Chương 4: Phong ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiểu Nhi bắt taxi đến địa chỉ trên tờ giấy nhưng vì địa chỉ kia ở trong ngõ hẹp nên cô chỉ có thể đi bộ vào trong, trong ngõ hơi ít nhà gần nhau, cô đi mãi sau khi qua vài chỗ ngoặt thì cuối cùng cũng đến nơi. Địa chỉ dẫn đến một xưởng làm đồ gỗ, Bên ngoài có một người đàn ông hơi mập ngồi trước cửa, thấy cô đi đến anh ta liền hỏi:

- Cô đi đâu?

- À... tôi, tôi đến lấy xe ạ!

Sau khi Hiểu Nhi nói xong, người kia chợt lộ nguyên vẻ mặt thích thú, anh ta đứng dậy khỏi chiếc gế và tiến lại gần cô vừa đi vừa dò xét, ánh mắt lộ vẻ mặt tò mò hắn lẩm bẩm trong miệng " Nhìn Cũng được đấy!" sau đó hỏi cô:

- Cô là Hiểu Nhi?

- Vâng ạ!

Hiểu Nhi dừng một chút, cô suy nghĩ hồi lâu, cô chưa từng nói tên cho người đàn ông lạ mặt kia cũng chưa đưa giấy tờ tùy thân gì? Sao anh ta lại biết địa chỉ nhà cô để gửi thư còn biết cả tên cô nữa, nghĩ đến đây, Hiểu Nhi lui lại một bước dáng vẻ đề phòng nói:

- Nhưng tại sao anh lại biết tên tôi? Hơn nữa còn biết địa chỉ nhà để gửi thư nữa

- Azza cái đó có gì khó với Phong ca, thôi không nhiều lời nữa, đọc mật mã!

- Phong ca??? Anh ta chính là người đưa chiếc xe tới đây phải không ạ?

- Còn phải hỏi sao? Chính xác là như vậy đấy!!!

Sau khi cô đọc mật mã, anh ta đưa cô đến nơi để chiếc xe của cô, xe hiện đã được sửa lại còn được rửa sạch sẽ cận thận, Hiểu Nhi nhìn chiếc xe không khỏi ngạc nhiên, không nghĩ tới xe đã được sửa hơn nữa còn rửa sạch sẽ...

- Cái này... đều là anh làm sao?

- Đúng vậy!

- Cảm ơn anh, vậy chi phí hết bao nhiêu để tôi gửi lại anh ạ!

- Không cần, lâu lắm mới có một cô gái đến đây mà lại do Phong ca giúp đỡ, tôi rất vui haha

Anh ta nói xong liền cười khoái chí, sau đó lại hỏi tiếp sự việc vì sao lại gặp gỡ và sự tình chiếc xe, hai người nói chuyện hồi lâu cô mới biết tên anh ta là A Hổ, đàn em của người đàn ông tối hôm đó đã giúp cô, anh ta còn nói với cô rất nhiều nào là trước giờ ngoài phạm vi công việc ra Phong ca chưa từng có quan hệ thân thiết với cô gái nào, cô là người đầu tiên được đến đây... Sau khi nói chuyện một lúc, Hiểu Nhi chào anh ta để ra về... Lúc cô đi được ít phút, phía trên tầng, một người đàn ông đang nhìn cô qua cửa kính từ nãy đến giờ khuôn mặt không hề biểu lộ cảm xúc, A Hổ đi đến phía sau anh ta lên tiếng:

- Phong ca! Cô ấy về rồi ạ!

- Được!

Vẫn là giọng nói trầm ổn mang theo một chút lạnh lẽo vang lên, anh ta quay người lại nhìn A Hổ hồi lâu sau đó hắn đi đến chiếc gế bên cạnh, chậm rãi ngồi xuống:

- Sao mật mã lại là " TÔI THÍCH ĂN TÔM HÙM??

- Không phải anh bảo để em tự đặt mật mã sao ạ?
Em tưởng để như nào cũng được ạ?

A Hổ trả lời dè dặt đưa tay gãi đầu ánh mắt nhìn người đàn ông trước mặt mình như hối lỗi, Phong ca nghe đến đây thì hơi chau mày lại một chút, hắn đưa tay cà nhẹ ở đầu mũi như đang định nói gì đó, lúc này A Hổ lại lên tiếng:

- Em xin lỗi, tại em thích ăn tôm hùm nên em đặt đại. Hehe

A Hổ nói xong chờ đợi câu trả lời nhưng người đàn ông kia vẫn không nói gì, hắn đột nhiên đứng dậy có ý định rời đi.

- Lần sau em nhất định sẽ để mật mã ngầu hơn. Phong ca! Anh không được giận đâu đấy!

Mặc kệ cho A Hổ cứ chạy theo sau ì ới, Hắn vẫn khuôn mặt lạnh tanh ấy ra khỏi căn nhà đi thẳng đến chiếc Kawasaki Z1000 phân khối lớn màu đen đỗ ở bên ngoài, lúc chuẩn bị lên xe Hắn đột nhiên quay người:

- Cận thận một chút, có gì sớm báo lại!

- Vâng anh!

Nói xong hắn lên chiếc xe và rú ga đi mất. A Hổ đang định quay người đi vào trong xưởng thì ở đâu một đám người đi đến, ai nấy đều tay cầm gậy, tay cầm dao, xăm trổ đầy mình mặt mày vô cùng hung tợn, tên đầu đàn đi lên gần A Hổ hắn tên là Dương Mãnh, hắn trợn mắt đối mắt với A Hổ sau đó cửa miệng gằn lên từng câu:

- Gọi đại ca mày ra đây!

- Tao là đại ca đây, muốn gì nói nhanh, hôm nay tao rất bận, không có thời gian chơi cùng bọn mày.

A Hổ giõng giạc nói lớn sau đó hắn đưa mắt nhìn về phía lúc nãy Phong ca rời đi, mấy anh em trong xưởng cũng đi ra trên tay đều cầm theo gậy gộc chưa biết bên nào hơn bên nào. Phía sau một người bước lên đứng cùng A Hổ, một tay anh ta cầm chiếc Liềm sắc bén một tay miết đi miết lại lưỡi liềm, lạnh lùng nói:

- Sao vậy? Lại có đám chuột nhắt đến đây tự tìm phiền phức à?

Người đó chính là Lão Mèo, cũng là anh em trong xưởng, A Hổ nghe xong thì cũng nhếch mép lên cười, mắt khinh bỉ nhìn đám người phía trước

- M* kiếp, mày tưởng bọn tao bị ngu à? Hôm nay không gặp được thằng chó Phong tao đập nát xưởng nhà chúng mày ra!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro