Chương 3: Gió đổi chiều trước bình minh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những năm tháng trôi qua trên chiến trường không chỉ tràn ngập máu và lửa, mà còn đầy những khoảnh khắc tĩnh lặng và tình yêu không lời giữa Oda Nobunaga và Mori Ranmaru. Trong bóng tối của chiến tranh, giữa sự tàn khốc và quyền lực, tình yêu của họ càng lớn mạnh, nhưng không ai trong số họ thực sự dám gọi nó bằng cái tên đó.


Năm 1564, khi Nobunaga đang củng cố quyền lực ở vùng Owari, một sự kiện quan trọng xảy ra – em gái ruột của ông, Oichi, được gả cho Azai Nagamasa, một lãnh chúa có ảnh hưởng ở phía bắc, người mà Nobunaga muốn kết minh để củng cố quyền lực và kiểm soát khu vực này. Cuộc hôn nhân chính trị này là bước đi chiến lược quan trọng trong kế hoạch mở rộng quyền lực của Nobunaga, nhưng đồng thời, nó cũng mang đến những nỗi lo âu về sự phản bội và mâu thuẫn giữa các phe phái.

---Vào một buổi chiều tĩnh lặng, Nobunaga và Ranmaru đứng bên cạnh nhau trên một ngọn đồi, nhìn xuống thành Oda nơi Oichi sẽ rời đi để đến với Nagamasa. Gió thổi nhẹ qua, mang theo mùi hương của hoa anh đào đang nở rộ, nhưng không thể che lấp được bầu không khí căng thẳng và nặng nề. Nobunaga khoanh tay trước ngực, đôi mắt sắc bén dõi theo từng cử động bên dưới. Oichi – người em gái mà ông yêu thương – đang chuẩn bị lên đường, mặc bộ kimono trắng tinh khiết, khuôn mặt dịu dàng nhưng ẩn chứa nỗi buồn khó tả.

"Ta không muốn gả em gái mình đi," Nobunaga nói khẽ, giọng trầm lắng nhưng mạnh mẽ. "Nhưng quyền lực cần được củng cố, và ta không còn sự lựa chọn nào khác."


Ranmaru đứng im lặng bên cạnh, đôi mắt dịu dàng nhìn về phía Nobunaga. Anh hiểu rõ, đối với một lãnh chúa như Nobunaga, tình thân và tình yêu đều phải nhường chỗ cho trách nhiệm và tham vọng. Nhưng sâu thẳm trong trái tim anh, Ranmaru không thể không cảm thấy nỗi đau khi thấy người mình yêu phải hy sinh những người thân thiết để đạt được mục tiêu của mình.

"Ngài đã làm điều cần thiết," Ranmaru nói khẽ, nhưng đôi mắt anh ánh lên sự cảm thông.


Nobunaga im lặng một lúc lâu, đôi mắt ông không rời khỏi Oichi. Bóng dáng người em gái nhỏ bé dần khuất sau đám rước, rồi mất hẳn trong làn sương mờ của buổi chiều. Ông hít một hơi dài, rồi quay sang Ranmaru, ánh mắt dịu lại.

"Chỉ có em hiểu ta, Ranmaru," Nobunaga nói, giọng nói khàn đặc nhưng chất chứa sự tin tưởng tuyệt đối. 

"Chỉ em mới ở bên ta trong những khoảnh khắc thế này, khi tất cả những người khác đều đứng từ xa dõi theo. Em biết ta không phải là một con quỷ như họ nghĩ."

Ranmaru không trả lời, chỉ gật đầu nhẹ. Trong anh, cảm xúc hỗn loạn, vừa là lòng kính trọng, vừa là sự yêu thương không thể bày tỏ. Khoảng cách 32 năm tuổi chưa bao giờ là rào cản, mà trái lại, chính sự trưởng thành và kiên định của Nobunaga khiến Ranmaru càng cảm thấy bị cuốn hút. Anh biết rằng tình cảm của mình dành cho Nobunaga không chỉ đơn thuần là sự trung thành hay kính trọng của một người hầu, mà là một thứ tình yêu sâu sắc, không thể gọi tên trong hoàn cảnh này.
Thời gian trôi qua, Oichi và Nagamasa dần trở thành một cặp đôi quyền lực, và mối quan hệ giữa hai nhà Oda và Azai tạm thời yên ổn. Nhưng sâu thẳm bên trong, Ranmaru hiểu rằng sự liên minh này chỉ là một sợi dây mong manh, có thể đứt gãy bất cứ lúc nào. Tình thế chính trị ngày càng phức tạp, với các phe phái lớn nhỏ không ngừng âm mưu lật đổ nhau. Sự phản bội có thể đến từ bất cứ nơi đâu, kể cả từ những người thân cận nhất.


Một đêm nọ, sau khi cuộc họp chiến lược kết thúc, Nobunaga và Ranmaru cùng ngồi lại với nhau trong một căn phòng yên tĩnh, không gian chỉ còn lại ánh sáng mờ ảo từ ngọn nến trên bàn. Nobunaga uống một ngụm sake, đôi mắt ông hơi đờ đẫn sau một ngày dài mệt mỏi."Ran," Nobunaga gọi tên anh, giọng nói khẽ khàng nhưng sâu lắng. 

"Em có bao giờ nghĩ rằng sẽ đến một ngày em gái ta phản bội ta không?"

Câu hỏi khiến Ranmaru bất ngờ. Anh biết Nobunaga là người luôn tính toán kỹ lưỡng mọi việc, nhưng việc nghi ngờ Oichi, người em gái ông yêu thương nhất, có lẽ là điều đau đớn hơn cả đối với ông.

"Không ai biết được điều gì có thể xảy ra," Ranmaru nói, giọng nhẹ nhàng nhưng chân thành.

 "Ngài là một người mà nhiều kẻ ghen ghét, và có lẽ, ngay cả người thân cũng có thể bị cuốn vào những âm mưu đó. Nhưng... Oichi luôn yêu ngài. Điều đó không bao giờ thay đổi."


Nobunaga im lặng một lúc lâu, ánh mắt ông như chìm vào dòng suy nghĩ sâu xa. Rồi ông đứng dậy, tiến đến bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời đêm. Những vì sao lấp lánh phản chiếu trong đôi mắt ông, nhưng khuôn mặt ông đầy vẻ trầm ngâm và buồn bã.

"Có những thứ mà quyền lực không thể mua được," Nobunaga thì thầm. 

"Ta có thể đánh bại mọi kẻ thù trên chiến trường, nhưng những cảm xúc của con người... chúng phức tạp hơn cả kiếm và cung."


Ranmaru đứng dậy, bước đến bên cạnh ông, bàn tay anh khẽ chạm vào vai Nobunaga. Một cái chạm nhẹ nhưng đầy ý nghĩa. Nobunaga quay lại, đôi mắt ông gặp ánh mắt của Ranmaru, sâu thẳm và đầy nỗi niềm.

"Dù điều gì xảy ra, em sẽ luôn ở bên ngài," Ranmaru nói, giọng nói kiên định nhưng dịu dàng. "Em sẽ không bao giờ phản bội ngài."


Nobunaga nhìn vào đôi mắt ấy, như tìm thấy trong đó sự an ủi và niềm tin mà ông cần. Ông khẽ gật đầu, rồi bất chợt cúi xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán Ranmaru – một cử chỉ dịu dàng, nhưng chứa đựng tất cả tình cảm mà ông không bao giờ nói ra.


"Từ khi em bước vào cuộc đời ta, Ranmaru, ta đã có một người luôn đứng bên cạnh, không cần lời hứa nào mà vẫn trung thành hơn cả vàng bạc," Nobunaga thì thầm. 

"Và vì điều đó, ta mãi mãi biết ơn em."

Ranmaru cảm thấy trái tim mình tràn đầy hạnh phúc lẫn xót xa. Tình yêu của họ, dù không được nói ra nhiều lời, nhưng lại sâu sắc đến mức không thể đo đếm. Đó là thứ tình cảm vượt qua thời gian và định kiến, dù cho thế gian có bao nhiêu giông bão, hai người họ vẫn sẽ luôn ở bên nhau – cho đến khi vận mệnh đưa họ đến bước ngoặt cuối cùng.
Những ngày tháng bình yên ngắn ngủi trôi qua, nhưng Ranmaru hiểu rằng sắp có những biến cố lớn xảy ra. Bóng tối của cuộc chiến tranh quyền lực đã dần dần bao trùm lên khắp Nhật Bản, và một ngày nào đó, Oda Nobunaga sẽ phải đối mặt với những trận chiến khốc liệt hơn, những thử thách mà ngay cả tình yêu của họ cũng không thể dễ dàng vượt qua.Nhưng dù có chuyện gì xảy ra, Ranmaru sẽ luôn ở bên Nobunaga, bảo vệ ông bằng cả mạng sống của mình. Cả hai biết rằng họ đang bước vào một giai đoạn sóng gió hơn bao giờ hết, nhưng giữa tất cả những âm mưu và phản bội, tình yêu của họ sẽ mãi là điều không thể bị lay chuyển.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro