chương 30 : Mời Trầu - Tân Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ngọc Y hẵng khoan đã , con vào đây , vào đây với Mợ .

- Dạ .....vâng ạ ?

Lóng ngóng ở bên ô cửa cửa kính ngoài ban công , cậu vội bước vào . Đưa mắt nhìn mợ , mợ áp lấy tay cậu khẽ chìm vào một sự trầm mặc khó khăn , trên khuôn mặt xinh tươi kia vẫn luôn khắc khỏai một sự đớn đau , một sự lo lắng không bao giờ thỏa 

Cái bóng của một người mẹ tội nghiệp lại càng hiện rõ  hơn .Như đôi mắt của một người đau bệnh và chỉ nghĩ mãi đến sự bất hạnh của căn bệnh . Bà  vờ trở lại cái dáng lầm lũi trước kia dè dặt và hay lo nghĩ 

Tuy có vẻ trông bà đang có vẻ thoải mái lắm, mà có biết đâu bà lấy đó như một khuôn mặt che những suy nghĩ trăn trở của một người mẹ có đứa con không còn nhỏ cũng chưa lớn hẳn . Đã gánh gồng trên vai hai trách nhiệm , làm vợ làm dâu .Con cái chúng lớn , chúng gặp người chúng thương ,thì chúng lấy nhau . Lúc ấy thì làm mẹ nào có phải lo gì nữa .Nhưng không , con của bà lấy chồng bà còn lo hơn ,vì chắc gì người con rể quý hóa kia sẽ thương con bà thật . Vả lại thật sự giữa hai đứa chúng nào có yêu thương gì mà lấy , tình thế đẩy đưa rồi cưới ấy chớ .

Nghĩ bụng thương con , bà còn não ruột hơn . Những sự tình trước nay , vô tình đã đẩy con bà mất  , tự do căn bản của một người . Thật như vậy! mới biết các cụ nói có chật đâu . "Mẹ làm con chịu".Chao ôi sao lại khổ thế này ?! Giời ơi ! Bà chỉ ngước mắt lên biết than và ngước mắt nhìn Ngọc Y .

- Ừ con nghe mợ bảo vậy , hai đứa cũng đã cưới nhau đã phải duyên phải kiếp với nhau . Biết nhà họ cũng tử tế cũng cam đoan con không thiệt thòi gì, khi về bên ấy, thì mợ cũng mừng . Nhưng họ đã tử tế đã sốt sắng muốn con về nhà họ , thì từ giờ con phải nghe lời cha mẹ chồng ngoan ngoãn chăm chỉ , nói năng đứng ngồi thưa gửi đàng hoàng, con nhé .Biết không  có mợ ở bên , con còn nhỏ mợ cũng lo , nhưng đã lấy chồng thì phải theo chồng . Con qua nhà ấy,người ta thương thì con đừng xem là thường . Còn hẵng  nào về , thì con vẫn là con mợ .

Sau một hồi dặn dò không ngớt , thấy con ầm ừ gật đầu . Mà ôi sao ,trên  đôi mắt xám trong  nơm nớm nước mắt ,  vờ không muốn xa mẹ  . Thì hai mắt bà cũng nhoè đi , đỏ lên và trán xô vào nhau , nhăn nhó đầy khổ cực   . 

- Con biết nhà mình phải cảnh lúc này , nhưng mợ dặn như vậy thì con xin vâng .Để cậu mợ có bên đấy cũng an lòng .

Đôi mắt Ngọc Y  trịu xuống cái buồn bã  thưa ,  nhìn mẹ đang lờ lờ nhìn canh đèn hắt sáng trên bàn .Hai con mắt bà khẽ dịu lại, cái khuôn miệng xinh tươi kia  thở nhẹ ra một hơi lành lạnh dường như  ngầm đồng ý .

.

.

.

Bẫng đi một hơi , Ngọc Y theo mẹ xuống dưới nhà trong sự chào đón thân thương và da diết làm sao của họ đàng chồng .Cậu đi ra giữ lấy mẹ , ngoãn ngoãn chào cha mẹ chồng và hai họ . Đứng cạnh chồng , cậu bẽn lẽn nhưng chẳng mảy may thưa gửi với anh một lời nào . Và chỉ gật đầu khi anh trao hoa cưới , khi mời trầu thầy mợ, như một  phép lịch sự đến anh , cho vui mặt anh trước gia đình hai bên .

Còn anh , chẳng buồn hay bận tâm gì những hành động lạnh lùng của vợ , anh vẫn  tươi cười vẫn thưa gửi tử tế  với bố mẹ vợ .Và hiền lành như trước đây , anh vẫn dùng con mắt rất yêu quý , nhìn người vợ dáng son thấp hơn anh , đã được mẹ anh đeo xúng xính vòng vàng , xi men . Thẹn thẹn bên anh . Đột nhiên anh ghé xuống tai vợ thủ thỉ nói . 

- Mình , tui tới rước mình đây . Cám ơn mình đã về làm bạn với tui .....Thương mình .

Ngọc Y chỉ hơi bất ngờ , ngước mắt lên nhìn chồng rồi nhanh lảng đi , thầm thốt lên trong lòng. Trông anh ta vậy mà cậy ngọt đáo để , chả biết khi trước có lắm lầm  tình ca gì nữa chăng ?Ấy vậy cậu có biết được , chiều đã đi và đêm đã trở về trên những dãy phố , nay đã ngân lên một thứ âm thanh nhộn nhịp như hoà thành một bản tình ca cho một đêm vui nhất đời . 

Râm rang trong ý tưởng , anh  như một lãng tử khát khao tìm lý tưởng đời mình , kẻ dại khờ chờ đợi tình yêu chân chính . Anh vui mừng  mà không giấu được niềm khôn xiết dồn dập , trên khóe môi cong , bên cậu . 

Đại diện họ nhà trai kết thúc lễ xin dâu , cũng là lúc Ngọc Y khoác tay Anh Tuấn  . Lên chiếc xe hoa đã đậu ngay cửa , ngồi trên xe ngoái đầu nhìn ngôi nhà đã ở được dăm tuần . Cậu lặng người nắm chặt bó hoa cưới , quay đầu về trước . Đưa mắt nhìn khoảng cách trên xe của hai người chỉ còn đúng một phân tay .Đôi mắt xám bỗng bẵng đi , sự hồi hộp bên anh lại đến đỉnh điểm . Khiến nhịp đập nhanh lạ thường .

.

.

.

Tiệc cưới diễn ra thật sự náo nhiệt hơn những gì người ta có thể tưởng tượng . Bắt đầu từ  hàng ngàn chiếc xe là học trò tan học  , người làm tan các sở rỗi việc  , dân thành Gia Định ra phố lấn theo xem . Một đoàn xe hơi nối đuôi nhau , dẫn nhứt là chiếc xế hộp có gắn hoa trước mui , đi đến đâu ai nấy cũng phải tắc lưỡi khen lấy khen để. Khen sao cưới thiệt lớn , thiệt rộn quá .

-Trời , trời cưới lớn dữ thần ! Quá bà hen!

- Chà, hổng biết nhà ông bà nào tốt số quá , có phúc có ngay ông rể quý . Rồi còn làm thông gia với ông bà tổng nữa chớ !

-  Ôi đám cưới lớn chưa kìa ông ơi !

Bên nhà cô Tư đã về trước đón  con dâu . Thấy bộ dạng lóng ngóng của cô Tư , dì hai đương trực bực mình khoanh tay nói .

- Em Tư , em mần gì vội . Từ từ hai trẻ , chúng cũng về thôi !

- Trời ơi ! Cô Tư  đột nhiên rít lên . Dì Hai thế hoảng , xoa xoa ngực ngắt .

- Hả !sao trời ơi ? Nè em Tư , em đừng làm chị sợ nha Tư .

- Trời ơi con dâu em tới chưa  ?biết người ta mong con dâu muốn xỉu .  Cha con ổng  còn cà rề cà rề . Chưa thấy giáp mặt về trông nữa , thiệt bực mình quá !

- Thôi nào chị Tư ,chị vội quá cháu dâu , cháu nom mặt má chồng mà dữ quá . Cháu sợ đấy chị Tư .

Dì Sáu kế bên dì Hai , cũng bận miếng với chén trà cho mát họng mà thưa cười nói . Cô Tư thấy em Sáu nói đúng bận mặt soi gương , thấy mình cũng hơi quá . Đặng xin lỗi , rồi ngồi xuống cùng với các chị em họ , uống trà tiếp khách đến dự đám .

Rồi xe hoa về , bầy trẻ lại ra đốt pháo một tiếng nổ vang cả một trời , xác pháo đỏ bay phất phơ trải đầy xuống trước cổng . Cậu Hai Tuấn xuống , mở cửa xe đón vợ ra cùng . Dâu nhà tổng đốc vừa xuất hiện , ai ai cũng kéo đến thật đông để trông mặt cô dâu . 

Trong tiếng pháo , Ngọc Y còn nghe râm rang mấy câu khen nức nở .Nào cô dâu xinh thiệt là xinh , mặt có phúc quá với lại đúng dâu nhà ông tổng chọn có khác đa . Thì mắt xám mặc cỡ , thấp mặt theo chồng vào trong . 

Ở ngay cửa nhà chính , má chồng đã đứng ngay . Ngọc Y cầm hoa cưới tay bên nom thấy bà, lễ phép cúi đầu . Đứng trước má chồng thưa ngoan .

- Con chào má .

- Thưa má, tụi con đã về rồi đây - Cậu Hai Tuấn  tiếp lời .

- Ừa , má thấy .Nào các con vào thắp nhang trình ông bà đi .

Nói xong  bà ôm Ngọc Y vào lồng ngực rồi dẫn cậu vào, một hành động của bà má đã chấp nhận và thương yêu dâu con . 

Nói sao thì ,cũng có ít bà má chồng nào như bà , dâu là tít đàng ngoài người xa xứ lạ mà bà chẳng nề hà , cưng chiều con lắm . Có lẽ đương vì bà đã cô đơn quá lâu.

Vừa đợi thắp nhang trình gia tiên , xong hết .Là người ở  trong nhà đã dọn món nhập tiệc. Đi tiếp rượu, được vài mân bà cũng mặc, lặng lẽ lo cho con dâu ,  không để cậu đứng lâu , chốc lại bắt cậu ngồi nghỉ rồi sai bầy trẻ dọn đồ ăn lên bàn cho cậu . 

Thấy má thương vợ, thương con . Cha con cậu hai thầm mừng lòng  vì sợ cảnh mẹ chồng nàng dâu . Đợi tiếp rượu xong hết thảy quan khách . Anh Tuấn lại quay về bàn vợ đang ngồi , mà ngồi xuống, bóc mấy con tôm cho vợ ăn .Vì lúc ấy Ngọc Y, đang bận đeo bao tay vải.




Ước gì ta cùng một nhà

Mẹ cha hai đứa cũng là của nhau

Ước gì anh bắt qua thôn

Để em vui lối về nhà với anh

Mong sao em sẽ chịu lòng

Để anh rẽ đường mang trầu qua thưa

Cơi trầu với bát chè thơm

Nếu cha mẹ chịu , ta nên vợ chồng

-Vô Âm Hoa Tử -



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro