mở mắt nhìn nàng.

"Chờ chị một chút."

...

Đôi mắt bị dây lụa buộc hộp bánh kem che lại, giọng nói êm ái của Ngư Tại Tảo truyền đến bên tai.

"Mừng em tới đây, bạn gái của chị."

Cảm giác xa lạ dinh dính lạnh buốt khiến cơ thể Viên Ca Oánh khẽ co lại, bởi vì chẳng thể nhìn thấy rõ những điều trước mặt nên cô chỉ có thể nắm chặt tay của Ngư Tại Tảo mới an tâm.

Hơi thở ấm áp nhào tới trước ngực, cơ thể vừa lên đỉnh của Viên Ca Oánh vô cùng mẫn cảm, đầu ngực còn chưa bị chạm vào đã liền đứng thẳng.

Lạnh giá cùng nóng bỏng, dinh dính cùng trơn ướt, gần như vào đúng khoảnh khắc cô bị chạm vào cơ thể liền lập tức căng cứng lên.

"Tỷ tỷ... Ha... Ngư Tại Tảo..."

"Viên Ca Oánh, em rất ngọt."

Mùi thơm ngọt của bánh kem lan ra khắp nơi, cô muốn phản bác lại Ngư Tại Tảo nhưng toàn bộ sức lực đã bị dùng cho chỗ khác.

"Chị nếm thử chỗ khác một chút."

Đầu ngón tay nghịch ngợm nhấn nhẹ đầu ngực, kéo ra một vệt kem bơ màu trắng thật dài.

Vùng da bên cạnh rốn cảm giác vô cùng khó chịu, Viên Ca Oánh vô thức liếm lên các kẽ ngón tay Ngư Tại Tảo vừa đặt vào trong miệng mình, vị bơ ngọt cùng vị mặn hòa lẫn với nhau biến thành hương vị của tình dục chảy xuôi theo yết hầu rồi lan ra khắp cơ thể cô.

"Tỷ tỷ... Cho em..."

Tiếng nói bị quấy đảo trở nên mơ hồ không rõ, Ngư Tại Tảo đáp ứng cô, khẽ cắn lên lên hạch nhỏ sưng cứng rồi đưa hai ngón tay vào, đợi tới khi cô thích ứng được mới bắt đầu chuyển động.

Cảm nhận có sự chèn ép lên đầu ngón tay, Ngư Tại Tảo chống người dậy tăng tốc độ.

Tâm trí Viên Ca Oánh lại bị ném lên không trung một lần nữa, cô há to miệng nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.

"Viên Ca Oánh."

Cô nghe thấy tiếng Ngư Tại Tảo gọi cô.

"Chị sẽ luôn yêu em, em có thể tới bên chị xác nhận chuyện này."

(TBC)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt