Chương 4: Ham muốn/ muốn được anh chạm vào/ lần đầu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: Ham muốn/ muốn được anh chạm vào/ lần đầu.
Edit: Charon_1332
_______

Sắc mặt Lưu Quảng Bình đen kịt, hắn lại mơ thấy Tiểu Lục rồi. Ngày nào cũng chung chăn chung gối, Tiểu Lục còn không biết điều lúc nào ngủ cũng quấn lấy hắn, còn vắt tay quàng chân lên người hắn nữa chứ.

Bảo không thoải mái thì cũng không phải, chỉ là có hơi khó chịu…. nhưng hắn cũng thấy hơi thích thích, muốn em đến gần hơn một chút, sáp gần hơn nữa đi.

Sống 29 năm cuộc đời, đây là lần đầu tiên Lưu Quảng Bình khát khao cơ thể của người khác. 

Hắn muốn chạm vào mặt em, rồi đến cái eo ngày càng có thịt cùng cặp đùi quyến rũ gợi cảm ấy. Mỗi khi Tiểu Lục tắm xong, trong phòng tắm hơi nước mịt mờ, lần nào hắn cũng lén liếc trộm hết —— nhưng cũng không thể trách hắn được, người đẹp như vậy cứ lắc lư trước mắt suốt ngày thì ai mà chả rung rinh, đã thế Tiểu Lục còn ngoan nữa, khiến hắn thích em muốn xỉu.

Mà thứ làm hắn nhớ nhung nhất chính là đóa hoa xinh đẹp dưới háng Tiểu Lục, Tiểu Lục chưa trải sự đời nên chắc mới chỉ cho mỗi mình hắn xem thôi, đóa hoa ấy đẹp như của thiếu nữ vây, thậm chí có khi còn non nớt mê người hơn.

Lưu Quảng Bình đã từng đến hiệu sách mua một quyền sách cấm về xem, người con gái trong sách mở phanh cổ áo, vú vếu gần như sắp lòi hết ra ngoài, đã thế lồn còn nhiều lông, môi lồn đỏ đỏ nhão nhoét. Mỗi khi nhìn thấy là hắn lại nhớ đến Tiểu Lục, em và mấy cô đều có thể khơi gợi lên dục vọng của hắn nhưng Tiểu Lục đẹp hơn họ nhiều, không chỉ riêng khuôn mặt mà còn có cơ thể như tượng tạc của em, đường cong uyển chuyển kéo dài đến tận thân dưới của em. Lưu Quảng Bình không phải chưa từng thấy buồi nhưng chỉ riêng của Tiểu Lục là khác, con cu em trơn nhẵn trắng hồng, càng nhiều thêm nét ngây thơ. Bím hay cu của em đều rất đẹp, chúng nó bổ trợ cho nhau làm em càng thêm hoàn mỹ*.  

          *Gốc là 浑然天成 (hồn nhiên thiên thành) nghĩa là trời sinh hoàn mỹ, khí chất tự nhiên như bầu trời.

Tiểu Lục là món quà mà ông trời bàn cho hắn ư? Hắn tham lam muốn mở nó ra, rồi nuốt chửng nó.

Lưu Quảng Bình biết em thích hắn nhưng Tiểu Lục còn nhỏ, được hắn cứu nên trong lòng thấy biết ơn rồi dần chuyển sang thích hắn, nhưng hắn không thể áp đặt dục vọng của mình lên tình cảm của em được. Hắn có suy nghĩ xấu xa như vậy, từng âm thầm thử Tiểu Lục, Tiểu Lục ngây ngô đáp lại, còn có ý lấy lòng hắn khiến Lưu Quảng Bình không đành lòng.

Hắn chỉ có thể giấu đi không để Tiểu Lục phát hiện ra dục vọng của mình.

Chuyện hai người ngủ chung không những khiến Lưu Quảng Bình bối rồi mà cũng khiến Tiểu Lục phiền lòng không kém.

Tiểu Lục nhận ra mỗi khi em được ân nhân ôm ngủ là tim em lại đập như trống bỏi, bé bướm dưới háng cũng ướt chèm nhẹp. Em chẳng biết vì sao, chỉ là thầm cảm thấy em có thể gần gũi hơn với Lưu Quảng Bình.

Mỗi khi đêm xuống Tiểu Lục lại khẽ hỏi hắn, bím của mình dùng làm gì vậy. Giọng Lưu Quảng Bình khàn khàn, ôm chặt lấy em bảo em mau ngủ đi.

Sáng sớm thi thoảng Tiểu Lục cũng cảm nhận được có một cây gậy cứng ngắc chọc vào mông em, em biết đó là chim của Lưu Quảng Bình vì của em đôi khi cũng chào cờ đón ngày mới, em vừa ngại vừa nứng, không dám nhúc nhích nên đành phải giả bộ ngủ, hình như em biết bé bím của em dùng để làm gì rồi. 
_______

Bố Lưu nhịn kinh thật, không chủ động là không có cơ hội đâu.
_________

Lưu Quảng Bình leo lên giường, ổ chăn đã được Tiểu Lục ủ ấm nên nằm rất dễ chịu, hôm nay hai người không nói gì cả, tắt đèn rồi nằm xuống như thường lệ.

Hắn nhắm mắt lại, cảm nhận được người bên cạnh đang khẽ run lên, bỗng có tiếng sụt sịt.  

Tiểu Lục đang khóc?

Tiểu Lục nắm lấy tay hắn, tau em nóng bừng ướt đẫm, nức nở nói: 

“Anh Lưu ơi… em… em khó chịu quá… ưm…”

“Em sao thế?”

“Bên dưới của em…. ngứa lắm…. còn chảy nước nữa, có phải em sắp chết rồi không anh huhuhu…”

“Không sao, không chết đâu, ngủ một giấc là được.”

Lưu Quảng Bình khàn giọng đáp.

Chết tiết, hắn cứng rồi, tên nhóc này còn cứ cố quyến rũ hắn nữa.  

“Anh Lưu anh xem giúp em đi…. xin anh đó… Em sợ lắm…”

Tiểu Lục khóc nức nở nhưng Lưu Quảng Bình vẫn chẳng mảy may rung động, giữ chặt lấy tay em không cho em sờ bậy.

“Anh ơi, em có thể hôn anh không?”

“Em muốn hôn anh.”

Tiểu Lục khóc nấc lên, Lưu Quảng Bình lặng thinh, không từ chối cái hôn như chuồn chuồn lướt nước của em, hắn có thể ngửi thấy mùi kem đánh răng hương bạc hạ vương trong miệng em, hòa cùng vị ngọt của riêng em. 

“Anh ơi, anh sờ em được không?”

Mắt Tiểu Lục âng ẫng nước, dè dặt hỏi hắn. Anh Lưu tốt bụng như vậy nên chắc sẽ không từ chối em đâu ha? Rồi em lại thấy xấu hổ với sự vô sỉ của mình, em ỷ Lưu Quảng Bình tốt với em mà làm chuyện xấu.

Tay Lưu Quảng Bình vẫn không động, nhưng lại hung tợn hôn đáp lại em. Hắn cạy miệng em ra, đầu lưỡi to bự trườn vào chiếm đoạt từng ngóc cách trong khoang miệng em, nụ hôn mang đầy tình dục.

Tiểu Lục biết rồi đúng không?

Tiểu Lục biết, hắn thích em ư?

Chỉ hôn thôi là không đủ, tay hắn xoa nắn núm vú xinh xắn rồi trượt xuống bờ mông mướt mát vừa mềm vừa mẩy của em, Lưu Quảng Bình sờ dọc theo cánh mông chạm vào nơi mà hắn ngày nhớ đêm mong, nơi đó đang chảy nước ào ào, môi lồn mấp máy mời hắn ghé vào chơi. 

Miệng trên của Tiểu Lục thì bị hắn mút, miệng dưới thì bị hắn nghịch, ngón tay thô ráp thọc vào rút ra, lồn chảy nước rất nhiều nên hắn ra vào vô cùng thuận lợi, Lưu Quảng Bình vừa đâm vào vừa móc cua em, Tiểu Lục run lên bần bật, em không đẩy Lưu Quảng Bình ra mà còn ôm chặt hắn hơn.

Lưu Quảng Bình vốn nghĩ chỉ cần Tiểu Lục hơi hơi kháng cự chút thôi là hắn sẽ dừng lại ngay lập tức. Hai người vẫn sẽ sống hòa thuận như trước nhưng Tiểu Lục lại đáp lại hắn, như thể đang cổ vũ hắn tiếp tục đi, làm hắn muốn đòi hỏi nhiều hơn nữa.

“Anh ơi, sướng quá…..”

“Anh cắm cặc vào được không?”

Não Lưu Quảng Bình hoàn toàn chết máy.

Thân thể hắn phản ứng thành thật hơn đầu óc nhiều, bấy giờ cặc Lưu Quảng Bình đã cương đến nỗi không cương thêm được nữa, hắn muốn nắc cặc thẳng vào lồn em mà khuấy đảo, lấp kín cái lồn nước này.

Con cặc đâm vào lút cán khiến Tiểu Lục òa khóc vì đau, em vừa cào vừa nhéo, đau đến nỗi run lên bần bật.

“Thế tôi rút ra nhé?”

Lưu Quảng Bình không nỡ, bèn hỏi em.

“Đừng…. đừng mà….”

Tiểu Lục ôm lấy cổ hắn hôn tới tấp.

“Em chịu được.”

“Anh Lưu ơi, em thích anh lắm.”

Lưu Quảng Bình không ngừng cày cấy trên người Tiểu Lục, mồ hôi nhỏ xuống lồng ngực em, cặc bự bị cái lồn ấm nóng của em kẹp sướng gần chết cũng chỉ rên khẽ một tiếng.

Ngược lại thì Tiểu Lục rên cực kì sung, tiếng này át tiếng kia, tiếng sau nghe dâm hơn tiếng trước, em vừa khóc vừa rên, lại còn tự nghịch chim mình nữa, em vừa vuốt chim vừa nhìn Lưu Quảng Bình, rất nhanh đã bắn lên cơ bụng của hắn, Tiểu Lục cảm thấy chân em đã mềm nhũn luôn rồi.

“Của anh bự quá a… ứm…a…”

“Anh… anh… ưm a! Thoải mái quá…”

“Ứm a a ha…”

Mông em bị lông cặc rậm rạp của hắn chà xát, quần lót gần như sắp bị nhét vào trong mông, đùi trong của em đỏ bừng, mềm mũn chẳng tài nào kẹp được lấy eo Lưu Quảng Bình. Em nũng nịu khiến Lưu Quảng Bình đành bế em lên, vừa ôm vừa đụ em, nước từ nơi giao hợp của hai người trào ra nhiễu hết xuống chân hắn, làm lông chân hắn ướt nhẹp dính bệt vào chân.

Tiểu Lục cũng lắc lắc mông, em lắc hăng quá khiến Lưu Quảng Bình không giữ nổi, đành thả em về giường, vừa địt vừa bú vú em. 

Hai mắt Tiểu Lục phiến hồng trông như một chú thỏ con vậy, ngoan ngoãn dâng vú lên cho Lưu Quảng Bình mút.

Lưu Quảng Bình ngậm lấy ti em rồi nhai nhai vú bên kia như thể đang trái cây đương độ chín muồi. Tiểu Lục thích thú đổi sang bên vú khác cho hắn gặm, Lưu Quảng Bình làm y như ban nãy, gặm cho hai bé núm hồng hồng của em biến thành trái anh đào đỏ au ướt át, đong đưa theo từng nhịp địt của hắn, Lưu Quảng Bình cứ nhìn không chớp mắt, không nhịn được lại tớp lấy vú em mà bú.

Sao mà ngọt thế nhỉ? Cơ thể chỉ xuất hiện trong giấc mộng của hắn, bây giờ đã thật sự thuộc về hắn. Hắn được hôn sưng miệng Tiểu Lục, mút sưng vú em còn cắm cặc vào lồn em, tưới đẫy tinh dịch vào trong lồn em, hoàn toàn đánh dấu em. Đây là bé vợ của hắn, là Tiểu Lục của hắn.

Lúc sắp bắn thì Lưu Quảng Bình rút cặc ra, tinh dịch nóng bỏng bắn hết lên cửa lồn chín rục của em, khiến nước lồn em trào ra, Tiểu Lục cảm giác mình như thể đang bị đống tinh của Lưu Quảng Bình nướng chín, lỗ lồn em co rút, còn thổi bong bóng, sau đó thì lại rên hừ hừ như một bé mèo con.  

Thị giác của Lưu Quảng Bình bị kích thích, con cặc đang mềm nhũn hơi hơi cương lên khiến hắn phải đấu tranh giữa lý trí và dục vọng thật lâu, sau đó cúi người làm thêm nháy nữa. 

Lần này không kịch liệt như lần đầu, hai người nằm trên giường, Tiểu Lục đưa lưng về phía hắn, Lưu Quảng Bình nghiêng người nâng đùi em lên từ từ đút cặc vào, chỉ cần Tiểu Lục quay đầu là có thể hôn hắn.

Tần suất dập cặc của Lưu Quảng Bình chậm hơn nhiều, hắn chậm rãi thọc vào rút ra, dọng vào điểm G của em, Tiểu Lục ú ớ rên rỉ. Được một lát thì Lưu Quảng Bình đã lấp kín miệng em, hắn sợ người khác biết được hắn có một bảo bối nhỏ nhiều nước, rên còn hay, mới nghe thôi mà gân cặc của hắn đã giật đùng đùng. 

Hai người hôn một hồi rồi lại rên mà chủ yếu là Tiểu Lục rên, em rên to căng quá, nói dơ không ngớt mồm. Rên đến độ Lưu Quảng Bình đành phải bịt miệng em lại, hai tai hắn đã đỏ bừng.

Lưu Quảng Bình đè em dưới thân, phun tinh dịch nóng hổi lên mông em, hai tay hắn nhào nặn cặp đào núng nính liên hồi làm không ít tinh dịch chảy xuống lỗ đít hồng hào, khiến hắn như đang chơi đùa cùng một viên ngọc đẹp đẽ được chạm trổ cẩn thận.   

_________

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Lục vừa zăm vừa ngây thờ, tui cũn mún tui cũm mún!

________

Còn chương sau với 1 chương ngắn ngắn tui cắt thành ngoại truyện nữa là hết ( raw nó là chương 7 á ), coá sinh em pé nhaaaa.

Dưới đây có spoil + cảnh báo. Bạn nào khum thích spoil thì dừng ở đây được rùi nha.

Chương sau có tình tiết cha nuôi con nuôi ( ngụy phụ tử ). Lôi mìn của bạn nào thì mình xem xét rùi nhảy nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro