Thứ Nam Nhân Không Biết Tiết Chế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.
.
.
Giác Chủy

__________________________________________

.

.

.

.

.

Cung Viễn Chủy gả cho Cung Thượng Giác hơn một năm. Ở Giác Cung hắn chính là ông trời, ngay cả Cung Thượng Giác cũng rất ít khi làm trái ý hắn. 

Cung Thượng Giác một hôm về rất muộn làm Cung Viễn Chủy đợi thật lâu. Ai khuyên cũng không nghe. Rốt cuộc Cung Viễn Chủy đợi được Cung Thượng Giác trở về lại mang một thân nhếch nhác không phải dáng vẻ thường ngày của hắn. 

Trên người Cung Thượng Giác nồng nặc mùi rượu.

Cung Thượng Giác trông thấy Cung Viễn Chủy  mặc đồ ngủ, ngồi xếp bằng trên giường thì ghé lại gần. 

  "Bảo bối, đến đây. Ca ca muốn hôn một cái Viễn Chủy đệ đệ một cái." 

Cung Viễn Chủy ngửi được trên người Cung Thượng Giác một mùi thật đáng ghét. Mùi của rượu trộn lẫn với mùi son phấn, hương liệu thường thấy trên người nữ tử thanh lâu. Cung Viễn Chủy từng ngửi được mùi này trên người Cung Tử Vũ. 

Cung Viễn Chủy lần đó đã mách lẻo cho Vân Vi Sam biết, hại Cung Tử Vũ hơn một tháng phải ngủ ở thư phòng.  

Cung Viễn Chủy đẩy Cung Thượng Giác ra thật xa, còn chán ghét nói. 

"Ca ca thật đáng ghét, trên người tạp nham đủ mùi hôi chết đi được. Không tắm sạch sẽ thì đừng có bò lên giường đệ." 

Cung Thượng Giác bị Cung Viễn Chủy ghét bỏ nhưng không giận, ngược lại thấy hành động này có chút tình thú. 

"Viễn Chủy đệ đệ muốn làm rồi hả phản hả?! " 

Hắn nhào tới ôm lấy Cung Viễn Chủy. Hắn cũng biết tiểu lang quân của hắn có chút kiết phích, muốn trêu chọc Cung Viễn Chủy một chút. Cung Viễn Chủy nhăn mũi, ngược lại nhào đến cắn mạnh vào cổ Cung Thượng Giác, khoang miệng đột nhiên ngập mùi tanh của máu. 

"Đệ nói rồi, không tắm sạch sẽ thì đừng có bò lên giường. " 

Cung Thượng Giác nhịn đau, đè hai tay của Cung Viễn Chủy xuống, tháo đai lưng, trói lại. Cung Viễn Chủy ngây một hồi mới nhận ra Cung Thượng Giác muốn làm chuyện gì.

Hắn giãy giụa. Càng giãy càng giống như kích thích Cung Thượng Giác. 

Cung Thượng Giác nhếch mép nhìn Cung Viễn Chủy . 

"Cung Thượng Giác!! Xấu xa, hỗn đản...!!" 

Cung Thượng Giác ghé sát tai Cung Viễn Chủy  thì thầm khiêu khích, âm thanh ma mị khiến Cung Viễn Chủy vừa sợ vừa nghiện. 

"Giãy giụa vô ích, cho dù đệ đệ có quỳ xuống cầu xin cũng thế thôi. " 

Đều chỉ có một kết quả, bị Cung Thượng Giác làm tới sống dở chết dở.

Hôm sau, Cung Tử Vũ nhìn dáng đi kỳ lạ của Cung Viễn Chủy, hắn không khỏi tò mò hỏi, nhưng lại bị Cung Viễn Chủy nạt lại.

"Việc của ngươi đấy à?" 

Cung Viễn Chủy hiện tại nguyền rủa Cung Thượng Giác tám trăm lần. Thứ nam nhân không biết tiết chế. 

.

.

.

___________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro