Chương 16: Sủng ái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 16: Sủng ái

Hạ Phong nhìn thấy tin hồi đấp của Vu Đồng thì khóe môi cong cong, xem ra cô ấy tâm trạng cô ấy rất tốt.

"Hạ Phong, bên ngoài có mỹ nữ tìm cậu!" Bênh viện thuê cho họ 2 căn hộ để ở, vừa lúc nam nữ mỗi bên 1 gian.

Hạ Phong cùng Ngô Khải Quang còn có một cáiNam đồng nghiệp khác ở cùng nhau, bởi vì chỉ là tới giao lưu học tập, cho nên họ cũng mấy người họ có được kì nghỉ cuối tuần khó có được, Ngô Khải Quan xách hộp cơm nói với Hạ Phong.

Mỹ nữ? Hạ Phong nghi hoặc một hồi, vẫn là đi ra ngoài.

"Hạ Phong?" An An đang diện một bộ váy đen điểm xuyến đôi chút viền hồng, cùng với mái tóc uốn xoăn người đqã gợi cảm nay lại thêm vũ mị, vẻ mặt nụ cười ngọt ngào nhìn chăm chú vào Hạ Phong.

"An An?" Hạ Phong có chút kinh ngạc nói, "Sao em lại tới đây?"

"Em còn chưa trách anh đấy!" An An có chút không cao hứng làm nũng nói, "Tới New York cũng không nói một tiếng với em, đã vậy hại em nữa ngày mới hỏi thăm được tung tích của anh."

Kỳ thật An An cô đã sớm viết Hạ Phong sẽ tới New York, chẳng qua cô một mực muốn Hạ Phong chủ động đến tìm mình, nhưng mà đã trôi qua một tuần liền, tựa hồ Hạ Phong hoàn toàn không có ý định tim cô.

Để kìm nén sự hoảng hột của mình nên An An mới tự mình tìm đến.

Hạ Phong nhất thời không biết nên như thế nào đáp lại lời của cô, dù gì chuyện của hai người họ cũng đã kết thúc rồi.

"Anh đang cảm thấy tự trách cùng ấy náy phải không!" An An giả vờ cả giận nói, "Như thế này đi, anh mới em một bữa em liền cho qua chuyện này, tha thứ cho anh!"

Hạ Phong biết An An đang tự cấp cho mình bật thang, suy tư một chút rồi cũng gật gật đồng ý: "Hảo!"

An An tức khắc cười càng vui vẻ.

Cả hai đến một nhà hàng bò bít tết gần đó, An An thuần thục tiếp nhận thực đơn, cười nói: "Để em chọn giúp anh nhé, bít tết cùng điểm tâm ngọt ở đây đều phi thường ngon a!"

Không phải thực thích bít tết nên hạ Phong cũng chỉ trầm mặc gật đầu.

Chỉ chốc lát thúc ăn được dọn ra bàn, Hạ Phong động tác rất tốt cắt nhanh bò bít tết của mình, lúc này đối diện An An có chút ảo não nói: "Bò bít tết tuy rằng ăn ngon, chính là quá khó cắt."

Hạ Phong ngẩn người, ngẩng đầu thấy An An trong tay bò bít tết chỉ cắt một miếng nhỏ, vì thếđem địa bít tết của mình qua cho cô: "Em ăn của anh đi này!"

"Hạ Phong, cảm ơn anh nhé!" An An cao hứng nói, "Không hổ danh nhiều năm cầm dao anh nhỉ, cắt bò cũng thật là lợi hại nha."

Hạ Phong lễ phép cười cười không nói chuyện.

"Hạ phong này, đây là lần đầu tiên em ăn bò bít tết từ khi em đến Mỹ!" An An bỗng nhiên nói.

"Vì cái gì?" Hạ Phong biết An An thực thích ăn bò bít tết, vì thế có chút ngoài ý muốn hỏi.

"Bởi vì nơi này không có ai giúp em cắt bò bít tết."

Động tác cắt của Hạ Phong có điểm dừng, sau đó dường như không có việc gì tiếp tục, phảng phất vừa rồi cũng chẳng nghe thấy An An nói gì.

"Đúng rồi, a di giải phẫu lúc sau thế nào? Khôi phục hảo sao?" An An thấy Hạ Phong không trả lời, vì thế thay đổi đề tài.

"Đến Hải Nam tu dưỡng dùng ba anh rồi, khôi phục khá tốt!" Hạ Phong trả lời.

"Trước kia thường nghe anh kể chuyện của ba mẹ, em vẫn luôn thực hâm mộ. Chờ về nước em sẽ đi thăm dọ, a di không phải thích Leonardo? Em đã tìm người bạn lấy giúp chữ kí rồi đó!" An An nói.

Hạ Phong dừng động tác ăn cơm, lần đầu tiên ngẩng đầu nghiêm túc nhìn chăm chú vào An An, phát hiện mới hai tháng đến Mỹ, cô gái trước mắt liền thay đổi rất nhiều, tựa hồ càng xinh đẹp, nhưng tựa hồ cũngkhông phải là người mình từng quen biết trước đây.

"An An, chúng ta đã chia tay!" Hạ Phong buông dao nĩa bình tĩnh nói.

"Anh cũng không cần nói đùa như thế a." An An có chút bất an nói.

"Em biết rõ anh sẽ không nói giỡn." Hạ Phong nghĩ lần này sẽ đem sự tình nói thật rõ.

"Em chính là không có đồng ý, chia tay không thể chỉ một người định đoạt được!" Bởi vì đang trong nhà hàng Tây, An An nỗ lực áp chế thanh âm của chính mình.

Hạ Phong không nghĩ sẽ cùng cô gây chiến, hai người kết giao nhiều năm như vậy, duy nhất một lần khắc khẩu chính là Hạ Phong cầm nhẫn đi đến trước mặt An An cầu hôn, sau khi bị cự tuyệt liên nói nếu không kết hôn chúng ta liền chia tay đi.

"Anh đã kết hôn!" Hạ Phong nói.

"Không có khả năng!" An An hoàn toàn là biểu tình không tin nói.

"Em biết rõ anh sẽ không bao giờ đem những chuyện này ra nói để gạt người." Hạ Phong bình tĩnh nói.

"Nhưng em cũng biết anh sẽ không tùy tiền cùng người khác kết hôn." An An chắc chắn nói, "Anh có bao nhiêu hâm mộ tình cảm của thúc thúc, a di, em so với người khác rất rõ ràng.Trước đáy cũng chính anh nhiều lần nói, hy vọng có một hôn nhân mà hai người yêu nhau muốn bên cạnh nhau, không phải là bất đắt dĩ chọn nhặt tiếp thu."

An An nói gợi lên hồi ức của Hạ Phong, kia hẳn là một đoạn hồi ức tốt đẹp, hiện tại lại chỉ còn lại có tiếc hận. Hạ Phong lẳng lặng mở miệng: "Ta nhớ rõ,đây là lời anh nói khi lần đầu tiên cầu hôn em."

An An sắc mặt trắng nhợt.

"Em cũng đã cự tuyệt anh!" Hạ Phong có chút tiếc hận cười cười, "Có lẽ em không như yêu anh như những gì em đã nghĩ!"

"Không phải!" An An sốt ruột giải thích nói, "Em khi đó vẫn còn trẻ chỉ mới 22, cũng chỉ vừa tốt nghiệp, em không nghĩ kết hôn sớm như vậy.Em chỉ là muốn lo cho sự nghiệp trước thôi."

"Chúng ta không nói này đó, ăn cơm trước!" Hạ Phong lắc đầu nói, rốt cuộc nguyên nhân như thế nào hiện tại đã đều không có cái gì ý nghĩa.

"Được rồi chúng ta cũng đừng nên nói chuyện đó ở nơi này, cứ ăn trước đã!" Hạ Phong lắc đầu nói, rốt cuộc nguyên nhân như thế nào hiện tại đã đều không có ý nghĩa gì nữa.

Ăn cơm xong, Hạ Phong đưa An An ra xe, đi ngang qua một nhà cửa hàng, Hạ Phong một chút sửng sốt nhìn thoáng qua những cái túi trong tủ kính.

(nhớ mua một cái túi nhé, không cần quá quý đâu, nhưng nhất thiết là phải đẹp đó! )

Đây là một trong những thứ nhất định phải mua trong danh sách mua sắm mà Vu Đông đưa cho anh.

"Làm sao vậy?" An An cũng nhìn theo hướng mắt của Hạ Phong nói: "Từ khi nào anh lại có hứng thú với túi xách thế? Anh định mua cho a di? Muốn hay không em giúp chọn? Thẫm mỹ của em cũng không tồi nha."

Hạ Phong lấy lại tinh thần, nghe xong An An nói, không biết vì sao bỗng nhiên nhớ tới lần đầu tiên những thứ Vu Đông mang đến để thăm ba mẹ mình, ngày đó Vu Đông có nói qua.
Vì thế Hạ Phong yên lặng lắc lắc đầu cự tuyệt nói: "Không cần!"

An An ngồi trên xe bus thầm nghĩ, tương lai còn dài, Hạ phong còn ở lại New York đến 3 tháng, trước kia anh ấy đối với mình sinh khí cũng chỉ một tháng.

Tiễn An An, Hạ Phong quay lại cửa hàng,vừa đi vào của hàng nói: "which bag is popular with young women?"

Thân Thành, tròng văn phòng của Hiểu Nguyệt!

Vu Đông hỏi Hướng Hiểu Nguyệt: "Hân Hân hiện tại thế nào?"

"Vẫn còn thương tâm a!" Hướng Hiểu Nguyệt nhớ tới tiếng khóc vang lên cả ngày của Nhậm Hân Hân trong chung cư, bỗng nhiên có chút không xác định nói, "Chúng ta có phải hay không làm sai?"

"Không có!" Vu Đông nói.

"Cũng là, 3p loại sự tình này tra nam đều làm được, kiên quyết không thể muốn." Hướng Hiểu Nguyệt cắn răng nói.

Vu Đông có chút chột dạ nhìn thoáng qua Hướng Hiểu Nguyệt nói: "Ách...... Kỳ thật chuyện này, không phải thật sự!"

"Cậu nói cái gì?" Hướng Hiểu Nguyệt kêu lên.

"Thì là tớ không có chính mắt nhìn thấy anh ta đi khai phòng, tớ chỉ là thấy anh ta cùng rất nhiều cô gái có tình cảm ái muội." Vu Đông chột dạ nói, "Ngày đó, nhưng kia đã thực tra a, cậu xem anh ta như thế nào đối Hân Hân."

Lập tức bị nói sang chuyện khác Hướng Hiểu Nguyệt cùng chung kẻ địch nói: "Đúng thế, chiếm tiện nghi của Hân Hân, cư nhiên còn nói Hân Hân là coi trọng nhà hắn tiền, có tiền ghê gớm lắm à!"

Vu Đông biểu đồng ý gật đầu.

"Vu Đông, về sau chúng ta cứ hảo hảo làm như thế, có lẽ ngày nào đó phòng làm việc chúng ta sẽ càng lớn mạnh a!" Hướng Hiểu Nguyệt hào khí can vân nói.

Vu Đông nghĩ nghĩ, trước khi trọng sinh Hướng Hiểu Nguyệt hình như hai năm sau liền kết hôn, sau đó đi Singapore định cư, phòng làm việc lúc ấy cũng chuyển cho người khác.

"Cậu cũng nói gì đi chứ!" Hướng Hiểu Nguyệt không thấy Vu Đông trả lời, thúc giục nói.

"Vậycậu nhớ chia cho tớ một ít cổ phần!" Vu Đông có lệ nói.

"Hành a." Hướng Hiểu Nguyệt nói, "Tớ thấy cậu có thế lấy được hợp đồng từ Steven tiên sinh là quá được. Nếu không chúng ta phân phân công, tó tìm thị trường, cậu thì đi đàm phán lấy hợp đồng, thuận tiện đem Hân Hân theo luôn, cô ấy chỉnh phối âm. Nói đến 3 người bọn mình, Hân Hân mới chính là học bá chuyên nghiệp nhất a!"

Vu Đông gật gật đầu cũng không sao cả, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện lại hỏi: "hài tử của hân Hân sao rồi?"

"Còn có thể làm sao bây giờ?phá thai thôi, cũng chỉ mới 2 tháng." Hướng Hiểu Nguyệt nói.

Vu Đông nghe xong, biểu tình kinh ngạc một chút.

Đứa nhỏ này, Vu Đông từng gặp qua, là một tiểu cô nương phi thường xinh đẹp. Có một lần Vu Đông đến thăm Nhậm Hân Hân, tiểu cô nương mặc váy công chúa hồng nhạt, chất giọng trong treo hướng mình gọi một tiếng dì.

Có chút không đành lòng Vu Đông nghĩ nghĩ nói: "Chúng ta vẫn là chờ cảm xúc Hân Hân vững vàng rồi nói sau!"

"Cũng đành vậy!" Hướng Hiểu Nguyệt bất đắc dĩ lắc lắc đầu, "Hiện tại Nhậm a di cùng Nhâm thúc thúc cũng đều nổi nóng, Hân Hân cũng không dám về nhà."

"Hân Hân từ nhỏ chính là nữ nhi ngoan ngoãn." Vu Đông lý giải gật gật đầu, "Nhậm a di bọn họ phỏng chừng trong lúc nhất thời khó có thể tiếp thu."

"Lại khó có thể tiếp thu cũng không thể đem nữ nhi của mìnhđẩy vào hướng hố lửa đi!" Hướng Hiểu Nguyệt cả giận nói, "Ngày đó ta bồi Hân Hân trở về, nhậm a di đem Hân Hânmắng cả một tràng, Hân Hân cũng không dám cãi lại. Sau lại ta không thể nhịn được nữa nói sự tích Lục tra nam hoa tâm. Kết quả ngươi đoán thế nào? Nhậm a di cư nhiên nói, nam nhân nào không hoa tâm, chỉ cần không mang theo về nhà liền hảo. Chờ hắn chơi đủ rồi, tự nhiên liền sẽ trở lại bên cạnh vợ thội."

"Tớ lúc ấy nghe mà choáng váng, này nếu là mẹ tớ thì tớ sẽ đoạn tuyệt quan hệ cho rồi." Hướng Hiểu Nguyệt hiện tại nhớ là đều sinh khí.

Nghe xong Hướng Hiểu Nguyệt kể lại, Vu Đông bỗng nhiên nhớ tới chính mẹ của mình, trước khi trong sinh mỗi lần về nhà, mẹ rơi nước mắt khiến cô lại sợ không dám gặp mặt.

"Đông Đông a, con cũng lớn như vậy, còn không tìm đối tượng, về sau tuổi lớn, một mình sẽ nhiều đáng thương. Mỗi người đều phải có gia đình bên cạnh, kiếm nhiều tiền có ích lợi gì, mấu chốt là kết hôn sinh con, già rồi mới có nơi dựa vào. con đừng nhìn hài tử của anh con, hiện tại con đối với bọn nhỏ tốt, chờ trưởng thành trong mắt chúng cũng chỉ có cha mẹ nó, làm sao nhìn thấy con đây."

"Mẹ, không phải là con sẽ không kết hôn, chỉ là còn không có tìm được thích hợp."
"Có cái gì thích hợp không thích hợp, không sai biệt lắm là được rồi, con xem hiện tại con kiếm cũng nhiều, phòng ở cũng có, có ai mà không được, nếu chờ nữa thì chỉ có thể là tái hôn......"

"Nghĩ cái gì đó?" Hướng Hiểu Nguyệt đột nhiên hỏi nói, "Sắc mặt như thế nào lại ngưng trọng như vậy!"
"Nhớ mẹ thôi!" Vu Đông cười cười nói.
"Thế nào lại có vẻ mặt dọa người như vậy?" Hướng Hiểu Nguyệt không hiểu nói.

"Không phải trước kia tớ muốn cùng Phương Hoa kết hôn sao, nhà tớ không đồng ý, sau đó tớ liền xách vali trốn đến đây. Kết quả hiện tại......" Vu Đông cười khổ nói.

"Đây cũng là một đứa tra nam!" Hướng Hiểu Nguyệt cảm thán nói, "Cậu nhìn các cậu xem, một đám si tình như vậy làm gì? Hãy như tớ, chuyên môn tra người khác."
"Chỉ mình cậu nhất ngưu là được rồi!" Vu Đông có lệ nói.

....................................................

Khoảng 3h sáng, Vu Đông mới vừa về đến nhà, nhớ tới lời dặn dò của Hạ Phong, dùng di động nhắn cho anh một tin.
"Em đã về nhà rồi!"

"Ngủ sớm một chút, sáng mai nhớ kiểm tra mail, anh đã gửi cho em vài bứa ảnh."

"Hảo!"

"Ngủ ngon!"

Đã gửi ảnh cho mình? Vu Đông có chút tò mò lấy máy tính, mở ra, đăng nhập mail, trên ảnh là một cái túi xách của nữ màu đen, tiểu xảo tinh xảo, là Pura đạt 07 năm kinh điển. Bên cạnh một lời nhắn, trên đó ghi: Mỗi một nữ nhân đều nên được sủng ái!

Vu Đông sửng sốt, bỗng nhiên cười mở ra.

Nếu trức khi trọng sinh có thể gặp một người giống như anh ấy, có phải hay sẽ trở thành Nữ nhân Hoàng kim?

Hoặc là em trọng sinh để gặp được anh?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro