Chương 32: Anh thực nghe lời, em sẽ thực ngoan nha

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 32: Anh thực nghe lời, em sẽ thực ngoan nha

Buổi sáng 10 giờ.

Vu Đông vừa mới tỉnh ngủ đang nằm trên giường nhớ đến dư vị nụ hôn ngày hôm qua, nghĩ lại thì lại chẳng thể nào chịu nổi mà ôm phải ôm chăn lăn lộn trên giường.

Không thể tưởng được Hạ Phong bình thường thoạt nhìn chính là một chính nhân quân tử, vậy mà lúc hôn môi cư nhiên lại thô bạo như vậy. (nguyên văn là vậy nhưng mình nghĩ chắc chỉ mạnh mẽ thôi hen....)

Trách sao những người tổng tài bá đạo luôn được người khác hoan nghênh như vậy, bị người mình thích bá đạo cảm giác kỳ thật khá tốt.

"Hắc hắc......" Vu Đông bị chính mình không chọc cười.

Cảm thấy ngủ đã đủ nên Vu Đông rời giường kéo mền lại.

Ngoài ý muốn phát hiện hôm nay thời tiết không tồi, ánh sáng tràn vào phòng quả nhiên làm tâm tình người là nhảy nhót hẳn lên, bất quá cho dù là tuyết rơi, Vu Đông cũng cảm thấy mọi thứ thực lãng mạn.

Vu Đông đứng ở phía trước cửa sổ kéo dãn cơ thể một hồi rồi mới đi vệ sinh cá nhân.

Sau khi ăn mặt chính tề rồi mới bước ra phòng khách, ngoài ý muốn phát hiện trên bàn ăn phát hiện một cái hộp giữ ấm màu lam.

Vu Đông đi qua, thấy bên cạnh còn có tờ ghi chú, nét chữ quen thuộc dù chưa đọc nhưng Vu Đông cũng cảm thấy trong lòng mình mưa xuân phơi phới.

"Lúc về anh có mua bữa sáng, trước khi đi em phải nhớ ăn nhé. Anh về phòng ngủ rồi, tỉnh lại anh sẽ kiểm tra đó. Ps: Anh đã ăn rồi không cần lo! "

Vu Đông nhướng mày, mở hộp giữ ấm màu lam ra, bên trong là bốn cái bánh bao canh nhỏ vẫn còn ấm nóng. (loại bánh bao mà bên trong thay vì nhân thịt mà là nước canh đó nhe^^)

Vu Đông cầm lấy một cái bánh bao hút một ngụm, cảm thấy gạch cua bên trong bánh bao thực là ngọt.

Vu Đông nghe lời ăn xong bữa sáng, ghi lời nhắn gửi lại rồi mới ra khỏi nhà.

Vu Đông mới vừa lái xe ra khỏi cửa, Hướng Hiểu Nguyệt điện thoại tới, Vu Đông thuận thế nhận cuộc gọi.

"Hiểu Nguyệt, tới mới vừa đi, chắc cũng 40 phút nữa sẽ đến."

"Cậu đừng đến phòng làm việc, đến trung tâm Thế Mậu nha." Hướng Hiểu Nguyệt nói.

"Trung tâm Thế Mậu? Qua bên kia nói chuyện hợp tác sao?" Vu Đông nghi hoặc nói.

"Chuyện hợp tác gì chứ, chúng ta đi tìm Lục tra nam!" Hướng Hiểu Nguyệt tức muốn hộc máu nói.

"Lục Hiên? Anh ta lại làm sao vậy?" Vu Đông hỏi.

"Cái tên tra nam kia, nhân lúc ngày hôm qua tớ về nhà thăm bố mẹ, mà chạy đến chung cư tìm Hân Hân." Nghĩ vậy sự Hướng Hiểu Nguyệt sinh khí nói.

"Hân Hân không có việc gì đi!" Vu Đông lo lắng nói.

"Cái gì không có việc gì, buổi sáng lúc tớ trở về, hai mắt cậu ấy đều sưng đỏ cả rồi, xem chừng khóc suốt đêm qua." Hướng Hiểu Nguyệt cả giận nói, "Hân Hân cũng thật là, việc như vậy, cũng không gọi cho bọn mình một cuộc nào."

"Được rồi, cậu chờ đi mình đến liền đi!" Vu Đông nói xong tắt điện thoại.

Từ nhà Vu Đông đến trung tâm Thế Mậu cũng không xa lắm, không đến nửa giờ Vu Đông đã đem xe dừng dưới cao ốc tập đoàn Lục Thị.

"Đông Đông!"

Vu Đông mới vừa xuống xe liền thấy Hướng Hiểu Nguyệt một thân áo khoác hồng đang đứng trước cổng lớn cao ốc Lục thị, vậy mà xung quanh cô ất đều là những người mặc trang phục trắng đen, thật đúng là bắt mắt.

"Đi vào trước đi!"

Hai người vào tòa nhà, ngồi ở khu nghỉ ngơi mà bàn bạc sự tình.

"Lục Hiên ngày hôm qua tìm Hân Hân nói gì?" Vu Đông muốn hiểu thêm về sự tình ngày hôm qua.

"Cái tên tra nam kia muốn giành đứa trẻ với Hân Hân, đúng là muốn chết mà, chưa từng thấy qua nam nhân tiện như vậy!" Hướng Hiểu Nguyệt mắng.

"Giành đứa nhỏ? Cậu nói Lục Hiên muốn đứa nhỏ sao?" Vu Đông nghi hoặc nói, nghe lý do thoái thác trước kia của Hân Hân, Lục Hiên ghét nhất nhất chuyện cậu ấy dùng đứa trẻ để trói buộc anh ta, hơn nữa không ngừng nhiều lần tỏ vẻ không thích đứa nhỏ này.

"Đấy, anh ta dám nói chờ sau này Hân Hân sinh đứa nhỏ kia ra rồi sẽ mời luật sư để giành quyền nuôi dưỡng đứa nhỏ, còn uy hiếp cậu ấy tốt nhất nên chủ động giao quyền nuôi nấng cho anh ta, nếu không thì sau này đừng nghĩ sẽ gặp lại đứa nhỏ dù chỉ một lần." Hướng Hiểu Nguyệt nói, "Hân Hân chính vì vậy mà bị hù chết khiếp."

"Chúng ta đây chạy nơi này có thể làm gì? Tìm anh ta nói chuyện?" Vu Đông hỏi.

"Anh ta căn bản là chẳng dám gặp tớ!" Hướng Hiểu Nguyệt buồn bực nói, "Từ sáng sớm tớ đã đến đây rồi, đến thang máy tớ còn chưa vào được. Còn dám nói là tên Lục tra nam kia phải vội vàng đi bàn chuyện hợp tác với công ty Avil gì đó, tớ thấy đây đều là lấy cớ mà thôi!"

"Cậu nghĩ tổng tài nhà người ta cậu muốn gặp là gặp được sao, ở đó mà cớ gì không biết." Avil, nghe có chút quen tai a.

Vu Đông lấy ra di động tìm tòi, mạng di động hiện tại đứa là như rùa mà, tìm từ nãy giờ mà chỉ được chút thông tin tóm tắt.

( Công ty Avil là công ty bất động sản trứ danh ở Singapore. CEO là Tần Dược, nguyên quán ở Giang Tô, hiện đang sống tại Singapore...)

Tần Dược? Vu Đông ngẩn người ngẩng đầu nhìn Hướng Hiểu Nguyệt.

"Cậu nhìn tớ như vậy làm gì?" Hướng Hiểu Nguyệt bị Vu Đông nhìn một cách quái lạ.

"Cậu nhận thức Tần Dược sao?" Vu Đông hỏi.

"Tần Dược? Ai a?" Hướng Hiểu Nguyệt nghi hoặc nói.

Lão công tương lai của cậu chứ còn ai...... Vu Đông trong lòng nói.

"Chính là tổng tài công ty Avil." Vu Đông giải thích nói.

"Tớ làm sao có thể - nhận thức người như vậy!" Hướng Hiểu Nguyệt lắc đầu.

Xem ra lần này hai người sẽ gặp mặt nhau sớm hơn, nhưng mong rằng hai người vẫn thuận lời yêu thương nhau.

"Cậu có biện pháp gì không? Chúng ta đến tìm Lục tra nam hảo hảo nói chuyện, nhất thiết phải cảnh cáo hắn!" Hướng Hiểu Nguyệt nghiêm túc nói.

"Cậu tới bao lâu rồi?" Vu Đông đột nhiên hỏi nói.

"Không sai biệt lắm chắc cũng 2 giờ đồng hồ." Hướng Hiểu Nguyệt trả lời.

"Kia hẳn là không sai biệt lắm." Vu Đông tính một chút rồi nói, sau đó lại quay đầu lại nhìn thoáng qua Hướng Hiểu Nguyệt nhắc nhở nói:

"Một hồi Lục Hiên muốn bàn chuyện với tổng tài bên Avil chắc chắn sẽ dẫn người xuống đây, đến lúc đó bọn mình sẽ đến gặp anh ta, cậu nhớ đừng quá kích động, bảo trụ vẻ nữ thần phong độ của cậu!"

Nhưng ngàn vạn đừng đem lão công tương lại dọa chạy mất.

"Một mình cậu làm nổi không?" Hướng Hiểu Nguyệt lo lắng nói.

"Yên tâm!"

Hai người lại ngồi đại khái hơn mười phút, Lục Hiên rốt cuộc cũng đi tới.

"Đến rồi kìa!" Hướng Hiểu Nguyệt kích động một chút đứng lên.

Vu Đông xem xét liếc mắt nhìn một cái, quả nhiên bên cạnh Lục Hiện là Tần Dược, trước kia mỗi lần gặp nhau Hướng Hiểu Nguyệt đều phô trương khoe khoang hình ảnh ân ái của hai người, mỗi lần nhìn thấy đều làm Vu Đông nổi hắc tuyến đầy mặt.

Vu Đông đem áo lông vũ đặt một bên, bên trong là bộ váy áo màu vàng nhạt đơn giản, phối hợp giày cao gót màu đen, tuy rằng không phải thực chính thức, nhưng rất được thể.

"Tần tổng, lần này nói thực vui sướng, hy vọng chúng ta có cơ hội hợp tác." Lục Hiên cùng Tần Dược bắt tay nói.

"Cứ tự nhiên đi, dự án lần này của Lục tổng, chúng tôi đều đã xem qua, trước mắt chúng tôi đều rất ưng í, nhưng cụ thể thì cần tôi về công ty thương thảo cùng mọi người một chút!" Tần Dược cười nói.

"Vậy thì thật tốt quá rồi!" Lục Hiên cao hứng nói.

"Đưa đến đây được rồi." Tần Dược nói.

"Tần tổng đi thong thả!"

Vu Đông thấy bọn họ hàn huyên không sai biệt lắm, lúc này mới gọi người.

"Tần tổng!"

Tần Dược nghe tiếng quay đầu lại, thấy hai vị mỹ nữ hướng chính mình đi tới, vì thế dừng bước chân.

Lục Hiên vừa thấy hai người đang bước đến thì lập tức nhíu mày, đốn giác trứng đau không được.(chắc là bị nhức trứng...)

"Hai người có chuyện gì thì lên lầu rồi nói." Lục Hiên biết Hướng Hiểu Nguyệt sáng sớm đã tới tìm mình, vì thế nói như thế nói.

"Lục tổng, người tôi tìm chính là Tần tổng." Vu Đông có chút buồn cười nhìn Lục Hiên.

"Ai nha... lại tự mình đa tình rồi!" Hướng Hiểu Nguyệt ở phía sau xem thường một câu.

Tần Dược lúc này cũng hỏi: "Không biết cô là?"

"Tần tổng ngài hảo, tôi là Vu Đông, là Giám đốc nghiệp vụ của sở kiến trúc Thanh Phong." Vu Đông duỗi tay.

Tần Dược lễ phép cùng Vu Đông bắt tay.

"Tôi biết hôm này đến tìm ngài như thế này là rất thất lễ, nhưng phương án thiết kế của chúng tôi gửi đến quý công ty đã hơn một tháng nhưng vẫn chưa nhận được tin hồi âm, tôi đành phải rày rà dung hạ sách này mong ngài không để ý." Vu Đông nói, "Tôi hy vọng có thể chiếm dụng chút thời gian, để giới thiệu sơ qua phương án thiết kế của công ty chúng tôi."

Hướng Hiểu Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn Vu Đông nói bừa mà chẳng chớp mắt: Tỷ muội, cậu đây là muốn làm gì, không phải người cần tìm là Lục tra nam sao?

Lục Hiên lúc này cũng là có chút ngoài ý muốn, Vu Đông không phải học dẫn chương trình phát thanh sao? Khi nào thì học kiến trúc rồi.

Tần Dược tuy rằng cảm thấy có chút đột ngột, những người đều đã đuổi tới nơi này, lại là mỹ nữ, cũng không đành nói lời cự tuyệt nên gật đầu đồng ý.

"Chúng ta đến bên này bàn chuyện." Vu Đông nói xong lại chuyển hướng Lục Hiên nói, "Lục tổng không ngại tôi mượn khu nghỉ ngơi của quý công ty đi."

"Tùy ý!" Lục Hiên tự nhiên sẽ không không đồng ý.

Tần Dược mang theo trợ lý ngồi xuống, giơ tay nhìn một chút biểu, nói: "Phiền toái tận lực ngắn gọn, lát nữa tô còn có công việc!"

"Hảo!" Vu Đông ngồi xuống giới thiệu nói, "Quý công ty muốn xây dựng một làng du lịch ở vùng ngoại ô Thân thành...... Bên kia sơn thủy thanh tú, chúng ta có thể dẫn nước chảy đến đình viện, cũng có thể nôi theo cảnh đẹp bên ngoài mà xay dựng chính viên...... Làm làng du lịch của chúng ta cùng phong cảnh kia hòa làm một......"

Tần Dược nghe Vu Đông giới thiệu, cảm thấy làng du lịch đang từ từ hiện ra trong đầu mình.

Tương đối khác với cách công ty kiến trúc đi theo hướng Âu Mỹ khác, nhưng lại chạm đến gần nhất những gì anh muốn hướng đến.

"Có thể xin hỏi một chút quý công ty vì cái gì sẽ đánh vỡ loại kiến trúc đương thời đang thịnh hành, đi theo phong cách Trung Hoa?" Tần Dược mặt ngoài không động thanh sắc nói.

"Bởi vì kiến trúc của Trung Quốc dán sát với sơn thủy!" Vu Đông cười cười còn nói thêm, "Đương nhiên cũng có một bộ phận nguyên nhân là bởi vì Tần tổng khi còn nhỏ là ở Tô Châu, chúng ta suy xét đến ngài có lẽ sẽ cảm thấy thân thiết."

"Chuyện này các cô cũng biết?" Tần Dược ngoài ý muốn nói.

Tôi đương nhiên biết, lão bà tương lai Hướng Hiểu Nguyệt kia của anh mỗi ngày đều cùng tôi nói tắng trăn biến chuyện của anh.

Lúc trước Nhậm Hân Hân xảy ra chuyện, Hướng Hiểu Nguyệt liền cùng Vu Đông nói qua, nếu có thể sớm nhận thức Tần Dược, sẽ không để Tần Dược hợp tác với Lúc Hiên. Hơn nữa Tần Dược sau lại cũng cùng cô ấy nói rằng, trước kia quả thật anh muốn xây dựng một thôn viện theo phong cach Trung Quốc hòa nhập với thiên nhiên.

Chỉ là lúc ấy chỉ có 1 loại duy nhất phương án kiểu này, vậy mà còn bị bộ phận dưới đánh rớt. Anh cũng vô tình sau này mới phát hiện thì đã cùng công ty Lục thị ký hợp đồng mất rồi.

Tần Dược có đôi khi nhớ tới, còn rất là tiếc nuối.

Thực sự cảm tạ Hướng Hiểu nguyệt lúc nào cũng kể chuyện cô nghe, Vu Đông mới có thể nói ra những nhứ như thế này.

"Vu giám đốc ngài có mang theo bản thiết kế không?" Tần Dược muốn xem bản thiết kế, lúc này thực sự rất hứng thú với ý tưởng trên.

"Tần tổng thật sự ngượng ngùng, bởi vì tới vội vàng, lại sợ đã tới chậm thấy không ngài, tôi đến danh thiếp cũng quên mang nên bản vẽ......" Vu Đông có chút lúng túng nói.

"Không có việc gì!" Tần Dược lý giải gật gật đầu, rồi sau đó hướng trợ lý nói, "Vương trợ lý, lát nữa nhớ đưa bản vẽ của Thanh Phong đến phòng làm việc của tôi."

"Dạ vâng tổng tài!"

Hai người đàm luận trong khoảng thời gian này, Hướng Hiểu Nguyệt da mặt dày quầy gọi hai ly cà phê, ánh mắt lướt qua Lục Hiên.

"Tần tổng uống cà phê!" Hướng Hiểu Nguyệt buông cà phê, lại đưa ly còn lại cho vị trợ lý, "Vị này soái ca cũng uống cà phê."

Tần Dược nghe xong không khỏi có chút buồn cười xem xét liếc mắt nhìn Hướng Hiểu Nguyệt, Hướng Hiểu Nguyệt vừa lúc quay đầu, thấy Tần Dược nhìn cô ấy, tự nhiên nhỏe miệng cười một nụ cười mê đắm lòng người.

Tần Dược ngẩn ra một chút, rồi sau đó cúi đầu nhìn thoáng qua trước ly café trước mặt, hai cái kim sắc hoa thể tự nhảy vào mi mắt ---- Lục thị.

Tần Dược nghĩ hai vị mỹ nữ này cũng thực lời hại, trực tiếp chạy đến Lục thị giành khách hàng, sau khi giành xong còn dung café của chính chủ nhà mời khác.

Tần Dược uống một ngụm cà phê nói: "Hảo, tôi trở về xem bản thiết xế rồi sẽ suy xét."

"Cám ơn Tần tổng!"

Vu Đông cùng Lục Hiên cùng nhau tiễn đi Tần Dược.

Lục Hiên lúc này mới nhíu mày nhìn về phía hai người: "Cô không phải làm người đẫn chương trình radio sao? Từ khi nào lại có quan hệ đến kiến trúc rồi?"

"Cùng anh có quan hệ sao?" Vu Đông hỏi.

"Cô ở đây làm loạn cái gì, có biết Tần tổng là ai không?" Lục Hiên cảm thấy Vu Đông chính là ở ý định quấy rối.

"Anh ở đây hung hung cái gì? Tô còn chưa nói đến anh đâu, ngày hôm qua anh nói gì với Hân Hân?" Hướng Hiểu Nguyệt cả giận nói.

"Chuyện riêng của bọn tôi, hai người nhúng tay vào làm gì." Lục Hiên âm thanh lạnh lùng nói.

"Ngươi......" Hướng Hiểu Nguyệt thấy anh ta thái độ ngạo mạn, nhìn không được muốn nhấc chân lên đá thì bị Vu Đông kéo lại.

Lục Hiên phản xạ có điều kiện lui về phía sau một bước, sắc mặt xanh mét nói: "Bảo an!"

"Các anh ở đây lôi lôi kéo kéo cái gì, xem tôi như thế nào thu thập loại người không biết xấu hổ như anh." Hướng Hiểu Nguyệt kêu lên.

"Anh cũng không cần gọi bảo anh, bọn tôi đến đây chỉ nói vài câu, nói xong thì sẽ đi ngay." Vu Đông đem Hướng Hiểu Nguyệt túm đến phía sau, hướng Lục Hiên nói, "Đầu tiên, đứa trẻ của Nhậm Hân Hân anh sẽ không giành được đâu."

Lục Hiên cười lạnh.

"Tôi biết các người có tiền, nhớ hảo hảo tìm một vị luật sự tài giỏi, nhưng Thẩm phát cũng sẽ suy xét cho cô ấy nuôi dưỡng đứa bé cùng tiền phụ cấp của cha, đứa bé chính là còn nhỏ?"

"Cô có ý tứ gì?" Lục Hiên sắc mặt biến đổi.

"Hân Hân hiện tại chỉ nghĩ đến đứa nhỏ, không nghĩ tới kết hôn, nhưng là anh ép cậu ấy, bên ngoài kia biết bao nhiêu người thích cô ấy." Vu Đông ý tứ thực rõ ràng,do quá bực tức nên tìm đại cái lí do hôn nhân của Nhậm Hân Hâm

"Đương nhiên tôi cũng sẽ không nghĩ tới bước này!"

Lục Hiên tức khắc sắc mặt hóa đén đến đáng sợ.
"Thứ 2, case lần này anh cũng đừng mơ tưởng nữa." Vu Đông thấy Lục Hiên cười lạnh, vì thế nói tiếp, "Tô biết anh không tin nhưng biết sao đây, case này thật sự bị chúng tôi cướp rồi."

Nói xong câu đó, Vu Đông cấp Lục Hiên một cái ánh mắt đắc ý, lôi kéo Hướng Hiểu Nguyệt đi rồi.

"Đông Đông, vừa rồi sắc mặt Lục tra nam hảo khó coi a!" Hướng Hiểu Nguyệt hưng phấn nói, thấy tra nam ăn mệt thật là đại khoái nhân tâm.

"Anhđừng mỗi lần đều động thủ, chị nữ thần phạm đâu?" Vu Đông nói.
"Đối đãi tra nam ta chính là nữ sát thần!" Hướng Hiểu Nguyệt nói xong, lại hỏi, "Bất quá ngươi vừa mới lừa dối Tần tổng cái gì, sẽ không có việc gì đi."

"Dù sao về sau cũng thấy không." Vu Đông không sao cả nhún vai.

Đương nhiên cậu nếu có gả cho anh ta, lừa dối cũng liền lừa dối, phỏng chừng anh ta cũng chẳng dám động chạm đến bọn tớ, Vu Đông trong lòng bổ sung một câu.

"Cũng đúng!" Hướng Hiểu Nguyệt nói, "Như thế nào bây giờ tớ có cảm giác cậu thực thông minh, không phải trước kia trong 3 chúng ta tớ là đưá giỏi nhất sao."

"Sai, cậu là xinh đẹp nhất!"

"Đúng vậy!" Hướng Hiểu Nguyệt cảm thấy mỹ mãn nói.

@@

Hạ Phong tỉnh lại cũng đã là 3 giờ chiều rồi.

Xoa xoa huyệt Thái Dương, đến phòng khách lấy ly nước ấm. Chờ hòa hoãn một lúc sau, Hạ Phong không quên đi kiểm tra hộp giữ ấm.

Hộp giữ ấm an an tĩnh tĩnh trên bàn cơm, phảng phất như chưa từng có người đọng vào. Hạ Phong vặn cái nắp, thấy bên trong là lời nhắn của Vu Đông.
"Anh thực nghe lời, em sẽ thực ngoan nha, em đã ăn hết rồi! (*^__^*)"

Hạ Phong nhịn không được nở nụ cười, cầm lấy lời nhắn rồi kẹp vào notebook.

@@

Vừa mới trấn an xong Nhậm Hân Hân Vu Đông hỏi Hướng Hiểu Nguyệt: "Hôm nay ngày mấy mấy?"

"Thứ năm a!" Hướng Hiểu Nguyệt trả lời nói.

Kia qua 12 giờ chính là......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro