Chương 26: Người quen cũ-Sesshomauru

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, trong khi đang ngủ thì Kagome đã tới. Bởi vì sợ Yui sức khỏe không tốt nên Kagome cũng không gọi Yui dậy mà kéo Inuyasha đi tìm mảnh Ngọc tiếp theo. Lúc Yui tỉnh dậy thì một người một yêu đã sớm "cao chạy xa bay".

"Chị Kagome thật là..." Yui dẩu môi, bất mãn vô cùng. Bà Kaede thấy thế cười híp mắt, nói:

"Không thì cháu giúp bà làm chút việc vặt đi."

"Vâng."

....

Đến tối hai người mới trở lại. Mà khiến Yui buồn bực nhất là ăn cơm xong họ lại trốn đi! Hai người muốn hẹn hò không thể chọn thời gian được sao?!

Nàng trốn trong bụi cây, cắn cắn răng. Nhìn Kagome băng bó cho Inuyasha, nàng hừ lạnh một cái.

Lại dám cướp chị gái của ta.

Không biết từ bao giờ nàng đã không hề sợ Inuyasha nữa. Đây có lẽ là một bước chuyển biến tốt. Nàng không thể quá sợ yêu quái được.

Đang lúc nàng ngồi phun tào, đột nhiên trên trời xuất hiện một cỗ liệu xa hoa. Người phụ nữ xinh đẹp bị xích lại và kéo đi như một tên tù tội.

Mà lúc này, từ trên trời giáng xuống một nam nhân lãnh khốc như sương gió, đôi mắt sắc lạnh như dao.

Khi nàng nhìn rõ bộ dạng của hắn, đồng tử của nàng nháy mắt mở rộng!

Sesshomaru!

"Ai?!"

Có lẽ trong vô thức nàng đã gọi ra cái tên đó. Inuyasha mới chỉ mấp máy miệng, nghe thấy có người còn nói nhanh hơn cả hắn thì lực chú ý cũng từ mẹ mà chuyển sang.

Yui chậm rãi bước ra khỏi đám cây xanh. Dưới ánh trăng, trang phục vu nữ giống như phủ thêm một tầng thánh khiết.

Sesshomaru nhíu mày, hắn nhận thấy từ trên người nhân loại này có một tia quen thuộc. Vì thế không gian trầm mặc vài giây, Yui nuốt nước bọt, nói:

"Sesshomaru, là ta."

"Shizune Yui?"

Cuối cùng Sesshomaru cũng nhớ ra người này là ai. Chẳng qua...đã hai trăm năm, vì sao nàng ta lại không chết? Hơn nữa bộ dạng lại không hề thay đổi...

Hắn muốn nói gì, đúng lúc này Thiên Sinh Nha bên hông lại rung lắc một cách kì quái. Đây là lần đầu tiên Thiên Sinh Nha có dị biến. Hắn cúi đầu nhìn Thiên Sinh Nha, sau đó ngẩng đầu nhìn Yui, lúc này trong đôi mắt hắn hiện lên một tia kinh ngạc.

"Ngươi...linh hồn ngươi là chuyện gì xảy ra?"

"Linh hồn?" Yui sửng sốt. Nàng không hiểu Sesshomaru đang nói gì.

Sesshomaru nhàn nhạt nhìn nàng, có lẽ tình trạng của mình chính nàng cũng không biết. Không biết cũng tốt. Không nhận ra thở dài một hơi, cuối cùng hắn phất tay, Yui lập tức ngã xuống dưới đất, cả người không thể động đậy. Ngay cả nói cũng không thể.

Sesshomaru..:ngươi làm gì?!

Nàng mở to mắt nhìn hắn, Sesshomaru lãnh tĩnh thu tay, nói:

"Kế tiếp là chuyện của ta. Ngươi đừng xen vào".

Nói xong, xung quanh lập tức như lâm vào ảo cảnh.

Inuyasha nhìn thấy mẹ, còn Kagome cũng bị mê huyễn, ngã xuống dưới đất. Trên người bị quấn xích sắt, còn có vài con quỷ sai quấn chặt lấy nàng.

So với Kagome, Sesshomaru đối với Yui đã là rất lưu tình.

Quan hệ của Sesshomaru và Yui phải nói lên từ 200 năm trước. Khi mà nàng bị yêu quái đuổi bắt đã được Sesshomaru giúp đỡ.

Khi ấy Sesshomaru không hề giống như hiện tại. Hắn ít ra vẫn còn một chút gọi là ôn nhu. Vì thế hắn mới động lòng trắc ẩn thu lưu Yui một đoạn thời gian. Nàng và hắn sống chung với nhau khoảng ba năm. Sau khi hắn cùng Inu No Taisho đi lịch lãm thì Yui và hắn mới chính thức tách ra.

Khi trở lại, Sesshomaru muốn tìm lại Yui thì đã quá muộn. Nàng đã bị yêu quái giết chết.

Cho đến hiện tại, đột nhiên gặp lại nàng, không khỏi kinh ngạc.

Yui ngoại trừ lớn lên thì ngoại hình và mùi hương không hề thay đổi. Linh hồn thì khiếm khuyết. Nhưng hắn lại thấy được có một thứ gì đó đang chống đỡ sinh mệnh cho nàng. Một thứ gì đó siêu nhiên.

Đó là...cái gì nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro