Chương 15: Tôi thiết kế hôn lễ bạn học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15: Tôi thiết kế hôn lễ bạn học

Trải qua mười mấy giời ngồi máy bay, Hạ Phong cùng đồng nghiệp đến nơi chờ lấy hành lý.

Những người khác đều sôi nổi khởi động máy, gọi điện thoại về nhà báo bình an.

Hạ Phong nghĩ nghĩ, cũng lấy ra di động rồi đi ra ngoài, lúc này ở trong không sai biệt lắm 10 giờ, nàng hẳn là chuẩn bị ra cửa đi làm đi.

"Uy?" Điện thoại kia đầu truyền đến thanh âm Vu Đông, "Anh tới sao!"

Không biết Vu Đông có biết hay không, thanh âm của cô ấy qua sóng điện phi thường dễ nghe, sắc mặt của Hạ Phong không tự giác ôn nhu vô cùng: "Ân, em đang chuẩn bị đi làm phải không!"

"Không sai biệt lắm!" Vu Đông lúc này đang đứng ở ban công, một mình ở nhà, thoạt nhìn có chút cô tịch, từ góc độ có thế làm Vu Đông nhớ đến những ngày trước khi trọng sinh ngày ngày đêm đêm chỉ có một mình.

Cũng là như thế này, thời điểm ngoài phố ồn ào dòng người lã lướt, chỉ có chính mình nơi căn phòng, nhìn ra xã nới khác ngọn đèn dầu.

"Em làm sao vậy?" Cảm giác được Vu Đông nói chuyện ngữ khí có chút cô đơn Hạ Phong hỏi.

"Không có gì?" Vu Đông ngẩng đầu nhìn xem sao trời, Thân Thành mười năm trước,có ít sao trời như vậy sao?

"Chỉ là cảm thấy nhà ở rất lớn, có chút không thích ứng!" Vu Đông nói.

Hạ Phong sửng sốt, nhà ở rất lớn? Là bởi vì mình không ở đó sao? Vu Đông, là đang nói cố ấy......nhớ mình?

"Anh ngồi cả một ngày trên máy bay khẳng định mệt mỏi, nghỉ ngơi sớm một chút, em cũng nên đi làm!" Vu Đông nói.

"Được rồi, nhớ rõ tan tầm phải gửi tin nhắn cho anh." Hạ Phong dặn dò nói.

"Vâng!"

Vu Đông tắt máy, ngơ ngác đến phát ngốc một hồi , một người cùng hai người bất đồng, có phải hay không từ dưới ban có người bắt đầu nhớ thương?

"Cùng bạn gái báo bình an?" Bác sĩ Lý ở khoa ngoại vui vẻ hỏi.

"A?" Hạ Phong sửng sốt một chút, cuối cùng cười gật đầu.

"Tôi cũng vừa cùng ta bạn gái nói chuyện xong, kết quả cô ấy không quan tâm tôi vài câu, liền dặn tôi nhất định phải đến của hàng miễn thuế mua đồ cho cố ấy." Bác sĩ Lý oán giận nói.

Hạ Phong cười cười không nói lời nào.

"Đúng rồi, cậu muốn hay không giúp bạn gái mua đồ? Một hồi chúng ta cùng đi cửa hàng miễn thuế nhìn xem?" Bác sĩ Lý khởi chỉ nói nói.

"Không cần sớm như vậy đi? Trở về thời điểm cũng có thể mua?" Hạ Phong nói.

"Không được! Cố ấy nói Cố ấy mặt nạ dùng hết rồi, nói ta mua gửi trở về, nhân gia chờ sử dụng đấy!" Bác sĩ Lý bất đắc dĩ nói, "Cậu nói nơi này có phí chuyên chở, đều có thể ở mua tỏng nước."

Hạ Phong nghe xong, nghĩ nghĩ, chính mình ba tháng sau mới có thể trở về, không biết Vu Đông cớ chờ đợi đề xài không?

"Kia một hồi cùng đi!" Hạ Phong nói.

Vì thế hai người đem hành lý ủy thác cho vị đồng nghiệp khác, cùng đi cửa hàng miễn thuế.

Bác sĩ Lý thuần thục móc ra danh sách mua sắm mà bạn gái chuẩn bị, dẫn theo rổ liền sát vào quầy chuyên doanh mỹ phẩm dưỡng da.

Hạ Phong thấy cười, xem ra nữ nhân đều thích cấp bạn trai danh sách mua sắm.

Mở túi ra lấy ở bên trong danh sách mua sắm đã gấp trước đó. Mở ra vừa thấy,dòng chữ đầu tiên chính là :Nhưng sản phẩm mỗi ngày nhớ mua giống nhau nhé,thêm nữa mỗi lần mua thì mỗi lần nhớ đến em nha!

A......

Hạ Phong nhìn trên tờ giấy trắng thật dài một chuỗi đồ vật, mặt nạ, quầy chuyên doanh nào sẽ bán, thật là......

......
Hôm nay là ngày đính hôn của bạn tốt lúc đại học Nhậm Hân Hân, trước khi trọng sinh Vu Đong đã bỏ lỡ, lúc này đây Vu Đông tính toán mua trang phục lộng lẫy tham dự.

"Cậu ra chưa? Tớ đến tiểu khu rồi này." Hướng Hiểu Nguyệt gọi điện thoại thúc giục.

"Rồi, mình hiện tại ra đây!"

Hôm nay là cuối tuần, trong tiểu khu có một chút náo nhiệt, Vu Đông mang giày cao gót ưu nhã đi trên đường nhỏ, một đường đều là ánh mắt thưởng thức, rốt cuộc người đẹp luôn là làm người vui mừng.

"wow~" Hướng Hiểu Nguyệt ngồi ở trong xe, xa xa thấy Vu Đong đi tới, nhịn không được khen, "Này thân thật là xinh đẹp! Cậu bảo vệ tiểu khu kìa, hiện tại ánh mắt còn ở trên người của cậu!"

Vu Đông kéo ra cửa xe ngồi vào cười nói: "Dĩ nhiên muốn cùng đại mỹ nhân tham dự đại tiệc, không trang điểm một chút, chẳng phải là ném người đi a!"

"Như thế!" Hướng Hiểu Nguyệt đắc ý nói, "Chúng ta là tam đóa kim hoa phát thanh 04 cơ mà , hôm nay sẽ chấn động toàn trường!"

Chỉ chốc lát xe tới nới rồi.

Rượu trang nhà thuộc vùng ngoại thành của Thân Thành vô cùng xa hoa. (Mình cũng chẳng biết rượu trang là gì?, sr nha...)

"Trước kia không phát hiện hóa ra Hân Hân là con nhà phú gia a" Nhìn quen bộ mặt thành phố Hướng Hiểu Nguyệt vừa thấy rượu trang quy cách cùng bố trí đều nhịn không được kinh ngạc cảm thán lên.

"Phú gia là lão công của cô ấy!" Vu Đông nhìn Nhậm Hân Hân cùng vị hôn phu chụp ảnh chung, trên ảnh là một người đàng ông mang vẻ tùy ý đường hoàng, lão công Nhậm Hân Hân-Lục Hiên, trước trọng sinh Vu Đông có gặp qua vài lần.

"Nhìn cũng không tồi!" Hướng Hiểu Nguyệt nhìn ảnh chụp nói.

"Nơi nào không tồi?"

"Sắc tướng!"

"Cậu không cảm thấy hắn có tướng mạo tra nam sao?" Vu Đông ngữ khí mạc danh nói.(Tra nam là nam cặn bã đấy các cậu!)

"Không phải cậu chú ý đến hắn nhé!" Hướng Hiểu Nguyệt nhíu mày nói, "Đây chính là vị hôn phu của Hân Hân!"

Vu Đông đôi mắt hơi trầm xuống, nhớ tới trước trọng sinh số lượng chính mình tham gia tiệc rượu không nhiều lắm, tổng có thể thấy hắn mang theo bạn gái tham dự đều khác nhau, có lần nhận ra chính là Hân Hân, cư nhiên cười với mình và nâng chén.

"Chúng ta đi tìm Hân Hân đi!" Vu Đông nhìn nơi sân được che kín bằng hoa hồng trắng, vô cớ cảm thấy châm chọc.

Thế gian có bao nhiêu hạnh phúc, đẹp đẽ khiến cho người khác hâm mộ! Tựa như có một loại sinh hoạt, là người khác bằng hữu vòng!

Hai người xuyên quaquả cầu bằng hoa hồng năm màu, ngẫu nhiên có gió nhẹ thổi qua, làn váy cùng sợi tóc bay bay.

"Hai mỹ nữ kia là ai?" Người đàn ông đừng đối diện Lục Hiên nâng ly rượu hỏi.

Lục Hiên quay đầu xem qua, nheo nheo mắt nói: "Không quen biết, hẳn là bạn học của Nhậm Hân Hân."

"Có bối cảnh gì không?" Người nọ hỏi.

"Có thể có cái gì bối cảnh, đều là nữ sinh viên mới vừa tốt nghiệp!"

"Ellen, chúng ta đi qua làm quen một chút nào?" Người nọ quay đầu hướng một vị c bạn tốt khá nói.

Ellen tự nhiên cũng thấy được hai người Vu Đông cùng Hướng Hiểu Nguyệt, tuy rằng hắn không có hứng thú gì gặp gỡ mỹ nữ, lại không nghĩ quét bằng hữu hưng, vì thế nhướng mày cười nói: "Tùy ngươi!"

Vì thế hai người bỏ lại Lục Hiên, bước chậm mà đến chỗ Vu Đông cùng Hướng Hiểu Nguyệt.

"Hai vị mỹ nữ!" Người nọ đứng cách hai người 3 bước, nỡ nụ cười thân sĩ nói, "Ta là Lâm Huy Viễn, tập đoàn Huy Viễn."

"Tập đoàn Huy Viễn? Anh là Lâm Huy Viễn? Lão bản Huy Viễn tập đoàn lão bản?" Hướng Hiểu Nguyệt nghi hoặc nói.

Lâm Huy Viễn cười không nói, rất nhiều thân phận, không cần chính mình cố tình nói, đối phương tự có thể đoán được.

"Anh ta không phải lão bản, là thiếu gia. Nếu không có ba anh ta, thì với đức hạnh này hắn còn có thể làm đương tổng giám đốc?" Từ khi đối phương tới gần Vu Đông liền biết bọn họ muốn làm gì.

Ellen kinh ngạc nhướng mày.

"Vị này mỹ nữ, đức hạnh của tôi có gì sai sao?" Lâm Huy Viễn có chút không cao hứng nói.

"Tôi vừa mới gặp ở cửa Tần Viên Viên tiểu thư." Vu Đông cười nói, "Anh nếu là lại cùng chúng tôi nói chuyện, phỏng chừng việc làng du lịch cùng Tần thị hợp tác liền phải thất bại."

Lâm Huy Viễn sắc mặt nháy mắt khó coi lên.

Ellen cũng là sửng sốt.

"Chúng ta đi thôi!" Vu Đông cảm thấy cũng chẳng có gì, nên lôi kéo Hướng Hiểu Nguyệt rời đi..

"Cậu vừa mới nói câu kia là có ý tứ gì? Tần Viên Viên là ai?" Hướng Hiểu Nguyệt hỏi.

"Tần Viên Viên là vị hôn thê của anh ta!"

"Tớ đá! Có vị hôn thê còn tới lui, so với mình còn tra hơn?"

"Cậu rốt cuộc thừa nhận chính mình tra?" Vu Đông nhướng mày.

Bên này Lục Hiên thấy Lâm Huy Viễn mặt đen trở về, nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy?"

"Mỹ nhân có hàng!" Ellen cười nói.(nghĩa đen lẫn bóng nhé)

Lục Hiên nhướng mày, nhưng thật ra không nghĩ tới, bằng hữu Nhậm Hân Hân, còn có lợi hại như vậy.

Chỉ chốc lát hai người đã đến trướng phòng trang điểm của cô dâu, Hướng Hiểu Nguyệt một kích động trực tiếp đẩy cửa vào, hô to một câu: "Hân Hân chúng tớ tới rồi!"

Nhậm Hân Hân hoảng sợ, khóe mắt còn vươn chút hồng hồng nhìn Hướng Hiểu Nguyệt.

Vu Đông thấy Nhậm Hân Hân mang biểu tình này, sắc mặt trầm xuống, quả nhiên!

"Cậu làm sao vậy?" Hướng Hiểu Nguyệt nhíu mày nói.

"Không, không như thế nào?" Nhậm Hân Hân chạy nhanh xoa xoa nước mắt, cười nói, "Các cậu tới, các cậu hôm nay thật xinh đẹp."

"Đừng cho lảng tớ sang chuyện khác, rốt cuộc làm sao vậy?" Hướng Hiểu Nguyệt cả giận nói.

"Thật không có việc gì! Chính là mẹ tớ vừa mới đến, nói một ít lời nói, ta liền nhịn không được có chút muốn khóc......" Nhậm Hân Hân nói.

"Nga...... A di đây là luyến tiếc cậu thôi." Hướng Hiểu Nguyệt tự cho là biết chân tướng an ủi nói, "Bất quá không có việc gì, này không phải mới đính hôn sao, cùng lắm thì đợi mấy năm kết hôn nữa."

"Ân!" Nhậm Hân Hân cười gật gật đầu.

"Thật là a di cùng ngươi nói chuyện ngươi mới khóc?" Vu Đông đi qua đi cầm lấy một cái quả quýt lột ăn, một bên thử nói, "Ta đêm qua ở quán bar gặp được Lục Hiên, bên cạnh anh ta còn có vài mỹ nữ đấy!"

"Cái gì?" Hướng Hiểu Nguyệt khiếp sợ nói.

"Nhưng...... Có thể là party độc thân!" Nhậm Hân Hân có chút thương tâm nói.

"Sau lại còn đi khai phòng." Vu Đông nhìn nhìn Nhậm Hân Hân, lặng lẽ bỏ thêm một câu, "3p!"

"Ta giết!!!!" Hướng Hiểu Nguyệt không thể tin tưởng trừng mắt Vu Đông, "Cậu như thế nào không đi lên thu thập anh ta!"

"Cậu nghĩ ngày hôm qua mình biết anh ta là vị hôn phu của Hân Hân chắc?" Vu Đông vô tội nói.
Nhậm Hân Hân cắn môi, cuối cùng vẫn là không nhịn xuống, nước mắt lăn dài không cách nào ngăn được!

Hướng Hiểu Nguyệt nhin thấy quả thực điên tiết, từ lúc nhận thức Hân Hân đến này đều là một bộ dáng nữ nhi ngoan ngoãn, thế mà bây giờ lại bị kẻ khác khi dễ, phỏng chừng bị khi dễ như thế cô ấy cũng chẳng phản kháng lại.

"Việc đính hôn này coi như xong đi!" Hướng Hiểu Nguyệt cả giận nói,

"Cho hắn ta đi tìm chết!"
"Không...... Không được!" Nhậm Hân Hân khóc đến, "Mẹ tớ sẽ không đồng ý!"

"Mẹ cậu? A di vì cái gì không đồng ý!" Hướng Hiểu Nguyệt hỏi.

"Tớ....tớ đang mang thai con của Lục Hiên!"

"......" Vu Đông cùng Hướng Hiểu Nguyệt liếc nhau, Vu Đông còn hảo chỉ là khiếp sợ, Hướng Hiểu Nguyệt thì máu xông thẳng lên não mất rồi.

"Cậu đã có con với anh ta thế mà anh ta còn làm thế với cậu?"

"Ngày đó, Lục mẹ nhờ ta đi đưa đồ cho Lục Hiên, khi đến chung cư của Lúc hiện, phát hiện anh ấy đã say mất rồi. Sau đó......" Nhậm Hân Hân khóc đến, "Anh ấy tỉnh liền nói là tớ câu dẫn, nói tớ dùng hết thủ đoạn cũng phải gả vào nhà bọn họ!"

"Đúng là trứng thối!" Hướng Hiểu Nguyệt bây h chỉ muốn bây ra pk với tên kia.

"Sau cậu lại mang thai? Cậu nói với mẹ chuyện này, sau đó a di lập tức đi tìm Lục mẹ? Mới có sự tình hôm nay!" Dựa theo tính cách Nhậm Hân Hân, phỏng đoán ra này đó dễ như trở bàn tay.

Nhậm Hân Hân gật gật đầu nói: "Chúng ta hai nhà từ nhỏ đã là hàng xóm, lục mẹ vẫn luôn thực thích tớ, chỉ là sau khi Lục ba làm buôn bán lớn liên không như trước kia nữa, tuy rằng lục mẹ vẫn thích tớ, nhưng là đối với tớ......quan hệ với Lúc Hiên cũng không còn tốt, tớ không biết vì cái gì, anh ấy vẫn luôn nói tớ vì tiền nhà bọ họ. Chính là tớ không có, nhà tớ tuy rằng không phải đại phú đại quý, nhưng là cũng không kém a......"

"Anh ấy vừa mới tiếnvào nói với tớ, tớ phải ngoan ngoãn ở nhà đợi sinh con.Anh ấy nói răng cưới tớ về nhà chỉ để chăm sóc cho Lục mẹ!" Nhậm Hân Hân nhớ tới ánh mắt vừa rồi của Lục Hiên, cả người đều sợ hãi phát run, "Hiểu Nguyệt, Đông Đông, tớ nghĩ không kết hôn, tớ sẽ không kết hôn như vậy đâu!"

"Vậy thì cứ không kết hôn thôi!" Hướng Hiểu Nguyệt ôm Nhậm Hân Hân nói.

Nếu sự tình cứ như vậy mà phát triển, Nhậm Hân Hân hai năm sau sẽ tự tử vì trầm cảm.

"Khấu khấu!"

"Nhâm tiểu thư, nghi thức lập tức liền phải bắt đầu rồi!" Nhân viên công tác thúc giục nói.

"Hân Hân tớ đi cùng cậu nhé!"

Vu Đông nhìn Nhậm Hân Hân nháy mắt khẩn trương sợ hãi nói: "Nếu cậu không nghĩ đính hôn như vậy, không nghĩ vĩnh viễn trở thành nữ nhân đầy thủ đoạn đề tiến vào nhà học Lúc như lời Lục Hiên, liền đi ra ngoài cự tuyệt anh ta thôi!"
"Tớ......"

"Hân Hân, người dù sao cũng phải vì chính mình làm một lần quyết định!" Vu Đông nói.

Hai người bồi Nhậm Hân Hân tới hội trường thời điểm, nghi thức đã bắt đầu, Lục Hiên một thân quý báu tây trang, giống như quý công tử đứng ở trên đài.
Chủ hôn thấy Nhậm Hân Hân, cầm microphone lớn tiếng nói: "Nữ chính của chúng ta rốt cuộc tới rồi !"

Tức khắc, chung quanh khách khứa đều vỗ tay.

Nhậm Hân Hân hít sâu một hơi đi lên đài, đứng ở Lục Hiên đối diện.

Chủ hôn lúc này nói: "Thật là trai tài gái sắc a! Chúng ta hiện tại tới nghe một chút hai vị đây kể chuyện tình luyến ái nào, ai trước tới?"
"Để tôi nói trước!" Nhậm Hân Hân bỗng nhiên nói.

Dưới đài nháy mắt bộc phát ra tiếng cười thiện ý, Lục Hiên khóe miệng cong lên, đưa lưng về phía mọi người vẻ mặt trào phúng nhìn Nhậm Hân Hân.

Nhậm Hân Hân rốt cuộc đã hoàn toàn chết tâm, cầm lấy microphone đối với Lục Hiên gằn từng chữ một nói: "Lục Hiên, chúng ta nhận thức lâu mau gì cũng đã 20 năm, em từng nghĩ rằng chúng ta sẽ mãi cùng nhau vui đùa, nhưng là hôm nay......"

Lục Hiên nghe Nhậm Hân Hân đến lời nói, trong mắt trào phúng càng đậm.
"Chúng ta chia tay đi!" Nói xong câu đó Nhậm Hân Hân cười rơi lệ.

"Xôn xao!" Hội trường một chút loạn cả lên.

"Cô!" Lục Hiên bắt lấy Nhậm Hân Hân đắc thủ, nhíu mày nói, "Cô cố ý?"

Vu Đông cùng Hướng Hiểu Nguyệt chỉ cách mấy bước lách người chen lên phía trước, một người giữ chặt Nhậm Hân Hân, một người che ở trước mặt Lục Hiên.

Vu Đông nhìn vẻ mặt thẹn quá thành giận Lục Hiên nói: "Lộ tiên sinh, lần đầu tiên bị nữ nhân đá đi, chú ý bảo trì phong độ!"

Rồi sau đó ba người nghênh ngang mà đi, người thừa kế tập đoàn Lục thị bị vị hôn thê vứt bỏ trước mặt mọi người là tin tức cực kỳ nóng hổi.

Vì thế khi Hạ Phong nhắn cho Vu Đông hỏi gần đây đang làm gì, cô đáp lại rằng:
"Em đang tạo tin tức giật gân!"

o>|=oS 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro