Chapter 94 : Đối mặt 2 cái Giám Mục.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___3rd POV___

Nhìn bóng lưng nhỏ nhắn của Emilia biến mất trong tầm mắt, nụ cười của Jin cũng dần biến mất.

Cậu nghiêm nghị nhìn về phía Ferris.

"Cái metea liên lạc tôi nhờ cậu đưa cho Crusch đã đến tay cô ấy rồi đúng không ?" (Jin)

Ngụy nương tai mèo Ferris cũng nghiêm túc gật gật đầu, đáp.

"Uhm, Crusch-sama đã nhận tận tay nó rồi, tôi cũng truyền lại nguyên văn lời của Jin-kyun nữa. Rằng phải liên lạc với cậu ngay nếu có biến cố xảy ra." (Ferris)

Lão kiếm quỷ nhận ra có gì đó không đúng, bèn thận trọng hỏi.

"Có chuyện gì xảy ra sao, Jin-dono ?" (Wilhelm)

Hơi liếc Wilhelm một chút, Jin không nói mà chỉ gật đầu trả lời. Cậu đang quăng một cái lưới lớn, một mẻ hốt gọn đám này đại tội giám mục.

Theo kế hoạch của cậu thì lần hành động này ít nhất có thể giết 3 cái giám mục, bao gồm【Lười biếng】 Petelgeuse.

Tuần tự là giáo phái phù thủy đại tội giám mục,【Tham lam】Regulus Corneas cùng với【Bạo Thực】Lye Batenkaitos.

Jin đã sắp đặt tọa độ định vị ma pháp lên cái Metea mà Crusch đang cầm, cậu có thể nhờ Beatrice dịch chuyển tới chỗ đó ngay khi có biến.

Quả nhiên, chẳng đợi Jin suy nghĩ quá nhiều, cái Metea sáng lên quang mang màu xanh dương, thúc giục cậu mở nó ra ngay lập tức. Và ngay khi Jin khởi động nó lên thì đã thấy Crusch với khuôn mặt ngưng trọng la lớn.

"Jin ! Có một kẻ mặc đồ trắng kỳ quái tập kích đoàn xe của tôi, hắn đã tàn phá 2 cái xe ngựa cùng với sát hại một số binh lính rồi !" (Crusch)

"!!??" (Jin)

Jin nhíu mày, nhanh chóng đáp lời Crusch.

"Crusch-san, nhanh chóng thông báo tập thể binh sĩ rút lui ngay đi. Đó có khả năng là một đại tội giám mục tới báo thù chúng ta vì đã giết cá voi trắng đấy." (Jin)

"Tôi hiểu rồi !" (Crusch)

Nữ công tước dõng dạc nói, sau đó lớn tiếng ra lệnh toàn đội nhanh rút lui về phía sau.

Mà lúc này, Regulus Corneas, đại tội giám mục thấy được Crusch thế mà không có đối cứng xông tới phía hắn bèn tấm tắc thấy lạ. Hắn nghĩ Crusch loại này tự trọng đầy mình quý tộc sẽ không cụp đuôi chạy trốn kể cả gặp phải kẻ địch mạnh hơn mình mới đúng, không lẽ hắn đánh giá quá cao Karsten nữ công tước ?

"Oiya ? Thế mà lại rút lui rồi, làm tôi cứ tưởng mấy người sẽ chủ động xông tới chứ ? Tôi không thích đánh nhau nhưng thế này cũng có chút hơi nhàm chán đó nha." (Regulus)

Hắn có một đầu màu trắng tóc, mắt hổ phách cùng khuôn mặt bình thường. Nhìn qua thật chẳng ai cho rằng tên này thế nhưng là đại tội giám mục mạnh nhất, sống lâu nhất trong giáo phái phù thủy, kẻ mà đã reo rắc nỗi kinh hoàng lên người dân lục địa trong bao thập kỷ qua.

Với đặc tính【Cưỡng dục】biến thái của mình, Regulus đã bắt cóc rất nhiều phụ nữ có chồng, thiếu nữ có người yêu hay bất cứ cô gái nào hắn thấy vừa mắt để trở thành 'cô dâu' của hắn.

Đây chính là thuần túy nhất 'ác', Jin kinh tởm nhất loại người này.

Nếu dựa theo nguyên bản quỹ tích, gã cùng Bạo thực giám mục Lye Batenkaitos sẽ chặt một tay của Crusch, giết gần hết thảo phạt đội để dằn mặt Lugnica.

Còn tại sao không dám giết ư ? Cái này hẳn là ý định của Hư sức phù thủy Pandora. Cô ta còn chưa muốn làm mọi thứ triệt để rối loạn.

Regulus vung tay lên, thời gian của mấy chiếc xe ngựa bị hắn dừng lại. Tiếp đó là cả chiếc xe ngựa liền bị chém tan nát, ngay cả những người bên trong nó cũng không thoát được.

Đây là quyền năng của gã, ngưng đọng thời gian của sự vật.

Nói chính xác hơn, phải nói là đem tự thân tiếp xúc được thời gian cho độc lập đi ra mới đúng.

Giống như là tại trong một dòng lũ, nếu có một hạt, một giọt nước bị cưỡng chế tính chất đứng im tại chỗ, không cách nào nhúc nhích, như vậy, mặc kệ là mãnh cỡ nào dòng lũ xiết, một khi gặp được đứng im tại chỗ giọt nước, đều chỉ có thể từ trên nó【chảy】đi qua.

Regulus chính là thông qua đem thời gian cho đứng im, để cho sự vật tại trong dòng lũ thời gian độc lập đi ra.

Cứ như vậy, mặc kệ di động bên trong dòng lũ sự vật là cái gì, một khi chạm đến đây tuyệt đối bất động sự vật, đều chỉ có thể bị cắt ra, phân liệt, từ trên sự vật đi vòng qua.

Cho nên, Regulus đem tự thân thân thể thời gian cho bất động, vậy thì tương đương với vô địch, sẽ không bị ngoại vật cho tổn thương trước không nói, tuổi thọ cũng sẽ không tăng trưởng, cơ thể càng sẽ không cảm thấy mệt nhọc cùng đói khát, sống trên trăm năm thời gian như cũ sở hữu thiếu niên bề ngoài.

Kèm thêm, Regulus quần áo trên người đều bị đông cứng thời gian, bất kể như thế nào cũng sẽ không dơ dáy bẩn thỉu, gió thổi qua đi cũng sẽ không để cho vạt áo bay lên.

Mà bị Regulus tiếp xúc đụng tới đất cát, đại khí các loại sự vật, đồng dạng là bởi vì bị dừng lại thời gian, độc lập đi ra, mới có thể nắm giữ lực sát thương đáng sợ cùng lực phá hoại, vô luận chạm đến cái gì, đều có thể đem hắn cắt ra, phân liệt thậm chí xuyên thủng.

Nghe liền biết trâu bò các thứ nhưng thực tế ngoài quyền năng ra thì Regulus hoàn toàn là một cái chiến đấu con gà. Và nghiêm túc mà nói, thứ sức mạnh này của hắn nếu đánh với cường giả cùng cấp độ thì cơ bản là sẽ bị đập chết, chỉ có thể dùng ra để khi dễ những người yếu hơn hắn.

Cái này nếu phải nói thì tương tự với Tatsumaki bên One punch man hay Accelerator bên Toaru. Cả hai đều là nếu mất siêu năng lực thì sẽ biến thành yếu gà cái chủng loại kia.

Mà nhân sĩ dùng để đối chiến loại này nhân vật không nghi ngờ gì nữa,tốt nhất chính là cực tốc hình chiến sĩ như Jin.

Rút lui đám binh sĩ quay đầu ngược lại hướng Regulus nhưng chưa chạy được bao lâu thì đại tội giám mục Lye Batenkaitos đã nhảy ra phục kích, dùng bạo thực năng lực nháy mắt thôn phệ tên, ký ức cùng sự tồn tại của một nhóm binh sĩ.

"Rất tốt, rất tốt, giống như đã có thể nghe được chung quanh không ngừng vang lên kêu rên cùng tiếng khóc, thực sự là tuyệt ! Mặc kệ là sợ hãi cũng tốt, tuyệt vọng cũng tốt, thậm chí là tiếng khóc cũng được, khi những vật này đều bị nuốt vào trong bụng, ngậm vào trong miệng, bất kể như thế nào đều sẽ có làm cho lòng người như than chủi đốt cháy a ? Vậy cũng chỉ có thể gặm ăn! Nuốt chửng! Cắn xuống! Nuốt vào! Đem tất cả hết thảy đều hóa thành muốn ăn! Lấp đầy bao tử của mình ! Như vậy là đủ rồi ! Trừ cái đó ra hết thảy đều có thể bỏ qua!" (Lye)

Một cái tóc đen dài gầy còm thằng lùn xiêu vẹo đi tới, dùng tựa như là đói khát đến cực hạn ngữ khí tuyên cáo với tất cả.

Lye Batenkaitos vừa chảy nước miếng vừa quái dị rú lên một cách hưng phấn.

Crusch thấy tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, hiểu rõ mình đã lâm vào cực độ nguy hiểm nhưng cũng không có sợ hãi chút nào, cô đích xác có một ý chí, tinh thần thép. Dù chết ở đây nữ công tước cũng không có nửa câu oán hận, mà chỉ có tiếc nuối cùng tự trách bản thân không đủ năng lực.

"Toàn quân ! Dàn trận đối địch ! Kẻ thù có thể là giáo phải phù thủy đại tội giám mục ! Hết thảy nâng cao cảnh giác !" (Crusch)

Crusch rút ra bảo kiếm gia truyền, thân kiếm nhanh chóng được lấp đầy bởi lục sắc tinh quang.

Regulus tặc lưỡi, khuôn mặt lộ vẻ khó chịu vô cùng. Gã gằn giọng hướng Crusch đe dọa.

"Đã nói là không muốn đánh nhau rồi, cứ phản kháng vô ích là sao nhỉ ? Nằm yên đó rồi chết đi không phải đỡ khổ hơn sao ?" (Regulus)

Gã phất tay, hàng phòng thủ số 1 nhanh chóng bị tạc nát. Vô số binh sĩ bỏ mạng chỉ trong chớp mắt.

Crusch giận tím cả mặt, vung ra một cái sắc bén phong nhận, đánh úp về phía Regulus.

Nhưng đòn tấn công chẳng thể chạm nổi hắn một sợi lông, nó hoàn toàn vô dụng.

Tiếp tục phất tay, hàng phòng ngự số 2 lại bị thổi tan. Binh sĩ chân cụt tay đứt, các mảnh cơ thể tán loạn khắp nơi khiến Crusch càng tức giận.

"Tên khốn kiếp !" (Crusch)

Regulus chuyển sự chú ý sang Crusch, gã nheo mắt khó chịu, rít lên.

"Này, tôi rất không thích có người đột ngột buông lời sỉ vả tôi đâu. Ngậm miệng giùm cái." (Regulus)

Gã tiếp tục phất tay của mình, dự định cắt đi Crusch một cánh tay.

Nhưng đúng lúc này, một đạo hắc sắc trảm kích vượt qua không gian mà tới, chém đôi công kích của Regulus và hướng thẳng hắn bắn đến.

Regulus bị bất ngờ nhưng hắn khinh thường né tránh, dù sao tên này vô cùng tin tưởng vào quyền năng của bản thân.

Và đại giới cho việc kiêu căng đó là suýt chút nữa bị chém ngang lưng.

"Cái gì !?" (Regulus)

Phòng thủ của gã bị đánh tan vô cùng nhẹ nhõm, nếu Regulus không kịp né đi thì thật có khả năng bị chém trúng rồi.

Mà chủ nhân của đòn tấn công, Jin bước ra từ cổng không gian cùng Wilhelm, Ferris và Beatrice.

Nhìn khung cảnh kinh khủng trước mắt, trừ Jin cùng Beatrice ra thì hai người còn lại bị giật mình không nhỏ.

Thế mà thật bị tập kích rồi ?

"Crusch-sama !" (Ferris)

Ferris hoảng sợ, nhanh chóng tìm kiếm Crusch thân ảnh, thấy được nữ công tước không bị thương sau cậu ta mới bình tĩnh lại.

Jin hơi đánh giá kẻ địch chút, lập tức lên kế sách tác chiến.

Xung quanh đây không chỉ có 2 tên đại tội giám mục mà còn có một cơ số giáo đồ khác đang ẩn náu. Đám này không bỏ qua được.

"Hai tên đại tội giám mục tôi tới giết, còn lại đám tôm tép nhờ mọi người xử lý." (Jin)

Nói, Jin đánh mắt về nhóm giáo đồ đang dần hiện thân, bao vây lấy đoàn xe.

Crusch đám người đương nhiên rõ ràng thực lực của Jin nên cũng không nhiều lời, họ đợi lệnh của nữ công tước xong liền lập tức tác chiến.

Jin cùng Beatrice quan sát Regulus cùng Lye, mà tương tự, hai kẻ còn lại cũng đang quan sát họ.

"Đại tinh tinh ? Vẫn là nhân tạo ? Còn kẻ này hẳn là nhân vật đã giết thú cưng của chúng ta ?" (Regulus)

"Nhân công tinh linh ? Mặc dù cũng không phải không có ăn qua tinh linh, nhưng nhân công tinh linh cùng bình thường tinh linh đến cùng có cái gì khác biệt, ta cũng rất muốn nếm thử xem, không sai, rất muốn rất muốn, nếu như là nhai dai đồ vật liền tốt, cắn sẽ phát ra rên rỉ thì càng để cho người ta cảm thấy hưng phấn, chỉ cần suy nghĩ một chút liền cho người cảm thấy nước bọt đều nhanh rơi ra ngoài, cho nên, mau để cho ta nếm thử cái kia a!" (Lye)

Bạo thực giám mục thèm thuồng bộ dáng ác tâm đến Jin, càng khiến bên cạnh cậu Beatrice có chút không được tự nhiên run rẩy.

Jin cầm tay cô và cảm nhận được cái này nhẹ run rẩy. Và cậu triệt để bị chọc tức.

Tầm mắt thiếu niên băng lãnh không còn chút nhiệt độ nào, sát khí kinh khủng bắn ra như thể muốn ăn mòn thế giới.

"Rất tốt, ngươi có thể đi chết." (Jin)

Từ kho đồ không gian, Jin lôi ra một cây ma thương đỏ thắm quỷ dị, thân thương lưu chuyển các họa tiết, đồ án khó hiểu.

Đây là ma thương Scathach tặng cho cậu làm quà tốt nghiệp, cậu vẫn chưa dùng lần nào. Cuối cùng nó cũng có cơ hội ra sân.

Xích hồng ma lực trộn lẫn với hắc sắc ma lực tụ tại mũi thương, chỉ trong sát na đó, thiếu niên thân thể căng ra tựa như cung tên, giơ lên ma thương và ném mạnh một phát.

Đột phá tốc độ âm thanh một thương không chút cản trở nào xuyên thủng lồng ngực cùng trái tim của Lye Batenkaitos, quấy nát cơ quan bơm máu của hắn.

Nhân quả luật ma thương mang theo nhất định xuyên tim đặc tính dễ dàng đánh giết【Bạo thực】đại tội giám mục.

Ngay cả Lye cũng không thể tin được mình cứ như vậy bị giết mà không phản kháng được chút nào.

Ma thương sau đó bộc phát cuồng loạn ma lực, plasma nhiệt cầu lập tức nuốt chửng Lye thân thể, đem nó triệt để hóa thành tro bụi.

Tại mọi người trợn muốn lồi cả mắt bên trong, Jin giơ tay lên và nhàn nhã tiếp lấy tự động bay trở về ma thương.

"Muốn nuốt ta【Duy nhất】? Ngươi vẫn là xuống dưới đó ăn đất đi thôi." (Jin)

Duy trì lạnh lùng sắc mặt, Jin tiếp tục nhìn Regulus, kẻ đang hít một hơi khí lạnh cố trấn tĩnh bản thân lại.

Mà cô nàng đại tinh linh dường như bị Jin cảm động đến, tay nhỏ nắm càng chặt hơn, hận không thể lập tức cuộn tròn trong ngực cậu mà nũng nịu.

Jin vô cùng quan tâm cô, tới độ gọi là quá mực bảo vệ (overprotected) cũng không sai chút nào.

Kỳ thực đối với người thận cận bên mình Jin đều như vậy. Họ là neo điểm nhân tính của cậu, là tất cả cũng là lý do để cậu vung kiếm, không kẻ nào được phép tổn thương đến họ, cho dù là thần linh cũng không thể.

Rút ra Raimei-kyaku, Jin chầm chậm bước về phía Regulus sau khi đã ra hiệu cho Beatrice tới hỗ trợ đám người Crusch.

Có đại tinh linh Beatrice ở đây thì chiến đấu với lũ tạp nham này nháy mắt liền có thể kết thúc nên Jin liền yên tâm đi đơn sát Regulus.

"Thật thất lễ đấy vị thiếu niên này, ngươi chẳng chào hỏi gì cả liền giết mất đồng bạn của ta. Cái này quá bất lịch sự đi ? Người như ngươi hẳn sẽ mãi mãi không tìm được tình yêu của đời mình đi." (Regulus)

Regulus là một cái tự cho là đúng người. Gã thật coi bản thân thành trung tâm, tất cả ý kiến của mọi người đều sai chỉ có hắn đúng, điển hình bệnh tâm thần.

Jin cũng lười nói chuyện với thằng ngu này.

"Lảm nhảm nhiều quá đấy, lưỡi của ngươi hẳn dài và lớn hơn trí thông minh của ngươi ấy nhỉ ?." (Jin)

Regulus bị sỉ nhục cũng chỉ hơi biên sắc mặt mà tiếp tục thao thao bất tuyệt.

"Thích không phải giá rẻ, tùy tiện liền có thể theo đuổi được thích căn bản không đáng một đồng, đem vật như vậy đều tụ tập tại bên cạnh mình có ích lợi gì? Bản thân thỏa mãn sao? Nhưng liền loại này bản thân thỏa mãn cũng là một loại tư dục đúng chứ? Ta cũng không có đề xướng đâu." (Regulus)

"Báo thù cũng là không có chút ý nghĩa nào, coi như người yêu, bằng hữu đã chết đi , chỉ cần đối phương vĩnh viễn sống ở trong tim mình, vậy không phải đủ sao ? Truy cầu người chết cũng chỉ là một loại tham lam biểu hiện, không bỏ xuống được trẻ ranh tư duy mà thôi, ta cũng không có chút nào đề xướng." (Regulus)

"Đến nỗi thỏa mãn ăn uống, vậy càng là ta không thể nào hiểu được nguyện vọng, ăn hết đồ vật lại biến thành dinh dưỡng? Đó cũng chỉ là tại chồng chất mỡ và năng lượng không phải sao ? Đem những vật kia đều lưu lại cơ thể lại có ý nghĩa gì ? Thể trọng tăng lên liền sẽ vui vẻ không ? Đầu lưỡi thỏa mãn liền sẽ tiến hóa sao ? Không, sẽ không, cho nên đó cũng không phải là cái gì đáng giá đề xướng hành vi." (Regulus)

"Người a, chính là hiểu biết được đủ, thỏa mãn mới là hạnh phúc." (Regulus)

"Thế nên, thiếu niên a. Ta không oán hận ngươi sát hại đồng bạn của ta, mà ta chỉ đang đau buồn ngươi không hiểu được thích cùng được thích cảm giác, làm cỡ nào đáng thương người." (Regulus)

Những thứ này ngôn luận dài dòng đạo lý nhưng chẳng có chút tính logic nào cả, sơ hở đến cả trăm chỗ. Suy nghĩ một chút liền khiến người nghe cảm thấy vô cùng chán ghét luận điểm.

Gã, Regulus Corneas là một cái không nói lý thằng tâm thần.

Jin cảm thấy muốn nôn khi nghe tên này khua môi múa mép. Jin rất ít chán ghét một người như thế này, Regulus là một trong số ít kẻ Jin thực sự muốn chém thành thịt nát.

"Vậy sao ?" (Jin)

Thiếu niên vẫn cứ như vậy bước đến, như băng tuyết địa ngục ánh mắt phong tỏa Regulus.

Ngay lúc này, không gian... Bị đông cứng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro