Chương 47:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù thành tích của Quân Thục Nghi so ra không bằng thiên tài luyện dược Mộ Chỉ Ly nhưng thái độ cùng ứng xử của nàng lại khiến cách trưởng lão không thể nào xem nhẹ.

Bọn hắn mấy người đều sống trăm năm, nhìn người cũng so với người trẻ tuổi rõ hơn nhiều,  Quân Thục Nghi kỳ thực cũng không đơn giản như những gì nàng biểu hiện, dù sao thì thành tích trước mắt cũng không phải là đại biểu tất cả thực lực của một người, nó bất quá chỉ là cơ bản ở một khía cạnh mà thôi. Mặc dù các trưởng lão cũng không có tận nhận thức thực lực của Quân Thục Nghi là đến mức nào, nhưng bọn hắn cảm nhận được, có thể Quân Thục Nghi trên phương diện luyện dược là không có, nhưng chắc chắn ở phương diện tu luyện cùng thiên phú là không hề thua kém Mộ Chỉ Ly đấy. Lại nhìn một chút cách làm người của nàng, không mặn không nhạt, vừa đủ. Không kiêu không nịnh, nhưng tôn kính. Người như vậy có thể co được dãn được cũng là hiếm gặp, tuyệt đối là tiền đồ vô hạn. Cho nên, mặc dù Quân Thục Nghi thành tích biểu hiện ra là không sánh được thiên tài Mộ Chỉ Ly đấy, nhưng là các trưởng lão tuyệt không đem nàng đặt sau Mộ Chỉ Ly mà là đặt cả hai ngang nhau, bởi vì chỉ cần từ khí chất cũng đã thấy rõ, Quân Thục Nghi xứng đáng được coi trọng không thua kém Mộ Chỉ Ly.

Lúc mấy vị trưởng lão biết có bốn người không thuộc vào top 100 tên, trong lòng cũng có chút nghi hoặc, nhưng chỉ ngầm hiểu với nhau chưa từng biểu hiện ra ngoài. Lạc Trần làm như vậy tất có nguyên nhân của hắn, bọn hắn đi hỏi cho rõ rồi mới xử lý chuyện này cũng không muộn.

“Đệ tử của Thần Quyết cung tổng cộng chia làm đệ tử nhập môn cùng đệ tử kí danh. Đệ tử ký danh nếu có biểu hiện tốt cũng có thể trở thành đệ tử nhập môn. Các ngươi tới từ chiến trường Thiên Huyền, trải qua tầng tầng tuyển chọn mới đứng ở chỗ này, bây giờ các ngươi chính là đệ tử nhập môn.”

Trưởng lão đứng bên trái dẫn đầu nói.

Tiếng nói cứng rắn, trưởng lão bên cạnh hắn nói tiếp:

“Đừng vì các ngươi là đệ tử nhập môn liền cảm thấy mừng rỡ, số lượng đệ tử nhập môn của Thần Quyết cung vô cùng nhiều, các ngươi chỉ là một phần nhỏ trong số đó mà thôi. Đến nơi này, các ngươi không còn là thiên tài được gia tộc kính ngưỡng, các ngươi bất quá là một thành viên bình thường trong vô vàn đệ tử.”

Vị tưởng lão đứng thứ ba nói:

“Đệ tử nhập môn cũng chia thành nhiều loại khác biệt, dốc lòng tu luyện mới là cốt yếu, chỉ có nâng cao thực lực, uy vọng của các ngươi cũng sẽ theo đó mà lên. Cho nên phải tránh tham vọng, cố gắng lên. Ta đợi xem biểu hiện của các ngươi.”

“Chỗ ở hiện tại của các ngươi là điện Lưu Hoàn, đợi ba tháng sau, lại quyết định các ngươi sẽ vào điện nào tu luyện.”

Vị trưởng lão thứ tư vẫy tay, hai đệ tử một nam một nữ xuất hiện ở trước mặt bọn hắn.

“Các ngươi trước theo các sư huynh và sư tỷ của các ngươi đi an trí phòng ở.”

Nghe vậy mọi người đều thi lễ sau đó đi theo sau lưng họ ra ngoài.

Đợi tất cả mọi người rời khỏi, bốn vị trưởng lão mới bắt đầu trao đổi.

“Đối với đệ tử mới chiêu mộ lần này các ngươi thấy thế nào?”

“Số lượng ít hơn hai ba người so với những năm trước, bất quá trong mười tên đầu chúng ta chiếm được bốn người ngược lại bù được điểm này,”

Chiến trường Thiên Huyền năm trước đều là đệ tử có thực lực của các vương quốc ở giữa so đấu, mà lúc kết thúc chính là lúc người chiêu mộ nhân tài cho môn phái như bọn hắn so đấu rồi.

Cho dù đối với những người tài giỏi này không phải rất để ý, nhưng vấn đề có liên quan đến mặt mũi của môn phái nên cạnh tranh nhau đương nhiên kịch liệt rồi. Bình thường các môn phái thoạt nhìn có vẻ bình an vô sự, kỳ thực sóng ngầm mãnh liệt. Tầm đó, môn phái có giao hảo cũng trở mặt, ở Thiên Huyền chiến trường cũng là một lần đọ sức.

“Những năm qua, người mang danh đệ nhất đến Thần Quyết cung không ít, chỉ có ở thời điểm đó được người ta chú ý, thời gian dần trôi qua cũng không khác gì người bình thường, không biết Mộ Chỉ Ly có giống vậy hay không?”

Nói lên điểm ấy, trên mặt lão giả cũng hiện lên vẻ tiếc hận.

“Trước kia, người đạt danh hiệu đệ nhất phần lớn đều có chút kiêu ngạo, xem thường người khác, đây xem là bệnh chung rồi. Bất quá ta thấy Mộ Chỉ Ly có chút không giống bọn họ, bộ dáng không kiêu không nóng kia không phải giả vờ.”

" Không chỉ Mộ Chỉ Ly, Quân Thục Nghi nha đầu kia mặc dù thành tích không thể so Mộ Chỉ Ly tốt, nhưng là ta nhìn ra được nàng cũng là không sai".

" Ta cũng cảm nhận được, từ khí thế cùng cử chỉ đến xem có vẻ như Mộ Chỉ Ly biểu hiện rất tốt, nhưng Quân Thục Nghi mới là chân chính tuyệt diệu".

" Hy vọng là bọn họ sẽ không làm chúng ta thất vọng".

….

Quân Thục Nghi đám người đi theo sau sư huynh và sư tỷ hướng điện Lưu Hoàn đi đến. Từ dưới núi nhìn lên đã thấy tòa này kiến trúc thực vĩ đại, nhưng chân chính đặt chân vào mới biết, dùng từ vĩ đại để hình dung nó là xa xa không đủ, phải nói là cực kỳ vĩ đại a!!

Thần Quyết cung là bao gồm nhiều tòa cung điện hợp lại, kiến trúc tinh tế hoa mỹ nhưng cũng giản dị, bạch sắc phù vân lượn lờ càng toát thêm nét cổ kính cùng không chân thực, vừa nhìn liền làm cho người ta tưởng đã lạc vào chốn tiên cảnh, không còn là nhân gian.

Danh tự Thần Quyết cung quả nhiên không giả, phóng mắt nhìn lại chỉ thấy một mảng đều là cung điện màu trắng, nhà cửa xa hoa, tài nguyên phong phú. Theo như lời các trưởng lão nói sau khi đọ sức quý tới lại xem bọn hắn tiến vào cung điện nào tu luyện, có lẽ chính là những cung điện này rồi.

Cung điện cũng không phải tụ tập ở một chỗ, từng cung điện đều có một khoảng cách không nhỏ, thậm chí có cung điện không nằm trên cùng một ngọn núi, ở trên đó còn có cầu nối, từ dưới nhìn lên giống như tiên cảnh nhân gian.

Ở đây rất dồi dào thiên khí, Quân Thục Nghi cảm nhận được như vậy, bất giác tâm tình càng thêm dễ chịu, nàng thả lỏng người, từng bước chân chậm rãi vừa đi vừa thưởng thức mỹ cảnh, bộ dạng hiện tại của nàng thực giống như là đi dạo chơi hơn là làm chính sự.

Tay ôm bạch sắc thú, dung mạo tuyệt trần, tử y thanh thản rũ xuống, trong màn mây mờ sương tựa như tiên tử giáng trần, bất quá vị tiên nữ này không mang vẻ đẹp thánh khiết, thanh thuần mà là ma mị, yêu diễm, tựa như là sự kết hợp giữa hai khối đối lập, thanh lãnh cùng mị hoặc, một cái liếc mắt, vạn người say, khiến người điên cuồng không thể dừng lại nhưng lại cũng không dám đến gần. Cùng Mộ Chỉ Ly bên cạnh một thân thanh tục xuất trần, đạm mạc bình thản vừa vặn hình thành đối lập hoàn toàn.

Là vẻ đẹp yêu, nhưng khiến người kiêng kỵ.

Trong lúc nhất thời, đoàn người ánh mắt đều tập trung ở Quân Thục Nghi trên người, nhưng cố tình vị này mỹ nữ hiện tại rất không có tính tự giác.

Hoàn toàn không để ý!!

Bất quá bị nhiều người chú mục cảm giác cũng thực khiến người ta không khỏe, đặc biệt là các vị nữ tử trong đoàn kia. Phải nói sao nhỉ...

Ân, chính là một loại ánh mắt vừa si mê vừa ganh tỵ nhìn ngươi. Đối với này khẩu vị Quân Thục Nghi thực là nhấc lên không nổi a. Cho nên nói, vị này nữ tử, chúng ta nhưng là đồng loại đấy, ngươi nhìn ta ánh mắt như vậy thực sự cảm thấy được sao?!.

Vì vậy, Quân Thục Nghi vẫn là thu liễm lại, ánh mắt lạnh nhạt quét nhìn một vòng đồng thời mở miệng hỏi:

" Có chuyện gì sao?!"

Mặc dù câu hỏi này khiến cho bầu không khí có chút làm cho người xấu hổ, nhưng là rất hữu hiệu, bọn họ chột dạ quay đầu đi. Dù sao thì nhìn trộm người ta còn tỏ ra si mê một mặt biểu cảm cũng là rất khiến người ngượng ngùng đấy.

" Không có gì"

Thấy họ như vậy Quân Thục Nghi cũng là nhún vai tỏ vẻ, không có biện pháp, nếu lại tiếp tục đi xuống Quân Thục Nghi cảm giác cả người đều bị mấy đạo ánh mắt đâm thành cái sàng.

Nàng liếc mắt nhìn bên cạnh, Mộ Chỉ Ly tuyệt mỹ dung nhan cùng thiên tiên khí thế nhưng thu hút không ít các vị đồng môn tầm mắt, như cũng cảm nhận được tầm mắt của Quân Thục Nghi, Mộ Chỉ Ly quay đầu lại nhìn.

Chiến trường Thiên Huyền kết thúc sau Mộ Chỉ Ly cũng biết được Quân Thục Nghi nhưng là đến từ Hoàn Lăng quốc, ban đầu nàng còn vì điều này kinh ngạc không thôi, đồng thời cũng nghĩ đến Quân Thục Nghi rất có thể sẽ vì đồng hương mà báo thù, nhưng sau này nghĩ lại chuyện của đám người Hoàng Húc Lõi không là ở nàng sai, có trách cũng chỉ trách bọn họ quá kiêu ngạo cùng tham lam, nếu không là họ tự tìm đường thì Mộ Chỉ Ly nàng cũng không thể nào ra tay.

Thả hổ về rừng không là phong cách làm việc của Mộ Chỉ Ly, ngược lại, nành một khi diệt liền là diệt cỏ tận gốc, nhưng lần này Quân Thục Nghi đối với nàng lại là một ngoại lệ.

Tuy rằng thời gian nàng nhận thức Quân Thục Nghi còn chưa đến một ngày, thậm chí hai người còn chưa có nói chuyện với nhau câu nào, nhưng Mộ Chỉ Ly cảm nhận được Quân Thục Nghi là người không sai, từ trên đại điện Quân Thục Nghi biểu hiện ra thái độ cũng khiến Mộ Chỉ Ly thưởng thức. Nên biết rằng Mộ Chỉ Ly cũng không phải là đối tượng dễ kết giao, được nàng thưởng thức người càng là đếm trên đầu ngón tay, cho nên Mộ Chỉ Ly cảm thấy người như Quân Thục Nghi như vậy cũng không đến nổi là người không nói lí lẽ. Lại nói, quan hệ giữa nàng cũng Lăng Lạc Trần cũng không tệ, mà Quân Thục Nghi lại là đối tượng Lăng Lạc Trần coi trọng cho nên Mộ Chỉ Ly còn là rất thật lòng muốn giao hữu với Quân Thục Nghi. Cho nên khi thấy đối phương nhìn nàng Mộ Chỉ Ly cũng là đáp lại bằng một nụ cười tỏ thiện ý.

Quân Thục Nghi đối với Mộ Chỉ Ly cười với mình cũng là có chút sững sốt. Nhưng là nàng cũng tây nhanh phản ứng lại, gật đầu cười.

Chuyện kiếp trước cùng kiếp này nhưng là không liên quan, dù sao thì nàng cùng với Mộ Chỉ Ly cũng là đồng môn tỷ muội, đánh một vòng giao tế cũng là nên làm, lại nói, bản thân Quân Thục Nghi cũng thực thưởng thức Mộ Chỉ Ly, nếu là có cơ hội Quân Thục Nghi tình nguyện cùng Mộ Chỉ Ly kết giao. Bất quá, Mộ Chỉ Ly con người cũng không đơn giản, Quân Thục Nghi cảm thấy có một số chuyện nàng cần làm rõ ràng trước đã.

Cũng không lại để ý nhiều, Quân Thục Nghi bất đầu ngắm cảnh, trên tay Lăng Tử Sâm hiện tại đã ngủ được thực hương, bàn tay trắng noãn tiêm dài không nhịn được ở trên bộ lông nó vuốt vuốt. Mộ Chỉ Ly lại cùng với đám người Hiên Viên Dật thảo luận lên.

Thanh âm mấy người không nhỏ, người dẫn đường phía trước cũng xoay người liếc mắt nhìn mấy người Mộ Chỉ Ly, biểu lộ kia không ngoài ý muốn chính là cười nhạo bọn họ.

“Nhanh nhanh đi tới, ngày sau các ngươi muốn nhìn gì thì nhìn. Còn nghĩ các ngươi từ chiến trường Thiên Huyền đi ra đã biết rõ ràng rồi, bất quá cũng chỉ là đám người không có kiến thức mà thôi.”

Hôm nay nàng vốn có hẹn, bởi vì tiếp bọn họ mà làm kế hoạch của nàng ngâm nước nóng, trong lòng có chút tức giận mà không có chỗ phát tiết, hiện tại tìm được cơ hội cũng thừa cơ phát tiết lên.

Nghe được lời nữ tử kia, mặt mọi người cũng có chút khó coi. Nàng ta nói ám chỉ tự nhiên chính là đám người Mộ Chỉ Ly đang nói chuyện với nhau, nhưng trong lời nói lại xem thường tất cả mười sáu người bọn họ, mấy người còn lại ánh mắt nhìn nàng ta cũng trở nên không thân thiện.

Bọn họ không ở đây, nhìn thấy cảnh sắc tất nhiên sẽ có chút cảm khái. Ở chiến trường Thiên Huyền hoang vu ba năm giờ gặp cung điện xinh đẹp tâm tình biến hóa đều có thể hiểu được, thế nhưng nàng ta lại…

“Vị sư tỷ này, chúng ta chẳng qua chỉ một phen cảm khái cảnh sắc mà thôi, ngươi cần gì phải nhục nhã chúng ta.”

Sắc mặt của Nguyễn Ngọc Hành khó coi nói, vốn nhìn thấy cảnh sắc như vậy, tâm tình vô cùng tốt, nhưng người của Thần Quyết cung dường như khó ở chung a.

Nàng kia cũng không nghĩ tới Nguyễn Ngọc Hành sẽ hỏi trực tiếp nàng như vậy, khuôn mặt lập tức phát lạnh:

“ Nói đã nói rồi, sư tỷ đây đang dạy các ngươi đạo lý. Đến Thần Quyết cung, các ngươi chẳng qua là đệ tử có tư lịch thấp nhất, sư tỷ nói cái gì các ngươi đều phải nghe!”

Bọn người Nguyễn Ngọc Hành nghe mà khó chịu, không nghĩ tới vị sư tỷ này dung mạo không tệ, nhưng nói chuyện lại khó nghe như vậy.

“Tư lịch các loại ta không hiểu, ta chỉ biết nắm đấm người nào lớn liền nghe người đó.”

Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, trên mặt còn mang theo một chút vui vẻ nhẹ nhàng, nếu không phải mọi người nghe rõ ý tứ uy hiếp trong lời nói của nàng còn tưởng nàng đang nói chuyện trời ơi.

Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn ngập lãnh liệt, sư tỷ này ý tứ rõ ràng là chèn ép bọn họ, đổi lại là người khác có thể nhẫn nhịn được nhưng việc này không có khả năng phát sinh trên người nàng.

Từ trước đến nay, áp lực trên người nàng không ít, nhưng cho tới bây giờ chưa từng hướng người khác cúi đầu, hiện tại đương nhiên cũng không có khả năng.

Quân Thục Nghi liếc mắt, quả nhiên là nàng còn quá coi trọng nhẫn nại của Mộ Chỉ Ly? Suy cho cùng nàng ta cũng chỉ là thiếu nữ hai mươi mấy mà thôi. Chịu người nặng nhẹ một chút liền cũng không chịu hơn thua phản bác lại.

Nhưng là Quân Thục Nghi cũng không có lên tiếng, vị sư tỷ này vưag nhìn liền chính là cố tình gây sự, đối với những người như vậy ngươi lại để ý chỉ nàng càng thêm phiền, ngươi chỉ cần trực tiếp xem nàng là một con khỉ đang nhảy nhót liền không sai biệt lắm. Chung quy là không nên chấp nhất, lỡ chẳng may bị cắn liền là xui xẻo.

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, sư tỷ đem ánh mắt chuyển đến trên người Mộ Chỉ Ly. Kỳ thực trong mấy người ở đây người nàng ta không thích nhất chính là Mộ Chỉ Ly cùng Quân Thục Nghi, một người thì thanh lãnh xuất trần, một kẻ lại như hồ ly mị hoặc, trong mắt nàng Mộ Chỉ Ly chính là làm ra vẻ thanh cao, còn Quân Thục Nghi chính là hồ ly tinh, càng nhìn lại càng không vừa mắt. Kỳ thực, này chính là bởi vì mình không có mà sinh lòng ghen ghét, tỵ hiềm mà thôi. Nàng ta không thích những nữ tử có mỹ mạo hơn mình.

Chỉ là có điểm tốt một chút, tin tức của bọn hắn tuy không tinh thông như các trưởng lão, nhưng tin tức nhỏ cũng có không ít. Mộ Chỉ Ly này được tất cả các môn phái chú ý, chiến trường Thiên Huyền lần trước đều không có phát sinh chuyện như vậy, trong lòng bọn hắn tránh không khỏi có chút ghen tức.

Hiện tại thấy Mộ Chỉ Ly khiêu khích nàng, trong lòng cũng dâng lên một cỗ tức giận. Vừa mới tới đã dám chống đối nàng như thế, quả thực không đem sư phụ của nàng để vào mắt. Nếu hôm nay không giáo huấn nàng một chút, tương lai lời của nàng còn có ai nghe?

“Ngươi cho rằng ngươi là người đứng thứ nhất chiến trường Thiên Huyền chính là có thể ngang ngược ở chỗ này sao? Hôm này ta liền dạy ngươi thái độ đối đãi với sư tỷ.”

Khí tức trong cơ thể lập tức bạo phát, thiên lực cuồn cuộn như thủy triều phát ra từng trận tiếng vang.

-------------

Chương mới ~~~~~~~

Ta rất năng suất đi?!~~

Cho nên, m.n cho một ít góp ý cùng nhận xét a😙😙😙😙😙😙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongnhan