Chương 45: Gia nhập môn phái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bất tri bất giác, cái tên Quân Thục Nghi liền trở thành phong vân. Nhưng,  bởi vì bản thân Quân Thục Nghi ngày thường điệu thấp làm việc lại ít khi chung đụng với người khác cho nên cũng không ai biết Quân Thục Nghi này rốt cuộc là ai. Tuy nhiên điều đó cũng không gây trở ngại bọn họ mồm năm miệng mười bàn tán cười nhạo.

"Ta nói, Quân Thục Nghi này là thần thánh phương nào a?! Chưa từng nghe danh, nhưng nhìn có vẻ rất lợi hại a, công huân đều cao như vậy."

"Ha ha, rất lợi thì như thế nào, chẳng phải cũng chỉ có thể đứng hạng ba thôi sao!"

" Đúng vậy, đúng vậy, Quân Thục Nghi này hiện tại hẳn là phải tức chết đi, kết quả như vậy đáng lí ra nên là đứng đầu mới phải, cố tình lại bị Mộ Chỉ Ly cùng Tư Đồ Diêu sinh sinh ép một đầu, nếu là ta, chỉ sợ trực tiếp thổ thổ huyết a"

" Ha ha, cái này gọi là số mệnh a, ai bảo Quân Thục Nghi này không phải dược sư đi".

....

Có một số kẻ chính là có thói xấu như vậy, thích đem chuyện người khác ra bàn luận tìm kiếm sự ưu việt của mình, bọn hắn không được chỗ tốt đấy, không bằng người đấy, thì thế nào?! ngươi lại lợi hại hơn nữa thì  thế nào, chẳng phải cũng chỉ đạt được có như vậy, không hơn. Những người như thế kỳ thực, bọn hắn chỉ là thỏa lòng ganh tỵ không bằng người của mình mà thôi.

Những lời bàn tay tán lần lượt truyền vào tai Quân Thục Nghi, nàng nâng mắt nhìn lên tấm bia đá, một nhìn liền khiến nàng nói không nên lời.

Điệu thấp, điệu thấp a.

Ni mã, tên của nàng đều đứng vị trí thứ ba, công huân đều đuổi sát đầu bảng. Còn có thể điệu thấp cái khỉ.

Này, ông trời cũng thực là biết đùa nàng đi.

Cho nên nói, bây giờ nàng đều thành người nổi tiếng, còn có thể điệu thấp sao?!

Đáp án là -- nằm - mơ!!

Bất quá điều này tuy là khiến nhiều người cùng tham gia chiến trường để ý, nhưng vẫn không đủ nhìn đối với các trưởng lão các môn phái.

Lực chiến cường sao?! Môn phái nào chẳng có, cũng không phải là cái gì hơn người.

Ngược lại, bọn hắn vẫn là chú tâm đến hai cái tên đầu bảng xếp hạng kìa, ngươi ta nhưng là thiên tài dược sư a.

Ở Thiên Huyền đại lục cao quý nhất, trân quý nhất là nghề gì?!

Chính là dược sư a. Ngươi lại cường thì có thể không bị thương, không cần đan dược sao?!

Lại cường, ngươi có thể luyện dược sao?!

Cho nên nói, ngươi lại cường nhưng tài không bằng người cũng chỉ có thể xếp đằng sau.

Trải qua một thời gian đàm luận ngắn, trưởng lão đứng trên đài cũng ra hiệu cho mọi người dừng lại. Chỉ là một cử động nhỏ đã khiến mọi người im lặng. Trưởng lão này là người của môn phái không phải bọn họ có thể đắc tội được, bất luận xuất phát từ lòng khâm phục hay vì không dám đắc tội, tóm lại mọi cử động của bọn họ đều đồng loạt dừng lại.

"Mười người có tên đứng đầu mời lên đài a."

Lão giả chậm rãi lên tiếng nói, chỉ có như vậy bọn hắn mới có thể hỏi thăm ý kiến, cũng là để cho mọi người nhìn rõ thêm một chút.

Thời khắc này, là quyết định!!

Quân Thục Nghi siết chặt nắm tay, buông xuống mi mắt.

Lão tổ, người thấy được sao?!

Thục Nghi sẽ không làm nhục sứ mệnh, không phụ kỳ vọng người giao phó.

Hiện tại, chỉ mới bắt đầu.

Quân Thục Nghi từng bước lên đài cao cùng với chín người trên trên bảng xếp hạng. Dựa theo thứ tự mà đứng xếp hàng.

Vốn dĩ mọi người đều không biết Quân Thục Nghi là ai, trong suy nghĩ của họ thì một cái soát quái cuồng ma, bạo lực hung tàn như vậy thì cũng không thể nào đẹp mắt được. Bất quá, đợi đến Quân Thục Nghi chân chính xuất hiện, nhận tri cùng thế giới quan của họ đều đồng loạt tan vỡ.

" Dựa vào, này là Quân Thục Nghi?!"

" Nằm tào, đại mỹ nhân cư nhiên lại bạo lực như vậy a".

" Ngươi đến, nói với ta đây không phải sự thực"

...

Đúng vậy, thế giới quan của bọn hắn chân chính bị phá nát.

Vốn dĩ mọi người thấy một tuyệt sắc giai nhân cường hãn như Mộ Chỉ Ly đã là hàng đặc biệt rồi, cư nhiên một cái Quân Thục Nghi lại xuất hiện nữa, triệt để phá vỡ nhận tri của bọn họ rồi.

Ngươi nhìn, dáng vẻ yểu điệu này, gương mặt xinh đẹp yêu mị này, vừa nhìn liền là phong tình vạn chủng, mỹ nhân yểu điệu câu tâm động phách, khiến người hận không thể hung hăng ôm vào lòng yêu thương a. Nơi nào dính dáng đến hung tàn bạo ngược, nhìn chỗ nào giống cái soát quái cuồng ma a ?! Nhưng cố tình người ta nhưng lại là một cường đại mỹ nhân. 

Cho nên nói, nhìn thực lực không thể trong  bề ngoài a.

Lăng Lạc Trần ở trên đài cao nhìn xuống phía dưới cùng đứng mười người không khỏi trong lòng vui vẻ.

Quân Thục Nghi.

Hắn cuối cùng biết được tên của nàng, điều này làm hắn vui vẻ. 

Mộ Chỉ Ly ghé mắt nhìn thiếu nữ bên cạnh, từ khi nàng đến Thiên Huyền đại lục bắt đầu, này là lần đầu tiên nhìn thấy một dung mạo xinh đẹp như vậy ngoài thân thể Mộ Chỉ Ly này. Nếu Mộ Chỉ Ly là thiên tiên dung mạo như vậy Quân Thục Nghi chính là yêu ma dung mạo, nếu Mộ Chỉ Ly là một đóa mẫu đơn cao quý, lãnh diễm khiến người không thể đến gần, kia, Quân Thục Nghi chính là đóa mạn đà la yêu dị, ma mỵ, cuốn hút người. Đẹp, đẹp đến làm người nói không nên lời, nàng chỉ đứng lặng một chỗ cũng là phong tình vạn chủng khiến người nổi điên, nhưng cố tình đóa mạn đà la này lại khiến người không dám đến gần. Đều cùng là nữ nhân, đều cùng là tuyệt sắc như nhau, nhưng chỉ một cái nhìn này, Mộ Chỉ Ly đều có cảm giác bị cuốn hút hận không thể ôm lấy vị mỹ nhân bên cạnh này.

Cho nên nói, vẻ đẹp này là nam không bỏ, nữ không tha a. Đều cuốn.~

Nhưng là, vị này cũng không dễ chọc a. 

Vài vị trưởng lão sau khi nhìn thấy bọn người Tư Đồ Diêu, trên mặt cũng lộ ra bộ dáng tươi cười thân thiện. Vị lão giả chủ trì lúc trước cũng bắt đầu giới thiệu:

"Vị này chính là trưởng lão của Quyết Vân phái, vị này chính là..."

Cuối cùng, vị trưởng lão kia đứng trước mặt Lăng Lạc Trần giới thiệu:

"Vị này chính là đại biểu của Thần Quyết cung."

Lăng Lạc Trần cũng không phải trưởng lão của Thần Quyết cung, tính ra cũng chỉ là đệ tử mà thôi, chỉ có điều không phải là một đệ tử bình thường, trưởng lão do dự một hồi cũng chỉ nghĩ được từ đại biểu.

Từ lúc bước lên đài cao bắt đầu, ánh mắt của Quân Thục Nghi cũng không có rời khỏi Lăng Lạc Trần hay nói đúng hơn là ở trong lòng của hắn cái 'cục bông trắng' kia. Bất quá, gia hỏa kia nhìn đến nàng cũng không thể chạy lại, bởi vì hắn cả người nhỏ nhắn đều bị tay Lăng Lạc Trần ôm chặt, bất quá là cử chỉ bên dưới tay áo không ai nhìn thấy mà thôi, cho nên Lăng Tử Sâm chỉ có thể đáng thương hề hề nhìn Quân Thục Nghi. Mẫu tử liền tâm, nhìn Lăng Tử Sâm như vậy Quân Thục Nghi sao có thể còn không hiểu, chỉ là nàng hiện tại cũng không thể làm gì hơn. Nâng lên ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Lăng Lạc Trần, trong lúc bất chợt mặt đối mặt.

Bất gặp ánh mắt ôn nhu quen thuộc Quân Thục Nghi có chút thất thần.

Mặc dù biết Quân Thục Nghi là rất mỹ, nhưng là đứng ở khoảng cách gần ngay trước này lại làm cho Lăng Lạc Trần không nhịn được nín thở, bất tri bất giác nhớ đến một chuyện khiến cho hắn nhịn không được hai bên tai đều hồng.

Cho nên nói, Lăng đại ca, ngươi đang nghĩ cái gì a?!

May mắn phản ứng này của hắn cũng không có ai đi bận tâm chú ý. Bởi vì hiện tại vài vị trưởng lão đều bị cuốn hút bởi ba gười đứng đầu này.

Thiên a,~ đây tuyệt đối là cố ý đùa đám lão già bọn hắn. Năm nay trùng hợp cũng thực nhiều đi. Mau nhìn, trong ba người này liền có hai cái thiên tài luyện dược, hai cái tuyệt đại mỹ nhân, mà một người là thiên tài dược sư, một liền là lực chiến siêu cường. Đều là mầm tốt a.

Quân Thục Nghi cụp mắt, tâm tình phức tạp cùng hỗn độn. Đạo ánh mắt này, rất giống......

Trước kia nàng từng nghĩ, người nàng không muốn gặp nhất chính là Lăng Lạc Trần, trong suốt ba năm trong tại chiến trường quyết tâm muốn vào môn phái, tuy là nàng lựa chọn Thần Quyết cung nhưng cũng không nghĩ lại muốn tái kiến hắn một mặt, nhưng mà ngày hôm nay gặp lại, hàng loạt hành động nhỏ nhặt, cùng với biểu hiện của hắn cùng với khí tức có chút quen thuộc mờ nhạt kia lại khiến cho nàng cảm thấy bối rối.

Quyến luyến.....

Nàng thật sự là không muốn lại nhìn thấy hắn sao?!

Quân Thục Nghi không biết.

Bất quá hiện tại quyết định của nàng cũng không có thay đổi.

Lăng Lạc Trần vẫn nhìn Quân Thục Nghi, đối với chín người còn lại căn bản nhìn cũng chưa từng nhìn, thời gian hơn ba năm, cuối cùng hắn lần nữa gặp được nàng. Chỉ là không biết nàng sẽ chọn môn phái nào, tại thời khắc này, trong lòng hắn có chút thấp thỏm không yên.

Tay không nhịn được lại ôm chặt Lăng Tử Sâm ở trong lòng.

Hắn hi vọng nàng có thể gia nhập vào Thần Quyết cung, không có mục đích khác, chỉ là muốn thường xuyên nhìn thấy nàng, thế nhưng nàng sẽ chọn môn phái của hắn sao? Hắn làm chuyện thực có lỗi với nàng, nàng sẽ vì vậy mà chán ghét hắn, có thể nàng sẽ chọn vào một môn phái khác.  Nghĩ đến những điều này, Lăng Lạc Trần cũng cảm giác tâm mình rối loạn. 

Nhưng là không biết từ lúc nào, hắn đối với nàng lại như vậy cố chấp, ngay cả Lăng Lạc Trần cũng không hề hay biết mỗi khi nhìn thấy nàng tính cách của hắn cùng với xử sự đều không giống bình thường như vậy lãnh đạm.

Thời gian hai người đối mặt không dài, nhưng tâm tư tinh tế tỉ mỉ của mọi người vẫn chú ý tới. Lăng Lạc Trần nhìn chằm chằm vào một người chỉ là điểm này cũng làm cho người ta hoài nghi.

Mộ Chỉ Ly tại ngay bên cạnh càng là cảm nhận được rõ ràng nhất. Ánh mắt mà Lăng Lạc Trần, ánh mắt này không là ánh mắt của lần đầu gặp gỡ, nó cũng không phải ánh mắt dành cho bằng hữu bình thường. Ánh mắt này....

Ách, giống như của Liệt nhìn nàng..., ôn nhu, say đắm, cùng sủng nịnh. 

Bọn họ từng gặp nhau?

Không chỉ từng gặp đơn giản như vậy, còn khiến cho Lăng Lạc Trần thiên tiên lãnh đạm không gần người có thể thất thố bộc lộ ra ánh mắt mãnh liệt cùng tràn đầy tình cảm như vậy còn có thể bình thường?!

Cũng đúng đi, chính bản thân nàng còn không thể nhịn a.


So với việc trên đài yên tĩnh, dưới đài náo nhiệt hơn rất nhiều.

Lúc trước Lăng Lạc Trần chỉ ngồi cũng đã có rất nhiều người chú ý tới hắn, bất quá mọi người không rõ hắn là người nơi nào, mà bây giờ lại biết hắn là đại biểu của Thần Quyết cung – một trong ba môn phái đứng đầu, thân phận và địa vị này quả thực không tầm thường.

Điên cuồng nhất chính là mấy nữ tử trẻ tuổi, mấy vị đứng trên đài cao đều là lão giả tuổi trên năm mươi, tất nhiên một nam tử anh tuấn tiêu sái sẽ là đối tượng được bọn họ chú ý, huống chi hắn thực sự quá ưu tú!

"Thật không nghĩ tới vị công tử kia lại là đại biểu của Thần Quyết cung, bộ dáng thật sự quá anh tuấn rồi!"

"Đúng vậy a, ta lớn chừng này chứ bao giờ thấy qua nam tử anh tuấn như thế, giống như tiên nhân vậy, thế gian đúng là có nam tử như vậy?"

"Nếu có thể gả cho nam tử như vậy, quả thực quá hạnh phúc rồi!"

Trên mặt nữ tử tràn ngập ái mộ.

Muốn biết, trên thế giới này nam tử có tướng mạo tốt không ít, nam tử thực lực cao cường cũng không ít, nhưng vừa có tướng mạo tốt lại vừa có thực lực thì thiếu đi, huống chi là cấp độ cực phẩm như vậy?

"Ngươi muốn nghĩ cũng không được, ta chỉ cầu vào được Thần Quyết cung, thường xuyên được nhìn thấy hắn đã đủ hài lòng!"  

 ...

Hàn Như Liệt nhìn thấy Lăng Lạc Trần cùng Quân Thục Nghi đối mặt, mặc dù là xa nhưng cũng không trở ngại thị lực của hắn, từng ánh mắt, từng biểu cảm của Lăng Lạc tần đều thu gọn trong tầm mắt, Hàn Như Liệt trong lòng lóe lên ngọn lửa vui sướng, thầm nghĩ đợi lâu như vậy tình địch rốt cuộc biến mất a.

Cho nên, từ nay trở đi hắn rốt cuộc không cần lo lắng Ly nhi sẽ có một ngày bị Lăng Lạc Trần quải chạy.

Bất quá, Hàn Như Liệt vui mừng hơi sớm, hắn quên rằng bên cạnh Mộ Chỉ Ly còn có một Tư Đồ Diêu còn chưa có chết đâu.

  Trưởng lão trên đài cao không chú ý tới ánh mắt trao đổi của Lăng Lạc Trần đối với Mộ Chỉ Ly, giới thiệu xong tất cả mọi người hắn cũng lên tiếng nói:

"Tin tưởng trong lòng các ngươi đã có đáp án, ta cũng không cần hỏi từng người, nghĩ muốn gia nhập môn phái nào liền đứng ở phía trước môn phái đó a."

Loại phương thức này không thể nghi ngờ rất nhanh mà lại đơn giản, âm thanh vừa dứt, Quân Thục Nghi không chút do dự mở ra bước chân. Mọi người đều hướng về phía trưởng lão của môn phái chính mình ngưỡng mộ trong lòng đi đến.  

Lăng Lạc Trần nhìn Quân Thục Nghi cất bước, trong lòng khẩn trương bay lên, không biết nàng chọn môn phái nào.

Nhìn thấy Quân Thục Nghi hướng bên cạnh mình càng ngày càng gần, Lăng Lạc Trần mừng rỡ đồng thời cũng lo lắng bước chân của nàng đột nhiên dừng lại.  

Mộ Chỉ Ly cũng chú ý đến bước chân của Quân Thục Nghi, thấy nàng đi về phía Thần Quyết cung, ánh mắt liền lóe qua một tia sáng, quả nhiên....

Miệng mỉm cười một độ cong, dưới chân cũng đã bước theo sau Quân Thục Nghi.

Rốt cuộc, Quân Thục Nghi cũng dừng lại bước chân, trước mặt nàng đúng là Lăng Lạc Trần.

" Thục Nghi, nàng...."

Lăng Lạc Trần không khỏi mở miệng nói, nhưng hắn cũng không biết nên nói gì cho phải, bởi vì nội tâm hắn hiện giờ đều vui sướng nhảy nhót, quên lời.

" Muốn đuổi ta đi ?!"

" Không, không phải"

Ngươi đều đem con trai ta cho bắt, ta còn có thể không theo ngươi sao?!

" Ngươi có thể tới, ta đương nhiên rất hoan nghênh"

Giọng nói trong trẻo như tiếng suối róc rách, cũng tràn đây ôn như khiến cho Quân Thục Nghi nháy mắt lại xuất thần, quá quen thuộc....

Trên lòng chợt nặng, Lăng Tử Sâm đã trở lại trong lòng nàng, Quân Thục Nghi theo bản năng đưa tay ôm lấy.

Đứng sau lưng Quân Thục Nghi, Mộ Chỉ Ly một trận kinh ngạc, không những vậy toàn quảng trường đều bị một màn này cấp mộng.

Vốn các trưởng lão còn đang tò mò chỉ thú này rốt cuộc từ đâu xuất hiện, dù sao thì lúc Lăng Lạc Trần đến nhưng là tay không a. Nhưng mà bây giờ, không cần thắc mắc, bọn hắn đều nhìn thấy được - -  chân tướng!!

Cho nên nói, Lăng đại ca, ngươi đây là ngầm khẳng định chủ quyền sao?!

Việc chọn môn phái sau khi trải qua ba năm trong Thiên Huyền chiến trường đã xong. Trừ bọn họ ở trong top 10, trong top 100 tên Lăng Lạc Trần cũng chọn mười hai người, cùng một chỗ mười lăm người.

"Hôm nay các ngươi trước theo ta đi xem môn phái, an trí nơi ở cho các ngươi, đợi mọi việc dàn xếp tốt các ngươi có một tháng nghỉ ngơi, một tháng này các ngươi có thể trở về thăm người nhà, giải quyết những việc cần thiết, một tháng sau đúng hẹn trở lại Thần Quyết cung."

Lăng Lạc Trần lời ít ý nhiều đem sự việc nói qua một lần.

Nghe vậy mọi người nhao nhao gật đầu. có thể tiến vào môn phái tu luyện tự nhiên rất cao hứng, nhưng có thời gian về nhà lại càng làm cho bọn hắn vui vẻ hơn.

Sở dĩ tất cả các môn phái đều làm như vậy, sẽ cho đệ tử mới vào thời gian một tháng để cho bọn hắn về quê cũ, kỳ thực nói là vấn an thân nhân, ngoài ra còn một nguyên nhân rất lớn khác chính là trở về hưởng thụ vinh quang của bọn hắn. Hao tốn thời gian ba năm, đã trải qua không biết bao nhiêu trận chiến đấu lớn nhỏ, ở bên bờ sinh tử thế nên bọn họ nên có được tất cả.

Bởi cho bọn hắn nếm ngon ngọt sau sẽ càng thêm cố gắng tu luyện cho nên một tháng nghỉ ngơi này rất đáng có.

Đối với Quân Thục Nghi mà nói, thân phận của nàng hiện tại đã là một tán tu, về quê nhà đối với nàng mà nói là một điều xa vời. Hàn gia đương nhiên là không thể, Quân gia đều đã bị diệt, giờ ở đó cũng chỉ còn một mảnh phế tích, nàng hiện tại chỉ còn lão tổ một người thân nhân, mặc dù rất có thể hiện tại lão tổ đã không còn nhưng Quân Thục Nghi vẫn là quyết định dùng một tháng trở về Vân Sơn một chuyến.

------------------------------

Chương mới, chương mới~~~~

Nóng hổi a ~~~ mại zô mại zô~~~~

Cầu góp ý, cầu bình luận, cầu nhận xét, cầu động lực a~~

M.n ủng hộ, ủng hộ nha ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongnhan